"Mẹ!" - Roselia hét lớn, chạy về phía một người phụ nữ mặc áo choàng.
Trông cô ta chỉ hơn ba mươi tuổi, dáng người đầy đặn của phụ nữ trưởng thành.
"Rose, Vane!" - Người phụ nữ mừng rỡ khi thấy hai cô con gái bình an.
"Mẹ, đã xảy ra chuyện gì vậy? Sao những công dân hạng D đều giống như phát điên." - Roselia sợ hãi hỏi.
"Có mấy người muốn bắt tụi con nữa, Bà Mary đã xảy ra chuyện gì?" - Vanesa cũng lên tiếng.
"Chuyện này rất khủng khiếp, thế giới bên ngoài đã diệt vong hơn một trăm năm.
Nhưng hội đồng tối cao đã luôn che giấu bí mật này, cấm tất cả người dân rời khỏi Băng Nguyên."
"Trong hơn một trăm năm qua dì Mary đã làm rất nhiều việc kinh khủng để duy trì Băng Nguyên ổn định.
Sáng nay một người trong hội đồng phát điên, ông ta công bố sự thật với tất cả mọi người.
Khiến những công dân hạng D cảm thấy họ đã luôn bị lừa dối, là nạn nhân của thảm họa.
Vì vậy họ muốn đòi lại công bằng cho họ." - Mẹ của Roselia trả lời.
"Không thể nào! Hôm qua con còn đi chung với Tà Huyết, anh ấy nói anh ấy đến từ bên ngoài cơ mà." - Vanesa thốt lên, nàng quay đầu lại nhìn, nhưng Tà Huyết đã biến mất từ bao giờ.
"Con gái của mẹ, ngày tận thế sắp đến rồi, chúng ta chỉ còn có thể cầu mong sự thương xót của Đấng Polaris."
"Hãy cùng mẹ cầu xin Người." - Người mẹ ôm lấy hai cô con gái, không ngừng cầu nguyện cùng những người khác.
Tà Huyết đứng bên ngoài tòa Iron Frost, bốn phía tòa nhà đều bị vây kín bởi người dân.
Họ cầm trên tay những tấm bảng kim loại, chữ viết bằng máu tươi.
"Đòi lại công bằng cho người dân!"
"Othelo phải do dân làm chủ."
"Giết chết Achiles Hector! Giết chết Mary Helen."
Vô số khẩu hiệu được đám đông hò hét vang dội quảng trường.
"Lô La không sao chứ Lây Lít?" - Tà Huyết lo lắng hỏi, hắn cảm thấy người dân giống như phát điên hết rồi.
"Tiểu thư không sao, cô ấy đang ở tầng cao nhất." - Lilith chỉ tay vào tòa Iron Frost.
"Vậy chúng ta mau lên đó, rồi đưa Lô La về Thế Giới Máu.
Nơi này không cần cô ấy nữa rồi."
Tà Huyết lén lút dẫn theo Lilith tiến vào Iron Frost từ cổng sau.
Trong tòa nhà không một bóng người, chỉ có rất nhiều robot cảnh vệ đi qua đi lại, nhưng chúng giống như không nhìn thấy Tà Huyết, để mặc hắn tự do di chuyển.
Sau hơn mười lăm phút Lilith dẫn Tà Huyết đến trước một bức tường kim loại.
"Tiểu thư ở trong này." - Lilith chỉ tay vào bức tường.
"Mở thứ này như thế nào?" - Tà Huyết nhìn bức tường kim loại, hắn không thấy chỗ đặt tay hay nút nhấn nào cả.
"Đây là phòng bí mật của tiểu thư, chỉ có cô ấy mới có thể mở ra."
"Tiểu thư, là tôi Lilith đây." - Lilith khẽ gọi qua bức tường, nhưng một lúc sau vẫn không có tiếng trả lời.
"Lô La! Phía bên ngoài đang rất hỗn loạn, nàng không sao chứ?" - Tà Huyết gõ tay vào bức tường, lo lắng hỏi.
"Cô ấy thực sự ở bên trong sao?" - Tà Huyết sau một lúc không thấy động tĩnh gì thì lên tiếng hỏi.
"Có lẽ tiểu thư không muốn gặp chúng ta."
"Vậy đành phá cửa vào, nếu không đợi lũ người điên bên dưới tấn công sẽ rất phiền phức." - Tà Huyết nhíu mày, lấy ra Thương Tần từ không gian.
"Được rồi, hai người vào đi." - Giọng nói của Lora vang lên từ phía sau bức tường kim loại.
Bờ tường khẽ nứt ra một khe nhỏ, mở rộng ra thành một cánh cửa.
Bên trong căn phòng không quá rộng lớn, chỉ vừa đủ chỗ cho chiếc bàn làm việc và mấy kệ sách.
Lora đang ngồi trên bàn, nàng vẫn miệt mài làm việc giống như không bao giờ dừng lại.
"Lô La! Giờ này nàng còn có thể làm việc được sao? Ở phía bên ngoài người dân đang bao vây, họ sắp xông vào đây rồi đó."
"Chúng ta mau rời khỏi đây thôi, ta sẽ bảo vệ nàng bình an trở về Thế Giới Máu." - Tà Huyết lo lắng nói.
"Đi đâu được cơ chứ? Othelo mới là nhà của tôi."
"Xin lỗi vì đã kéo anh vào chuyện này.
Nhưng chuyến du lịch của anh vui chứ?" - Lora tươi cười hỏi.
"À, rất vui, trừ việc ta xuýt bị cảnh vệ treo cổ vì uống một ly nước, phải ăn thức ăn trợ cấp và ngủ ngoài lề đường.
