Ma Long
Tác giả: Hủ Thi Ngạc
Chương 657 : Cầu hôn(1)
Dịch giả: Black
Nguồn: Vipvandan
Share by Kiemgioi
Phong Liệt thấy rõ người tới sau, liền cảm giác đau đầu, cô gái tuyệt sắc này không phải là ai khác, mà chính là Diệp Thiên Quỳnh, tỷ tỷ của Diệp Thiên Tử.
Diệp Thiên Quỳnh hung hăng trợn mắt nhìn Phong Liệt một cái, lại nhìn về phía muội muội của mình, trong đôi mắt đẹp lộ ra một tia cưng chiều, nhưng ngoài miệng lại ra vẻ cả giận nói:
- Ngươi nha đầu chết tiệt cái này, cả ngày chạy đông chạy tây, thậm chí ngay cả thị vệ cũng không mang theo, vạn nhất đụng phải người xấu thì làm sao bây giờ?
- Hì hì! Tỷ tỷ, có Phong Liệt bảo vệ ta liền đủ rồi, những tên thị vệ kia sao có thể so với Phong Liệt.
Diệp Thiên Tử cười hì hì làm nũng nói.
- Phong Liệt? Hừ! Hắn hôm nay đắc tội nhiều thế lực như vậy, sợ rằng tự thân cũng khó bảo vệ, còn nói gì bảo vệ người khác? Không liên lụy ngươi đã không tệ rồi!
Diệp Thiên Quỳnh lạnh lùng liếc xéo Phong Liệt một cái, khinh thường nói.
-Tỷ tỷ, không cho phép ngươi nói Phong Liệt như vậy!
Diệp Thiên Tử vểnh lên cái miệng nhỏ nhắn, không vui mà nói, đồng thời xin lỗi nhìn rồi Phong Liệt một cái.
Phong Liệt không sao cả cười cười, cũng không tức giận, Diệp Thiên Quỳnh lời này mặc dù khó nghe, nhưng cũng là sự thật.
Mặc dù hôm nay thực lực của hắn tăng vọt, lòng tin tràn đầy, nhưng kẻ thù cũng giống như trước đếm không xuể, hơn nữa càng ngày càng mạnh mẽ.
Như Lôi Ngọc Thành, Băng Long Giáo Lăng gia, Ngân Long giáo, Kim Long giáo Kim gia cùng với Ma Long giáo Triệu gia, Thiết Chỉ Vương…, tùy tiện xách ra một cái là có thể hù chết một đám người, đó là chưa tính một ít địch nhân cường đại ẩn núp, như mấy người Sở Huyền, Long Nghịch.
Bất quá, đối với hắn mà nói, đây hết thảy đã sớm dần dần trở thành thói quen, bởi vì cái gọi là con rận nhiều không sợ cắn, hắn tin chắc theo thực lực của mình không ngừng đề cao, hết thảy địch nhân cường đại, cuối cùng cũng sẽ trở thành đá kê chân ình bước lên.
Từ cổ chí kim, trên thế giới bất kỳ một gã cường giả chân chính, cũng là từ núi thây trong biển máu đi ra.
Một người nếu chỉ co đầu rút cổ tại trong một góc yên lặng tu luyện, có lẽ có thể trở thành một người cao thủ, nhưng vĩnh viễn cũng không thể có thể trở thành cường giả, bởi vì hắn thiếu hụt một trái tim của cường giả, có can đảm đối mặt với mọi địch nhân cường đại . nguồn
Giờ này khắc này, mặc dù Diệp Thiên Quỳnh đối với Phong Liệt nói lời tràn đầy khinh thường, chủ yếu cũng là bởi vì người yêu của mình chết đi có quan hệ rất lớn với Phong Liệt, làm nàng khó có thể thoải mái.
Nếu là bỏ qua đoạn ân oán ngày xưa này, trong nội tâm nàng đối với thiếu niên tên tuổi không lớn lắm trước mắt cũng là có chút thưởng thức, thậm chí có chút ít giật mình.
Mấy ngày trước, sau khi nàng biết được muội muội của mình bị Phong Liệt bắt cóc, lập tức từ vạn dặm xa chạy tới hưng sư vấn tội.
Nhưng trong khoảng thời gian này, nàng nghe một ít lời đồn đãi về Phong Liệt, trong lòng cũng dần dần có một chút buông lỏng.
Thậm chí dần dần cảm thấy, có lẽ em gái đã lựa chọn đúng, thiếu niên này đúng là đầy đủ ưu tú.
Những thứ khác không nói, chỉ riêng Phong Liệt thức tỉnh Ma Long huyết mạch trong thời gian ba năm ngắn ngủn đã tấn thăng đến hàng ngũ Thần Thông Cảnh cường giả, thiên tư kinh người như vậy, đúng là thế gian hiếm có.
Hơn nữa, Phong Liệt cường thế đánh bại hết các thiên tài nhân tài kiệt xuất đứng đầu các đại giáo phái, vượt qua Tất Tử Chi Kiếp, thức tỉnh Đại thần thông Thôn Phệ, chém giết Kim Long Hoàng huyết mạch Kim Sở Ngạn cùng một loạt kinh thiên sự kiện, không cái nào là không chứng minh tuyệt thế thiên tư của Phong Liệt.
Một vị thiếu niên thiên tài có một không hai như vậy, trừ xuất thân thấp hèn một chút, sợ rằng đủ để xứng đôi bất kỳ cô gái nào trên đời.
Trong lòng Diệp Thiên Quỳnh nghĩ vậy, cho nên, giờ phút này cũng là cũng không có làm cho em gái mình phủi sạch quan hệ cùng Phong Liệt, hơn nữa, nàng cũng rất hiểu rõ em gái mình, đây cũng là chuyện không thể nào.
- Thiên Tử, vô luận như thế nào, hôm nay ngươi phải cùng ta trở về.
Diệp Thiên Quỳnh nghiêm túc nói.
-Tỷ tỷ, ngươi không phải nói không ngăn cản chuyện tình giữa ta cùng Phong Liệt sao?
Diệp Thiên Tử không vui, nhíu mày nói.
- Ta không ngăn trở chuyện tình giữa ngươi cùng Phong Liệt nữa rồi, nhưng ta cuối cùng cũng lo lắng cho an nguy của ngươi! Hơn nữa, Diệp gia chúng ta cũng là một đại tộc, ngươi không minh bạch đi theo hắn như vậy, mặt mũi để ở đâu? Lần này nếu không phải ta chủ động ra mặt, sợ rằng những tên kia của Trưởng Lão Viện cũng muốn phái người tới trói ngươi đi trở về!
Diệp Thiên Quỳnh có chút bất đắc dĩ nói.
Vừa nói, vừa hầm hừ nhìn Phong Liệt, tựa hồ rất là bất mãn đối với Phong Liệt dụ dỗ muội muội của mình.
-Hừ! Bọn họ dám!
Diệp Thiên Tử không nhịn được đảo cặp mắt trắng dã, nhưng ngay sau đó chạy về bên người Phong Liệt đắc ý hừ hừ nói.
- Người ta mới không trở về, ta muốn cùng Phong Liệt ở chung một chỗ!
- Ngươi…
Diệp Thiên Quỳnh không khỏi một trận chán nản, đối với đứa em gái điêu ngoa bốc đồng của mình, nàng từ nhỏ đến lớn vẫn luôn là không có biện pháp.
Lúc này, Phong Liệt luôn trầm mặc không nói lại đột nhiên mở miệng nói:
- Thiên Tử, nghe lời tỷ tỷ ngươi, đi về trước đi.
- A? Phong Liệt! Ngươi… ngươi…
Diệp Thiên Tử thân thể mềm mại run lên, ngay sau đó, khuôn mặt nhỏ nhắn trở nên tái nhợt không còn chút máu, trong đôi mắt đẹp thoáng chốc chứa đầy nước mắt.
Phong Liệt thấy vậy, nhất thời hiểu được cô nàng này hiểu lầm, vội vàng giải thích:
- Nha đầu ngốc! Ngươi loạn tưởng cái gì đâu? Ý của ta là, ngươi về nhà trước chờ ta, không lâu sau, ta sẽ qua nhà ngươi cầu hôn!
- A? Thật? Ngươi không có gạt ta sao?
Diệp Thiên Tử khó có thể tin nới rộng ra cái miệng nhỏ nhắn, hỏi tới.
-Thiên chân vạn xác!
Phong Liệt khẽ cười gật đầu.
Mặc dù hắn cũng không muốn cô nàng này rời khỏi mình, nhưng hắn biết thế gia có quy củ của thế gia, một tiểu thư dòng chính của đại gia tộc lại vô danh vô phận đi theo mình, quả thật không đúng.
- Hì hì! Coi như ngươi có lương tâm!
Đôi mắt đẹp của Diệp Thiên Tử không khỏi hiện lên vui mừng, chớp chớp liên tục, nhưng rất nhanh, nàng thu lại nét mừng, vểnh lên cái miệng nhỏ nhắn hừ hừ nói:
- Hừ, thối Phong Liệt, người ta còn không có đáp ứng gả cho ngươi, đến lúc đó xem ngươi biểu hiện sao!
- Ách…
Phong Liệt há hốc mồm, nữ nhân này thật đúng là không giải thích được, khó có thể nắm bắt.
Thấy Phong Liệt biểu hiện như vậy, Diệp Thiên Quỳnh cũng không khỏi cảm thấy ngoài ý muốn, đối trước mắt thiếu niên lần nữa xem trọng thêm vài phần, đồng thời trong nội tâm nàng cũng âm thầm thở phào nhẹ nhỏm.
Hôm nay lão tổ tông Diệp gia bế quan, lần này Diệp Thiên Tử tự chủ trương để cho phụ thân mình, thân là gia chủ ở trong gia tộc cũng chịu không nhỏ áp lực.
- Thối Phong Liệt! Cho ngươi nửa năm, không, ba tháng thời gian, ngươi nếu không đến cầu hôn, người ta sẽ chết cho ngươi xem!
...
Diệp Thiên Tử lưu luyến không rời, bị tỷ tỷ túm ra phủ thành chủ, lúc gần đi vẫn không quên uy hiếp Phong Liệt một phen, làm Phong Liệt quả thực dở khóc dở cười.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...