Chí Hạ điện mười mấy ngày nay đều bề bộn nhiều việc, nhất là Bối Nhĩ, thân là quản gia cậu vì đại lễ kết hôn của ma thần mà mỗi ngày đều mang đầu óc choáng váng, không biết hôm nay là ngày mấy nữa, thế là lần nữa cậu lại cảm thấy Khấu Đức thực vĩ đại.
Đặc biệt, ở một ngày trước khi hôn lễ diễn ra- tức là hôm nay, Bối Nhĩ quả thực sắp bị bao phủ bởi những âm thanh cầu cứu cùng nghi vấn của những người cậu quản lý.
“Bối Nhĩ đại nhân, cái kia ooxx~~~~~~”
“Bối Nhĩ đại nhân, đèn ở chủ điện xxoo~~~~~”
“Bối Nhĩ đại nhân, xan điển ngày mai &%$#…”
“Bối Nhĩ đại nhân…”
Xèo xèo thì thầm, loạn thành một đoàn.
“Được rồi, được rồi, từng bước từng bước đến, kêu như vậy đầu ta sắp hôn mê rồi!” Bối Nhĩ vội vàng hô to, trong ánh mắt xinh đẹp như là hàm chứa lệ quang.
Ô ô ~ tổng quản đại nhân ngài mau trở lại a ~ Bối Nhĩ thực sự không có cách nào xử lý mọi việc gọn gàng ngăn nắp như ngài a~
Đối diện với bên ngoài gà bay chó sủa, thân là tân nhân thứ nhất- ma thần đang đợi ở trong tẩm điện, nhìn ma tướng thiết kế lễ phục trên người mình, xuất ra từng kiện từng kiện ra triển lãm.
Mà thân là tân nhân thứ hai đương nhiên cũng ở đó, nó đang cùng ma tướng lễ phục thảo luận vô cùng nhiệt liệt, dù sao có thể được Bối Nhĩ thuê làm chế y sư* ngự dụng của ma thần, thiết kế cảm cùng với phẩm chất tuyệt đối là độc nhất vô nhị.
*Chế y sư: thợ may.
Nhưng điều này đối với ma thần mà nói thì không hề trọng yếu, trong quá trình Na Già cùng hai chế y sư nói chuyện, hắn nằm trên giường tư thế thoải mái, ánh mắt vẫn là nhắm lại.
Thật vất vả để thu phục được một tân nhân, ma tướng thiết kế nhớ kỹ điều khoản Na Già cần, rồi mới quay đầu nhìn về phía ma thần, quỳ một gối xuống cung kính hỏi: “Ma thần đại nhân, ngài cảm thấy thế nào?”
Mí mắt Tư Mại Nhĩ chỉ nâng lên một chút, rồi lại nhắm lại, “Ta tin vào ánh mắt của ngươi, ngươi quyết định là tốt rồi, không cần hỏi nhiều, nếu sự tình đã chuẩn bị tốt hết rồi thì đi xuống đi.”
“Vâng.”
Chế y sư rất nhanh lui ra, trong tẩm điện to như vậy chỉ còn lại ma thần, cùng người cách một ngày nữa sẽ trở thành bạn lữ- Na Già.
Lâm vào một mảnh yên tĩnh.
Từ một tháng trước, sau khi ma thần chính miệng đáp ứng cùng nó kết hôn, liền không tỏ vẻ gì nữa, ngẫu nhiên chủ động tìm ma thần bắt chuyện, ma thần thật là đối nó có thêm che chở, nhưng là bộ dáng này tổng cảm thấy không quá thích hợp.
Không thể nói rõ là không đúng chỗ nào, giống như tất cả đều chỉ là mặt ngoài, lúc ma thần nhìn mình, cuồng nhiệt cùng tình cảm trong mắt không phải là giả, huống chi ma thần còn có thể đến phòng mình, muốn mình thị tẩm, mà thị tẩm xong cũng sẽ ôn nhu mà ôm lấy mình ngủ, đó không phải là đại biểu tâm của ma thần đã ở trên người nó, ma thần đã không còn đặt Khấu Đức ở trong lòng sao?
“Ta nói…”
“A, vâng. Xin hỏi ma thần đại nhân có gì phân phó?” Na Già đang suy nghĩ bị âm thanh của ma thần làm hoảng sợ, nó vội vàng quỳ xuống đợi chỉ thị của ma thần.
“Làm sao phải sợ hãi như vậy, ngày mai ngươi đã trở thành bạn lữ của ma thần Tô Lý Á- dưới một người trên vạn người, không cần hướng ta quỳ xuống.” ma thần lộ ra soái khí trong tà mị tươi cười, hướng Na Già ngoắc ngoắc ngón tay, “Ngồi xuống, không cần câu nệ.”
“Vâng.” Na Già nghe lời đứng lên, vừa nghiêng người ngồi vào bên giường, ma thần liền kéo lấy tay nó hướng vào trong lòng, “Ma thần đại nhân?”
Đồng tử màu đen lợi hại của Tư Mại Nhĩ nhìn Na Già, tay phải ôm lấy thắt lưng Na Già, tay trái nâng chiếc cằm nhỏ nhắn của nó lên, vẻ mặt ngưng trọng, “Ma khí của ngươi thực hỗn loạn, ngày mai là ngày kết hôn, còn theo Bối Nhĩ mang đông mang tây, ngươi nên hảo hảo nghỉ ngơi.”
“Không sao đâu, ma thần đại nhân, Khấu Đức y ly khai Chí Hạ điện, Bối Nhĩ đại nhân một người làm sao có khả năng làm hết, thuộc hạ chính là không muốn làm cho Bối Nhĩ đại nhân khó xử.” Na Già lắc đầu, nghi hoặc trong lòng đột nhiên lơi lỏng.
Quả nhiên là mình nghĩ nhiều, ma thần đại nhân còn chú ý đến nó như vậy cơ mà, khẳng định là thật tâm với mình, Khấu Đức dù có trở về cũng không có biện pháp cùng ma thần ở một chỗ nữa.
“Bối Nhĩ thân là quản gia, cậu ta vốn cần tôi luyện nhiều.” buông thân mình Na Già ra, Tư Mại Nhĩ nhắm mặt lại, thấp giọng nói: “Ngươi trở về phòng nghỉ ngơi đi, ngày mai là ngày quan trọng như vậy, ta không hy vọng thân thể ngươi xảy ra chuyện gì.”
Na Già khom mình hành lễ, rời khỏi tẩm điện của ma thần.
Thẳng đến khi khí tức của Na Già hoàn toàn biến mất, Tư Mại Nhĩ lập tức mở mắt, sắc mặt trầm trọng.
Hắn vừa mới cảm nhận được ma lực của Khấu Đức dao động trên người Na Già.
Chẳng lễ quản gia tiên sinh biến mất có liên quan đến Na Già sao?
“Tóm lại, vẫn là một manh mối.” ma thần trầm tư trong chốc lát, từ gối đầu xuất ra hạng trụy ruby mà Khấu Đức từng đeo, đặt ở trên ngực, nhẹ giọng: “Quản gia tiên sinh, ta rất nhớ ngươi, ta nhất định sẽ tìm được ngươi…”
Cho dù phải mất hơn ngàn vạn năm.
Ái nhân không ở bên người, thời gian không còn ý nghĩa nữa.
Chỉ là một loại trôi qua mà thôi.
Trong lúc Na Già còn đang bận tâm chuyện kết hôn cùng ma thần, không rảnh xem Khấu Đức, Khấu Đức không phải là hấp thụ ma lực của ma thần phiêu tán trong không khí để dưỡng thai nữa, mà chính là cùng thai nhi tiến hành đối thoại tâm linh.
Hậu tự* của ma thần dù sao cũng là tài trí hơn người, tuy rằng còn đang ở trong bụng ‘phụ thân’, nhưng đã có thể phản ứng với những lời nói của Khấu Đức.
*Hậu tự: Con cháu
Hơn nữa Khấu Đức phát hiện, từ khi có vật nhỏ này, ma lực của y cũng tăng lên cùng sự trưởng thành của vật nhỏ, xem như là phần thưởng của việc dựng dục hậu tự của ma thần đi.
Bởi vì việc tốt này mà Khấu Đức quyết định phải biến bị động thành chủ động, tự mình thoát khỏi lồng giam này.
“Vật nhỏ, nghe nói ngày mai mẫu thân ngươi cùng người khác tổ chức hôn lễ đó.” Căn cứ vào truyền thống từ thiên cổ tới nay, khi có đại sự thì nổ pháo hoa bảy ngày bảy đêm, gần đây chủ thành Chí Hạ điện khói lửa vang lên liên tục sáu ngày rồi, nghĩ đến sáng mai là ngày kết hôn của ma thần và Na Già, “Ngươi nói xem, ta có nên đến thưởng thân không a?”
Ma thai trong bụng như là đồng ý, ma lực tản mát ra nhất thời đề cao không ít.
“Vậy thì hảo hảo nghe lời, giúp ta ở trong vòng một ngày có thể đủ cởi bỏ giam cầm của Na Già, như vậy ngày mai chúng ta có thể thực hiện hành động thưởng thân.” Lộ ra nụ cười tuyệt mĩ, trong kim nhãn lại là hàn ý, “Ta nghĩ chủ nhân cũng hẳn là phát hiện… ma khí trên người Na Già đi.”
Na Già thân là tộc trưởng, thế nhưng lại lơi lỏng đến ngay cả khi y phát tán ma lực trong phòng đều không thể phát hiện, tuy rằng Khấu Đức trong lòng cảm thấy nói không chừng đó là giả ngu, tóm lại vẫn là một cơ hội tốt.
Một cái cơ hội nhất lao vĩnh dật*.
*Nhất lao vĩnh dật: Làm một mẻ, làm một lần hưởng cả đời.
Nhẹ nhàng thở ra một hơi, thu lại tâm thần, Khấu Đức khép mắt lại, cùng ma lực của kết tinh ma khí trong bụng tăng cường biện độ hỗn động, chuyên tâm bắt đầu nâng cao ma lực của thân mình.
Vì chính mình, vì ma thần, cũng là vì vật nhỏ trong người.
Hết thảy phải hoàn thành trong vòng một ngày.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...