Dịch giả: Gon
Biên Dịch: Tà Phiêu
Sau khi đi vào hầm ngầm dưới lòng đất thì Trần Duệ mới biết được vì sao Tịch Nhĩ Ngõa lại do dư như thế. Trong hầm ngầm, một bên thì để mấy cái rương đựng huỳnh ảnh thạch còn một bên thì lại là nơi giam giữ người, bao gồm mị ma, ám tinh linh, giác ma vân vân thậm chí còn có hai phụ nữ đại ác ma, toàn bộ đều là phụ nữ và trẻ con, khắp nơi trên người đều bị xiềng xích ma pháp đâm vào, tinh thần vô cùng uể oải.
Đột nhiên Trần Duệ nhớ đến quyển nhật ký lãnh địa của Hi Á, trong đó có ghi ở Ám Nguyệt thành thường xuyên có phụ nữ và trẻ em mất tích, tâm niệm vừa động, hắn liền lập tức minh bạch, vẻ mặt của hắn cũng không đổi mà hỏi: “Không trách được vì sao các ngươi lại kiếm được nhiều tiền như vậy, thì ra cái loại sinh ý này, huỳnh ảnh thạch này chỉ là che mắt mọi người mà thôi, những người này được đưa đến nơi nào? Giá tiền như thế nào?”.
Tịch Nhĩ Ngõa thấy Trần Duệ có hứng thú thì thở dài một hơi rồi đáp: “Đại nhân thật là một người biết chuyện, những người này được đưa đến lãnh địa Lam Dong, bên kia cũng đưa ra giá tiền rất cao, nếu như đại nhân nguyện ý thì sau này đây sẽ thành thu nhập lớn nhất của Áo Choàng hội…”.
Lam Dong lãnh địa! Nguyên bản là Trần Duệ suy đoán có thể là Xích U lãnh địa làm ra trò quỷ, nào biết rằng còn xuất hiện vấn đề ngoài ý muốn, Lam Dong lãnh địa ở phía nam Ám Nguyệt thành, thông đạo bị đạo tặc phong tỏa không có cách nào để đi qua được, vậy thì làm sao những người này có thể vận chuyển đám người này đến đó được?
Cảm giác của Tịch Nhĩ Ngõa rất mạnh, hắn lập tức liền nói mình là thành viên của Áo Choàng hội, để trông mong tên sát tinh này cao hứng tha cho hắn, trước bảo trụ mạng nhỏ rồi tính tiếp, tiếp đó hắn lại a dua nói thêm: “Trong số đám nữ nhân này vẫn còn một số người là xử nữ, nếu như đại nhân thích thì có thể lấy mà dùng! Theo kinh nghiệm của cá nhân ta thì nữ nhân của ám tinh linh tộc tốt nhất, đại nhân không ngại thử một lần a…”.
“Ám tinh linh sao? Là sao?” Lời nói của Tịch Nhĩ Ngõa đã làm sát khí trong mắt của Trần Duệ giảm bớt đi một chút, Trần Duệ lại nói: “Loại sinh ý này ta sớm đã muốn làm, không nghĩ lại đúng dịp thế này, thật sự là một cơ hội trời cho. Nhưng mà theo ta được biết thì dọc đường đi thì có nhiều đạo tặc, con đường này giống như là sẽ không thể đi được, ngươi sẽ không phải là gạt ta đấy chứ?”.
Trước khi xử lý tên cặn bã này thì cần phải làm rõ một số chuyện quan trọng đã.
“Không phải đâu” Tịch Nhĩ Ngõa vội vàng giải thích: “Vừa rồi trong đám vật phẩm mới dâng lên đại nhân, có một cái huy chương, chỉ cần đưa tấm huy chương này ra thì đám đạo tặc sẽ nhường đường”.
Huy chương? Tâm niệm Trần Duệ vừa động, thì một tấm huy chương liền xuất hiện ở trên tay của hắn, mặt trên là đồ án một đầu cự long màu đen đang giương hai cái đầu lên: “Ngươi nói là tấm huy chương này sao? Lai lịch của nó là gì?”.
Tịch Nhĩ Ngõa nhìn thấy rõ ràng, ngón tay của Trần Duệ không có bất kỳ trang bị nào, huy chương cũng không biết làm sao mà xuất hiện, chắc hắn là đối phương đã học được không gian ma pháp đã bị thất truyền rồi, lai lịch của người này tuyệt đối không nhỏ a, vì vậy hắn làm sao dám không nói được, chỉ đành thành thật đáp: “Trước kia tại lãnh địa Lam Dong thì ta buôn lậu dược thảo nên có quen biết với một tên gọi là Lavater đại ác ma, huy chương này là hắn giao cho ta, tuyến đường buôn người này cũng là do hắn chỉ đạo. Ở trên tuyến đường này nếu gặp đạo tặc thì chỉ cần nói tên Lavater ra rồi sau đó đem tấm huy chương này ra, tốt nhất là đưa cho bọn chúng một ít tài vật thì bất kể là vận chuyển dược thảo hay người thì đều có thể qua được. Thông thường nếu là buôn người thì nửa năm mới tiến hành giao dịch một lần, hiện tại còn cách lần giao dịch sau hai tháng vì vậy đại nhân cứ yên tâm mà hưởng thụ, cho dù là đùa chết thì cũng không có vấn đề gì”.
Trần Duệ lại hỏi thêm một số chi tiết khác, cuối cùng hắn xác định được đám đạo tặc này có thể là đến từ lãnh địa Lam Dong, căn cứ theo phán đoán của hắn thì đám người này chắc hẳn là do phía quan phương cử tới. Trong tư liệu của Hi Á thì trước kia lãnh địa Lam Dong đã từng chịu ân huệ của thái tử Cách Lâm, thuộc về một trong những thế lực âm thầm ủng hộ Ám Nguyệt, không thể tưởng được đúng là "Miệng kêu đồng hương, gài ngươi không thương lượng”.
Một lãnh địa muốn phát triển được thì không thể ly khai khỏi tài chính, xây dựng, dân cư cùng với tài nguyên, mấy năm gần đây bề ngoài thì lĩnh địa Lam Dong ủng hộ Hi Á nhưng sau lưng lại thông qua các thủ đoạn để lấy đi một lượng lớn dược liệu cùng với nhân khẩu, đồng thời lại phái ra “đạo tặc đoàn” trắng trợn chặn thương đạo để đạt tới mục đích lấy lòng đế đô. Làm buôn bán loại này hẳn không chỉ có mình Tịch Nhĩ Ngõa. Từ loại nào đó mà giảng, Lam Dong lãnh địa càng thêm ngoan độc so với Xích U lãnh địa.
Đây tuyệt đối là một phát hiện ngoài ý muốn hơn nữa lại vô cùng quan trọng.
Trần Duệ từ trong miệng của Tịch Nhĩ Ngõa thì biết rất nhiều tin tức, hắn kiên nhẫn hỏi một câu: “Ngươi cẩn thận nhớ lại xem, vừa rồi còn có cái gì không nói rõ ràng không?”.
Tịch Nhĩ Ngõa tự hỏi một trận rồi lắc đầu: “Xác thực là không có, những gì ta biết đều nói ra rồi không có nửa điểm giấu diếm. Ta nhất định sẽ ở dưới trướng đại nhân đem những giá trị của bản thân phát huy ra hết, để Áo Choàng hội bước lên một giai đoạn mới”.
“Rất tốt!” Trần Duệ hài lòng gật đầu, tiếp theo nói một câu làm cho nụ cười trên mặt của Tịch Nhĩ Ngõa đông cứng lại: “Đáng tiếc, hiện tại ngươi đã không còn giá trị”.
Đây là lời cuối cùng mà Tịch Nhĩ Ngõa có thể nghe được .
Ngõ số 4 ở đông nam quảng trường là địa bàn của Tịch Nhĩ Ngõa, có thể nói đây là một trong những nơi có thế lực lớn nhất ở quảng trường nhưng mà sau khi xảy ra biến cố thì ngôi nhà cổ xưa của Tịch Nhĩ Ngõa cũng đã bị đổi chủ, thay vào đó mà một tổ chức nhỏ gọi là Áo Choàng hội, nguyên bản có không ít thủ hạ trước đây của Tịch Nhĩ Ngõa đều đã đầu nhập vào Áo Choàng hội.
Kỳ quái nhất chính là người phụ trách trị an của vùng này, Nạp Cát đối với lần này lại chẳng quan tâm gì ngược lại hắn còn ngầm đồng ý ủng hộ Áo Choàng hội, trên thực tế Nạp Cát cũng được một số lợi ích không nhỏ.
