Đám tân sinh lại được Lý sư huynh dẫn về Ấm Sơn phong chọn chỗ ở, theo lời đề nghị thì đám Lê Hỏa đã chọn cho mình những căn phòng ở lưng chừng núi khá là yên tĩnh vắng người, nhưng nguyên khí ở đây lại đậm đà hơn ở chỗ khác một ít, rất có lợi cho việc tu luyện, mà chỗ này cũng khuất ánh sáng mặt trời lên hầu như ngày nào cũng âm u rất phù hợp với người tu công pháp tính âm mà cả đám Lê Hỏa ai cũng tu công pháp tính âm, cộng thêm chỗ này khá gần những con đường đi lại chính lên cũng khá thuận lợi.
Sau khi tạm biệt Lý sư huynh thì Lê Hỏa đi vào đánh giá căn phòng của mình, căn phòng này được xây dựng khá là đơn giản, chủ yếu làm bằng gỗ, mặt ngoài quay ra một đường mòn ở sướn núi, con đường đó không hề có dào chắn, bên dưới lại là vực sâu ngàn trượng lên khá nguy hiểm, mặt trong quay vào vách núi, căn phòng không có sân trước, bên trong phòng cũng có khá nhiều bụi bẩn do lâu ngày không có người ở, Lê Hỏa cũng thu dọn chút căn phòng cho sạch sẽ, việc dọn dẹp cũng nhanh thôi vì đồ cũng không có nhiều lắm, một chiếc giường gỗ khá tó, đủ cho hai người bình thường ngủ, mặt giương được chải chiếu trúc, đầu giường có một cái gối cùng một cái chăn gấp gọn, có một bộ bàn ghế 3 cùng thêm vài đồ lặt vặt, làm xong thì Lê Hỏa ra ngoài sân sau, nó là một sân cực rộng lớn, ở xa sát vách núi là các bia ngắm đã bị hư hại, cùng một vài cột gỗ luyện tập, đây chắc là của đệ tử cũ để lại, ơ đây cũng có một giếng nước, chỗ này cũng có rất nhiều cỏ dại, Lê Hỏa thanh lý hết một lượt cho sạch sẽ, cậu cũng bỏ đi một vài bia ngắm đã bị hư hại, Lê Hỏa cũng đã thử với mấy cột gỗ luyện tập, nó rất cứng, Lê Hỏa muốn đấm nát nó cũng phải mệt, cậu cũng đã thử một vài bia ngắm và nó cũng cứng như vậy lên cậu quyết định giữ lại dùng cho luyện tập, Lê Hỏa thấy trời cũng đã sắp muộn thì cậu luyện tập man ngưu quyền thêm một lúc thì mới bỏ nốt chỗ lương thực còn dư ra ăn hết, rồi mới đi ngủ.
Sang hôm sau, khoảng 8 giờ sáng Lê Hỏa thức dậy, cậu ngắp một cái dài rồi ra giếng múc nước lên uống cho đỡ khát, nước này ngọt hơn bình thường rất nhiều à, lại còn mát lạnh nữa chứ, nó chảy vào ruột gan của Lê Hỏa làm tinh thần tỉnh táo không ít, Lê Hỏa múc thêm một gáo nước nữa lên rửa mặt, cho hoàn toàn tỉnh táo.
Lúc này Lê Hỏa mới đi ra chỗ vách núi ngồi giựa vào, lấy quyển sách Ẩm Hỏa Chân Khí Quyết ra tìm hiểu, may mà lúc bé Lê Hỏa đã được cha dạy cho chư viết, dù không văn hay chữ tốt nhưng cũng đủ biết hết mặt chữ.
Sau gần hai tiếng ngồi đọc và tìm hiểu, nếu không phải cái bụng rên lên thì cậu cũng không tính dừng lại, Lê Hỏa tìm hiểu Âm Hỏa Chân khí Quyết chưa đến 1/8 quyển, Lê Hỏa thở dài cất vào quyển sách vào trong người, thực sự là quyển sách này quá khó hiểu, những câu chữ rất bí hiểm, liên quan đến nhiều thứ từ bên ngoài cho đến bên trong cơ thể, nhìn một chữ thì tưởng đơn giản nhưng nối với nhưng chữ tiếp theo thì thật là quá khó hiểu, nhưng Lê Hỏa vẫn lắm bắt được một vài điều, thứ nhất Âm Hỏa Chân Khí Quyết là loại công pháp cực kì khó tu luyện, nếu người bình thường muốn tu luyện thì đầu tiên phải làm cho cơ thể quen dần với âm khí, rồi lại cho cơ thể quen dần với hỏa khí, cứ thế mà luân phiên cho đến khi cơ thể có thể quen thuộc với cả hai loại khí này thì thôi, điều này rất tốn thời gian, nhanh thì 2 tháng chậm thì 6 tháng mà lại còn khổ sở nữa chứ, cứ nghĩ xem âm khí thuộc lạnh, hỏa khí là nóng, nóng lạnh tôi thể khổ phải biết, nhưng nó là điều bắt buộc, nếu cơ thể không thể làm quen với hai loại khí đấy thì thân thể không thể chịu đựng được Âm Hỏa chân khí và nó sẽ gây ra tôn thương nặng bên trong đối với cơ thể.
