Ma Long


Ma Long
Chương 942: Huyền thiên
Nguồn: Vipvanda
Sưu tầm:
Dịch: Nhóm dịch black
>

- Ồ, vật vô chủ? ha ha haha? Dĩ nhiên là vật vô chủ? Bổn tọa thu nhận.
Đồ thành quan sát một chút, dùng thực lực của hắn rất nhanh đã nhìn ra được, Huyết tế thần đàn này không có chủ, hơn nữa bản thân nó cũng không có chút linh hồn chấn động.
Trong lòng hắn vui vẻ, không chút do dự hóa thành một đạo bảy màu bay về phía tế đàn.
Quả nhiên tế đàn cũng không có phản kháng gì, liền rơi vào tay Đồ thành.
Lát sau, bảy dải kiếm quang biến mất, lộ ra một hồn ảnh một người trung niên Đại Hán, đúng là linh hồn của Đồ đằng không sai.
Hắn nhanh chóng xem xét tế đàn, trên mặt có vẻ kích động, đang nghĩ ra cách để thu phục thần đàn.
Người khác không biết nhưng hắn biết rất rõ rằng, Huyết tế thần dàn chính là thánh vật truyền lại mấy trăm triệu năm của Long tộc, có được thần thông cùng cực của tạo hóa, nếu có thể chiếm được nó là của mình thì có thể nói là cơ duyên thiên đại.
Chỉ có điều không đợi Đồ thành thu phục được thần đàn, đột nhiên một thân ảnh cao ngất mang bạch y xuất hiện bên trên thần đàn.

Người này khuôn mặt mơ hồ, thân thể thẳng đứng, áo trắng hơn tuyết, chắp tay sau lưng đứng ở phía trên, dường như rất thú vị quan sát Đồ thành đang làm gì, giống như xem một tên hề.
- Này, ngươi là ai?
Sau khi phát hiện ra người này, Đồ thành nét mặt biết sắc, toàn thân bỗng nổi lên bảy dải kiếm quang, nghiêm túc phòng bị.
- Ha ha ha ha! Đồ thành, chỉ với sự ngu xuẩn của ngươi mà cũng đòi chạm vào thánh vật của Long tộc chúng ta, thật là không biết trời cao đất dày.
Người mang bạch y mỉa mai cười to.
- Ngươi – ngươi là Long chủ?
Đồ thành ánh mắt khẽ động, nghẹn ngào hô lên.
Sau đó hắn không nói thêm lời nào, đột nhiên biến mất, đương nhiên biết rằng mình địch không lại cho nên chạy trốn dứt khoát khỏi chết.
Lúc này Phong Liệt cũng không khỏi giật mình, ánh mắt nhìn chằm chằm vào đạo nhân ảnh kia, hắn cũng nghe ra là Long chủ.
- Hừ, xem ra lần trước giáo huấn ngươi còn chưa đủ.
Long chủ hừ nhẹ một tiếng, chậm rãi vươn tay phải!
- Thái hư thương long trảo.
- Ầm ầm!
Một cái móng vuốt rồng màu trắng xuất hiện, giống như nắm bắt cả cái đại động hư không một cách nhẹ nhàng.
Sau đó chỉ nghe tiếng kêu thảm thiết truyền đến, Đồ thành vừa biến mất lại xuất hiện bên trên thần đàn, hơn nữa bị Long chủ nắm cái cổ, đè trên không trung giãy dụa không thôi.
- Long chủ, ngươi – ngươi là kẻ tiểu nhân hè hạ.
Đồ thành mặt mày méo mó, tức giận mắng một tiếng, ra sức giãy dụa nhưng không thể nào trốn được khỏi Long chủ.
Thực lực của hai người căn bản không ở cùng cấp bậc.
- Ha ha, còn tốt hơn ngươi nhiều.
Long chủ cười khinh miệt, tay vừa dùng lực Phanh một tiếng, Đồ đằng thần hồn đã trở thành một màn khói đen.
Một đoạn kiếm màu đen rơi gãy trên mặt đất.
- Long chủ, lão tử sẽ không bỏ qua cho ngươi, ngươi chờ đấy.
Khói đen chậm rãi tiêu tan, âm thanh của Đồ thành từ từ biến mất.
Long chủ cười khinh thường, không ngại gì uy hiếp của Đồ thành, ông ta vung tay áo lên hô một tiếng, một cỗ cuồng phong đảo trên mặt đất bay về phía đoạn kiếm màu đen, thổi bay xa.
Phong Liệt đang kinh ngạc, hắn tuyệt đối không nghĩ rằng, cường giả Đồ thành giống như một đứa trẻ trong tay Long chủ vậy, không có một chút phản kháng, điều này khiến hco Phong Liệt khiếp sợ vô cùng.
Đột nhiên chỉ nghe Phốc một tiếng trầm đục, một đoạn kiếm đen gãy cắm dưới chân hắn, cắm vào đá ba thước.
- Ồ đây là?
Ánh mắt Phong Liệt hơi nhíu lại, trong lòng không khỏi chấn động.

Hắn tiếc nuối nhận ra rằng đây chính là Huyền thiên tàn kiếm khống chế Đồ thành, tổ hợp thần tháp tầng thứ bảy.
Hắn giương mắt nhìn Long chủ, trong ánh mắt lộ ra vẻ nghi hoặc.
- Tiểu tử, nhớ rõ ngươi nợ ta một nhân tình.
Long chủ truyền âm thanh đến.
- Cái này.
Phong Liệt há hốc mồm.
Thần tháp tầng thứ bảy, chỉ là vì mình một kẻ Hư hoàng cảnh nợ một nhân tình? Cái này dường như không buồn cười cho lắm.
Nhưng mà không đợi hắn kinh ngạc khồi phục tinh thần lại, trong không trung đột nhiên truyền đến một hồi nổ lớn.
Chỉ thấy ngân hà bất định tới lui trong không gian, đang chà đạp lên một cô gái Hoảng giả uy nghiêm.
- Ba ba ba!
Nữ tử mỗi chưởng đánh xuống hư không đều như gợn sóng từng tầng, mà ngân hà thu nhỏ lại, nồng nặc Trọng thủy tinh hoa tràn ra.
Ba chưởng sau đó, ngân hà dài mấy trăm dặm đã thu nhỏ xuống còn mười dặm, khí thế vô cùng suy yếu.
Sau đó nàng nhẹ nhàng bay lên một cước, phanh một tiếng, đạp Ngân hà rơi xuống không trung, cách chỗ Phong Liệt trăm trược đã hóa thành một bãi nước bạc.
Phong Liệt kinh ngạc nhìn Thủy ngục vô cùng yếu ớt lại nhìn Lăng Dung, quả thực giống như tên Hòa thượng lùn hai thước với tay không sờ tới đầu.
Lăng Dung lạnh nhạt nhìn hằn, cười cười nói:
- Phong Liệt, ngươi còn nợ ta hai nhân tình!
- Ừ.
Phong Liệt há hốc mồm, thật lâu sau mới có thể khôi phục lại tinh thần, miệng thì thào tự nói:
- Nhân tình của lão tử đáng giá như thế từ lúc nào vậy?
Mặc dù không nghĩ ra hành động của Long chủ và Lăng Dung, nhưng Phong Liệt sẽ không bỏ qua bảo vật, thứ tốt như vậy đưa tới cửa, người khác muốn chiếm còn không được, nào có lý gì bỏ đi?

Tiếp đến, hắn không chút khách khí tiến lên phía trước, thu thập đoản kiếm và Nhất Trì Ngân Thủy vào trong không gian Long Ngục, sau đó hắn cũng trốn vào trong không gian Long Ngục.
Không gian Long Vực, trong rừng một mảnh rừng cây xanh um tươi tốt.
Phong Liệt nhìn đoản kiếm màu đen cắm trên mặt đất, và hồ nước màu trắng bạc thật lớn, trong ánh mắt không khỏi lộ rõ vẻ hưng phấn.
Đoản kiếm này chính là tập hợp bảy tầng thần tháp Mộc Ngục, Thổ Ngục, Phong Ngục, Lôi Ngục, Băng Ngục, Quang Ngục, Hồn Ngục, cộng thêm Thủy Ngục, một lần này liền chiếm được tám tầng thần tháp.
Phong Liệt nằm mơ đều không ngờ sẽ đạt được kết quả, tiện nghi lớn này.
Hơn nữa trong tay hắn vốn năm giữ năm tầng thần tháp Ám Ngục, Kim Ngục, Huyết Ngục, Hỏa Ngục, Ma Ngục, như vậy, trong tay hắn đã nắm giữ toàn bộ 13 tầng thần tháp.
Thoáng chốc, Phong Liệt hưng phấn đồng thời trong lòng thực sự có chút khó tin, chẳng phải chưa ai có thể tập hợp 13 tầng thần tháp sao?
- Khà khà, xem ra tin đồn không thể tin ah! Bất quá, tập hợp đầy đủ 13 tầng thần tháp chắc chắn không phải thường nhân có thể làm được, dĩ nhiên điều này khiến lão tử thiếu nợ Nhân Tộc và Long Tộc mỗi người một cái nhân tình, nhân tình này thật khá lớn đây!
Sắc mặt Phong Liệt cổ quái cười cười.
Đối với chuyện sau này làm thế nào có thể hoàn trả mối nhân tình này, hắn ngược lại không quá nhiều áp lực, hắn thực sự không biết Lăng Dung và Long Chủ mạnh mẽ như thế nào mới đạt được cái nhân tình này.
- Ha ha ha. . .!
Đột nhiên, một trận cười quái dị lanh lảnh vang lên, chỉ thấy Thủy Ngục bỗng nhiên hóa thành bồn nước màu bạc, lại biến thành dải ngân hà thêm lần nữa, sau khi xoay quanh một vòng, mang theo một trận cơn lốc hung mãnh vô cùng tiến về phía Phong Liệt.
Bất quá, giải ngân hà ngày hôm nay dài gần mười dặm, so với dải ngân hà trước đó dài sáu dặm uy thế thật lớn không gì sánh bằng.
Là kiện thần binh khí linh, bản thân nó căn bản không đủ năng lực lĩnh ngộ đầy đủ quy tắc, nó tác chiến có thể chỉ dựa vào vô số trọng thủy tinh hoa nghìn vạn năm, còn hiện tại, trọng thủy tinh hoa đã bị Lăng Dung đánh tan 99%, điểm thực lực còn lại sẽ không đủ khiến người khác kinh sợ.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui