Nó mặc kệ vết thương trên khoé môi đang chảy máu càng ngày càng nhiều nhưng nó không cảm nhận đc sự đau đớn đấy, vết thương lòng vẫn đau hơn. Nó cằm đầu chạy nhưng không biết mình sẽ đi đâu. Ở cái VN này nó làm gì có người thân ngoài gia đình nó. Nó đang đi bất giác mắt nó tối sầm lại, ngất đi và mất đi ý thức
Bên hắn
-em có sao không Thanh?_hắn dìu Thanh ngồi lên chiếc ghế
-em không sao? Anh đi kiếm Vivian đi_Thanh như sắp khóc
-khỏi, cô ấy sẽ tự về nhà rồi anh thuyết phục sau
-mày...*bốp*_Kin-o nghe hắn nói thế thì tức lắm nên đám hắn 1 cú trời giáng
-anh làm sao thế? Em không cần biết ai đúng ai sai nhưng Vian đã trả lại cái tát cho Thanh rồi, còn là rất đau đấy_hắn nói vẻ ta đây là đúng
-ôi, Thanh ơi, bạn chảy máu rồi, để mình xem máu của bạn có thuộc máu KHÔNG ĐÔNG không nhé!_Rean nói to từ "không đông'' cho hắn nghe
*ding ding dong*
-hello?_Kin-o nghe máy
-......................
-CÁI GÌ? TÔI SẼ TỚI NGAY_Kin-o có vẻ rất hốt hoảng
-KIN-O ANH ĐI ĐÂU?_Hupa chạy theo
-anh chở em về nhé?_Thanh níu tay áo hắn
-a, ba_Rean chạy lại ôm ba nó
-tại sao Vian lại như thế?_mẹ hắn lo lắng
-tại có 1 cục đất to bự cản đường ạ!_Rean nói nhưng măt thì cứ nhìn Thanh như muốn ăn tươi nuốt sống
-là ai?_ba hắn
-dạ, bạn này đến nói với Vian là người yêu Wen và tát Vian ạ_Korin
-cái gì? Cô có biết nó đã chảy máu không vậy?_ba nó hét
-đã chảy máu?_hắn ngạc nhiên
-có đuôi mới không thấy_Lean cũng rất tức
-thế Vian của ta đâu?_mẹ hắn
-con không biết ạ. Kin-o và Hupa đi tìm rồi ạ_Korin
-để con đi tìm Vợ ạ_hắn định đi thì
-anh không có tư cách đó đâu, anh dẫn cô người yêu kia của anh biến đi. Tôi và người lớn sẽ đi tìm_Lean
*ding ding dong*
-hello?_Rean nghe
-bệnh viện OCV_bên kia nói và cúp máy luôn, vâng đó chính là Hupa
-Chồng ơi, Korin ơi, làm ...sao..hức đâyy???_Rean nức nở
-chuyện gì?_Lean
-Vợ chưa biết nhưng Hupa bảo tới bệnh viện gấp, Korin, chị Vian ở đó hả?_Rean mếu
-tới rồi tính, Thanh e tự về đi_hắn
-ôi, con dâu, đi mau đi_ba nó hốt hoảng kéo cả nhà đi
15p trước tại bệnh viện OCV
-Vian làm sao?_Kin-o nghe đt là Vian bị tai nạn
-ơ, đây chả phải Chinas, năm ngoái cùng Vian về VN chơi đây sao?_Hupa
-vâng, là em ạ_Chinas
-sao em lại ở đây?_Kin-o
Bổ Sung
-Chinas: 17t, là 1 hot boy đình đám ở Mỹ, bạn thân duy nhất của nó ở Mỹ, coi nó hơn cả tính mạng. Vì nó nói nó muốn nói tiếng việt với Chinas nên Chinas học tiếng VN để cho nó vui
-Vivian bảo em ấy sẽ đính hôn nên em tới VN, vừa đến em tới nhà hàng làm cho Vivian bất ngờ thì trên đường thấy mọi người bu vào 1 cái gì đấy, xì xầm nói đó là Vivian Phan chủ tịch Diamond gì đấy thì em mới vào, thì thấy Vivian chảy rất nhiều máu thì em dẫn Vivian vào đây, cũng đã 1 tiếng rồi_Chinas bình tĩnh kể hết chuyện thì 1 giọt lệ rơi xuống