Tận mắt nhìn thấy Trần Duệ dùng Cực Quang đạn tiêu diệt Cách Lao, thì Jess một mực yên lặng không nói lời nào, cho đến khi Trần Duệ đem cho hắn ba trăm hắc tinh tệ thì hắn mới hỏi một câu: “Ngày đó thật sự ngươi muốn ta làm đá mài đao hay là thương hại ta?”.
Trần Duệ lười giải thích, hắn chỉ hỏi ngược lại một câu: “Hiện tại ngươi đã mất đi tư cách làm đá mài đao, ngươi vẫn còn dũng khí sao?”.
Câu nói này đã khơi lên ý chí chiến đầu của vị ám tinh linh, ánh mắt cũng trở nên lợi hại rất nhiều: “Tháng sau, ta muốn khiêu chiến với ngươi!”.
“Tốt, trước hết ngươi cứ ở lại Áo Choàng hội đi!” Trần Duệ gật đầu cười nói, muốn đối phó với loại người này thì phải dùng biện pháp khích lệ, thuật tiện cũng để Áo Choàng hội có thêm một vị Nhị đương gia nữa .
“Đừng nên cho rằng ngươi dựa vào đánh lén giết chết Cách Lao có thể tự mãn, viêm ma Lôi Tạp được xưng là trung giai chi vương cũng không phải là loại người yếu đuối như Cách Lao có thể so sánh, cho dù ngươi có tuyệt chiêu thiên phú kia nhưng đối với hắn lại không hiệu quả là bao. Năng lực công thủ cùng với trường lực của Lôi Tạp vô cùng khủng bố, nếu dựa vào tốc độ thì không thể nào đánh bại được hắn, nói một câu thì hiện giờ với thực lực của ngươi phỏng chừng sẽ kiên trì không quá được vài phút rồi cuối cùng sẽ bị đánh chết”.
Tên gia hỏa này đang nhắc nhở mình sao? Ánh mắt của Trần Duệ nhìn ám tinh linh một cái, trong mắt hiện lên ý cười: “Có lẽ là ngươi đã nói đúng nhưng đó chỉ là thực lực hiện tại của ta”.
Trả lời hắn là một tiếng hừ lạnh của ám tinh linh, rõ ràng là hắn không tin những gì Trần Duệ nói.
Trần Duệ cũng không lãng phí thời gian của mình vào bên Áo Choàng hội này, hắn đem công việc giao cho Jess cùng với lão địa tinh, bản thân hắn thì trở về phòng thí nghiệm ở vương cung. Tuy rằng Áo Choàng hội thay thế thế lực Tịch Nhĩ Ngõa nhưng không có khả năng hắn sẽ làm những việc như buôn người. Những nữ nhân cùng với trẻ em kia đều được hắn đưa trở lại, riêng những ai không có nơi quay về thì sẽ được ở lại Áo Choàng hội.
Căn cơ của Tịch Nhĩ Ngõa rất dày, nhân công cùng địa bàn đều đầy đủ, lấy năng lực của Trần Duệ thì tuyệt đối có thể lợi dụng những điểm này để làm sinh ý hoặc có thể phát triển theo hướng khác, bất quá trước mắt hắn cũng không chú ý đến việc này, tất cả đều phải chờ sau khi vượt qua khảo nghiệm rồi tính.
Thu hoạch từ chuyện này tương đối hậu hĩnh, so sánh với điều này thì tổn thương xem như là nhỏ nhặt không đáng kể. Riêng một đống huỳnh ảnh thạch kia thì cung cấp hơn ba vạn điểm linh khí, hơn nữa trong kho còn có thể lợi dụng tài liệu ma pháp, số này cũng hơn chín nghìn điểm, tổng sản lượng đã vượt quá bảy vạn linh kí mà hắc tinh tệ thu được cũng chưa tính toán cụ thể, chỉ cấp một phần cho lão địa tinh làm kinh phí hội..
Thời gian còn khoảng chưa đến hai mươi ngày, nếu lấy thực lực trung đoạn trước mắt của Trần Duệ nếu muốn chống chọi với người có thực lực cao đoạn thì sợ rằng sẽ thua. Jess đã nói qua, thực lực của Cách Lao không thể nào so sánh được với Trung giai chi vương Lôi Tạp được, giống như là lúc chiến đấu ngày hôm qua thì hắn có thể thoải mái đánh bại những kẻ cùng tầng thứ. Huống chi, cực quang đạn mỗi ngày chi có thể bắn hai phát, phóng một phát ra thì mất hơn một nửa tinh lực nếu không đúng thời cơ thì chỉ sợ tác dụng ngược lại, nhất định phải lợi dụng quy tắc thời gian của huấn luyện trường thật tốt.
