Sang hôm sau Lê Hỏa thức dậy sớm từ sáu giờ, thì cậu đã nghe được tiếng quyền phong, tiếng thở dốc mệt mỏi, dù cho nó rất bé nhưng với các giác quan siêu cường thì Lê Hỏa vẫn nhận ra, cậu đi ra khỏi phòng thì thấy giữa sân Thiên Hoàng đang tập luyện, tập đấm những bài quyền đơn giản, còn con ngựa thì vẫn lằm một chỗ mà ngủ, Lê Hỏa nhìn đôi chút rồi đi ra sân sau rửa mặt đánh răng sạch sẽ, xong suôi thì vào phòng khách ăn cơm, từ nãy cậu đã ngửi thấy mùi thơm ngon này rồi, Thiên Hoàng đã chuẩn bị cơm canh từ rất sơm và đậy lồng vào, Lê Hỏa rất thích điều này, thức dậy thì đã có người bầy cơm cho ăn, cậu vừa ăn vừa nhìn Thiên Hoàng luyện tập, cứ thế mà đến hơn hai tiếng, giờ thì Lê Hỏa đã mang ra ngoài bàn ghế, ấm chén ra sân ngồi uống trà nhìn Thiên Hoàng tập luyện.
Vừa nhìn Lê Hỏa vừa nhăn mặt, dù tên nhóc này rất cố gắng, chăm chỉ nhưng do không có người chỉ dạy lên việc luyện tập của nó mắc những lỗi rất cơ bản, Lê Hỏa nhìn mà ngứa mắt, cậu không nhịn được nhắc nhở vài câu.
- chân rộng ra chút nữa, tay đấm lên cao hơn ba phân, điều hòa hơi thở chậm lại...
Thiên Hoàng nghe thế thì bất ngờ nhưng ngay lập túc làm theo những lời Lê Hỏa nói, một lúc sau Thiên Hoàng cảm nhận được sự luyện tập tiến bộ dõ dệt, nó không nhịn được vui mừng, đẩy cao tốc độ luyện lên, nhưng ngay lập tức Thiên Hoàng cảm nhận được các khớp tay đau đớn nhất là khớp vai, Lê Hỏa nhăn mặt nói.
- bình tĩnh lại, dục tốc bất đạt, tăng sức lên.
Thiên Hoàng nghe theo, bình tĩnh lại, điều hòa lại hơi thở, giảm lại nhịp độ, dồn sức nhiều hơn vào mỗi đòn.
Lê Hỏa vui thích gật đầu nói.
- tốt lắm.
Cậu nhấp lên một chén trà xanh đặc, một vị chát đắng lan tỏa trong miệng cùng cổ họng, Lê Hỏa nở nụ cười thích ý như mấy ông lão hay uống trà.
Cứ như thế hơn một tiếng lại trôi qua, thỉnh thoảng Lê Hỏa lại nhắc nhở một hai chỗ sai cho Thiên Hoàng, phải công nhân là thằng nhóc này ngộ tĩnh rất cao, chưa bao giờ nó phải để Lê Hỏa phải nói lần hai, sự cần cù cố gắng cùng rất cao, chỉ cần có tư chất tốt tốt chút thì để gọi thằng nhóc này là thiên tài cũng không quá .
Thiên Hoàng lằm ra giữa sân thở dốc vì quá mệt mỏi, 15 phút sau thì nó đứng dậy cúi người cảm ơn Lê Hỏa.
- cảm ơn tiên sư đã chị dạy cho tiểu nhân.
- không có gì, một hai miếng đơn giản mà thôi, vào tắm rửa, chuẩn bị dẫn ta đi ra ngoài đi dạo một chút.
Thiên Hoàng nghe thế thì ngay lập tức vào dọn bắt đĩa, vào tắm rửa sạch đi ra.
- tiên sư chúng ta đi đâu.
Lê Hỏa không trả lời vội mà đi ra chỗ con ngưa, để xuống hai lọ đan, một lọ cường nhục đan cùng một lọ luyện khí đan nói.
- ở nhà chăm chỉ tu luyện, đừng có lười biến.
Con ngựa ngửng đầu lên hí một tiếng như vâng lời, nó ngậm cả hai lọ đan, dốc hết đan vào mồm, rồi đứng lên chạy vòng quanh sân, đây là cách luyện tập của loài ngựa, Thiên Hoàng nhì mà hâm mộ, hắn thỉnh thoảng mới được dùng đan tu luyện mà một con ngựa một lần lại dùng cả lọ để tu luyện, không hâm mộ sao được.
