Lora dùng đôi mắt trong suốt sáng long lanh của mình nhìn một lượt những người trong phòng.
Khi nàng nhìn đến ai thì người đó xoay mặt đi, không dám đối mặt với nàng.
Bởi vì họ nợ nàng quá nhiều, họ luôn tỏ ra quan tâm, lo lắng, che chở cho Lora.
Nhưng thực sự họ làm tất cả những điều đó chỉ để lợi dụng Lora tiếp tục cống hiến cho Othelo.
Nếu không có Lora thì nền văn minh này đã sớm suy tàn.
"Mọi người không cần như vậy, thực ra chuyện này con biết lâu rồi.
Nhưng con cũng không thấy có vấn đề gì cả, con sẽ tiếp tục dùng chút sức lực của mình để cống hiến cho Othelo."
"Không phải khẩu hiệu của hội đồng tối cao là Tất Cả Vì Othelo sao?" - Lora nở nụ cười tươi đẹp.
"Con tin chỉ cần chúng ta đoàn kết, nhất định có thể khôi phục Othelo thành một thế giới tươi đẹp giống như Ngài Robert mong ước." - Lora nói tiếp.
"Quá trễ rồi." - Ngài Achiles lắc đầu, trên màn hình bắt đầu phát một đoạn trực tiếp mà nhân vật chính là Ngài Achiles.
"Gửi đến toàn thể công dân Othelo.
Tôi là Achiles Hector, thành viên của hội đồng tối cao.
Hôm nay tôi sẽ đem những sự thật mà bấy lâu nay hội đồng vẫn luôn che giấu."
"Thứ nhất là Othelo đã bị hủy diệt từ hơn một trăm năm trước."
Trên màn hình xuất hiện cảnh tượng bên ngoài Băng Nguyên, tất cả được quay chụp bởi những máy bay không người lái.
Khắp nơi đều là khung cảnh hoang tàn đổ nát, những phế tích kim loại xuất hiện ở khắp mọi nơi.
Vô số sinh vật đen ngòm, quỷ dị tới đáng sợ sinh sống.
Những Bóng Ma chết chóc bay lượn trong không trung.
"Như các bạn thấy, mặt trời đã bị hủy diệt từ lâu, những người trong hội đồng tối cao che giấu bí mật để duy trì sự bình yên cho Băng Nguyên."
"Nhưng cách làm việc của họ khiến tôi ngày càng bất mãn.
Bởi vì không có mặt trời nên xảy ra tình trạng thiếu khuyết năng lượng, cây cối không thể trồng được.
Nguồn thức ăn ngày càng khan hiếm, đời sống của công dân hạng D càng trở nên tồi tệ."
"Sáu năm trước bởi vì một nguyên nhân ngoài ý muốn mà kho năng lượng dự trữ thất thoát hơn một phần ba năng lượng.
Sự khủng hoảng năng lượng diễn ra trầm trọng, bức thiết tới mức phải cắt giảm dân số."
"Tôi Achiles Hector chính là kẻ đã đề xuất việc sử dụng dịch bệnh giảm dân số.
Chính tôi đã biến mình thành một người bệnh, chuyển tới sinh sống với những công dân hạng D nhằm phát tán dịch bệnh cho họ."
"Kế hoạch đã thành công, rất nhiều công dân hạng D đã phải bỏ mạng vì dịch bệnh.
Nhưng tôi, kẻ đáng lẽ phải bị dịch bệnh giết chết đầu tiên thì lại vẫn còn sống.
Tôi đã sống chung với những công dân hạng D suốt sáu năm qua, nếm trãi những đau khổ họ phải chịu."
"Hàng đêm những bóng ma cứ bủa vây lấy tôi, khiến tôi không tài nào ngủ được.
Tôi ân hận về tội lỗi mình đã gây ra, muốn đòi lại công bằng cho những công dân hạng D."
"Ngày hôm nay tôi được nghe một tin dữ khác, Băng Nguyên cũng sẽ diệt vong trong vòng hai mươi năm, nguồn địa nhiệt sẽ sớm cạn kiệt.
Tôi đã đề nghị với hội đồng về việc sử dụng lượng năng lượng cuối cùng để chế tạo thêm thức ăn, chí ít là hãy để những công dân hạng D được sống những ngày vui vẻ cuối cùng."
