- có chuyện gì vậy?
Lê Hỏa lạnh nhạt hỏi tên đệ tử trước mặt.
Tên đệ tử tạp dịch đó cúi đầu chào rồi mới nói.
- sư huynh có phải là Lê Hỏa không ạ? Hôm nay đệ đến để giao phần thưởng mà huynh đạt được trong cuộc khảo sát ba tháng ngày hôm qua.
Lê Hỏa lấy lệnh bài treo bên hông xuống đưa cho hắn, việc này cậu làm cũng quen, ở cái tông môn này muốn cái gì mà trả cần phải có lệnh bài.
Tên đệ tử tạp dịch nhận lấy, hắn ta mở quyển sổ ra, nên trong cũng đã có một vài tên người, hắn chỉ điểm nhẹ lệnh bài của Lê Hỏa lên trang giấy thì đột nhiên một màn sáng bao bọc quyền sách, khi màn sáng đó tắt thì tên của cậu xuất hiện trên đấy, tên đệ tử tạp dịch gập quyển sách vào, rồi lại lấy cái túi treo bên hông lên , hắn ta cũng điểm nhẹ lệnh bài vào thân túi, miệng túi tự động mở ra, hai lá bùa màu đen bay lên lở lưng trên không, bên trên là một loạt các phù văn khó hiểu hình như cấu tạo thành khôi hốp,hai lá bùa này cũng được đánh dấu một, hai, tên đệ tử nắm lấy hai lá búa, miếng túi lúc này tự động đóng vào, hăn ta treo bên hông rồi đưa cho Lê Hỏa hai lá bùa đen cung kính nói.
- tất các đồ của sư huynh đều ở trong này, tờ một là phần thường mà huynh đạt được, tở hai là trợ cấp đan dược trong ba tháng của tông môn.
Lê Hỏa nhận lấy hai tờ bùa, cậu nhìn ngắm thật kĩ, nếu như Lê Hỏa không nhầm thì đây đúng là nổi danh không gian phù, giá không kém hơn 100 viên nguyên thạch, không gian phù không có bất kì tác dụng gì ngoài việc trữ đồ ra, bên trong lá bùa bé này là một không giản to nhỏ tùy thuộc vào phẩm chất, có thể cho phép tu sĩ cất đồ vào, không gian phù là một thứ không thể thiếu của tu sĩ, nó là nơi cất đồ tuyệt hảo, bất kì ai dù cho cánh giới cao thể nào đi chằng nữa cũng không thể dò sét xem bên trong không gian phù có cái gì, nên tu sĩ hoàn toàn có thể yên tâm về tính bảo mật của nó, ngoài việc chỉ cần chuyền chân khí vào thì ai cũng có thể xem bên trong có gì, dĩ nhiên tu chân giới qua cả triệu năm thì cũng chế ra không ít loại khóa trống trộm bảo mật, mà nó cùng là một cái túi tiện dụng, có thể cất tất cả đồ vật to nhỏ vào bên trong một lá phù bé, dễ dàng cất cùng mang theo, nhưng không gian phù không toàn diện, nó rất dễ hỏng và có thời hạn sử dụng khá ngắn, khoảng 6 tháng - 8 tháng ở một lá phù hạng trung, mà giá của nó ít nhất cũng 100 nguyên thạch, ngay cả những ngoại môn đệ tử của Quỷ Thần Tông còn phải toát mồi hôi chứ đừng có nói đến những kẻ khác, trong truyền thuyết mà các đệ tử tạp dịch cùng ngoại môn đồn là có cả một loại không gian trữ vật cao cấp ở dạng trang sức như nhẫn, vòng cổ, vòng tay, túi... có thời hạn sử dụng phải trên cả nghìn năm mới hỏng.
Lê Hỏa cũng biết cách sử dụng vật này, chỉ cần chuyền chân khí vào là ta có thể thấy mọi thứ bên trong và có thể tùy tiện lấy ra cất vào, nhưng từ nãy đến giờ Lê Hỏa chuyền chân khí vào mà không có phản ứng, cậu quay sang hỏi tên đệ tử kia.
- dùng cái này thế nào.
- dạ, do lá bùa nãy chỉ có thể sử dụng một lần lên sư huynh chỉ cần sé rách nó ra là được.
