Truyền thuyết Mộ Thanh Hàn lãnh khốc, hung tàn, sát phạt, quyết đoán, lại cực kỳ chán ghét, căm hận nữ nhân..
Nữ nhân nào nếu cứ không ngừng day dưa hắn, kết cục chỉ có chết.
Chính vì vậy, người người đều gọi hắn là Ám Dạ Ma Vương.
Giản Như Ca nhìn Hà Tử Nhàn, mỉm cười, "Đi thôi."
Tử Nhàn không nói thêm gì, đi theo Giản Như Ca rời đi Mộ thị.
Nhưng mà vừa ra khỏi Mộ thị
"Lão đại, Mộ tổng có làm khó ngươi không? Hắn cùng ngươi nói phương án gì?"
"Khó xử? Thế thì không có." Giản Như Ca khóe môi hơi cong, nói tiếp: "Tử Nhàn, tiếp theo ta muốn bắt đầu làm việc."
Giản Như Ca nhìn dòng xe đông như nước chảy trên đường, nghĩ đến bộ dáng vừa rồi của Mộ Thanh Hàn.
Ha ha, liền bộ dáng kia của hắn mà dám đấu với nàng!
Giản Như Ca nàng mới không sợ sự lạnh lùng vô tình của hắn.
Như vậy mới có tính khiêu chiến!
Khóe miệng Giản Như Ca cong lên đầy hứng thú. Trong đôi mắt đen nhánh, sáng chói cũng hiện lên ánh sáng kích động.
Trò chơi này, tựa hồ rất không tệ nha! Nàng rất chờ mong thời điểm nhìn thấy cô em gái của mình! Sớm thôi..
Khi Giản Như Ca trở lại khách sạn, Lăng Tiểu Nguyệt đang Giản Tử Hàng ngồi trên ghế sa lon chơi đùa.
"Ca Nhi, ngươi về rồi."
Nhìn thấy Giản Như Ca vào cửa, Lăng Tiểu Nguyệt lập tức thả điện thoại trong tay xuống, mang dép, chạy tới.
"Ca Nhi, chuyện phòng ốc, ta đã làm xong, đi, ta hiện tại liền dẫn ngươi đi xem." Lăng Tiểu Nguyệt vừa nói, vừa hấp tấp lôi kéo mới vừa vào cửa Giản Như Ca đi ra ngoài.
Giản Như Ca nhìn bộ dáng nhiệt tình không đổi của Lăng Tiểu Nguyệt, mở miệng cười, "Được."
Nói xong, Giản Như Ca nhìn về phía Hà Tử Nhàn, "Tử Nhàn, ngươi ở lại chăm sóc cho Tử Hàng, ta cùng Nguyệt Nguyệt đi xem phòng ở một chút."
Tử Nhàn vỗ ngực cam đoan: "Lão đại, ngươi cứ yên tâm cùng Tiểu Nguyệt tiểu thư đi đi, Tử Hàng cứ giao cho ta."
Giản Như Ca lại nhìn về phía Giản Tử Hàng, "Tử Hàng, mẹ cùng Tiểu Nguyệt a di đi xem phòng ở, ngươi cùng Tử Nhàn ở nhà, phải ngoan nha."
Giản Tử Hàng vẫn đang chơi, phất phất tay, giông như tiểu đại nhân nói, "Đi thôi đi thôi."
Giản Như Ca cùng Lăng Tiểu Nguyệt rời đi khách sạn.
Lăng Tiểu Nguyệt mang theo Giản Như Ca đi khu chung cư xa hoa nhất Giang thành -- Đế Cảnh Hào Viên.
Đến nơi, Lăng Tiểu Nguyệt đầy mặt tự hào nhìn Giản Như Ca, nói: "Ca Nhi, căn hộ ta tìm cho ngươi này thế nào?"
Giản Như Ca nhìn, đơn giản ấm cúng, bên trong cái gì cần có đều có, chỉ cần chuyển đồ vào liền có thể ở, hài lòng gật đầu, "Rất tốt, đơn giản, hào phóng, thỏa mãn tất cả nhu cầu của ta."
"Đó là dĩ nhiên, Lăng Tiểu Nguyệt ta đã ra tay, há có đạo lý không tốt." Lăng Tiểu Nguyệt cười xán lạn, nói tiếp: "An ninh nơi này vô cùng tốt, có thể bảo mật riêng tư tuyệt đối cho chủ sở hữu, đặc biệt thích hợp kiểu người mẫu nổi tiếng như ngươi. Còn nữa.."
Lăng Tiểu Nguyệt vẫy vẫy tay, thần thần bí bí nhìn Giản Như Ca, "Ca Nhi, ta nói cho ngươi biết, người ở chỗ này, phi phú tức quý, đều có lai lịch không tầm thường."
Giản Như Ca cười, "Nguyệt Nguyệt, nơi này xác thực rất phù hợp yêu cầu của ta, về phần những cái khác, không liên quan tới ta."
"Đương nhiên là có liên quan rồi." Lăng Tiểu Nguyệt nhíu mày, vẻ mặt cười xấu xa nhìn Giản Như Ca, "Ca Nhi, nói không chừng ngươi còn có thể ở nơi này gặp phải một vị bạch mã hoàng tử nhân phẩm, tài học đều tốt, làm cha của Tử Hằng."
