Ma Long

Kích động qua đi, Phong Liệt rút về khói đen, hồi phục hình người, cung kính chắp tay hành lễ nói:
- Đệ tử Phong Liệt bái kiến Tử Long hộ pháp!
Nói đùa, Tử Long hộ pháp chính là nổi danh trong cường giả long biến cảnh, lão yêu quái không biết sóng bao nhiêu năm, dù Phong Liệt còn trẻ tuổi ngang ngược nhưng đối mặt lão già đứng trên đỉnh đại lục thì hắn phải ngoan ngoãn thôi.
Ở trước mặt cao thủ, Phong Liệt trừ trốn vào long ngục ra thì tất cả thủ đoạn đều không có chút tác dụng.
- Miễn lễ!
Tử Long hộ pháp nhẹ gật đầu, ánh mắt liếc ngưng nguyên đan trong lòng Phong Liệt, dường như hơi ngoài ý muốn.
Lúc này gã thu lại khí thế, nhìn từ mặt ngoài như tiên sinh dạy học trong học viện dân gian, trừđôi mắt sâu thẳm bí ẩn ra.
Phong Liệt cố ổn định tinh thần, ra vẻ bình tĩnh hỏi:
- A, không biết Tử Long tiền bối tìm Phong Liệt có gì sai bảo?
Hắn có áp lực rất lớn, cao thủ long biến cảnh về mặt lý luận đã tương đương với thực lực một chân long thời viễn cổ, nếu người ta muốn giết hắn chỉ cần thổi một hơi là được.
Hơn nữa cường giả xuất trần tuyệt tục như vậy không phải tiểu nhân vật như hắn có thể thấy. Cho đến giờ phút này, người trước mắt làm hắn có cảm giác như nằm mơ.
Tử Long hộ pháp mắt lấp lóe, cười khẽ nói:
- Phong Liệt, ngươi thức tỉnh là long hoàng huyết mạch đúng không?
- A?

Người Phong Liệt run lên, biến sắc mặt.
Hắn không ngờđối phương nhìn ra long hoàng huyết mạch của mình, đây là bí mật lớn nhất của hắn. Thoáng chốc hắn liên tục đổi sắc mặt, không biết nên đáp làm sao.
Hắn biết rõ Tử Long hộ pháp hỏi vậy thì chắc đã có nắm chắc rồi, hắn không thừa nhận cũng chẳng có gì.
Nhưng tiếp theo không chờ hắn đáp lời, chỉ nghe Tử Long hộ pháp nói tiếp:
- Ha ha, ngươi không cần quá lo, bổn tọa cũng là quan sát thời gian dài khẳng định. Nhưng khiến bổn tọa khó hiểu là tại sao ngươi cố ý che giấu long hoàng huyết mạch?
Phong Liệt giật mình một thoáng rồi dần bình tĩnh lại.
Tình hình trước mắt có sợ cũng vô dùng, thăm dò suy nghĩ của Tử Long hộ pháp mới là lẽ phải. Nhưng cho đến giờ hắn không cảm giác Tử Long hộ pháp có ác ý, điều này khiến hắn an tâm chút.
Phong Liệt lén lau mồ hôi lạnh, cẩn thận nói:
- Cây to đón gió lớn! Đệ tử không muốn chọc người chú ý.
- Ồ?
Tử Long hộ pháp mỉm cười, bỗng nói ra một câu khiến Phong Liệt tay chân bủn rủn:
- Ngươi mà rất tốt, nếu không phải cho đến nay ngươi đều ẩn giấu long hoàng huyết mạch, nếu không thì đã bị gọi đi ma khí viện rồi.
Phong Liệt lòng máy động, ra vẻ nghi hoặc nói:
- Tiền bối nói vậy là sao?
Tử Long hộ pháp ngẫm nghĩ, dặn dò, mặt lộ nụ cười đầy ẩn ý:
- Ngươi không cần biết quá nhiều, chỉ cần luôn che giấu bí mật này là được! Hơn nữa sau này gặp người ma khí viện cẩn thận chút, nhất là một đệ tử tên Sở Huyền. Đương nhiên nếu ngươi có nắm chắc thì trong luận bàn giết hắn càng tốt!
- A? Diệt sát Sở Huyền?
Phong Liệt lòng run lên, kinh ngạc nhìn Tử Long hộ pháp, thầm suy tư.
"Thì ra Tử Long hộ pháp sớm biết bí mật của Sở Huyền, nghe giọng điều hình như không muốn cho y vùng lên. Nhưng tại sao gã muốn mình trong luận bàn giết Sở Huyền? Chuyện này thật là quái."
Trầm ngâm một lúc, Phong Liệt mắt chớp lóe nói:
- Tiền bối, không biết người làm sao thấy được đệ tử có long hoàng huyết mạch?
- A?
Tử Long hộ pháp ngẩn ra, ngẫm nghĩ rồi nói:
- Cái này hả, đến cảnh giới của ta rồi có thể mơ hồ cảm giác trong người ngươi hơi thở uy nghiêm khác với mọi người. Hơi thở này không liên quan linh hồn, lúc trước ta quan sát ngươi thật lâu mới liên tưởng đến điều này.