"Nhưng họ đã từ chối nó, họ quyết định sẽ giết chết toàn bộ công dân hạng D để kéo dài thời gian tồn tại của Băng Nguyên.
Vì vậy các bạn cần hành động trước khi quá muộn."
Màn hình vụt tắt, Ngài Achiles ngồi yên lặng trên ghế, không nói một lời, video đã được ông ta ghi lại cách đây ba ngày, và sẽ phát đi nếu hội đồng không đồng ý với các yêu sách của ông ta.
"Achiles Hector! Ông điên thật rồi! Chuyện này có thể tiết lộ cho mọi người biết sao?" - Bà Mary tức giận hét lớn.
"Bà Mary, chuyện này là sao? Tại sao chúng tôi không biết việc này? Dịch bệnh không phải tự nhiên sao?"
Những thành viên khác trong hội đồng hỏi tới tấp những câu hỏi.
"Việc này chỉ có tôi và Mary biết, chính tôi là kẻ đề nghị, chính tôi dùng bản thân mình làm bệnh phẩm.
Lúc đó tôi chỉ muốn giải quyết vấn đề thiếu thốn năng lượng.
Nhưng chỉ sau khi sống chung với công dân hạng D, tôi mới có thể hiểu mình đã làm một việc kinh khủng đến mức nào." - Achiles thở dài, trông ông ta giống như sắp chết đến nơi.
"Xin lỗi Ông Achiles, vì con mà ông trở nên như thế này." - Đôi mắt long lanh của Lora ầng ậng nước mắt.
"Con hãy rời khỏi đây đi Lora, hãy lựa chọn một thế giới tốt đẹp để sinh sống.
Ta và Mary sẽ chịu trách nhiệm cho việc này.
Những người khác sẽ sớm đến đây thôi." - Ngài Achiles nhắm mắt lại, giống như đang chờ đợi cái chết.
Tà Huyết nằm trên một tấm nệm lông mềm mại, bên cạnh hắn là Roselia và Vanesa.
Tối hôm qua các nàng đã bị hắn dằn vặt không ít lần.
"Lần này đến Ô Theo Ô quả nhiên là hợp lý." - Tà Huyết cười thỏa mãn.
Bàn tay sói chậm rãi vuốt ve cơ thể Roselia trong khi nàng đang ngủ say.
Lora ngồi ở góc phòng, đôi mắt vẫn luôn theo dõi Tà Huyết, nàng là robot nên không cần ngủ, và cũng không thể ngủ.
"Hoét...!Hoét...!Hoét..." - Đột ngột trong phòng vang lên tiếng hú đinh tai nhức óc.
Âm thanh khiến Roselia và Vanesa bừng tỉnh, hai nàng vội vã mặc quần áo vào.
"Có chuyện gì vậy Lây Lít?" - Tà Huyết hoang mang hỏi.
Khuôn mặt Lilith khẽ cau lại, nàng tạo ra một màn hình ánh sáng giữa không trung.
"Chúng ta phải đòi lại công bằng! Othelo phải dân chủ!" - Một gã đàn ông hơn ba mươi tuổi hét lớn, hắn dùng một tấm vải che kín mặt, sử dụng một cái ghế đập mạnh vào cửa kính một cửa hàng trong khu tinh anh.
"Lật đổ hội đồng tối cao, Băng Nguyên phải do người dân lãnh đạo!" - Một gã khác cũng che kín mặt hò hét.
Những người dân phía sau bọn họ ùa vào bên trong cửa hàng, bắt đầu cướp lấy những món ăn bên trong.
Khung cảnh hỗn loạn này xảy ra ở rất nhiều nơi trong thành phố, những công dân hạng D đã sống nhiều năm trong tình cảnh thiếu thốn.
Họ giống như phát điên khi biết rằng thế giới của họ đã bị hủy diệt, họ đổ tất cả mọi tội lỗi cho hội đồng tối cao và bắt đầu nổi loạn.
"Chị, chuyện gì đang xảy ra vậy?" - Vanesa hỏi trong hoảng loạn, nàng sợ tới co rúm người lại.
"Chị cũng không biết nữa." - Roselia lắc đầu, khuôn mặt tái nhợt vì sợ hãi.
