Chap 4: Thi hát
Như hôm qua, nó vẫn là người dậy sớm để kêu 2 con người kia dậy đến trường. Tới trường nó thấy 1 đám học sinh bu đen bu đỏ ở trước cổng, bản tính tò mò sẵn nên nó cũng chạy lại xem thì thấy Tam quỷ đứng đấy. Thấy đàn chị tới tụi nó chạy lại đưa tập tài liệu nói nhỏ '' quà chào mừng chị trở về''. Nó cười rồi vỗ bả vai Lean. Xong nhiệm vụ Tam quỷ lên xe chạy về nhà bỏ lại 1 đống xào xáo, nào là
- nhỏ đó là gì của Tam quỷ?
- hay là giành Lean từ tay Rean nhỉ?
- Tam quỷ gọi nó bằng chị?
.....
Nó bỏ ngoài tai, bước ra xe mình lái về chỗ đậu xe rồi cùng đàn anh lên lớp học
Nó tới lớp thì
- đồ trư bát giới kia! Nhà ngươi lộn thuốc hay sao mà đi học sớm thế?_ nó hỏi hắn
-cô gọi tôi là trư bát giới?_ hắn nhìn nó còn tay hắn thì tự chỉ vào mình
-chứ anh nghĩ ai?_ nó nhún vai
-cô..cô.._ hắn long sòng sọc
-thôi! Bỏ qua đi, nóng thế haha_ nó vỗ lưng hắn
Còn hắn thì bị đả kích bởi nụ cười hút hồn của nó, tay nó thì đang chạm lưng hắn làm mặt hắn hơi đỏ và đứng hình 5s. Nó như nhận đc cái gì đó là lạ từ hắn liền rút tay trên lưng hắn ra và quơ quơ trước mặt hắn nói
-nè! anh làm sao thế?_ tay vẫn quơ quơ
-....._im lặng
-NÈ! ĐIẾC À?_ nó chịu k đc sự im lặng kia
Bị tiếng hét của nó đánh động nên hắn trở lại trạng thái bình thường trả lời
-cô nhỏ mồm đi, to mồm quá!_ hắn nhíu mày
-đỡ hơn anh lúc anh mới gặp tôi ở nhà ý!_ nó như hồi tưởng
-cô.._ hắn tức mình cúi gầm mặt xuống nhìn vào sach như học bài
-mà nè, nãy anh nghĩ gì mà nhìn anh như mất hồn vậy?_ nó ngơ ngơ hỏi mà không biết lí do làm hắn bất tỉnh lại chính là mình
-không gì! Học bài đi_ hắn hạ giọng
Nó quay lại mở xấp tài liệu Lean đưa cho và thoáng giật mình về gia thế tụi nó. '' mình phải nhờ hắn giúp thôi'' suy nghĩ duy nhất mà nó nghĩ đc '' nhưng mình có thể dùng cách khác'' 1 suy nghĩ khác ập đến. Nó ôm đầu suy nghĩ rồi... lăn đùng ra ngủ
*Reng rengggg*
Nó dậy miệng thì lẩm bẩm
-Giờ ăn đến rồi, giờ ăn đến rồi. Mình ăn thôi...._ nó chạy ra ngoài lớp có anh 2 yêu dấu chờ nó. Tiện tay tiện chân nó ôm luôn anh 2 nó làm cả lớp mồm chữ A miệng chữ O
-Vian à! Ở đây là nó cưng ơi! Gặp đâu ôm đó là không tốt đâu_ Hupa kéo nó ra khỏi đám mắt kia nhìn đăm đăm nó
-ơ... e quên! Đi ăn đi. E đói_ nó nhìn anh 2 vẻ tội nghiệp. 2 nó bật cười trước vẻ ngây ngô của nó, biết chỉ là giả vờ nhưng anh 2 nó vẫn thích vẻ mặt này của nó hơn
-ừ, đi!_2 nó nắm tay nó, bàn tay của anh 2 to lắm nên tay nó nằm thụt trong tay anh 2 nó, rất ấm
Tại căn-teen
Nó ngồi cái bàn cũ mà hôm qua nó ngồi. Nó vẫn ngồi trong lòng anh 2 nó.