Ắn nhiều đan dược như vậy mà tu luyện được sao, không sợ bổ quá thành hại thân sao, mà như thế thì rất lãng phia dược liệu? Không, đấy chính là sự khác biệt giữa người và thú, nếu người chỉ có thể nuốt từng viện vào luyện hóa thì yêu thú có thể nuốt cả lọ vào mà tu luyện, vì cơ thể yêu thú được cấu tạo đặc biết cho luyện hỏa dược thảo, để có thể hấp thụ, cất trữ một lượng lớn dược lực trong cơ thể từ từ tu luyện, điều này cũng giúp cho yêu thú có thể luyện hóa một lượng lớn linh thảo, mà không sợ bị bào mòn dược lực hay độc dược như loài người, nhưng được cái này thì mất cái kia, yêu thú không thể hấp thụ, chuyển hóa nguyên khí nhanh, nhiều như loài người được, nếu một tu sĩ bình thường tu luyện chỉ mất khoảng vài chục năm để có thể lên khí cương thì yêu thú có thể mất cả trăm năm để lên cấp hai, nói chung là tự nhiên chả thiên vị ai bào giờ.
- đi thôi, dẫn ta đến phường thị.
- vâng.
Thiên Hoàng dẫn đường đi trước.
____________
Được Thiên Hoàng dẫn đường, Lê Hỏa nhanh chóng đi vào phường thị, thứ đầu tiến đập vao Lê Hỏa là sự nhộn nhịp, ồn ào.
Một loạt các quấy hàng rong ven đường, bây đủ loại thứ, từ những khối đá cho đến thào dược, từ vũ khí cho đến pháp khi, có cả những đồ vật bị tàn phá, hình dạng quái dị... được bầy lên quầy, nhưng người bán thì liên tục hô hào, lôi kéo người mua.
- mọi người vào xem, những cổ vật đào bới từ di tích Thú Nhân Môn đây, mọi người vào xem, đồ thât 100%.
- đan dược hồi phục chân khí, trị thương loại tốt do chính tôi luyện ra, bán với giá rẻ mọi người vào xem.
- vũ khí, pháp khí loại tốt đây, mọi người vào xem hàng đi nào....
Lê Hỏa liếc nhìn vê phía cuối con đường, vẫn chỉ thấy là một loạt các quầy hàng tự dựng mà thôi, chả thấy một cửa hàng nào cả, lúc này thì Thiên Hoàng lên tiếng giải thích cho Lê Hỏa.
- thưa tiên sư, phường thị được chia làm hai khu, khu quầy hàng cùng khu cửa hàng, khu quầy hàng là khu do một cá nhân đóng tiền để được bầy bán quầy hàng, ở đây có rất nhiều thứ, từ tốt cho đến phế, có người từng bỏ ra vài trăm nguyên thạch chỉ để mua một vật phế phẩm, có người chỉ bỏ ra vài nguyên thạch có thể mua bảo vật, điều này là do ở đây các vật phẩm không được bất kì ai thẩm định, thật giả lẫn lộn, ở đây chỉ có thể tự mình đánh giá vật phẩm mà mua. Khu cửa hàng thì khác, ở đó có các cửa hàng do các gia tộc, thế lức, công ty lập lên, gia cả chuẩn mực, vật phẩm được thẩm định dõ dàng, uy tín chất lượng, ở đây cũng có thể bán vật phẩm của mình cho các cửa hàng, dĩ nhiên là giá sẽ thấp hơn đôi chút so với thị trường, nhưng thắng ở cái nhanh, tiện, không sợ bị lừa, nổi tiếng nhất là cửa hàng hoàng long, chi nhanh của việt long công ty, mua bán tất cả các loại vật phẩm, pháp khí, đan dược, bộ phận yêu thú, dược thảo, công pháp, võ kĩ, pháp thuật... miễn là có tiền là có thể mua được mọi thứ.
- có vẻ như việt long công ty rất nổi tiếng nhỉ.
Lê Hỏa ngạc nhiên hỏi, vì lúc nào Thiên Hoàng cũng nhác về việt long công ty là rất uy tín chất lượng.