Tiếp theo khi đã quen thuộc với âm khí cùng hỏa khí thì lại phải tìm hai loại chứa đựng nguyên khí khác nhau như âm nguyên thạch cùng hoả nguyên thạch, cùng một lúc hấp thụ cả hai vào cơ thể , điều khiển chúng dung hợp vào nhau, phải dung hợp chứ không phải là nhét cả hai vào một chỗ, nếu như trong vòng 1 tiếng không dung hợp được cả hai loại nguyên khí trong cơ thể thì phải nhả ra nếu không cực kì có hại cho cơ thể, cố gắng giữ lại sẽ hủy hoại đến cơ thể, tạo cho cơ thể nhiều tổn thương nghiêm trọng, nhẹ thì chỉ cần tĩnh dưỡng một thời gian cùng một số loại đan dược trị thương là có thể khỏi, còn nặng thì không thể tiếp tục tu luyện.
Khi cả hai luồn khí hoàn toàn dung hợp vào nhau thi lại phải tiếp tục chuyển hóa chỗ nguyên khí đó thành chân khí âm hỏa, đoạn chuyển đổi này cũng khá là nguy hiểm, đòi hỏi ta phải di chuyên nguyên khí âm hỏa đi theo đường kinh mạch mà sách đã chỉ, chỉ cần sai một ly thôi là đi một dặm, chân khí đã không còn là nguyên khí nữa rồi, nó sẽ ngay lập tức thiêu cháy đường kinh mạch đi sai đó, hậu quả rất không lường.
Khi đã hoàn thành tất cả các giai đoạn thì việc cuối cùng ta phải làm là cấu tạo thành đan điền, điều khiển các sợ chân khí chồng chéo lên nhau mà thành một viên cầu nguyên khí là xong, khi hoàn thành đan điền ta đã có thể hấp thụ tự do nguyên khí trong trời đất chuyển hóa thành Âm Hỏa Chân Khí, ở giai đoạn này không hề khó khăn, 8/10 người có thể làm được, nhưng dù kể cả làm được thì những bước tiếp theo lại cũng là muôn vàn khó hăn, chính vì vậy mà công pháp này rất khó có thể luyện thành, và dù có luyện thành thì cảnh giới cũng không cao, chưa kể lại còn có không ít rủi do lên công pháp này mới ít người luyện, nhưng lợi ích mà công pháp này mang lại là điều hết sức tuyệt vời, đó cũng là điều thứ hai cũng là điều cuối mà Lê Hỏa tìm hiểu được.
Nó là kháng độc rất hiệu quả, chỉ cần có độc đi vào trong người thì Âm Hỏa Chân Khí sẽ ngay lập tức thiếu cháy nó, nó thậm chí còn đốt cháy cả một số thứ khác như hạo nhiên chính khí, phật khí... Âm Hỏa Chân Khí cũng giúp phân giải thức ăn thành các chất dinh dưỡng tốt hơn, chỉ cần chúng ta điều động Âm Hỏa Chân Khí tham gia vào việc chuyển hóa thức ăn thành dinh dưỡng thì ngay lập tức nó sẽ thiêu đốt hết sạch thưc ăn, chỉ dữ lại các chất dinh dưỡng và thiêu đốt tạp chất, điều này khá phế vì ta đã có lương thực đan nhưng mà nó vẫn hay, nó cũng giúp cho việc luyện thể, trong khi luyện thể, ta có thể di chuyển Âm Hỏa Chân Khí đi khắp cơ thể, nó sẽ thiêu đốt các cơ, máu, xương, nội tạng để đẩy nhanh tốc độ luyện thể, và điều này càng có lợi hơn khi mà có những đường vận chuyển ở cuối trang mà Mộc Lão cho Lê Hỏa, và còn nhiều lợi ích khác mà Lê Hỏa chưa biết
Lê Hỏa dù mới tìm hiểu được đôi điều những đã rất vui mừng vì mình quyết định nghe theo Mộc Lão tu luyện công pháp này, có thể đối với người khác là khó luyện thành, là những đau khổ khi luyện, những rủi do là quá nhiều... nhưng đối với Lê Hỏa thì nó lại quá dễ dàng, cậu có Âm Hỏa linh thể, cậu quá quen thuộc với âm hỏa, còn cái việc mà âm hỏa chân khí tổn thương thì chỉ là chuyện đùa, chuyện phải nhờ vào ngoại vật để tu luyện bước đầu là không cần thiết, dựa vào linh thể Lê Hỏa ngay từ đầu đã có thể chuyển nguyên khí thành Âm Hỏa chân khí, nói chính xác thì công pháp này được tạo ra để giành cho Lê Hỏa, đây chính là sự khác biệt của thiên tài vào kẻ tầm thường.