-khốn kiếp_Kin-o đập tay vào tường
Trở về thực tại
Mọi người đã chạy vào thì thấy Chinas
-Chinas à, sao anh ở đây?_Rean tới ôm Chinas
-anh tới dự lễ đính hôn thì thấy Vivian bị tai nạn nên đưa em ấy vào đây
-VIVIAN BỊ TAI NẠN?_mọi người đc 1 phen ngạc nhiên
-vâng_Chinas thoáng buồn
-con dâu của tôi_mẹ hắn nói xong thì ngất, mọi người lập tức đưa mẹ hắn vào phòng hồi sức
-Wen, mày vào với mẹ mày đi, Vivian dậy mà gặp mày chắc nó sẽ ngất mất_Hupa nói mà không thèm nhìn hắn
-tại sao vậy?_Chinas hỏi
-bởi tôi làm cô ấy trở nên như vậy_hắn buồn nói rồi bước vào phòng hồi sức
-what the fuck? Pee part you!!_Chinas rủa (cái này có vẻ bậy nên mọi người chỉ biết nó bậy là đc hihi)
-bình tĩnh đi Chinas_Lean can
-mày nghĩ tao bình tĩnh sao? 16 năm tao bảo vệ Vivian hơn mạng sống của tao, để rồi chưa đầy nửa năm đã bị hắn phá? Vivian của tao thật mù quáng_Chinas mắt đỏ ngầu
-Kin-o bình tĩnh, Vian của chúng ta rất mạnh mẽ_Nhi thấy Kin-o như người mất hồn thì an ủi anh
Kin-o bất giác ôm lấy Nhi làm Nhi thoáng giật mình rồi cũng giơ tay vỗ vỗ vào lưng anh
-2 ba về đi, Vivian tỉnh con sẽ báo ọi người_Hupa giữ bình tĩnh rất tốt nên anh có muốn ngã quỵ thì vẫn phải đứng lên
-không, con ta, ta phải ở lại_ba kiên quyết
-ông à, chúng ta nên về, bọn trẻ con làm đc mà. Ông và tôi cũng mệt rồi, sáng mai dậy chúng ta vào rồi mua đồ ăn cho bọn trẻ_ba hắn vẫn là người sáng suốt
-ừ. Cũng đc_ba buồn lắm nhưng cũng phải ra về
Trong phòng hồi sức của mẹ hắn
-Wen_mẹ hắn tỉnh dậy thấy hắn thì kêu nhẹ
-mẹ
-ta không sao! Dẫn ta qua thăm Vivian
-mẹ vẫn không khoẻ
-con còn nói đc? Ta vẫn còn sống, còn Vivian nó đang sống dở chết dở kìa_mẹ hắn hơi bực
-Vivian là bạn của Diêm Vương mà mẹ, vợ con từng nói vậy_hắn nặng trĩu nói
-ta khồng cần biết, ta muốn qua thăm nó
-Vivian vẫn đang phẫu thuật ạ
-cái gì? Mấy tiếng rồi?
-4 tiếng ạ
-bác à, Wen đưa bác về nhé! Bác trai về hết rồi, bác cũng về nghỉ ngơi cho khoẻ, mọi chuyện cứ để tụi con lo_Nhi
-đúng đó mẹ, ta về_hắn
-ta sẽ về, con ở đây canh Vivian cho ta
-mẹ vẫn chưa khoẻ
-Vivian của ta quan trọng hơn
-thôi đc rôi, con sẽ cho tài xế đưa bác về nhé?_Nhi
-cũng đc
15p sau, người lớn về hết, còn xung quanh phòng cấp cứu có đủ tất cả mọi người. Kin-o, Hupa, hắn, Rean, Lean, Korin, Nhi, Chinas và 1 số người trong bang đứng chầu chực. Hắn trầm mặc vì lúc đấy hắn không đuổi theo nó mà lại dửng dưng cho người con gái khác.
