[SIZE=4]
- Phó thành chủ đại nhân, vài ngày trước thuộc hạ từng gặp một tên đệ tử đích truyền của Chiêm Thiên các.
Người này tên gọi là Trang Huyền Cơ, tuy rằng tuổi không lớn nhưng được xưng là Tiểu thần toán, hơn nữa đứng thứ 73 trên Phi ưng bảng.
- Nếu có thể thỉnh người này tới tính toán hướng đi của tiểu tặc Phong Liệt, như vậy chúng ta muốn tìm tên tiểu tử kia dễ dàng hơn rất nhiều.
Đại hán kia cung kính nói.
- Hả?
Ánh mắt Lam Vân Phượng sáng ngời, nhưng lập tức nhướng mày, lạnh giọng nói:
- Đồ hỗn trướng! Có ý kiến hay như vậy sao không nói sớm? Còn không mau làm nhanh!
- Vâng! Thuộc hạ sẽ làm ngày! Chỉ có điều đám người Chiêm Thiên các tự cho mình thanh cao, chỉ sợ điều kiện…
- Cho hắn tùy tiện ra giá, chỉ cần có thể hoàn thành việc này, khiến lão nương cùng hắn song phi cũng không có vấn đề gì!
- Vâng! Thuộc hạ hiểu!
…
Trong không gian Long Ngục, Phong Liệt đang ngồi khoanh chân, nhắm mắt.
Sau khi sử dụng viên Tiểu Không Linh đan thứ hai, đã qua thời gian mười ngày.
Trong thời gian mười ngày này, Phong Liệt chẳng những không có tiến triển gì, ngược lại còn đi vào trong ngõ cụt.
Hắn đột nhiên phát hiện phương hướng mình chọn ban đầu đã sai rồi!
Trên thế giới này, yếu nhất là ý chí, mạnh nhất cũng là ý chí.
Nói nó yếu, vì nó là thứ vô chất vô hình, có thể tùy ý thay đổi.
Nói nó mạnh, là vì nó vô chất vô hình, dù chiến lực mạnh hơn nữa cũng không thể khiến nó suy sụp, thậm chí một vài cường giả tuyệt thế dù linh hồn đã tan thành mây khối, nhưng vẫn có một tia ý chí trường tồn.
Nếu muốn thay đổi, thậm chí thay thế ý chí của sinh linh khác, cho dù là thần cũng khó làm được điều này.
-Tại sao phải vậy? Sao Nghịch Long Hoàng lại có thể làm vậy? Ngươi đúng là ngu ngốc mà! Cho dù ngươi nghiên cứu một trăm vạn năm nữa cũng không thể nào đạt tới một bước này!
- Không thể nào! Tuyệt đối không thể!
Phong Liệt đột nhiên mở mắt, hai mắt đỏ ngầu, gần như nổi điên.
- Không đúng! Ý chí một sinh linh mạnh mẽ là do ức vạn phần tử ý chí nhỏ bé cấu tạo thành, ý chí một người không thể bị cải biến, nhưng ức vạn phần tử cấu thành nó phải chăng có thể…
- Vẫn không đúng! Phần tử ý chí của nguyên khí đúng là có thể bị cải biến, chiến kỹ Thiên cấp có thể cải biến, chiến kỹ Địa cấp đại thành cũng có thể cải biến, cao thủ Hóa Đan cảnh cũng có thể!
- Nhưng quá trình này rất chậm chạp, không cách nào tồn lưu, so với Linh cấp chiến kỹ thì chẳng khác nào là trống đánh xuôi, kèn thổi ngược, vĩnh viễn không thể thành công.
- Hắc ám chi thân? Đúng! Hắc ám chi thân của ta có thể câu thông Hắc ám chi lực! Nhưng làm cách nào mới có thể rời ý chí của ta ra ngoài cơ thể, câu thông Hắc ám chi lực?!!
Ầm!
Phong Liệt đột nhiên đứng lên, biến ảo Hắc ám chi thân, sau đó không ngừng chém ra từng đạo chưởng ảnh.