Lê Hỏa lúc này thì cũng đã đói rồi lên cậu thay vào bộ quần áo ngoại môn vào đi nhận lương thực đan được phát miễn phí cho đệ tử mới trong ba tháng, Lê Hỏa cũng phải đi mượn chút những quyển sách giải thích những bước đầu về tu luyện để tham khảo chứ quyển Âm Hỏa này thực sự là quá khó hiểu, tìm hiểu hoàn toàn không biết đến bào giờ, mà Lý sư huynh lại nói thì những ai là đệ tử của Âm Sơn cứ ba tháng lại phải tham gia một cuộc khảo sát, ai đạt được điểm khảo sát cao thì sẽ được thương cho một số tài nguyên tu luyện, tài nguyên tu luyện thì không nói, cái chính ở đây là tài nguyên bồi dưỡng đệ tử của phong cấp cho đệ tử, qua những cuộc khảo sát này, các tiền bối của Âm Sơn sẽ quyết định dùng bao nhiêu tài nguyên bồi dưỡng đệ tử nào, nên cuộc khảo sát này cực kì quan trọng đối với ngoại môn nó ảnh hưởng trực tiếp đến tiền đồ mai sau của họ, nên Lê Hỏa không thể phí thời gian quá nhiều vào việc tìm hiểu công pháp được.
Lê Hỏa bước theo con đường mòn lên đỉnh núi Âm Sơn, con đường khá là dài và dốc, cúng hơi khó đi nhưng với Lê Hỏa người đã luyện được viên mãn hạc diệp bộ thì cũng khá dễ dàng nhưng cũng phải mất gần nửa tiếng Lê Hỏa mới đến nới.
Lê Hỏa ngay lập tực chạy đến trước một căn phòng lớn ở ngoài rìa đinh Âm Sơn, căn phòng này có treo chữ 'lương thực phòng', đây chính là nơi nhận lấy lương thực đan.
Lê Hỏa bước vào phòng, thấy bên trong thì thấy một tên một tên đệ tử ngoại môn đứng sau quầy hàng đang cúi đầu tính toán cái gì đó, hắn thấy Lê Hỏa mặc áo ngoại môn thì liền cúi chào.
- sư huynh
- ừ, ta nghe nói là đệ tử ngoại mộn được nhận miễn phí lương thực đan phải không?
Lê Hỏa lạnh nhạt đáp.
- vầng, chỉ cần sư huynh đưa lệnh bài cho ta ghi chép lại là có thể nhận được lường thực đan miễn phí.
Tên đệ tử ngoại môn không dám chậm chễ mới Lê Hỏa.
Lê Hỏa nghe vậy liền đưa cho hắn lệnh bài của mình, tên đệ tử ngoại môn liền nhận lấy lệnh bài của Lê Hỏa, hắn ta dùng lệnh bài điểm nhẹ vào cái tủ ở đằng sau, ngay lập tức cái tủ đấy mở ra, tên đệ tử lấy ra tổng cổng cộng tất cả là 12 cái bình khá to đưa cho Lê Hỏa.
- sư huynh đây là 12 bình lương thực đan, mỗi bình có 21 viên dùng cho một tuần,sư huynh kiểm tra.
Lê Hỏa nhận lấy một bình mở ra xem thì thấy bên trong là những hạt đan bé bằng ngón út màu đỏ, tỏa ra mùi thơm ngon, giống y như lý sư huynh nói, Lê Hỏa đóng lắp vào, lấy trong ngực ra một cái túi bỏ hết số bình vào, may mà Lý sư huynh cũng đã nhắc là số đan cũng hơi nhiều lên Lê Hỏa đã chuẩn bị một cái túi chứ việc câm mấy cái bình này mang về cũng là một vấn đề lớn, Lê Hỏa vác theo cái túi đi ra khỏi đó
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...