Giản Như Ca nhìn Lăng Tiểu Nguyệt, "Nguyệt Nguyệt, không bằng ta đem cơ hội này nhường cho ngươi, để ngươi kết thúc kiếp sống quý tộc độc thân sớm một chút, như thế nào?"
Lăng Tiểu Nguyệt cười hì hì, "Hì hì, Ca Nhi, khoan hãy nói, ngươi ở chỗ này, ta chắc chắn thường xuyên tới, nói không chừng.. hì hì.."
"Tốt tốt, đại tài chủ đã đang chờ ngươi, chỉ còn chờ tiểu thư ngươi đi hái." Giản Như Ca nói xong, kéo Lăng Tiểu Nguyệt đi, "Hiện tại, chúng ta có phải nên đi xử lý thủ tục nhập cư trước tiên, vì công cuộc tìm kiếm bạch mã của ngài cung cấp điều kiện tiên quyết không?"
"Đi, đi, bây giờ chúng ta liền đi." Lăng Tiểu Nguyệt nói, quay sang liền thúc giục người môi giới, "chúng ta mua căn hộ này, hiện tại liền đưa bọn ta đi làm thủ tục đi."
Thế là cùng ngày, Giản Như Ca liền thanh toán tiền đặt cọc, mua căn hộ này.
Đồng thời, buổi tối, Giản Như Ca liền dẫn Giản Tử Hàng từ khách sạn dời vào căn hộ nàng mới mua.
Giản Tử Hàng vừa vào nhà trọ, liền bình chân như vại đi dạo xung quanh xem xét địa hình.
Giản Như Ca buồn cười nhìn hành động của con trai nhà mình, nhắc nhở: "Tử Hàng, trước tiên không vào phòng mình nhìn xem sao?"
Nghe được Giản Như Ca nói, Giản Tử Hàng vừa hướng phòng mình đi, vừa chậm rãi mở miệng: "Ừm, ta đi xem."
Chẳng qua là khi hắn mở cửa phòng, nhìn thấy ba chiếc máy tính công nghệ cao, cùng các thiết bị đi kèm trong đó, lập tức quay người, la lớn: "Ca Nhi, cám ơn ngươi! Chỉ ngươi hiểu ta!"
Giản Như Ca nhìn xem bộ dáng vui vẻ nhảy cẫng của Giản Tử Hàng, trên mặt cũng lộ ra nụ cười mừng rỡ, "Mẹ không hiểu ngươi thì ai hiểu?"
Lăng Tiểu Nguyệt nghe được đối thoại của hai mẹ con, cười đến nỗi cơ hồ không thở nổi.
Hồi lâu sau, Lăng Tiểu Nguyệt bình phục lại, lập tức nhìn Giản Như Ca hỏi: "Ca Nhi, sao Tử Hàng lại không gọi ngươi là mẹ?"
Giản Như Ca cười không nói.
Giản Tử Hàng nhìn vẻ mặt nghi hoặc không hiểu của Lăng Tiểu Nguyệt, sâu kín mở miệng, "Nguyệt nguyệt a di, cái này mà ngươi cũng không hiểu được à?"
Lăng Tiểu Nguyệt gật đầu như giã tỏi, "Còn xin Giản đại thiếu gia vui lòng chỉ giáo."
Giản Tử Hàng khoát tay, "Đâu có đâu có, xem Nguyệt Nguyệt a di tò mò như vậy, ta đây nói với ngươi cũng được."
Lăng Tiểu Nguyệt: "Rửa tai lắng nghe."
"Thứ nhất, ta gọi Ca Nhi, là bởi vì cảm động, đại biểu tình yêu thương vô hạn của ta với Ca Nhi. Thứ hai, Ca Nhi còn trẻ như vậy, con đường về sau còn rất dài rất dài, ta không muốn để người khác biết một đứa con trai lớn như ta.. Bởi vì nàng là người phụ nữ đời này ta muốn bảo vệ! Hiểu không?"
Nghe giọng nói non nớt của Giản Tử Hàng, lại nhìn khuôn mặt anh tuấn nho nhỏ một bộ trịnh trọng nói, Lăng Tiểu Nguyệt cười ha ha.
"Ai nha.. Ca Nhi, làm sao bây giờ? Tử Hàng thật sự là quá đáng yêu, ta cũng muốn, quả thực là thích hắn muốn chết!"
Giản Như Ca cưng chiều nhìn con trai nhà mình, nội tâm ngọt ngào không ngừng lộ ra ngoài, ý cười tràn đầy đáy mắt.
"Muốn còn không đơn giản, để hắn gọi ngươi là mẹ nuôi là được."
Nghe Giản Như Ca nói, Giản Tử Hàng không vui nhíu mày, mặc dù Tiểu Nguyệt a di cũng rất tốt, thế nhưng nếu có thêm mẹ nuôi, hắn lại thêm phần trách nhiệm, haizzz..
"Ta sao lại không nghĩ đến chứ!" Lăng Tiểu Nguyệt kích động lập tức ngồi dậy.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...