Ầm ầm ầm…
Chưởng ảnh liên tiếp đánh về các phía, hoặc là tiêu tán vô hình, hoặc là đánh ra những lỗ lớn.
Hiện giờ hắn đã đạt tới Cương Khí cảnh nhất trọng thiên, có thể tùy ý chém ra cương khí.
Chỉ có điều mỗi đạo chưởng ảnh hắn chém ra khi rời khỏi phạm vi hơn mười trượng đều tiêu tán vô hình.
Điều này chủ yếu là vì bên trong chưởng ảnh của hắn không ẩn chứa ý chí bản thân, không thể dùng ý chí bản thân để khu sử Hắc ám chi lực ở xung quanh.
Kỳ thật, mỗi người đều giống vậy, cho dù là cao thủ Long biến cảnh cũng như thế, mỗi công kích phát ra khi tới một phạm vi nhất định liền dần tiêu tán vô hình.
Mà chỉ có chiến kỹ Linh cấp mới có thể vô hạn thôn nạp nguyên lực trong thiên địa, hơn nữa tồn tại trên thế giới trong thời gian dài, hơn nữa thời gian trôi qua, uy lực của nó sẽ càng lớn, cuối cùng đạt tới một trình độ không ai tưởng tượng nổi.
Giống như Đại La Vạn Hồn trì sâu trong Ma Long sơn mạch, tựa như vô địch Kim Chung tráo chuyển thế chi linh của Thủy Vô Khuyết.
Hai mắt Phong Liệt đỏ thẫm, không có chút tiêu cự nào, song chưởng không mục tiêu, liên tục đánh ra, từng đạo chưởng ảnh mạnh mẽ đánh lên mặt đất, tiếng nổ ầm ầm vang lên, bụi bay đầy trời.
Hắn giống như vĩnh viễn không biết mệt mỏi, nguyên lực trong cơ thể sớm đã hao hết không còn, nhưng chưởng ảnh đánh ra vẫn khí thế hùng hậu, Hắc ám chi lực ở xung quanh không ngừng tiến vào trong cơ thể.
Thời gian dần trôi, có một việc khiến người khác giật mình xảy ra.
Chỉ thấy mỗi chưởng đánh ra, bụi đất không hề bị bắn lên mà có những tiếng ‘xèo xèo’ khẽ vang, khói xanh lượn lờ bốc lên.
Đây lại là ăn mòn!
Đúng vậy!
Trong một chưởng hắn vừa chém ra tất cả đều là Hắc ám chi lực vô cùng tinh thuần, ẩn chứa tính ăn mòn không gì sánh được, tinh thuần hơn cả tinh khí ăn mòn của cường giả Hóa Đan cảnh trong Tụ Nguyên trì, Đại hạp cốc.
Nếu những người khác thấy một cảnh này e là chấn kinh không thôi.
Cũng không biết trải qua bao lâu, Phong Liệt dần dần lâm vào trạng thái u mê.
Trạng thái này chỉ cách tẩu hỏa nhập ma một bước, mà tinh thần cảm ứng lại đạt tới tình cảnh mẫn cảm nhất, ý nghĩ vô cùng không linh.
Hắn giống như một người xem vô chất vô hình, lẳng lặng nhìn Hắc ám chi lực vô cùng vô tận xung quanh tràn vào trong cơ thể, lại khó có thể cộng minh với Hắc ám chi lực.
Giống như một người đứng ở trong đám đông lại bị tất cả phớt lờ.
Hắc ám chi thân của hắn có lẽ có thể khống chế Hắc ám chi lực, nhưng tinh thần ý chí của hắn lại không thể cộng minh với Hắc ám chi lực.
Thời gian lặng lẽ trôi qua.
Chẳng biết từ lúc nào, Phong Liệt đã dừng tay, khoanh tay lẳng lặng đứng, hai mắt khép hờ.
Thân thể của hắn hấp thu Hắc ám chi lực vô tận, tinh thần muốn tiếp xúc một phần tử Hắc ám chi lực trong người.
- Không được ! Vẫn chưa được ! Ý chí của ta chưa đủ mạnh mẽ ! A ! Ta còn có Long uy !
