Ma Long
Tác giả: Hủ Thi Ngạc
Chương 712: Tiểu Lang(2)
Dịch giả: Black
Nguồn: Vipvandan
Share by HTC - Kiemgioi
Nhưng giờ phút này, hắn liền chủ ý đánh tới thân thể Tịch Diệt Chi Hỏa.
Tuy không rõ Tịch Diệt Chi Hỏa theo đẳng cấp nhân loại phân chia có thể nằm ở cảnh giới nào, nhưng không cần bàn cãi, tuyệt đối không thấp hơn Long Biến Cảnh.
Dù sao Tịch Diệt Chi Hỏa này chính là thần diễm truyền thừa mấy vạn năm thậm chí hơn mười vạn năm của Thiên Diễm Môn.
Nếu có thể luyện hóa nó thành mảnh phân thân của chính mình, cho dù không thể dùng nó ngự sử thần khí, cũng chắc chắn trở thành trợ thủ đắc lực của chính mình, giá trị tuyệt đối không tồi.
Nói làm là làm!
Tiếp đến, Phong Liệt không chút do dự thi triển Thiên Hà Cổ Quyển Phân Thân, để cắt một nửa linh hồn của chính mình nhét vào thức hải tiểu lang.
Đã có kinh nghiệm tế luyện phân thân lần trước, lúc này quả thực được gọi là cưỡi xe nhẹ đi đường quen, hắn đã rất quen thuộc chia cắt luyện hóa linh hồn.
Chỉ có điều, nỗi thống khổ chia cắt linh hồn không giảm bớt chút nào, sau khi cắn răng hoàn thành, bản thể của hắn lúc này hôn mê bất tỉnh, hôn mê bất tỉnh thật lâu.
* * * * *
Thời gian lặng lẽ trôi qua
Mười ngày sau, một gã thiếu niên tuấn tú mặc trang phục màu đen, cưỡi cự lang đen tuyền bay về phía Tứ Phong Thành.
Không cần bàn cãi, cự lang này chính là Phong Liệt dùng Tịch Diệt Chi Hỏa luyện tế thành công đại phân thân thứ hai, cũng được Phong Liệt gọi là Tịch Diệt phân thân.
Giờ khắc này, sắc mặt Phong Liệt có chút nhợt nhạt, dù sao tế luyện phân thân không phải chuyện tình dễ dàng, linh hồn đã chịu hao tổn rất lớn, cho dù hắn nuốt vô số linh đan dược diệu, nếu không tĩnh dưỡng một hai tháng căn bản không cách nào khôi phục hoàn toàn.
Bất quá, trên mặt Phong Liệt lại toát lên một tia hưng phấn không thể che giấu, trong nội tâm quả thực thoải mái vô cùng.
Hôm nay hắn đã sử dụng Tịch Diệt Chi Hỏa tế luyện phân thân thành công, đương nhiên đã hiểu tương đối sâu sắc đối với uy lực của thần diễm này.
Điều khiến hắn bất ngờ chính là, nhiều uy năng ẩn chứa trong thần diễn này quả thực khó có thể tưởng tượng, nếu như một khi toàn lực thi triển, cho dù là Long Biến Cảnh trung kỳ Cửu U Vương e là cũng chỉ có thể chết không thể sống, về phần cường giả Long Biến Cảnh hậu kỳ có thể chống đỡ hay không thì cần thử mới biết được.
Nếu vài vạn năm tới tùy ý phát triển Tịch Diệt chi hỏa. . .Có thể phát triển tới trình độ nào quả thực không cách nào tưởng tượng.
Còn hôm nay, Phong Liệt trực tiếp sử dụng Tịch Diệt Chi Hỏa tế luyện thành mảnh phân thân của chính mình, hoàn toàn không bị nó cắn lại, đương nhiên Tịch Diệt Chi Hỏa càng mạnh càng tốt.
Cự lang màu đen thu mình chạy nhanh như gió, so với bản thể của Phong Liệt phải nhanh gấp mấy chục lần, quả thực chớp mắt đi trăm dặm.
Thực tế kinh người chính là, những nơi cự lang đi qua, trong phạm vi mấy ngàn trượng cây cỏ khô kiệt, sinh linh lầm than, tất cả sinh cơ đều lập tức biến mất vô tung, liên tục chui vào trong cơ thể cự lang, không ngừng tăng cường thực lực của nó.
Sau thời gian hai canh giờ ngắn ngủi, Phong Liệt liền đi ngang qua nửa tòa sơn mạch Ma Long, đi tới bên ngoài Tứ Phương Thành, sau lưng lưu lại giải đất màu đỏ không sức sống, còn thực lực Tịch Diệt phân thân rõ ràng tăng thêm một phần.
- Di? Lão tử không lầm đó chính là Phong Liệt? Chẳng phải hắn bị Thiên Độc lão quái vây ở thành nam sao? Tại sao xuất hiện tại chỗ này?
- Đúng vậy ah! Ồ? Hắn làm thế nào tìm được một đầu hắc lang làm vật cưỡi? Chúng ta đường đường là thành chủ đại nhân chẳng lẽ ngay cả đầu Long Mã cũng không có sao?
- Ngươi biết cái gì? Cưỡi sói nhanh hơn so với cưỡi ngựa rất nhiều, bổn công tử ngày sau cũng đi tìm một con sói làm vật cưỡi.
. . . . .
Một số người bên ngoài thành trông thấy Phong Liệt, lập tức hiếu kỳ nghị luận, Phong Liệt hiện tại bị cường giả Long Biến Cảnh Thiên Độc lão quái truy sát, lại nước tới thì thuyền lên thêm lần nữa, thanh danh vang vọng, toàn bộ người trên đại lục Long Huyết không ai có thể bảo thủ, bức họa của hắn thoe hơn một trăm triệu Long Tinh treo thưởng khắp giang nam phương bắc, quả thực không ai không nhận ra.
Hắn hiện tại, có thể nói là nhân gây lên sóng gió số một tại đại lục Huyết Long.
Lông mi Phong Liệt nhướng lên, từ tiếng mọi người bên trong nghị luận, hắn nghe được tựa hồ Thiên Độc lão quái vẫn còn ở thành nam ôm cây đợi thỏ.
- Hừ Thiên Độc lão quái, đầu tiên lão tử phải chặt đầu ngươi.
Sau khi suy nghĩ một chút, hắn lạnh lùng cười, cưỡi cự lang bay về phía thành nam.
. . . . .
- Tiểu súc sinh Phong Liệt, hẳn là ngươi nghĩ ngươi ở bên trong không ra bổn tọa không có biện pháp sao?
- Phong Liệt, bổn tọa cho ngươi thêm cơ hội cuối cùng, ngươi lập tức quỳ gối cầu xin tha thứ, bổn tọa cho ngươi khỏi chết, chẳng những ngươi phải chết, nếu không, chẳng những ngươi phải chết, mà ngay cả toàn bộ trên dưới 109 người Phong gia và ngươi đều trầu trời.
- Thật không nghĩ ngươi còn là hạt giống đa tình, hừ hừ, nếu như ngươi không hiện thân. . .Hai nữ nhân trong Ám Võ Viện Tiểu Yên, Tiểu Lục thậm chí Diệp Thiên Tử Diệp gia, tất cả đều về trời trước ngươi một bước.
- Ủa? Hẳn là ngươi cho rằng bổn tọa không làm được sao? Rất tốt ta lại phải cho ngươi tới Phong gia rồi, tin tưởng không lâu sau, đám người nhà người đều chết trước mặt ngươi.
. . . . . .
. . . . . .
Thành nam Tứ Phương Thành, Thiên Độc lão quý khoanh chân ngồi trên một mảnh phế tích, vừa không ngừng hấp thụ nguyên khí thiên địa để tu luyện, vừa thốt lên âm thanh độc ác uy hiếp, trong đôi mắt lão quang mang lập lòe.
Lại nói tiếp, hắn đường đường là một vị cường giả Long Biến Cảnh thi triển những thủ đoạn bỉ ổi này đối với một vị võ giả Thần Thông Cảnh, thực sự là chuyện tình hèn hạ.
Nhưng chuyện tình cho tới bây giờ, Thiên Độc lão quái cũng chiếu cố rất nhiều rồi, hắn ngồi tại nơi này khổ cực chờ đợi gần một tháng rồi, quả thực trở thành một đạo phong cảnh tinh lệ tại thành nam Tứ Phương Thành, tấm mặt mo này xem như ném đến nhà bà ngoại rồi.
Hôm nay hắn muốn làm tới cùng, bằng mọi giá đạt được Huyết Ngục.
Đột nhiên, hơn mười tên vỏ giả mặc cẩm bào màu xanh lá, tướng mạo nhếch nhác từ trong Tứ Phương Thành bay ra, hoảng sợ chạy tới nơi này.
Hơn mười tên này đều là cao thủ Thần Thông Cảnh của Độc Long Giáo, ai lấy đều khí thế hùng hồn, nhưng giờ phút này tuy nhiên đã bị trọng thương, máu me loang lổ khắp thân, thê thảm vô cùng.
- Sao vậy? Đỗ Minh Thiền, bổn tọa sai các ngươi đi thu thập Phong gia nho nhỏ, tại sao trở nên nhếch nhác như vậy!
Thiên Độc lão quái trừng mắt, tức giận quát lớn. xem tại
Đám cao thủ Độc Long Giáo nghe xong lời này, lập tức đều từ không trung hạ xuống, quỳ gối, tên đại hán cầm đầu thấp thỏm lo âu nói:
- Bẩm lão tổ, đệ tử không ngờ Phong gia có Hỏa Mãn Vương và Bán Giang Hồng thủ hộ, chúng ta thực sự không địch nổi cường giả Hóa Đan Cảnh, xin lão tổ thứ tội.
- Hừ Hỏa Mãng Vương và Bán Giang Hồng lại nhàn rỗi dám quản việc của bổn tọa, quả thực không biết sống chết!
Sắc mặt Thiên Độc lão quái giận dữ, trong mắt lóe lên tinh mang sợ hãi, hắn lập tức phân phó nói:
- Các ngươi thủ ở chỗ này trong chốc lát, bổn tọa quay về nếu để tiểu tặc Phong Liệt chạy thoát, các người đều phải tự sát.
- Tuân mệnh.
Đám người Đỗ Minh Thiền vội vàng gật đầu đồng ý, trên mắt toát mồ hôi lạnh.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...