Tên đệ tử tạp dịch cung kính giải thích, sự cung kính quá mức này là do địa vị khác biệt giữa đệ tử tạp dịch cùng đệ tử khác là quá lớn, có thể một đệ tử ngoại môn có tư chất thượng thừa không cần phải quá mức nể nang một đệ tử nội môn có tư chất cùi vì người đệ tử ngoại môn kia sớm hay muộn cũng sẽ vượt mặt, nhưng đệ tử tạp dịch thì không như vậy, đã được phân vào tạp dịch thì gần như không có cơ hôi để thành tiên, mà đã là ngoại môn thì phải có khả năng thành tiên thì mới được làm ( tiên ở đây là khí cương cảnh ), sự khác biệt giữa tiên và phàm là quá lớn lên sự cung kính đó là bắt buộc phải có.
Lê Hỏa móc trong người ra một viên nguyên thạch ném cho tên kia rôi đóng cửa đi vào.
Tên đệ tử tạp dịch đón lấy và cất vào người, gương mặt chỉ hơi nở nụ cười nhẹ như đã quen với việc này rồi vậy, hắn ta lại tiếp tục đi làm nhiệm vụ của mình.
Lê Hỏa đi vào nhà, để hai lá bùa lên bàn mà chưa xem vội, cậu đi ra giếng tắm rửa sạch sẽ cho thoải mái tinh thần rôi mới đi vào xem đồ của mình.
Lê Hỏa đi vào ngồi lên ghế, cầm hai lá bùa trên tay suy sét một hồi quyết định xem tờ một trước, cậu cầm tớ số một lên xé , ' xoẹt xoẹt xoet ' khi tờ bùa bị xé rách ra làm hai thì một màn sáng hiện lên, chỉ có 3 đồ vật hiện ra, một thanh đao nguyên vỏ, hai quyển sách.
Lê Hỏa nhíu mày nghĩ " chả lẽ mình chỉ được từng này đồ " cậu cầm thanh đao lên trước, nặng, rất nặng thanh đao này phải 1000 kg chứ trả chơi, Lê Hỏa bâts ngờ trước sức nặng của nó, Lê Hỏa tuốt vỏ bao ra, hàn quan léo lên, duệ khí bức người từ lưỡi đao bóng loáng lóe ra, Lê Hỏa bị choáng ngợp bởi thanh đao, cả thanh đao màu đen bóng, trên thân đao là một loạt các phù văn rất mờ ảo chạy khắp thân đao cấu tạo thành bốn mặt trận, Lê Hỏa ngắm một chút thành đao thì biệt đây là một thanh pháp khí hạ phẩm, thanh đao này ít nhất cũng phải có giá 150 viên nguyên thạch, một con số không hề nhỏ đôi với ngoại môn, Lê Hỏa vui mưng, cậu luôn muốn tìm cho mình một vũ khí vừa tay, thanh đao mà Lê Hỏa cướp cách đây hai tháng dù cho rất sắc bén nhưng nó quá nhẹ không hợp với Lê Hỏa, mà thanh đao mới này phải nằng cả 1000kg, Lê Hỏa cầm là quá vừa tay, đỡ tốn một số tiền lớn, Lê Hỏa lúc này đã rất vừa ý với phần thưởng của mình.
Phải biết là pháp khí được chia làm 4 phẩm chất dựa theo các mặt trận phù văn trên đó, cứ ba phù văn trở lên là hạ phẩm, 6 phù văn trở lên là trung phẩm, 9 phù văn trở lên là thượng phẩm mà mười hai phù văn là cực phẩm, tùy theo phù văn khắc trên đó mà giá tiền của nó khác nhau, pháp khí hai phù văn chưa nhập phẩm chỉ kém pháp khí hạ phẩm chỉ một phù văn mà chênh lệch giá tiền nhưng vài lần, sự khác biệt lớn như vậy là do sự hạn chế trong việc rèn luyện pháp khí, hai phu văn chỉ cần kẻ tay mới cũng có thể rèn được mà ba phù văn phải cần đến những luyện khí sĩ chân chính mới có thể ren ra, sự phâm cấp luyện khí sĩ cũng dựa vào đó mà chia, ren được ba phù văn là luyện khí sĩ một sao hạ đẳng, 6 phù văn một sao trung đẳng, 9 phù văn một sao thương đẳng, 12 phù văn một sao cực đẳng, mà hai sao thì phải luyện thành linh khí cho các ngưng dịch sử dụng.