Gào uầm
Phong Liệt ngửa mặt lên trời, thét dài một tiếng, uy áp mênh mông kinh thiên động địa lan tràn khắp Long ngục, khiến toàn bộ không gian đều lắc lư không ngừng.
Trong nháy mắt hắn thi triển Long uy, hắn kinh ngạc phát hiện Hắc ám chi lực vô tận ở xung quanh bỗng khẽ run lên, sau đó lập tức khôi phục nguyên dạng.
Chỉ có điều như vậy cũng đã khiến Phong Liệt mừng rỡ như điên, điều này nói rõ ý nghĩ của hắn là đúng.
Thế giới này là một Viễn cổ Long giới tan hoang, tất cả các quy tắc đều là vì Chân long mà tồn tại.
Chỉ có Chân long huyết mạch đã thức tỉnh mới có thể thôn nạp nguyên khí trong thiên địa mà tu luyện, hiện giờ Phong Liệt cũng chỉ có thể dựa vào ý chí mạnh mẽ của Viễn cổ Ma long mới có thể khiến Hắc ám chi lực cùng xuất hiện.
Chỉ có điều giờ khắc này hắn mượn trạng thái không linh kỳ diệu này mới cảm nhận rõ ràng mình chưa triệt để dung hợp với Viễn cổ Long uy.
Hắn giống như một con chuột, mặc dù có hàm răng của lão hổ thì vẫn coi chính mình là chuột, thiếu khí thế duy ngã độc tôn, vì vậy không thể khiến vạn thú khuất phục.
Điểm này căn bản là không thể nào cải biến, bởi vậy Phong Liệt dù ngụy trang thế nào cũng vĩnh viễn không thể hóa thành một đầu Chân long.
Chỉ có điều Phong Liệt cũng không phải không có cách nào, hắn có thể khiến bản thân quên đi vài thứ trong thời gian ngắn, điểm này không khó làm.
Hai mươi ngày sau đó, tác dụng của Tiểu Không Linh đan biến mất, Phong Liệt cũng thoát khỏi trạng thái không linh.
Nhưng hắn vẫn nhắm chặt hai mắt, lặng im đứng sừng sững, không chút nhúc nhích.
Bỗng nhiên, hắn đột ngột chậm rãi nhấc tay, vỗ nhẹ về phía hư không.
Giờ khắc này hắn giống như một đầu Viễn cổ Ma long sừng sững đứng giữa trời đất bao la, uy áp cường hoành chấn nhiếp bốn phương tám hướng, khiến vạn linh trong thế gian khuất phục.
Mà bản thân hắn cũng tự coi mình là một đầu Hoang cổ Chân long, quên mất thân phận của bản thân, quên mất hoàn cảnh xung quanh.
Một đạo chưởng ảnh bay ra, có thể thấy rõ từng tia từng tia Hắc ám chi lực từ xung quanh nhanh chóng hội tụ về đạo chưởng ảnh này, khiến cho dần dần càng ngưng thực, lớn mạnh, giống nhưu một quả cầu tuyết, tốc độ khuếch trương nhanh vô cùng, căn bản không có loại chiến kỹ Thiên cấp nào có thể sánh bằng, trong chớp mắt liền tạo thành một cỗ phong bạo màu đen trong không trung.
Phong Liệt cũng mở mắt ra, trong đó lộ vẻ vui mừng không thể che dấu, nhưng sau một khắc hắn liền sững sờ, đạo chưởng ảnh cực lớn kia khi ra ngoài trăm trượng đột ngột tiêu tán.
Phong Liệt vỗ trán một cái, không khỏi lắc đầu bật cười, hắn hiểu được sở dĩ chưởng ảnh tiêu tán là vì hắn trở lại thành Phong Liệt.
- Chẳng trách chưa từng nghe nói qua có người thi triển chiến kỹ Linh cấp, thứ này không phải là người dưới Long Biến cảnh có thể luyện thành, may mà lão tử là ngoại lệ, ha ha ha ha ha!
Trong không gian Long ngục đột nhiên vang lên một tràng cười điên cuồng.