Thời gian rảnh rỗi trong lúc dưỡng thương thì cuối cùng Trần Duệ cũng không kềm nén được lòng hiếu kỳ của mình, ở trên vương tọa lựa chọn kiến trúc “Trung tâm hoán đổi” để xây dựng thì chỉ cần một ngàn linh khí, mà hiện giờ hắn đã có bảy vạn linh khí lại thêm mười vạn hắc tinh tệ nữa, so với con số bé nhỏ này thì không đáng kể.
So với sân huấn luyện thì cùngtrữ vật thương khố thì trung tâm hoán đổi lại có chút bất đồng, bên ngoài trung tâm hoán đổi hiện lên vẻ thần bí mà hoa lệ, sau khi tiến vào trung tâm hoán đổi thì màn hình liền hiện ra: Uẩn tinh giả, quyền hạn trao đổi một sao. Bên trong còn có mấy thứ, nhưng ngoại trừ dược tề ra, tất cả đều là màu xám, xem ra nhất tinh chỉ có thể đổi được dược tề.
Trang thứ nhất chính là thuốc thanh tỉnh, thuốc giải độc, phấn khôi phục thể lực đều là mặt hàng bình thường các dược tề sư thông thường có thể điều chế ra được. Sau khi lên đại sư mới có thể chế ra được dược tề bạch sắc, như cự lực dược tề…. còn khó nhất chính là dược tề hồi thể, dược tề hồi tinh, dược tề tăng cường đơn hệ ma lực…
Lật tới trang giấy thứ hai những tên thuốc trong đó làm cho Trần Duệ cả kinh:
Chân cự lực dược tề! Chân phong hành dược tề! Chân cường thần dược tề! Chân thiết bích dược tề! Chân thổ hệ cường hóa dược tề! Chân thủy hệ cường hóa dược tề! Chân hỏa hệ cường hóa dược tề! Chân phong hệ cường hóa dược tề! Chân ám hệ cường hóa dược tề! Chân quang hệ cường hóa dược tề!
Nếu như nói dược tề bạch sắc là tượng trưng cho cấp đại sư thì dược tề hắc sắc chính là đại biểu cho cấp đại tông sư dược tề a.
Ma giới đã trải qua mấy nghìn năm không có đại tông sư, từ trong mười bình màu đen này nếu tùy tiện lấy ra một cái thì không chỉ giới dược tề học, luyện kim học mà ngay cả ma giới đều sẽ chấn động.
So với dược tề bạch sắc thì các bình đều có thêm một chữ “Chân”, tác dụng của nó là để gia tăng lực lượng nhưng mà hiệu quả hoàn toàn là khác nhau. Ví dụ như dược tề cự lực có thể tăng sức mạnh lên 30% trong khoảng 10’, 10’ sau sẽ tiến vào trạng thái suy yếu, cái đó được gọi là tác dụng phụ. Sau khi dùng hết một lọ thì cần hai canh giờ sau mới có thể dùng thêm một lọ nữa nếu không thì sẽ vô hiệu.
Chân cự lực dược tề công hiệu càng cao, có thể trong vòng 20’ tăng thêm lực lương 60%, nhưng sau khi dùng lại không gây ra tác dụng phụ gì, thời gian dùng thuốc cũng được rút ngắn xuống chỉ còn một giờ mà thôi.
“Chân” hệ dược tề chỉ là dược tề của đại tông sư nhập môn mà thôi, về sau còn có “vĩnh hằng” dược tề nữa, thậm chí còn có diên thọ dược tề cùng sống lại dược tề đại biểu thành tựu cao nhất của dược tề sư!.
Càng khéo chính là, chỉ riêng những dược tề này thì Trần Duệ chân chính có thể đạt tới thân phận người thừa kế truyền thừa của đại tông sư, mà đây mới chỉ là những vật phẩm một sao có thể trao đổi thôi đấy.
Ma Giới Đích Nữ Tế
Tác giả: Điểm Tinh Linh
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...