- ra đây nói chuyện với mình 1 tý nhé!_ Hằng nói
-tin đc cô?_ nó vẫn ăn bánh uống sữa trong lòng anh nó
-không sao đâu! Thật mà!_ Hằng cười
Nó đành gật đầu rồi định đi thì, anh 2 kéo nó lại
-cẩn thận_ anh 2 nói nhỏ vào tai nó
Nó giơ tay ám hiệu OK rồi đi theo Hằng
-Đại ca nghĩ sao vậy?_ hắn định đi theo nó bị Kin-o kéo lại
-không sao đâu, nó làm đc mà_ Kin-o cười hiền để cho hắn bớt lo
Hăn đành ngậm ngùi ngồi xuống nhưng trong lòng cứ như lửa đốt. '' Tại sao lại lo cho nó? Tại sao lại phải đứng ngồi không yên với nó? tại sao? tại sao?'' hắn vò đầu bứt tóc làm cho Kin-o và Hupa lắc đầu ngoai ngoái
-chuyện gì?_ nó lạnh như băng hỏi 3 đứa kia
-sắp tới có cuộc thi hát, lớp sẽ chọn ra 2 người thi với nhau và chọn ra 1 đứa để thi toàn trường. Tao muốn mày và tao thi. Đứa nào đc chọn thì đứa thua phải làm cho đứa thắng bất cứ thứ gì mà đứa thắng muốn!!_ Liên kênh
-chỉ vậy?_ nó nhíu mày
-ừ. Mày thấy sao?_Hằng hỏi
-đc, tao đi đc chưa?_ nó khó chịu
-đi đi
Nó trở lại bàn, ngồi vào lòng anh 2 và dựa vào lòng anh 2 nó. Như nhận đc cai gì đó từ nó anh 2 lên tiếng
- chuyện gì thế? Kể 2 nghe đi_ anh 2 nó vuốt mũi. Nó nhảy ra khỏi lòng anh 2 nó ngồi cái ghế kế bên làm cả đám ngạc nhiên vì chưa bao giờ nó rời khỏi lòng anh nó trừ trên lớp ra thôi
-2 à, e phải hát, phải hát đó 2_ nó nắm tay anh 2, mắt như sắp khóc
-có sao đâu! Lúc trc e cũng đòi học đàn học hát nên e hát hay lắm mà. Mà là sao?_ anh nó giải thích rồi lại hỏi
-văn nghệ!- nó hơi buồn
-à, tụi nó đề nghị e hát rồi có điều kiện à?_ Hupa hỏi. Nó gật nhẹ
-thế nó thua rồi, đừng lo_ Hupa nhìn nó
-maybe_ nó bình thản trở lại. Bản thân nó hát hay nhưng ít ai biết lắm tại nó không muốn chỉ là 1 đứa con gái chỉ biết hát hò
Vào học
-các em!_ cô giáo vào lớp tay đập xuống bàn hét nhỏ đủ lớp nghe- chúng ta sẽ có cuộc thi hát cạnh tranh trong lớp chúng ta cần 2 bạn đại diện, ai xung phong?
-Thưa cô ,em ạ!_ Liên đứng lên
-rẩt tốt, 1 em nữa_ cô giáo ngoắc tay kêu Liên ngồi
Tay chân nó run cầm cập, tay nó đan vào nhau. Thấy thế hắn nắm tay nó trấn an tinh thần nó, nói nhỏ '' để anh''
-thưa cô! E đề nghị Vivian_ hắn nói
-Vivian, e thấy sao?_ cô giáo hỏi nó, ánh mắt đầy hi vọng
-sao cũng đc ạ_ nó lí nhí
-vậy đc rồi, 3 ngày nữa chúng ta sẽ có cuộc thi cạnh tranh trong lớp, người đc lớp bầu chọn nhiều hơn sẽ là người đc hát cạnh tranh với lớp khác
Hôm nay lớp nó chỉ có 4 tiết nên nó đc về sớm trước lớp anh nó nên tụi nó lấy xe về trước. Về nhà nó lên lầu và xem thời khoá biểu lớp nó. Trời ạ! Đc nghỉ 1 tiết sang bắt học 3 tiết thể dục buổi chiều. Quái thật. Nó đành phải ngậm ngùi bỏ giấc mơ trưa để đi tắm rồi nghĩ lại cảnh nó đc hắn nắm tay an ủi làm nó thoáng đỏ mặt rồi ngồi ngụp trong nước. vẫn không quên đc hình ảnh của hắn, nó bực mình đeo headphone vào và vặn âm lượng lớn nhất có thể.
Dưới nhà thấy nó lâu vẫn chưa xuống ăn cơm nên cũng hơi nóng lòng. Hắn đành phải lên lầu kêu nó xuống vì Hupa đang dọn cơm, Kin-o đang trên đường về, còn mình hắn rãnh nên đi kêu nó. Hắn đứng trước cửa, gọi mãi không thấy nó trả lời nên cũng đánh liều mở cửa bước vào cùng lúc nó quấn khăn tắm đi ra ( chị này tắm xong toàn quấn khăn) thấy hắn nó cau mày, còn hắn đỏ mặt nhìn mĩ nhân trước mặt, tay chân vẫn còn vương vấn mấy giọt nước, mặt ửng hồng vì mới tắm xong. Thấy hắn im lặng nó hơi khó chịu, nó lên tiếng:
-ê! vào phòng con gái không biết cốc cốc cốc à?_ nó nói đến chữ cốc cốc cốc thì giơ tay lên giống như là đang gõ cửa
-tại tôi gọi cô, cô không nghe chứ bộ!_ hắn trề môi cãi
-thế có chuyện gì?_ nó vẫn thản nhiên vì nó sống bên Tây lâu ngày nên k còn ngại chuyện quấn khăn chạy lông bông nữa
-ăn cơm!_ hắn đáp cộc lốc
-biết rồi, ra đi, thay đồ rồi tôi ra_ nó ngoắc tay đuổi hắn đi
Hắn xuống nhà miệng thì lầm bầm '' con nhỏ đó không ngại à? Người thì có mỗi cái khăn tắm vậy mà tỉnh dễ sợ. Con gái gì mà....chẹp''
-mày lầm bầm gì thế?_ Hupa hỏi
-không có gì_ hắn nói
-2 em đâu? sao chưa về?_ nó xuống dướii nhà thì đã hỏi tới Kin-o của nó
-đây đây_ Kin-o chạy lại nó
-anh ăn đi rồi hãy tắm_ nó nói
-ừ
-Vian e sẽ làm gì trong văn nghệ vậy?_ Hupa hỏi
-chắc là đàn và hát_ nó nhún vai
-hồi sáng thấy cô run cầm cập giờ thì tỉnh nhỉ?_ hắn trêu
-nhất thời lo sợ thôi!_ nó vẫn ăn
-chiều đi học thể dục đấy, e biết không?_HUpa hỏi
-em biết ạ, thế nên em mới ngồi đây ăn cơm nè không thì em ngủ lâu rồi_ nó giả mếu
-biết thế là tốt đấy_ hắn
Nó ngáp ngắn ngáp dài thay bộ trang phục thể thao của trường, cũng bình thường, nhìn như đồ đa banh nhưng cách điệu. Áo trắng hoàn toàn, quần dài ngang gối hơi rộng giống quần đa banh nhưng nó màu đỏ toàn tập, nó khéo leo chọn ình đôi giày bata trắng vì trường nó là trường quốc tế nên là thể thao trong nhà chứ không có ra ngoài sân tập nên không sợ bẩn đôi giày trắng, tóc cột cao búi gọn gàng. Học thể thao nên nó không cần mang cặp, điện thoại và tiền để trong túi quần là đủ, tại túi có dây kéo trong sợ bị rớt ra ngoài khi chạy nhảy. Xong xuôi nó ra ngoài đi xuống dưới nhà. Trời nắng quá nên nó lười lái xe nên ngồi xe của Hupa và kéo mui xe lên. Thấy bị lạc loài nên hắn cũng chui vào xe Hupa ngồi, nó thì tai đeo headphone và ngủ, 2 người kia cứ luyên tha luyên thuyên cái gì đấy cả buổi. Nó vào phòng thể dục thì *rầm* nó đc tiếp đãi bằng 1 quả banh ịn ngay trên mặt làm máu mũi bật ra. Nó luýnh quýnh không biết làm gì thì
- đứa nào?_ hắn hét- mày dẫn Vian đi phòng y tế đi, để đây tao lo_ hắn nói với Hupa thì Hupa nhanh chóng ẵm nó chạy tới phòng y tế