Đến lúc này rốt cục Phong Liệt cũng hiểu không phải cách suy nghĩ của Nghịch Long Hoàng không thể thực hiện mà là vì cảnh giới của bản thân hắn không đủ cao mà thôi.
Chỉ có điều tuy rằng hắn không thể luyện thành Hoang Long Tế Thiên của Nghịch Long Hoàng nhưng bản thân lại sáng chế ra một thức chiến kỹ Ngụy Linh cấp uy lực cực mạnh.
Đương nhiên, nếu sau này khi Phong Liệt tấn thăng đến Long Biến cảnh, một thức chiến kĩ Ngụy Linh cấp này cũng sẽ trở thành chiến kỹ Linh cấp chân chính.
Sáng chế một thức chiến kỹ này có thể nói muôn vàn khó khăn, lối suy nghĩ của Nghịch Long Hoàng, Hắc ám chi thân của Phong Liệt, Viễn cổ Long uy cường hoành vô song, ba điều kiện này thiếu một thứ cũng không được, đương nhiên tác dụng của Tiểu Không Linh đan cùng ngộ tính kinh người của Phong Liệt cũng không thể không kể tới.
- Hả? Đặt tên gì bây giờ?
Sau khi cười lớn một hồi, Phong Liệt khôi phục tâm trạng, sờ cằm, nhíu mày suy nghĩ sâu xa.
Hắn tự nghĩ bản thân mình tốn hai khỏa Tiểu Không Linh đan mới có thể sáng tạo ra tuyệt học này, mặc dù thiếu chút nữa là tẩu hỏa nhập ma, mặc dù mới chỉ là hình thức ban đầu nhưng cũng đã đủ lưu truyền Thiên cổ rồi, nhất định phải đặt một cái tên uy phong mới không phụ lòng bản thân.
- Một thức chưởng pháp này chủ yếu là hội tụ Hắc ám chi lực, có tính ăn mòn không gì sánh bằng, đã vậy thì gọi là Ám Minh thần chưởng đi!
Bên cạnh một thác nước có một tòa phủ đệ di động hào hoa xa xỉ, bên trong có một căn phòng rộng rãi, một chiếc giường bạch ngọc lớn chiếm nửa diện tích gian phòng.
Giờ khắc này, nửa bộ ngực sữa của Lam Vân Phượng lộ ra, đuôi lông mày hiện vẻ xuân tình, trong con mắt long lanh tỏa ra mị hoặc vô hạn nhìn thiếu niên tuấn tú phiêu dật cạnh đó, trên khuôn mặt đẹp hiện rõ vẻ chưa thỏa mãn dục vọng.
- Trang tiểu đệ, ngươi nói Phong Liệt sẽ xuất hiện ở đây, nhưng đến giờ đã qua hai tháng, phương viên ba trăm dặm xung quanh cũng đã bị chúng ta lục xoát, vẫn không phát hiện bóng dáng tiểu tặc kia! Hẳn là Trang tiểu đệ trêu đùa tỷ tỷ sao?
Lam Vân Phượng có chút bất mãn, phàn nàn.
- Hả? Phượng tỷ, tiểu đệ nào dám trêu đùa tỷ? Tên Phong Liệt kia hiện giờ nhất định đang trốn trong phương viên trăm dặm, chỉ cần đợi một thời gian, hắn tất sẽ xuất hiện.
Trang Huyền Cơ ngáp một cái, hữu khí vô lực trở mình.
Tuy rằng tiếng nũng nịu của thiếu phụ kia khiến toàn thân hắn nâng nâng, nhưng hạ thể lại bất đắc dĩ không đứng dậy nổi.
Hai tháng gần đây, có thể nói Trang Huyền Cơ hưởng hết thú vui trên giường, cùng thiếu phụ Lam Vân Phượng hàng đêm điên đảo, hưởng thụ hạnh phúc nhân sinh, thời gian ngắn ngủi hai tháng lại khiến cho Trang Huyền Cơ cảm thấy sống giá trị hơn 25 năm trước đây.
