Ma Long

Phong Liệt vô cùng mừng rỡ tiếp nhận đại thương, cảm thụ được khí tức bên tương minh với huyết mạch của mình, toàn thân vô cùng sảng khoái, chỉ có điều, thanh âm trong đó lại là có chút đáng ghét.
- Khốn khiếp, lại dám luyện hóa bổn họa thành khí linh, quả thực tội không thể tha thứ! Khi bổn tọa dương oai thiên hạ, ngươi còn không biết đầu thai ở đâu.
- Hừ! Bị cầm tù còn hung hăng càn quấy như vậy! Sau này ngươi sẽ trở thành một phân thân của ta mà thôi! Hiện tại, ngươi câm miệng trước cho lão tử!
Tần Huyết Y còn chưa dứt lời, Phong Liệt đã hừ lạnh một tiếng, tâm ý khẽ động, lập tức vận chuyển trận thế trong đại thương hoàn toàn phong tỏa Tần Huyết Y.
Phong Liệt thoả mãn nhìn đại thương trong tay, sắc mặt vui mừng không thôi.
Nhưng trong lòng thì thầm nghĩ, đợi sau khi rời khỏi đây, nhất định phải mau chóng thi triển bí thuật thu phục Tần Huyết Y, nếu không cuối cùng là phiền toái cực lớn.
- Hắc hắc! Ha ha ha ha! Thương tốt, quả thật là thương tốt. Có thương này, thực lực của lão tử chắc chắn sẽ bạo tăng chục lần, hôm nay nếu đụng phải tên cẩu nô tài họ Phương của Đông Phương gia kia, lão tử nhất định sẽ cho hắn một thương xuyên tim!
Sau giây lát mừng rỡ, lại ném trường thương cho lão đầu tử, hào khí vạn trượng nói:
- Lão gia hỏa, giúp ta đặt tên cho nó! Về sau thương này chắc chắn theo lão tử dương danh thiên cổ!
- Rắm thối!
Lão đầu tử tỏ vẻ xem thường, nhưng vẫn hậm hực nhận lấy đại thương nói:

- Tên là gì? Nói đi!
- Tế Thiên, không! Tế Thiên là Tần gia rồi, cuối cùng có chút phiền phức, hơn nữa, lão tử cũng chưa bao giờ bái thiên!
Phong Liệt nhíu mày ngẫm nghĩ trong chốc lát, bỗng nhiên, ánh mắt hắn sáng ngời, đắc ý nói:
- Vậy gọi là "Phong Ma" đi. Hai mươi năm sau, cuộc chiến Phong Vương, nhất định có một chỗ cắm dùi của Phong Liệt ta!
- Dừng lại! Trong thời gian hai mươi năm ngươi muốn tiến vào thần thông cảnh? Còn muốn tấn chức Ma Vương? Nằm mơ đi! Được rồi, lão đầu tử cũng không đả kích ngươi, ai không có lúc nằm mơ! Lão đầu tử còn muốn tấn chức thần khí đây!
Lão đầu tử vừa lẩm bẩm, vừa dùng long văn thượng cổ khắc lên hai chữ "Phong Ma" lên trên đại thương.
- Hừ hừ, chim yến tước phải có chí lớn!
Phong Liệt cũng lười tranh luận với lão gia hỏa, sau khi tiếp nhận Phong Ma thương, nhìn thoáng qua, liền thu vào trong cơ thể, sau đó từ từ cảm nhận được biến hóa của đại thương.
Thời gian dần trôi qua, Phong Liệt giật mình phát hiện, có lẽ do bên trong đại thương có u linh thiết, một tia thiên địa nguyên khí ngoài cơ thể của hắn tự phát tràn vào trong cơ thể, cuối cùng nhất bịđại thương hút lấy.
Phát hiện này làm cho Phong Liệt vui mừng quá đỗi.
Khi Long võ giảđang ngồi thôn nạp nguyên khí, bản thân chính là một quá trình rèn luyện.
Hiện giờ, nếu cứ tiếp tục phát triển như vậy, đại thương trong cơ thể Phong Liệt chẳng những có thể tựđộng tăng lên phẩm giai, hơn nữa khi nó thu nạp thiên địa nguyên khí, còn có thể rèn luyện thân thể của Phong Liệt, khiến cho nhục thể của hắn trở nên từ từ cường hoành, quả thực nhất cử lưỡng tiện, thật sự là niềm vui ngoài ý muốn!
- Hắc hắc! Không tệ! Ở chỗ này cũng mấy ngày rồi, cũng nên đi ra ngoài, hi vọng các nàng Yên Lục đừng xảy ra chuyện gì!

Bên ngoài Tử Dương đại điện, ánh mắt trời tươi đẹp nhô lên cao, gió nhẹ mây bay, làm cho lòng người vô cùng thích thú.
Trên một sườn núi bằng phẳng, Yên Lục, Triệu Đống cùng với hai gã đệ tử khác của Ám Võ viện, đều khoanh chân ngồi dưới một gốc cây đại thụ, im lặng thôn nạp nguyên khí trong thiên địa, vừa tu luyện, vừa cùng đợi Phong Liệt xuất hiện.
Đã năm ngày trôi qua, tính toán thời gian, đã vượt qua hơn sáu mươi canh giờ, vừa nghĩ tới Phong Liệt rất có khả năng đã hao phí hơn sáu mươi vạn Long tinh, tâm tình của bọn người Triệu Đống đều thật sự khó có thể bình tĩnh.
Quả thật là người phi thường làm chuyện phi thường, 60 vạn Long tinh, đối với mọi người mà nói thật sự là con số khủng khiếp, còn Phong Liệt. . . . . . Ài!
- Yên, vì sao sư huynh còn chưa ra? Đã quá mấy ngày rồi?

Lục đứng dậy, chân mày lá liễu nhẹ chau lại, hắn nhìn cửa Tử Dương đại điện, trên khuôn mặt tuyệt mỹ hiện ra vài phần lo lắng.
Mấy ngày nay, mọi người chờđợi ở ngoài, đã đi dạo trên núi Tử Dương vài vòng, quả thực đã đào được không ít thứ tốt, nhưng bởi vì trong lòng nhớ Phong Liệt, cũng dần dần không còn tâm tình đi dạo nữa.
- Lục, chúng ta sốt ruột cũng vô dụng, có lẽ sư huynh cũng sắp ra rồi.
Yên khẽ thở dài nói.
Đúng lúc này, ở một chố đất bằng cách chỗ bọn người Yên Lục ngoài trăm trượng còn có một nhóm người khác cũng đang lo lắng chờđợi.
Đó là một gã thiếu niên chừng hai mươi tuổi, mặc y phục của đệ tự hạch tâm Thiên Võ viện cùng vài tên đệ tử Thiên Võ viện bình thường và một lão giả râu tóc xám trắng, cảđám đều có vẻ ủ rũ, chán chường.

Quan trọng nhất là trên người hắn mơ hồ toát ra một luồng khí thế ác liệt như kiếm, mặc dù cách xa nhau trăm trượng, cũng khiến đám người Triệu Đống âm thầm kinh hãi.
Nếu Phong Liệt ở đây, nhất định có thể liếc mắt nhận ra, thiếu niên này không phải người nào người khác, mà chính là .đại sư huynh Hồng Phi Dương của Thiên Vũ viện đã từng khiêu chiến hắn.
Lúc này Hồng Phi Dương thực sự có chút phiền muộn, năm ngày trước hắn đã tới núi Tử Dương, hầu như ngay khi chân trước của Phong Liệt mới vừa tiến vào Tử Dương đại điện, hắn cũng đi tới đỉnh núi, mục đích đương nhiên cũng là lò hóa ma.
Nhưng lò hóa ma chỉ có một, nếu bị Phong Liệt dùng trước, hắn chỉ có thể chờđợi.
Nhưng không ngờ, chỉ một giây chậm chân, lại khiến hắn phải đợi bên ngoài Tử Dương đại điện năm ngày năm đêm.
Mặc dù Hồng đại công tử hắn rất có tính nhẫn nại, nhưng sau khi chờđợi năm ngày vô ích, trên mặt Hồng Phi Dương cũng thoáng hiện ra vẻ khẩn trương.
- Đại sư huynh, Phong Liệt gia hoả còn chưa đi ra, sẽ không có vấn đề gì chứ?

Một gã đệ tử bình thường vô cùng kinh ngạc nói.
- Hắc hắc! Theo ta thấy, gã Phong Liệt kia chỉ sợ là không được giao phó long tinh, đang trốn bên trong nghĩ cách.
Một gã đệ tử khác hắc ám cười nói.
Hồng Phi Dương không phản ứng lại hai người, hắn lạnh lùng nhìn về phương hướng Tử Dương đại điện, âm thầm hừ lạnh một tiếng.
Mấy ngày trước hắn ngẫu nhiên có được một khối kim chúc hiếm có, có thuộc tính tê liệt nhất định, lần này tới đây là muốn để linh bảo trường kiếm cao giai Trảm Long Kiếm của mình đề thăng một chút, đại triển thần uy trong đại hội giáo phái mấy ngày sau, đặc biệt là hung hăng dẫm nát Phong Liệt gần đây rất nổi danh dưới chân mình.
Hắn thực sự không thể chịu đựng được một đệ tử nguyên khí cảnh cửu trọng thiên như Phong Liệt lại có thanh thế mạnh hơn một cao thủ chân khí cảnh tam trọng thiên như hắn.
Những năm gần đây, trong lòng hắn chỉ duy nhất có một mục tiêu đó là dẫm nát tất cả nhân tài kiệt xuất của Ma Long giáo dưới chân, đặt cơ sở kiên cố nhất cho cuộc chiến phong vương hai mươi năm sau.
Cho nên, hiện nay bị Phong Liệt đè ép, hắn không thể chịu được!



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui