- Hừ hừ! Ta thấy không sai, vị tiền bối này tuyệt đối là cường giả lánh đời chân thực! Không được, lão phu lúc trước có chút đường đột đối với tiền bối, nhất định phải tới thỉnh tội mới được ah! Các vị, xin cáo từ!
- Vậy sao? Ta cũng đi!
* * * * *
Đám lão gia hỏa này nhíu mày điều tra sau chốc lát, đột nhiên không hẹn mà cùng lúc phi thân dựng lên, nhanh chóng đuổi theo Phong Liệt.
Từng người từng người nói đủ loại lý do, nhưng ý đồ thực sự người qua đường đều rõ, chẳng qua muốn giữ thể diện mà thôi.
- Phó thành chủ đại nhân, chúng có nên truy sát Phong Liệt nữa hay không?
Một gã cao thủ Lôi Long Giáo Thần Thông Cảnh dò hỏi nói với Lam Vân Phượng.
- Hừ! Còn phải hỏi sao? Lập tức lan truyền tin tức Phong Liệt đoạt được chiến khải chí bảo ra ngoài!
Lam Vân Phượng hừ lạnh nói.
- Rõ!
Gã võ giả kia lập tức lĩnh mệnh đi.
- Hừ hừ, dĩ nhiên bị một tên nhóc miệng còn hơi sửa trêu chọc người trong thiên hạ, việc này các lão hỗn đản kia rất có thể đỏ mặt tới tận nhà.
Đôi mắt đẹp của Lam Vân Phượng nhìn đám lão gia hỏa trên viễn không dần dần tiêu thất, khóe miệng không khỏi nhếch lên tia tươi cười châm biếm, trong đôi mắt nàng đột nhiên nổi lên hận ý thấu xương thấu tủy.
- Hừ! Tiểu tặc Phong Liệt, ngươi thực sự có chút thủ đoạn, chờ tới khi bắt được ngươi, lão nương nhất định khiến ngươi chết trên bụng lão nương!
Nghe Lam Vân Phượng tự sự, mấy gã thuộc hạ tâm phúc phía sau nàng không khỏi phát lạnh, toàn thân không kiềm chế được run lẩy bẩy.
Lúc này, mấy chục vạn người dưới chân Thông Thiên Phong nhìn đám lão gia hỏa kia đuổi theo Phong Liệt, thoáng chốc sửng sốt, sau đó ồ lên một mảnh.
- Chuyện này sao có thể? Hơn hai mươi tiền bối Hóa Đan Cảnh muốn đi khiêu chiến với lão yêu vạn năm?
- Ngươi quá ngu xuẩn! Lão tử liếc mắt liền thấy Phong Liệt làm bộ! Hiện tại bị đám lão gia hỏa này nhìn thấu chân tướng rồi!
- Khà khà! Phong Liệt kia xuất thân tại Phong gia Kim Long Thiên Triều, tu hành một năm rưỡi trong Ám Võ Viện tại Ma Long Giáo, lai lích xuất thân rõ như ban ngày, sao có thể trở thành lão yêu vạn năm?
- Còn không phải sao? Trước kia tại Thiên Long Thần Triều tại hạ và Phong Liệt đã từng cùng nhau dạo qua kỹ viện, hừ hừ, chắc chắn là giả rồi!
- Phong Liệt này quả thực to gan lớn mật, dĩ nhiên lừa gạt hơn hai mươi cao thủ Hóa Đan Cảnh! Bất quá, Luyện Hồn Ma Khải không phải vật bình thường, cho dù có thể sống, e là ngày sau cũng phải chịu kết cục bỏ mạng nơi đầu đường xó chợ.
- Luyện Hồn Ma Khải là vật chí bảo, lão tử không muốn nhưng người muốn? Khà khà khà!
* * * * *
Chỉ trong chốc lát, danh tiếng của Phong Liệt đã nhanh chóng lan truyền khắp Thông Thiên Phong, từ xuất thân lai lịch của hắn đến các loại chiến kỹ võ công, tới vài nữ nhân và hàng loạt ân oán dây dưa. . .Người này truyền tai người kia, khiến Phong Liệt bỗng nhiên được không ít người ngưỡng mộ.
Bất quá, đồng thời khiến hắn tự nhiên có thêm không ít địch nhân, một số thiên tài ngạo khí trùng thiên không khỏi muốn dẫm nát hắn, đánh bóng uy danh thiên tài của chính mình.
Cùng lúc đó, xuất hiện từng con từng con bồ câu đưa tin bay trên không trung, mọi chuyện hoài nghi phát sinh tại đây đều cấp tốc truyền về gia tộc, môn phái.
Sau khi nghìn vạn chúng nhân bàn tán nửa ngày, dần dần đều tự ngậm miệng lại.
Tiếp đến, ai lấy đều đề cao tinh thần cảnh giác, ánh mắt sắc bén, sát khí ngưng tụ, giống như mãnh thú bất cứ lúc nào cũng có thể bạo phát.
Sau chốc lát, trên đại địa đột nhiên thanh âm chém giết nổi lên tứ phía, tràng cảnh hỗn chiến quy mô lớn lại lần nữa mở ra.
Trong đám Long võ giả, có người may mắn đạt được bảo vật Thiên Cung, có người thậm chí không chỉ đạt được một kiện, nhưng lại có ngươi không trạm đến được cọng long, không công bằng, tự nhiên phát sinh chém giết, tranh đoạt.
Cái gọi là thiên đạo, đương nhiên chính là tổn thất có dư bổ sung không đủ, mà trên thế giới cường giả vi tôn, chém giết tự nhiên là việc chính.
Hỗn chiến lần này mở ra càng thêm thảm liệt, tiếng binh khí va chạm vào nhau, tiếng kêu thảm thiết vang lên thành một mảnh, chấn động trời xanh, máu tanh nồng động khiến đám mây phiêu dạt trên bầu trời nhuộm thành một mảnh đỏ thẫm.
Chẳng biết từ khi nào, bầu trời Phiêu Miểu Thiên Cung lại từ từ ẩn vào hư không xa xăm biến mất không thấy.
* * * * * * *
Trên viễn không cách xa Thông Thông mấy nghìn dặm, một con đại điêu màu vàng đậm thồ một đôi nam nữ cộng thêm một đầu Dạ Mạc thú, cấp tốc xuyên qua tầng mây.
- Ha ha ha ha! Luyện Hồn Ma Khải, đây chính là chiến khải bổn mạng của Luyện Hồn Ma Đế thượng cổ, lần này thực sự thu hoạch lớn rồi! Ha ha ha!
Phong Liệt đứng trên lưng Kim Câu, nhìn Ma Khải màu đen trong tay, không khỏi sảng khoái cười lớn.
Lần này Phiêu Miểu Thiên Cung xuất thế, tổng cộng có năm kiện bảo vật áp chót, nhưng hắn đã chiếm trọn ba vật, 90 triệu viên Long Tinh nhị đẳng, Tiểu Không Linh Đan, Luyện Hồn Ma Khải, nếu như cộng thêm chiến kỹ thiên cấp trong tay Hỏa Mãng Vương, dĩ nhiên thiếu chút nữa kiếm trọn.
Điều này không cần bàn cãi, thực lực đám lão quỷ Hóa Đan Cảnh cường đại không bằng, lúc này đây, tâm tình Phong Liệt sảng khoái không gì sánh được.
Sau khi ngây ngốc nửa ngày, Phong Liệt suy nghĩ một chút, liền tặng Ma Khải cho Lý U Nguyệt nói:
- U Nguyệt, ta để nó nhận nàng làm chủ, sau này có kiện Ma Khải này hộ thân, phỏng chừng cao thủ Thần Thông Cảnh cũng rất khó đả thương nàng, phu quân cũng có thể yên tâm một chút.
- Ta không thích!
Lý U Nguyệt không chút do dự quay lại cự tuyệt.
- Vì sao không thích?
Phong Liệt sửng sốt.
- Khải giáp này quỷ khí nồng đậm, nhìn rất khó chịu, mặc trên người có thể hàng ngày gặp phải ác mộng ah!
Oạch! ! !
Phong Liệt không biết nói gì hơn, bất quá ngẫm lại cũng đúng, Luyện Hồn Ma Khải này chính là kiện Ma Khải nổi danh truyền từ thời thượng cổ, sát nghiệt sâu nặng, giam dữ nhiều oan hồn, không hề thích hợp với nữ hài tử hiền lành ngay cả vài con tiểu động vật cũng chưa từng sát sinh như Lý U Nguyệt.
Phong Liệt sau khi cân nhắc, liền từ trong nạp linh giới lấy ra một kiện chiến khải màu lam tặng cho Lý U Nguyệt.
Kiện chiến khải màu lam này là Phong Liệt thu được từ trên người Lam Duyên Phong, được gọi là Lam Tước Lôi Quang Khải, chính là kiện chiến giáp huyền bảo tam phẩm, lực phòng ngự cực kỳ kinh người, cho dù không chiến giáp ngũ phẩm Kim Sở Hiên mặc, nhưng đủ để Lý U Nguyệt sử dụng.
Lần này Lý U Nguyệt thực sự không cự tuyệt, kiện Lam Tước Lôi Quang Khải dáng vẻ hoa lệ, vốn là kiện chiến y giành cho nữ tử, thực sự rất phù hợp với ánh mắt thẩm mỹ của nàng.
Còn Phong Liệt lại không chút do dự để Luyện Hồn Ma Khải lấy máu nhận chủ, thu thập vào thân thể.
Trong lòng hắn biết xung quanh chính mình nguy cơ tầng tầng lớp lớp, bất cứ lúc nào cũng bị đám cao thủ quan tâm tới, chính mình phải gắng sức trang bị võ trang phòng ngự, bảo vệ tính mệnh mới là chuyện quan trọng nhất.
Sau một khắc, hàng loạt tin tức về Luyện Hồn Ma Khải đều hoàn toàn báo lại trong đầu hắn.
Phong Liệt chải chuốt toàn bộ đống tin tức này một chút, dần dần lý giải được, quả thực xác định đây chính là chiến khải bổn mạng của Luyện Hồn Ma Đế thượng cổ, công năng trong đó khiến hắn nhìn mà than thở, thực sự hưng phấn nửa ngày.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...