Chỉ có điều mấy ngày gần đây hắn dần phát hiện bản thân mình tựa hồ gầy đi hai phòng, cả ngày tinh lực uể oải, sắc mặt trắng bệch, đi đường cùng mệt nhọc, nhất là hôm rồi còn bị nhiễm phong hàn.
Long vũ giả khí lực vô cùng mạnh mẽ, có thể nói bách bệnh bất xâm, nhất là đối với Long vũ giả Cương Khí cảnh lục trọng thiên như Trang Huyền Cơ, nhiễm phong hàn quả thực là một điều vô cùng nhục nhã.
Chỉ có điều hắn đổ lỗi sự sỉ nhục này lên người Phong Liệt, nếu không phải tiểu tử đó thật lâu không xuất hiện, Trang đại công tử sao có thể rơi vào tình trạng này.
Lúc bắt đầu, Trang Huyền Cơ còn chiếm thế chủ động, nhưng về sau hắn lại muốn lui bước, bởi vì Phong Liệt một mực không chịu xuất hiện khiến Lam Vân Phượng nghi ngờ thuật bói toán của hắn, cho lên lưu hắn ở trên giường, điều này khiến Trang Huyền Cơ Trang đại công tử vừa đau nhức, vừa khoái hoạt.
- Hừ hừ, Trang tiểu đệ, tốt nhất ngươi đoán đúng, nếu không tỷ tỷ phải hầu hạ ngươi cả đời rồi! Ha ha ha!
- Ách… khụ khụ!
…
Ngay khi hai người nói chuyện, đột nhiên một thanh âm kích động từ ngoài truyền vào:
- Bẩm báo phó thành chủ đại nhân! Phong Liệt vừa mới xuất hiện cách đây ba dặm!
Lam Vân Phượng không khỏi khẽ giật mình, không nhịn được hoảng sợ nói:
- Cái gì? Ba dặm? Điều này sao có thể!
- Ha ha, Phượng tỷ, ta đã nói rồi nha, rõ ràng là tên tiểu tử Phong Liệt kia chỉ đang lẩn trốn mà thôi!
Trang Huyền Cơ tinh thần chấn động, nhảy bật dậy, chỉ có điều khi rơi xuống đất thân hình hơi loạng choạng.
- Tốt! Đã như vậy mau truyền lệnh xuống, lập tức bố trí thiên la địa võng, tuyệt đối không thể để tiểu tặc kia chạy thoát!
Trong mắt Lam Vân Phượng tinh quang lấp lánh, phân phó với người bên ngoài, sau đó nàng đột nhiên cười quyến rũ nói với Trang Huyền Cơ:
- Khanh khách, Trang tiểu đệ, lần này có thể nói ngươi đã giúp tỷ tỷ một cái đại ân rồi! Không bằng để tỷ tỷ tới hầu hạ ngươi một hồi?
Trang Huyền Cơ nghe xong những lời này, sắc mặt liền kinh hãi, giống như sợ cọp vậy, vội vàng khoát tay nói:
- Hả? Không không không! Ý tốt của tỷ tỷ tiểu đệ xin tâm lĩnh, nhưng trước mắt việc bắt giết tên Phong Liệt kia quan trọng hơn, tiểu đệ cũng muốn xem tiểu súc sinh đó rốt cục có phải là ba đầu sáu tay hay không mà khiến tỷ tỷ nóng lòng như vậy!
- Ha ha ha! Được rồi! Trước hết tỷ tỷ bỏ qua cho ngươi, đợi sau khi thu thập Phong Liệt, chúng ta sẽ đại chiến 3000 hiệp để chúc mừng.
Lam Vân Phượng cười kiều mị nói.
Trang Huyền Cơ vội vàng cười cười, chỉ là hắn lảo đảo thân hình.
…
Phong Liệt đã ở trong không gian Long ngục ba tháng, tốn hai tháng ăn vào Tiểu Không Linh đan, tham ngộ tuyệt học Linh cấp, một tháng sau đó là hoàn thiện và thuần thục Ám Minh thần chường, đồng thời tu vi tăng lên một giai vị, đạt tới Cương Khí cảnh nhị trọng thiên.
Hôn nay rốt cục hắn đã thành công xuất quan.
[/SIZE=4]
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...