- Ồ, thì ra là vậy!
Phong Liệt hiểu ra, thở phào nhẹ nhõm, hình như lão già này chỉ là từ huyết mạch phán đoán kết luận chứ không phát hiện đại thần thông của mình, vậy tốt rồi.
Nếu chỉ là long hoàng huyết mạch thì đối với tuyệt thế cao nhân sống lâu dài như Tử Long hộ pháp không có bao nhiêu sức hấp dẫn, nhưng nếu bịđối phương biết thần thông thiên phú của mình thì e rằng sẽ không bình tĩnh như vậy.
Chính lúc này, Tử Long hộ pháp bỗng bắn một hạt châu to cỡ hạt đậu đến gần Phong Liệt, thản nhiên nói:
- Ngươi cầm cái này đi, giúp ích chút chút cho ngươi che giấu hơi thở.
- Đa tạ tiền bối!

Phong Liệt nói một tiếng cám ơn, vội vàng nhận lấy hạt châu, lật qua lại xem.
Đối với vật cao thủ long biến cảnh tặng cho, Phong Liệt không thể kiềm chế kích động, mặt lộ vẻ khao khát.
Hạt châu này nhìn từ bên ngoài không khác gì dạ mạc châu, nhưng nhìn kỹ sẽ phát hiện bên trong có một tia khí thể quái lạ như mây như sương, trừđiều đó ra nhìn từ bên ngoài không thấy có đặc điểm gì.
Phong Liệt sốt ruột nặn ra một giọt máu nhận chủ hạt châu, rồi tâm ý động, thu nó vào trong người.
Sau đó lòng Phong Liệt run lên, trong đầu của hắn thoáng chốc có tin tức liên quan hạt châu.
Những tin tức này khiến hắn lập tức hiểu hạt châu không phải linh bảo bình thường mà là kiện thất phẩm huyền bảo... Chập long châu.
"Úi chà, cao thủ long biến cảnh đúng là rộng rãi, vừa ra tay liền là huyền bảo vô cùng quý giá! Hắc hắc, lần này lời to!"
Phong Liệt hít ngụm khí, mừng thầm không thôi.
Một cái thất phẩm huyền bảo, đã đủ khiến cho cao thủ hóa đan cảnh liều mạng giành giật, giá trị vô giá.
Phong ma thần thương trong tay Phong Liệt là dùng chín loại luyện khí thánh thế gian hiếm có mới luyện chế mà thành, cũng chỉ là cực phẩm linh bảo mà thôi, vẫn không thể nào siêu thoát phạm trù linh bảo, hơn nữa muốn tăng cấp nó lên huyền bảo cần thời gian dài mới được, huống chi là thất phẩm huyền bảo.
Nhưng tiếp theo, khi Phong Liệt biết được công năng của chập long châu thì dở khóc dở cười.

Tác dụng của chập long châu chỉ có một, chính là che giấu hơi thở.
Nói đến thì công năng này cũng rất thực dụng, trước kia trong dạ mạc đại hiệp cốc Phong Liệt bị bị ma khí viện Lý trưởng lão sử dụng ngân diên truy tung. Nếu trên người hắn đeo chập long châu chắc có thể cắt đuôi Lý trưởng lão.
Nhưng một thất phẩm huyền bảo mà chỉ có công năng như vậy thì hơi kém.
Hình như Tử Long hộ pháp thấy ra Phong Liệt hơi thất vọng, cười cười nói:
- Ha ha, Phong Liệt, ngươi đừng xem thường viên chập long châu này nhé. Khi nó tấn chức lên huyền bảo thì lại diễn sinh liễm hình thần thông, chỉ cần ngươi thoát khỏi tầm mắt của người khác, dù trong phạm vi tinh thần lực thăm dò cũng chưa chắc phát hiện ra người.
- Ồ?
Nghe Tử Long hộ pháp nói vậy, mắt Phong Liệt sáng lên.
Ngay sau đó, hắn lập tức khép dùng tinh thần lực nội thị, kết quả kinh ngạc phát hiện, các phần trong thân thể như là biến mất, có thể chạm được nhưng dùng tinh thần lực chỉ tra xét được sương khí mà thôi.
- Liễm hình thần thông, quả nhiên không sai!
Phong Liệt vẻ mặt hớn hở. Công năng này đúng là nghịch thiên, về sau không cần lo lắng bị cao thủ dùng tinh thần lực dò xét, chạy trốn tiện hơn nhiều.
Hơn nữa nó còn có thể che giấu khí huyết dồi dào hơn người thường trong cơ thể Phong Liệt, không cần lo bị một số siêu cấp cao thủ sắp xuống mồ mơ ước thiên tài huyết mạch của mình.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui