Ma Long
Tác giả: Hủ Thi Ngạc
Chương 652: Răng nanh và Độc giác(2)
Dịch giả: Black
Nguồn: Vipvandan
Sau khi làm xong những chuyện này, hắn mới khôi phục lại thân người cao tám thước của mình, đem Bạo Hổ Thánh Vương Xoa đang nằm trên mặt đất thu vào bên trong cơ thể.
Có lẽ là do thú tính lúc trước ảnh hưởng, cho nên mặc dù hắn đã khôi phục lại thân người cao tám thước, nhưng trên người hắn vẫn tỏa ra một cỗ khí tức hung lệ của một đầu thái cổ hung thú như trước, khiến cho Bán Giang Hồng đang ở cách đó không xa cảm thấy cực kỳ áp lực.
- Công tử, ngài không có sao chứ?"
Bán Giang Hồng từ trên không hạ xuống, vẻ mặt hắn kinh nghi bất định mà đánh giá Cửu U Vương vài lần, thật sự hắn có chút nghi ngờ vị chủ tử này của mình có phải đã bị phản phệ bởi đầu Âm Liêu Thú kia hay không.
- Không có việc gì, ta rất khỏe, chúng ta đi thôi!
Cửu U Vương cười cười, hiện tại tâm tình hắn sảng khoái vô cùng.
. . .
. . .
Ở trong một tòa cung điện trong lòng đất ở Ma Vũ Phong trong Ma Long giáo, một lão giả có tướng mạo uy nghiêm đang ngồi nghiêm chỉnh ở trên bảo tọa, hắn nhàn nhã mà thưởng thức một ly trà thơm, ánh mắt hắn chớp động một chút, tựa hồ nhưsuy nghĩ điều gì đó.
Tuy lão già này không phóng xuất ra một chút khí thế nào, nhưng xung quanh người hắn đang hút vào thả ra vô cùng vô tận thiên địa nguyên khí, giống như đang hô hấp vậy, bên trong thân thể có vẻ gầy gò của lão, tựa hồ như ẩn giấu một luồng sức mạnh vô cùng khổng lồ giống như thái cổ Man Long vậy, khiến cho người khác chỉ có thể ngước nhìn.
Ở phía dưới, sắc mặt của đám người Chiến Thiên Ma vương, Sở Hóa Long, Sở Huyền đều cực kỳ cung kính, dường như bọn chúng đang yên lặng chờ đợi chỉ thị từ lão giả kia vậy.
- Già Thiên hộ pháp, Đằng Long quận hôm nay bị rất nhiều U Long phân thân xâm lấn, không phải là cao thủ Long Biến Cảnh thì không thể ngăn cản, ngài cảm thấy chuyện này như thế nào?
- Ánh mắt của Chiến Thiên Ma lóe lên một cái, hắn nhìn về phía lão giả ở phía trên mà cung kính nói.
- Hả? Loại sự tình này vẫn cần ta phải dạy cho các ngươi sao? Thông báo cho Tử Long, đây là khu vực do hắn quản lý, hắn không thể nào không quản đến được? Lão giả uy nghiêm đang ngồi ở phía trên khẽ cau mày mà nói, bầu không khí ngay lập tức đã trở nên căng thẳng.
- Nhưng mà...... có điều.
Sắc mặt của Chiến Thiên Ma vương hơi do dự một chút, nói :
- Tử Long hộ pháp đang bảo vệ đồ vật kia cho nên sợ rằng hắn sẽ không tiện hành động? Hơn nữa, rất có thể đây chỉ là một cái bẫy do U Trác sắp đặt?
- Vậy thì như thế nào ?
Lão giả uy nghiêm kia hơi mỉm cười, rồi sau đó lại nói một cách lạnh nhạt :
- Ám Chi Nhất Mạch đã xuống dốc một cách triệt để rồi, Thiên Long huyết mạch cũng không biết đã lưu lạc đến phiến đại lục nào nữa, cái đồ vật kia đích xác cần phải đổi chủ rồi.
- Hả?
Khi nghe thấy những lời kia thì đám người Chiến Thiên Ma Vương, Sở Huyền, Sở Hóa Long đều bị gật mình, trong ánh mắt của bọn chúng chợt lóe lên một chút vẻ khiếp sợ cùng với kích động.
. . .
. . .
"NGAO rống —— "
"NGAO rống —— "
Bên ngoài biên giới đại trận phòng ngự của Tứ Phương Thành, hơn trăm đầu quái vật khổng lồ đang điên cuồng gào thét, chúng không ngừng vung vẩy xúc cùng với những cái đuôi lớn của mình mà công kích một cách điên cuồng lên trên đại trận phòng ngự, mỗi một lần công kích đánh xuống, thì bên trên đại trận phòng ngự cũng sẽ rung lên nhè nhẹ, đại trận phòng ngự này có thể ngăn cản một kích toàn lực của cao thủ Long Biến Cảnh mà không bị phá này lại bị chấn động liên tục.
Bên trong đám Âm Liêu Thú này, đầu cường đại nhất vậy mà lại cao tới hơn sáu mươi trượng, giống như một tòa nhà cao tầng vậy, uy áp mạnh mẽ mà nó phóng xuất ra khiến cho tất cả mọi người đề phải sợ hãi, ngay cả thở cũng không dám thở mạnh.
Về phần đám người ở trong nội thành, giờ phút này thì nguyên một đám đều câm như hến, ánh mắt hoảng sợ mà nhìn về phía đàn hung thú đang phát tiết một cách điên cuồng ở bên ngoài.
Tất cả mọi người đều rõ ràng, chỉ cần đại trận này bị phá hủy, thì tất cả mọi người trong này cũng sẽ chết hết, ngay cả hài cốt cũng sẽ không còn.
- "Ông t...r...ờ...i...ơ...i! Những con hung thú này muốn náo động đến khi nào nữa đây? Cũng không biết yêu nghiệt nào tác oai tác quái, khiến cho ông trời nổi giận mà đưa xuống một đám quỷ quái này đến trừng phạt chúng ta.
- Im miệng đi! Đây không phải là quỷ quái nào cả! Rõ ràng đây chính là đám hung thú mà U Minh Giáo đã nuôi dưỡng! Nghe nói Tông Trấn đại nhân của Đằng Long quận đã đến, nói không chừng còn có thể nhân dịp này mà đem bọn người kia tiêu diệt luôn một thể.
- Hừ! Tông Trấn đại nhân của Đằng Long quận đã đến từ sớm rồi, đáng tiêc lại rời đi! Trong những con súc sinh khổng lồ ở bên ngoài kia không thiếu những con đạt đến cấp bậc ngũ giai, trừ phi là cường giả Long Biến Cảnh ra tay, còn nếu không thì không ai có thể ngăn cản nổi!
- Ài! Nơi này cách tổng bộ của Ma Long giáo hơn ba mươi vạn dặm, cho dù tin tức có truyền đến được thì cũng sẽ chậm mất mấy ngày. Không biết cái đại trận này có thể chống đỡ được đến lúc đó hay không.
- Mau nhìn kìa! Lại có người đến!
- Ở đâu? Ở đâu?
". . ."
Tại trong ánh mắt của vô số người, chỉ thấy một tiểu tháp có màu sắc rực rỡ ở phía chân trời cách đó xa xa đang bay đến, ở trong không gian tối đen như mực này quả thực là rất chói mắt.
- Con mẹ nó! Sao lại nhiều như vậy?
Phong Liệt vừa mới đi đến địa phương cách Tứ Phương thành hơn trăm dặm, thì đã bị cảnh tượng đồ sộ ở trước mắt khiến cho sợ hãi, trên trăm đầu quái vật khổng lồ, giống như những tòa nhà cao tầng mọc lên như rừng ở xung quanh Tứ Phương Thành, đang công kích lên trên đại trận một cách điên cuồng, cảnh tượng lúc này trông cực kỳ kinh thiên động địa.
Bán Giang Hồng cùng Diệp Thiên Tử cũng bị khiếp sợ thật lâu mà không nói ra lời.
Ngay khi bọn hắn vừa mới đi đến nơi này, thì ngay lập tức đã bị vài đầu quái vật khổng lồ theo dõi, chúng ngửa mặt lên trời mà gào thét một tiếng, rồi sau đó không chút do dự mà bay nhanh về phía bên này.
- Công tử! Nơi này không nên ở lâu, đại trận phòng ngự của Tứ Phương Thành đã được mở ra, hiện tại chúng ta cũng không thể đi vào được, không bằng cứ rút lui trước đã? Bán Giang Hồng nói một cách gấp gáp.
- Không kịp nữa rồi, ngươi hãy tiến vào không gian của ta đi!
Phong Liệt bất đắc dĩ lắc đầu, mang theo Bán Giang Hồng cùng Diệp Thiên Tử trốn vào trốn vào bên trong không gian Long ngục, sau đó hắn lại một lần nữa phóng thích Cửu U Vương ra bên ngoài.
Lúc này, ba đầu Âm Liêu Thú đang đánh đến có cảnh giới không cao, chúng đều chỉ nằm trong phạm vi tứ giai trung kỳ, nếu mà đại gia hỏa cao hơn sáu mươi trượng kia đánh đến, thì có lẽ Phong Liệt còn đắn đo một phen.
Chỉ có điều, làm hắn khiếp sợ chính là, ngay khi Cửu U Vương vừa mới xuất hiện, thì động tác của hơn trăm đầu quái vật khổng lồ kia đều trở nên trì trệ, đôi mắt tràn đầy hung tính và vẻ khát máu của chúng đều liên tục tập trung về phía Cửu U Vương, trong mắt chúng hiện ra địch ý to lớn.
- Con mẹ nó! Không đến nỗi như thế chứ?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...