- đứa nào? tao cho 5s, đừng để tao tìm ra thủ phạm_ hắn hét làm căn phòng im phăng phắc
-là em_ Liên mạnh mồm nói - e nghĩ a không dám đánh phụ nữ đâu_ Liên kênh
-cô nghĩ thế à?_ hắn bước tới trước mặt Liên
-tất nhiên
*chát* 1 bàn tay đc hạ lộ ngay trên mặt Liên không ai khác là Wen
-cô nghĩ thế à?_ hắn lụm trái banh lên và *rầm* trái banh lại đc đáp vào mặt Liên rất đau, đau hơn cái tát của Vian, đau hơn cái bóng vào mặt Vian nữa
-đừng để tôi thấy cô!_ hắn gằn giọng
Dứt câu hắn đảẩy cửa ra khỏi phòng làm cả lớp ngạc nhiên hết mức.Bước xuống phòng y tế thấy nó vẫn cười đùa nhưng mũi nó thì bị dán miếng trắng ngay mặt, áo trắng của nó cũng lấm tấm máu của nó làm hắn hơi đau lòng
-A, Wen! Vian không sao, ngày mai là khỏi_ Hupa vui vẻ nói
-vậy cái miếng đó là?_ hắn chỉ vào mặt Vian ngay chỗ dán băng
-cầm máu thôi, tại tôi thuộc máu không đông_ nó đáp
-máu không đông?_ hắn há mồm
-ừ, về đi, tôi mệt_ nó đứng đậy và hơi choáng làm nó lệch bước thì
-tôi cõng cô_ hắn đề nghị
-ừ_ nó không ngại mà leo lên lưng hắn vì nó choáng quá không thấy rõ gì mữa
3 ngày sau
Cuộc thi cũng đến nhưng lần này Hằng sẽ thay Liên hát vì con Liên vẫn chưa phục hồi bởi quả bóng mà hắn tặng vào mặt. Còn nó, 3 ngày qua nó đc 3 giao cho đống tài liệu để tham khảo ý tưởng mới cho công ty nên không quan tâm đến cuộc thi. Đến hôm nay nó mới biết là mình phải thi.
-Kim Hằng, e lên đây thi trước đi_ cô nói
Hằng bước lên hát bài ''Giả vờ nhưng em yêu anh'' cũng khá hay, bắt nhịp khá tốt nhưng những giọng cao hát chưa thuyết phục nên chỉ có 15/28 phiếu
-Vivian đến em đấy_ cô cười tinh nghịch với nó
Nó bước lên ngồi vào góc khuất có đặt cây đàn piano không có ai tới chơi bao giờ vì lớp nó không ai chơi đc. Nó cất giọng hát ''Safe and sound''. Đúng như tựa bài nó hát rất an toàn, lên cao xuống thấp đầy thuyết phục, bàn tay nó lướt qua piano âm dịu làm cho người nghe mân mê theo nó. Bài hát kết thúc bằng giọng hát k có tiếng đệm đàn của nó ''oh oh oh oh oh" nghe rất tuyệt. Hát xong nó đc tràng pháo tay rất lớn và phiếu chọn của nó là 25/28 phiếu ( 3 cái phiếu kia là Liên, Hằng, Tiên chứ ai)
-1 tháng nữa e sẽ là người đi thi toàn trường nhé!_ cô cười
-cô cho Liên đi đi. e không thích hát lắm, e nghĩ Liên xứng hơn với lại lúc đó Liên chắc hết bệnh rồi_ nó cười trừ
- em thấy sao hả Liên?_ cô nhìn Liên, nó cũng nhìn Liên hi vọng bởi nó không thích hát
-vâng ạ!_Liên đáp
Ra chơi
-tại sao e không hát?_ Hupa hỏi
-hát gì? nó thắng à?_ Kin-o hỏi hắn
-ừ, nhưng nó nhường Liên hát_ hán thở dài
-cũng tốt, kệ đi_ Kin-o đáp
_Vian lên đây ngồi_ anh 2 kêu nó rồi đập tay vào đùi anh nó. Nó cũng vui vẻ ngồi lên và ăn bánh uống sữa
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...