Những chuyện khác đều rất tốt." - Tà Huyết nhún vai nói.
"Lilith! Không phải tôi đưa cho cô thẻ công dân của tôi sao? Sao cô không sử dụng nó để chi trả?" - Lora tức giận trách móc.
"Nhưng không phải tiểu thư nói không được sử dụng nó vào những việc linh tinh sao?" - Lilith tỏ ra vô tội trả lời.
"Thực xin lỗi Tà Huyết, vốn dĩ định để anh có một chuyến du lịch vui vẻ xem như đền đáp sự giúp đỡ của anh, đợi khi tôi giải quyết xong mọi chuyện sẽ đưa anh về Thế Giới Máu.
Nhưng xem tình hình trước mắt thì không thể rồi."
"Không sao, nàng theo ta về Thế Giới Máu là được, hãy để người dân có được thứ họ muốn." - Tà Huyết đề nghị, hắn cũng không biết nên giúp Lora thế nào.
Nếu là bình thường hắn sẽ không ngại việc giết người để bảo vệ cô gái hắn yêu thích.
Nhưng lần này thì khác, Tà Huyết đã tận mắt chứng kiến sự khổ sở của những công dân hạng D, việc họ nổi dậy là điều tất yếu.
Nhưng hắn cũng biết việc này lỗi không phải do Lora gây ra, nàng đã làm tất cả mọi thứ có thể để duy trì Othelo.
Hắn cũng chẳng thể đổ lỗi cho Đấng Polaris, vì ông ta chỉ đứng yên quan sát mọi chuyện.
"Xin lỗi Tà Huyết, nhưng tôi không thể, tôi phải chịu trách nhiệm trước người dân của mình." - Lora lắc đầu từ chối.
"Lilith, tôi cần giao cho cô một nhiệm vụ, chỉ cần làm xong nhiệm vụ này thì cô sẽ tự do, sau này không cần giúp đỡ người Othelo nữa."
"Đây là Lõi Công Nghệ, nó là chìa khóa kích hoạt Đĩa Mặt Trời." - Lora lấy ra từ hộp lưu trữ viên Thần Hạch Tâm, khối kim loại tỏa ra ánh sáng rực rỡ, khiến cả gian phòng chói lòa.
"Đây là tọa độ Hexagon, đây là bản đồ, đây là hướng dẫn sử dụng." - Lora tiếp tục lấy ra ba khối pha lê khác.
"Cô hãy thay tôi đến Hexagon kích hoạt Đĩa Mặt Trời, hãy giúp tôi cứu lấy hành tinh Othelo." - Lora đưa tất cả cho Lilith, sau đó quay trở lại ghế ngồi.
"Tại sao nàng không đi cùng bọn ta?" - Tà Huyết khó hiểu hỏi.
"Tôi cần chịu trách nhiệm cho những việc mình đã làm, vì tôi mà Bà Mary và Ông Achiles đã biến thành tội đồ, họ đã gieo dịch bệnh xuống cho người dân."
"Vậy nên tôi phải ra đó, và để cho Nữ Thần Công Lý định tội trước toàn thể dân chúng." - Gương mặt Lora lóe lên vẻ cương nghị.
"Nàng điên thật rồi! Sao nàng phải như vậy chứ? Nàng làm tất cả chỉ để cứu Othelo, vậy cũng là tội lỗi sao? Bỏ suy nghĩ vớ vẩn đó đi.
Ta sẽ giúp nàng kích hoạt Đĩa Mặt Trời, sau đó nàng cùng ta về Thế Giới Máu, quên đi tất cả những gì đã diễn ra." - Tà Huyết cố gắng ngăn cản.
"Lilith! Cô giúp tôi khống chế Tà Huyết." - Lora lạnh lùng ra lệnh.
"Vâng thưa tiểu thư." - Lilith đáp lời, nhanh như chớp trên tay nàng xuất hiện một khẩu súng kỳ lạ, bắn một tia sáng vào người Tà Huyết.
"Nàng!" - Tà Huyết chỉ kịp thốt lên một câu, cơ thể hắn liền trở nên cứng đờ như tượng đá, chỉ có hai con ngươi là còn có thể di chuyển.
"Xin lỗi, tôi chỉ làm theo mệnh lệnh." - Lilith áy náy nói.
"Đó là tia hóa đá, nó sẽ ức chế tế bào hoạt động, nhưng khoảng sau một giờ cơ thể anh sẽ bình thường trở lại." - Lora giải thích.
"Tạm biệt Tà Huyết, cám ơn vì anh đã lo lắng cho tôi, nhưng mọi chuyện kết thúc rồi."
"Cô hãy ở lại chăm sóc Tà Huyết, sau khi tôi chết thì đến Hexagon kích hoạt Đĩa Mặt Trời, sau đó cô có thể cùng Tà Huyết trở về Thế Giới Máu."
"Chúc hai người hạnh phúc." - Lora nở nụ cười tươi đẹp, nàng bước ra khỏi phòng trong cô độc.
Tà Huyết muốn giữ nàng lại nhưng không thể, chỉ có thể dõi theo bóng của nàng.
Lora khẽ đẩy cánh cửa chính tòa Iron Frost, hiên ngang bước ra đối diện với người dân.
Khắp nơi vẫn là những khẩu hiệu, tiếng gào thét la ó đòi lại quyền lợi.
"Có người kìa!"
"Cuối cùng cũng chịu ra rồi."
"Mọi người bình tĩnh, đừng manh động."
Âm thanh huyên náo vang lên khi người dân nhìn thấy Lora.
"Xin chào tất cả công dân Othelo, tôi là Lora, cháu gái của Ngài Robert.
Là người tạm giữ ghế hội trưởng hội đồng tối cao.".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...