"Có lẽ là bạo loạn, ở chỗ ta người dân thường tụ tập lại cùng nhau để chống lại thành chủ hoặc quý tộc.
Mục đích thường là yêu cầu giảm thuế hay đòi một quyền lợi nào đó." - Tà Huyết giải thích.
"Sao họ có thể làm như vậy chứ? Hành động của họ chẳng phải là ăn cướp sao?" - Vanesa sợ hãi nhìn đám đông hỗn loạn, tất cả mọi cửa hàng trong thành phố đều bị tấn công.
"Đây gọi là bần cùng sinh đạo tặc, khi đến bị dồn đến chân tường thì người ta có thể làm bất cứ chuyện gì để tiếp tục tồn tại, cho dù là giết người cướp của."
"Được rồi, ở trong thành phố còn nơi nào an toàn không? Ví dụ như hầm trú ẩn, ta sẽ đưa các nàng đến đó lánh nạn." - Tà Huyết nhẹ nhàng an ủi.
"Điện thờ Polaris! Ở đó nhất định sẽ an toàn, người Othelo sẽ không dám tấn công điện thờ, hơn nữa có Ánh Sáng Của Polaris bảo vệ thì mọi người sẽ được an toàn." - Roselia suy nghĩ một chút rồi nói.
"Tốt, để ta đưa các nàng đến đó." - Tà Huyết liền dẫn ba cô gái rời khỏi phòng.
Phía bên ngoài tiếng huyên náo ầm ĩ vang lên khắp nơi, đường phố vô cùng hỗn loạn.
Những công dân hạng D che kín mặt, liên tục hò hét cướp bóc.
"Nhìn! Hai ả kia là cháu họ của Bà Mary! Mau bắt lấy chúng." - Không biết là ai đột nhiên hét lên trong đám người.
"Bắt lấy chúng! Bắt lấy cô ta!" - Vài tên ngu ngốc hét ầm lên, lao về phía Tà Huyết.
"Lây Lít, ta giết chúng được chứ?" - Tà Huyết âm trầm nhìn những kẻ đang xông tới.
"Đừng! Đừng làm hại bọn họ!" - Roselia lập tức cản hắn lại.
Roselia chưa kịp nói hết thì một gã đã lao đến gần nàng, muốn đè nàng xuống đất.
"Ngu ngốc!" - Tà Huyết mắng một câu, giáng một quyền đánh bay hắn ta, mặc dù không biến hình nhưng Tà Huyết vẫn thừa sức đối phó với vài gã người thường.
Cú đấm khiến ngực của gã công dân hạng D như bị lõm vào trong, miệng không ngừng phun ra máu tươi.
"Ta không quan tâm việc các ngươi cướp bóc thực phẩm, nhưng tốt nhất là tránh xa mấy cô gái ra, hoặc ta sẽ giết sạch các ngươi." - Tà Huyết rít lên đe dọa.
Những gã khác liền lui ra xa, một kẻ ngu ngốc đang nằm dài trên đất, họ cũng không muốn biến thành kẻ thứ hai.
Tà Huyết lại tiếp tục hộ tống mấy cô gái đến điện thờ, trên đường hết sức hỗn loạn, nhưng phần lớn người dân chỉ cướp phá tài sản chứ không tấn công những công dân Tinh Anh, cũng không có những cảnh hiếp dâm phụ nữ như ở Thế Giới Máu.
"Xem như mấy tên này còn chút tỉnh táo, nhưng tại sao Lô La lại để cho chúng cướp bóc như vậy mà không sử dụng cảnh vệ trấn áp." - Tà Huyết nhíu mày suy nghĩ.
"Chẳng lẽ Lô La đang gặp nguy hiểm?" - Tà Huyết bị ý nghĩ của mình dọa sợ, trong lòng trở nên lo lắng.
Ở điện thờ Polaris tập trung rất nhiều người, họ ngồi bên dưới tượng thần, không ngừng cầu nguyện sự thương xót của Polaris.
"Đấng Polaris! Mong Người phù hộ chúng con vượt qua khó khăn này."
"Mong Người thương xót chúng con.
"
Những âm thanh cầu nguyện vang lên liên tục..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...