Lê Hỏa ngắm nghía thanh đao một chút rồi đút vào vỏ, cất sang một bên, cậu còn phải kiểm tra số vật phẩm còn lại, Lê Hỏa cầm hai quyển sách lên, quyển màu đen có tiêu đề bằng chữ đỏ là Trảm Sát Đao Pháp, quyển màu vàng có tiêu đề là chữ đen Mãnh Hổ bộ, Lê Hỏa lật trang đầu ra xem phần giới thiệu, một lúc sau gương mặt của Lê Hỏa nở lên một nụ cười vui vẻ, cả hai đều là võ học cấp ba thuộc về hàng cao nhât, nếu như để đi đôi ở trong Quỷ Thư Lâu thi ít cũng phải 650-950 một quyển võ học cấp ba, ha quyển sách này đến thật đúng lúc, Lê Hỏa làm nhiệm vụ tông môn 2 tháng nay, mỗi tuần 2 ngày đi làm nhiệm vụ, có lần được nhiều, có lần được ít thì Lê Hỏa cũng chỉ kiếm được hơn 300 điểm cống hiến trong hai tháng này mà thôi, chưa được một nửa cua một quyển võ học cấp ba, lý do Lê Hỏa đi làm nhiệm vụ cũng chỉ là để thay thế hạc diệp bộ, kim ưng trao đã không còn phù hợp với cảnh giới của Lê Hỏa bây giờ, hai quyển võ học này đến đúng lúc mà Lê Hỏa cần nhất, đỡ bao nhiêu công sức, giờ chỉ việc tích điểm về sau mà thôi.
Mà hai quyển võ học này rất phù hợp với Lê Hỏa, bản Trảm Sát Đao Pháp không khác gì phiên bản cấp cao của tàn nhẫn đao pháp cả, nó cũng gải thích về đao, đòi hỏi dùng sát khí hòa vào đao y như quyển tàn nhẫn đao pháp, ngoài việc nó có ba tâng cấp bậc ra, tầng đầu dạy cách sát khí nhập đao cùng những đòn chiêu cao cấp chứ không đơn giản như quyển tàn nhẫn, coi như Lê Hỏa đã hoàn thành một nửa tầng một, tầng hai sát khí hóa ánh, lấy sát khí hòa vào chân khí bao bọc lấy thân đao tạo thành ánh đao, ở tầng này đòi hỏi cần phải có chân khí ngoại phóng mới có thể tu luyện, tầng ba trảm sát, ở tầng này là bá nhất, khi luyện thành có thể chém ra một đường đao khí, cách không đả địch, uy lực không kém hơn pháp thuật cấp thấp, uy lực rất mạnh nhưng cần chân khí ngoại phóng mới có thể luyện, nó hoàn toàn phù hợp với Lê Hoả, với cái móng từ tàn nhẫn đao pháp tạo lên thì cậu hoàn toàn tự tin về việc có thể luyện thành đao pháp này.
Mãnh Hổ bộ, loại bộ pháp này truy cầu sự bạo phát tốc độ, tính áp sát cùng đơn giản, giống như một con hổ khi đi săn mồi, nhanh chóng, đơn giản nhưng hiệu quả, bộ pháp này phối cùng Trảm Sát Đao Pháp cũng là suy cầu sự đơn giản, giết người, đòi hỏi phải áp sát kẻ địch cực nhanh thì quá là tuyệt vời, bộ pháp cũng chia làm ba tầng, tầng một mô phỏng, chỉ tập trung mô phỏng cách di chuyển như loài hổ mà thôi, có hình nhưng không có hồn, tầng hai hòa nhập, tầng này khó hơn rất nhiều nó đòi hỏi người luyện phải hòa nhập, biến thành một con hổ chính hiệu từ cử chỉ điệu bộ cho đến tinh cách cùng khí thể, phải nói là tầng này khó luyện nhất, có thể cả đời cũng không thể luyện thành, tầng 3 bạo phát, nó dạy cách sử dụng từng múi cơ, xương cốt phần thân dưới bạo pháp sức mạnh gia tăng tốc độ, như loài hổ khi chạy nước rút, nhanh nhưng tốn sức, ở tầng này cần phải rất cẩn thật, chỉ cần luyện sai vài đường có thể trả một cái giá cực đắt, nhẹ thì bong gân, rách cơ, gãy xương, năng thì cả đời tàn phế
Lê Hỏa đang luyện Mãnh Hổ Tư Thế đã sắp thành công trong việc nắm bắt khí thế của loài hổ lên cậu cũng tự tin trong thời gian ngắn có thể nắm bắt được loại bộ pháp này.
Lê Hỏa liếc qua một chút rồi gập cất vào, số phần thưởng này cậu rất vừa lòng, nói đúng ra là cậu cực vui mừng về đống phần thưởng này.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...