Tần Huyết Y này mặc dù nói là mượn thân thể của mình dùng một lát, nhưng là kẻ đần cũng biết, “mượn” đoán chừng sẽ không còn bao giờ trả.
Đây có lẽ là chỗ bất hạnh của một tuyệt thế thiên tài. Phàm là những lão già có năng lực đoạt xá, ai mà chẳng muốn có một thân thể thiên tư xuất chúng chứ.
Còn Phong Liệt thì với thân thể cửu phẩm huyết mạch, lúc nào cũng tràn đầy chân long khí huyết, tất nhiên là khó có thể tránh được ánh mắt gian tà của những lão gia hỏa. Nếu không bị ngấp nghé ngược lại còn có chút không bình thường.
Lúc này, Phong Liệt cũng nhìn ra được cảnh giới của Tần Huyền Y không thấp. Muốn trốn chỉ sợ là trốn không được. Chi băng đường đường chính chính liều một phen.
Huống chi, với thân thủ của mình ngày hôm nay cũng chưa chắc thất bại.
- Muốn đoạt xá lão tử, ngươi đi chết đi.
Mắt thấy linh hồn của Tần Huyết Y đánh tới phía mình, Phong Liệt sắc mặt hung ác, lập tức hai tay xuất hiện một tòa núi lớn, đột nhiên đẩy tới trước.
Oong oong!
Từ trong không khí phát ra tiếng oong oong. Một tấm bia đá cao nửa người màu xanh đột nhiên xuất hiện đằng trước Phong Liệt, sau đó hung hăng tấn công Tần Huyết Y.
Tấm bia đá này tất nhiên là Trấn Long Thiên Bi trong Long Ngục, lúc này đã được Phong Liệt tế ra, lập tức tản mát thành một mảnh thanh mang mờ mịt, đồng thời mang theo một cổ khí tức chấn nhiếp hết thảy, tràn ngập toàn bộ không gian, khiến không khí hoàn toàn ngưng trệ.
- Đây là vật gì? Không ổn rồi.
Tần Huyết Y nhìn thấy tấm bia đá màu xanh bay tới, ban đầu là sững sờ, sau đó là sắc mặt kinh hãi.
Lúc này, bị thanh mang của Trấn Long Thiên Bi chấn nhiếp, y chỉ cảm giác thân thể của mình giống như rơi vào vũng bùn. Hơn nữa, tinh thần bị áp lực dị thường, khó có thể phản kháng, liền kinh hãi vô cùng.
Oanh!
Hỗn Đãn!
Một tiếng kêu thảm thiết thê lương vang lên, Tần Huyết Y bị Thiên Bi hung hăng đập trở về hóa ma trong lò. Linh hồn vì thế mà trở nên mờ nhạt rất nhiều. Ngay cả uy áp phát ra cũng suy yếu đi một tí.
- Đồ tạp chủng! Dám hủy đi thân thể của bổn tọa. Quả thật là chán sống.
Tần Huyết Y liền kinh sợ. Đồng thời y nhìn về tấm bia đá kia, trong mắt lộ ra một tia nghi hoặc cùng với vẻ tham lam:
- Tiểu tử, thức thời thì mau giao khối bia đá kia ra đây. Bổn tọa có lẽ sẽ tha chết cho ngươi.
Với nhãn lực của y tất nhiên là có thể nhận ra Phong Liệt chỉ là một tiểu gia hỏa Nguyên Khí Cảnh. Một tiểu gia hỏa đối với y mà nói thì có thể dùng một cánh tay cũng có thể giết chết.
Nhưng lúc này, Phong Liệt lại bằng một tấm bia đá cổ quái làm bị thương y, một linh hồn cường giả Hóa Đan Cảnh tầng thứ chín. Đây quả thật làm cho người ta rất khó có thể tin.
Cái này chỉ có thể nói rõ vấn đề, tấm bia đá kia tuyệt đối không phải là phàm vật.
- Hừ, lão bất tử, ngươi sống lâu quá nên hồ đồ rồi à? Muốn tấm bia đá này ư? Tự mình tới lấy đi.
Phong Liệt hừ lạnh một tiếng. Hôm nay, biết rõ tấm bia đá có thể khắc chếđược người này, trong lòng hắn cũng kiên định thêm vài phần. Đương nhiên, càng không có khả năng nhân nhượng vì lợi ích toàn cục.
Đồng thời, hắn cũng âm thầm hạ quyết tâm, chỉ cần người này xông lên, nhất định sẽ đem hết toàn lực bắt lấy y, tránh cho y quấy rầy mình luyện khí.
- Ngươi….!
Bị một tiểu bối chẳng khác nào con sâu cái kiến quát mắng, Tần Huyết Y không khỏi sắc mặt giận dữ. Nhưng khi y vừa muốn phát tác, thì bỗng dưng ngừng lại, ánh mắt lập lòe bất định.
Y tuy cuồng vọng, nhưng dù sao cũng nếm qua tác động của tấm bia đá, nên trong khoảng thời gian ngắn không dám tùy tiện xông lên để chuốc lấy cực khổ, chỉ là trong lòng âm thầm tính kế tiến lên.
Sau khi suy nghĩ một chút, Tần Huyết Y vẻ mặt ngạo nhiên, quát to:
- Tiểu tử, bổn tọa là Tần Huyết Y, tổ tiên của Tần gia Ám Vũ Viện Ma Long Giáo, đảm nhiệm chức phó chỉ huy đại quân đánh dẹp Thiên Long thần triều. Ngươi thân là đệ tử của Ám Vũ Viện, tất nhiên phải phục tùng mệnh lệnh của bổn tọa. Hiện tại, bổn tọa ra lệnh cho ngươi mau giao tấm bia đá ra đây. Nếu không, chắc chắn ngươi sẽ phạm trọng tội.
Thanh âm thật to quanh quẩn trong không gian thật lâu, khí tức uy nghiêm nồng đậm cực kỳ. Nhưng Phong Liệt vẫn là vẻ mặt khinh thường.
- A, hắc hắc, thì ra là lão Tổ Tần gia. Quan chức của ngươi chỉ sợ là đã quá thời hạn rồi. Nhưng, hiện nay cho dù quan chức của ngươi vẫn còn cũng không quản được lão tử này đâu.
Phong Liệt sắc mặt khinh thường nói. Vừa nói, hắn vừa vỗ nhẹ lệnh bài Chưởng ngự bên hông.
- Vô liêm sỉ! Sao, lệnh bài Chưởng ngự? Điều này sao có thể?
Tần Huyết Y vốn giận dữ, nhưng khi nhìn thấy lệnh bài Chưởng ngự bên hông Phong Liệt thì đồng tử co rụt lại, mặt mũi tràn đầy sự không thể tin nổi:
- Tiểu tử, ngươi dám trộm lệnh bài? Quả thực là cả gan làm loạn!
- Câm miệng, lão từ kia, bộ ngươi còn cho rằng Tần gia hôm nay còn có nhiều phong quang sao?
Phong Liệt lạnh lùng quát một tiếng, cắt đứt lời nói của Tần Huyết Y.
- Ngươi có ý tứ gì?
Tần Huyết Y ánh mắt sững sờ.
- Hừ, ngươi còn không biết, Tần gia các ngươi hai tháng trước mưu phản Ám Vũ Viện, hôm nay bịđuổi ra khỏi cửa rồi. Đoán chừng lão tổ Tần gia ngươi vừa xuất hiện, lập tức trở thành chuột chạy qua đường. Thật không biết ngươi có cái gì có thể hung hăng càn quấy đây.
Phong Liệt ngữđiệu bằng phẳng, nửa thật nửa giả nói.
- Điều này….điều này không có khả năng!
Tần Huyết Y sắc mặt kinh hãi, chăm chú nhìn chằm chằm vào Phong Liệt.
- Tin hay không thì tùy ngươi. Hừ!
Phong Liệt cười lạnh nói.
Đồng thời, hắn lần nữa dùng Trấn Long Thiên Bi chắn trước người để phòng ngừa lão gia hỏa này chó cùng rứt giậu, bỗng dưng làm khó dễ.
Tần Huyết Y sắc mặt âm trầm bất định, trong đầu suy nghĩ lời nói của Phong Liệt là thật hay giả, ánh mắt thỉnh thoáng xẹt qua Trấn Long Thiên Bi của Phong Liệt, trong đó vẻ tham lam khó có thể che giấu.
Trong lúc nhất thời, không gian bên trong chìm vào sự yên tĩnh. Trên tếđàn, Phong Liệt cùng với hóa ma lô Tần Huyết Y lẳng lặng giằng co. Hai người ánh mắt đều lập lòe không thôi, từng người đang có tính toán riêng cho mình.
Vừa lúc đó, trong lò lửa đột nhiên đã có động tĩnh.
Linh hồn của Tần Huyết Y sau khi bật ra khỏi Tế Thiên Thần Thương, Tế Thiên Thần Thương rất nhanh bị hỏa diễm cực nóng hòa tan. Hơn nữa, Long Huyết Ám Kim cùng với Minh Kính Sa cũng bị khi linh của hóa ma lô nung chảy.
Lúc này, khí linh đang ngưng kết thành một bí quyết huyền ảo, biến Long Huyết Ám Kim, Minh Kính Sa, U Linh Thiết, Huyền Minh trọng thiết tinh cùng cái tinh kim vô danh đã biến thành chất lỏng dần dần dung hợp lên, chậm rãi đúc thành một cây đại thương.
- Ồ, nơi này là Luyện Thiên Lô của núi Tử Dương? Huyền Minh trọng thiết tinh? Còn có….
Thấy cảnh tượng như vậy, Tần Huyết Y sắc mặt sững sờ.
Lúc trước, khi y mới xuất hiện, chỉ quan tâm đến mỗi mình Phong Liệt, không để ý đến hoàn cảnh vị trí của mình. Cho đến lúc này, y mới phát hiện có khí linh tồn tại ở sâu trong đám lửa kia.
Đồng thời, y cũng bị cảnh tượng khí linh đang rèn những nguyên liệu hiếm thấy làm cho chấn kinh.
Nhưng kế tiếp, sau khi sửng sốt, y lập tức bị khí linh trong hỏa ma lô hấp dẫn, đôi mắt sáng rực lên.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...