Trong phòng cấp cứu
-bệnh nhân không có ý chí
-chúng ta nên mời người nhà bệnh nhân vào
-vâng ạ
Bác sĩ bước ra
-chúng tôi cần 2 người vào phòng cấp cứu, bệnh nhân cần ý chí _bác sĩ nói
-để tôi_tất cả mọi người đều nói
-2 người thôi
-thôi đc rồi, Chinas và Kin-o vào đi_Hupa
-sao tao không đc vào_hắn
-mày vào chắc nó cắn lưỡi, Ở NGOÀI_Kin-o hét
-vào thôi_Chinas giục
Chinas và Kin-o bước vào thì không khỏi ngỡ ngàng, mọi người vẫn túc trực cầm máu cho nó, nó tái mét, hấp hối. Kin-o bước lại gần
-khi em dậy, em sẽ bên cạnh em, không để em phải chịu đựng 1 mình nữa
-anh đến thăm em mà em lại nằm đây sao? Dậy chơi với anh đi, bây giờ anh nói tiếng Việt giỏi lắm đấy_Chinas nắm tay đầy máu của nó
Nó khi nghe tiếng Chinas thì đã cố gắng lấy lại hơi thở của mình, cố gắng thở đều, máu của nó đã chảy ít đi
-bệnh nhân đang tiến triển rất tốt_bác sĩ vui cười
-anh bây giờ phải ra ngoài, anh chờ em bên ngoài nhé! Phải tỉnh dậy đấy, anh sẽ chờ em bên ngoài không đi đâu đâu_Chinas
Bước ra ngoài mọi người đã hỏi dồn dập
-không sao rồi_Kin-o thở phào
4 tiếng sau....
-bệnh nhân sẽ đc chuyển vào phòng hồi sức đặc biệt, chỉ đc thăm 3 lần 1 ngày, sáng từ 7h đến 8h30p, trưa từ 10h đến 11h39. chiều từ 5h30 đến 7h. Khi nào bệnh nhân thực sự bình phục thì sẽ đc vào hồi sức bình thường_bác sĩ
-cám ơn bác sĩ_mọi người buồn thiu
-bây giờ chúng ta sẽ về nhà?_Hupa hỏi
-mọi người về đi, tôi sẽ ở đây chờ đến giờ thăm_Chinas
-tôi cũng vậy_hắn
-tại sao?_Lean hỏi
-tôi đã hứa với Vivian là cô ấy ra ngoài sẽ thấy tôi nhưng tôi không làm đc, giờ tôi phải ngồi đây chờ_Chinas
-còn mày?_Hupa
-tao nợ Vian lời xin lỗi_hắn
-anh đừng có gọi nó là Vian, Vivian đi_Chinas tức giận vì chỉ ai thật sự yêu nó và đc nó tin tưởng mới đc gọi là Vian còn không thì đừng hòng
-tôi có tư cách_hắn
-giờ thì hết rồi, nếu có thì vẫn chưa đủ_Chinas
-đúng vậy, anh về lo cho Thanh bé bỏng của anh đi, cô ta cũng bị Vian tát trả thù đấy_Rean nhấn mạnh từng chữ
-em thôi đừng nhắc đến cô ấy?
-không đc sao? Chẩ phải có người mạnh mồm đứng hô hào rằng '' kệ Vian, về sẽ thuyết phục'' rồi còn ''Vian đã tát trả Thanh rồi'' cơ mà, giờ thì anh giỏi gọi Vian dậy mà thuyết phục đi, nếu không làm đc thì anh biến đi, biến qua chỗ con Thanh mà thuyết phục_Rean như chửi vào mặt hắn
-em dám nói với anh như vậy?_hắn tức
-tại sao không? Dù có là ông trời đụng vào Vian của chúng tôi, chúng tôi cũng không nể tình mà đem đi luộc đâu_Lean bênh
-im ngay cho tôi. Tôi đâu có nghĩ sẽ bị như thế, tôi không đau lòng sao?_hắn
-đau lòng? Nếu anh không nghĩ ra đc sẽ bị như thế này thì anh cũng phải nên lo cho vết thương trên môi chị Vian chứ? Con Thanh kia nó bị gì? Chỉ là nó mang giày cao gót nên té thôi đó, ĐỒ TỒI_Korin
-mọi người đủ chưa? Wen mày đi về đi, Chinas ở lại cũng đc nhưng cũng lo cho sức khoẻ 1 tý nhé!_Kin-o đứng 1 góc chứng kiến tất cả nên nét mặt cũng biến dạng
Hắn đành phải đi về. Vivian à! Em sẽ không sao đúng không? Em sẽ tha thứ cho anh đúng không? Anh sẽ hứa bên cạnh em, không phản bội em dù có xảy ra bất cứ chuyện gì. Nhưng sao giờ đây anh thấy thật xấu xa khi không bên cạnh em. Chinas là gì mà lại có vẻ rất quan trọng thế? Tim anh đang rất đau đây
2 tuần sau
Hằng ngày vẫn vậy. Chinas luôn bên cạnh nó những lúc đc thăm bệnh, nó nằm im thin thít vì cú va chạm đầu nên mất ý thức. Sáng Kin-o và Nhi sẽ thăm nó, trưa sẽ là Korin và Hupa, tối là vợ chồng Tam quỷ và cả ba thời gian thăm bệnh đấy đều có Chinas đi kèm. Hôm nay nó đc chuyển qua phòng hồi sức thường nên từ mai sẽ đc thoải mái giờ thăm
Tại 1 ngôi biệt thự sang trọng
-nó đã đc sang phòng hồi sức thường thưa cô chủ_1 người vệ sĩ áo đen
-tốt, tối ngày mai sẽ thực hiện kế hoạch hoàn hảo này, HAHA_người đc mệnh danh là cô chủ thâm độc nói, vâng đó là Thanh
Tối hôm sau
Mọi người đang ngồi xung quanh nó thủ thỉ rồi cười. tại những đầu mọi người còn hơi sốc nhưng về sau nó đã hồng hào và khoẻ lại nhưng mắt vẫn nhắm nghiền, bác sĩ bảo nó sẽ tỉnh lại vào thời gian không lâu nên cũng yên tâm phần nào mà nói chuyện rôm rả, còn hắn thì chỉ vùi đầu vào rượu và mọi người không cho hắn vào thăm nó
-thưa chủ tịch, cô chủ, bà chủ. Đã đến giờ khám bệnh của tiểu thư Phan ạ_bác sĩ
-đc rồi, nhanh nhé
1 người con gái bước vào, mặt đeo khẩu trang đến bênh cạnh nó, trút hết thuốc trong ống tiêm kia ra và hút dung dịch màu xanh kia vào ông chích, tiêm vào nó. Tháo bình nước biển ra, thay vào 1 bình chứa toàn oxy già cho nó. Nhếch mép đi ra ngoài
-tôi đã khám xong_cô gái đó bước ra
-cám ơn_mọi người đồng thanh và mỉm cười
Thanh bước ra vào phòng thay đồ, bước ra thì gặp hắn
-anh Wen
-sao em ở đây?
-em đến hại con Vivian, cũng đc 5p rồi, chắc đang động kinh_Thanh tỉnh bơ
-EM LÀM GÌ VIVIAN?_hắn gào
-em hại Vivian chứ làm gì, như thế sẽ đc bên cạnh anh_nói xong thanh ôm hắn
-EM HẠI GÌ VIVIAN?_hắn đẩy Thanh ra và hét
-chính là tiêm thuốc độc và truyền nước oxy già đó haha
Nói xong hắn chạy vào phòng nó thì không thấy nó đâu
-Vivian đâu?_hắn gào
-tất nhiên là đang sóc ruột rồi_Rean khinh bỉ
-sao mọi người biết??_hắn
-tôi ngửi thấy mùi thuốc độc và mùi oxy già nồng nặc nên tôi đã báo cho bác sĩ ngay khi cô Thanh đó đi ra_Chinas nói
-sao lại biết Thanh?_hắn
-tôi nghe mọi người kể
-và tôi theo dõi cô ý tá đó_Lean
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...