- vâng thưa tiên sư, việt long công ty là một công ty lớn có chi nhanh ở gần hết Âu Lạc này, nhân viên của họ có rất nhiều khoảng 100,000 người và đủ mọi nganh nghề, họ nổi tiếng về sự uy tín cùng chất lượng sản phẩm của mình, sản phẩm họ làm ra gần như là tất cả mọi thứ, đan dược, pháp khí, khôi lỗi... , ngươi ta nói dằng, chính Quỷ Thần Tông là người hậu thuẫn đàng sau Việt Long công ty, nhưng đó chỉ là lời đồn, từ trước đến nay chưa một có bất kì chứng cứ nào chứng minh điều đó.
Lê Hỏa khá bất ngờ trước câu trả lời đó, nếu thật sự mà Quỷ Thần Tông mà hậu thuẫn đàng sau việt long công ty thì quá bá rồi, cả Quỷ Thần Tông chắc gì đủ 100,000 người mà lại có thể hậu thuận cho một công ty hơn 100,000 nhân viên thì có vẻ hơi điêu thì phải.
Lê Hỏa vẫn mặc kệ tiếp tục đi dao, ngắm đồ xung quanh, mặc người xung quanh trả giá mua vât phẩm, chủ yếu là Lê Hỏa không có tiền để mà mua, lần này chủ yêu đi là để mở rộng tầm mắt mà thôi.
Sau khi đi dạo một hồi thì Lê Hỏa tính về thì, đột nhiên Lê Hỏa cảm nhận được một hơi ấm nhưng là ấm lãnh từ đâu đó phát ra, đó là Âm Hỏa, Lê Hỏa quá quen thuộc với cái thứ này rồi, dù rất mỏng, móng đến nỗi gần như không tồn tại nhưng với Âm Hỏa Chân Khí Lê Hỏa vẫn có thể nhận ra được, cậu ngó nghiêng xung quanh một lúc rồi phát hiện ra hơi ấm phát ra từ một quầy hàng, bày biện 6 cục đá to bằng hai nắm tay có màu lửa đỏ, vài lọ thuốc, vài cái vũ khí.
Lê Hỏa liếc nhìn thì thấy một người trai trẻ tuổi khoảng 18-19, đang ngồi thở dài vì không có ai mua đồ.
Cậu lại gần cúi xuống xem hàng.
- mấy viên hỏa viêm thạch này bán thế nào.
Hỏa viêm thạch là những cục đá ẩn chưa bên trong hỏa nguyên tố, có khá nhiều tác dụng, tôi luyện chân khí hệ hỏa, thành tại liệu dựng trận pháp, giúp trong luyện khí, luyện đan, tùy theo số lượng ẩn chứa cùng mức độ tinh thuần hỏa nguyên tố mà nó có những giá khác nhau, từ mười đến vài triệu nguyên thạch, đây chỉ là mấy viên thuộc hàng cùi nhất, khoảng 10 nguyên thạch một viên.
tên thanh niên ngửng đầu lên nói.
- mười một nguyên thạch một viên.
Lê Hỏa mặt không biểu tình cúi xuống nhạt mấy viên hỏa viêm thach lên tay, mỗi lầ cầm lên một viên thì sẽ lại có cảm giác ấm nóng, sau khi cầm hết cả 6 viên lên thì Lê Hỏa đã xác định được có 3 viên là Âm Hỏa, Lê Hỏa còn nhìn kĩ, mấy viên chứa âm hỏa thì ngoài màu đỏ ra còn có vài đường vân lam nhạt rất không chú ý, nếu Lê Hỏa nhờ không nhầm thì 3 viên này ít nhất cũng giá hơn 1000 nguyên thạch vì độ quý hiếm của âm Hỏa quý hơn rất nhiều hỏa thường.
- ta mua ba viên, giám giá đi.
Lê Hoa nhạt lạnh nói.
- được ta giảm cho ngươi mỗi viên một nguyên thạch, tổng là 30 nguyên thạch.
Vẻ mặt thanh niên có chút vui vẻ.
Lê Hỏa móc ra ba mươi viên nguyên thạch đưa cho chủ quầy, còn mình thì cầm theo ba viên chứa âm hỏa cất vào người rồi đứng dậy, Lê Hỏa cùng không còn việc gì ở đây nữa thì đi về.
Về đến khách sạn thì con ngựa đã dừng luyện tập nằm một góc mà tu luyện, Lê Hỏa cũng mặc kệ nó, vào nhà uống khớp nước rồi cũng ra ngồi ghế tu luyện, Thiên Hoàng thấy thế cũng luyện tập theo.
Mãi cho đến tối, ăn cơm lo nê, lúc này Lê Hỏa mới đi vào phòng chuẩn bị sử dụng âm hỏa thạch lúc sáng mua.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...