Dịch giả: Tà Phiêu
Biên Dịch: Tà Phiêu
Trần Duệ mắt thấy Khảm Phổ đại sư cầm hai chén rượu đi tới, cố ý cười lớn nói với Ái Lệ Ti: “Điện hạ, đây là bí mật của A Nhĩ Đạt Tư đại sư, một học đồ như ta sao có thể biết chứ”.
Ái Lệ Ti cũng nhìn thấy Khảm Phổ đi tới, cũng hiểu được thời gian cùng địa điểm không thích hợp, sau khi bức bách hắn ký điều ước bất bình đẳng kể chuyện xưa xong mới kéo tay A Tây Na rời đi.
Khảm Phổ đại sư đi tới bên Trần Duệ, đưa qua một chén rượu.
“Cảm tạ đại sư, học đồ sao dám chứ” Trần Duệ lập tức ý thức được đối phương có ý đồ, liền giả bộ được yêu quá hóa sợ tiếp lấy chén rượu, nhìn thấy Khảm Phổ uống một ngụm mới uống xuống.
Khảm Phổ đối với thái độ của Trần Duệ rất vừa ý, khen: “Trần Duệ, ta rất xem trọng biểu hiện hôm nay của ngươi a, đổi lại là học đồ của ta, khẳng định không có gan uống độc dược của Tang Đức Lỗ đi”.
Trần Duệ vội nói mấy câu khách sáo, chờ đợi Khảm Phổ lộ ra ý đồ, quả không ngoài dự đoán, vị đại sư này liền “thuận miệng” hỏi một ít tin tức quan hệ A Nhĩ Đạt Tư, ví như thói quen, yêu thích… chầm chậm chuyển đến trận khiêu chiến hôm nay.
“Thập dặm hương kia xác thực không đáng sợ, ta rõ ràng nhìn được đấy là do một ít dược thủy tầm thường chế thành ác xú dược thủy, tại sao lại phát huy độc tính mạnh như vậy? Chúng ta đều là người trong nghề, không nên mượn cớ đánh rắm lừa ta, đây thuần túy là phản kích của A Nhĩ Đạt Tư đại sư nhằm làm nhục Tang Đức Lỗ mà thôi”.
Trần Duệ lại uống một ngụm rượu, Khảm Phổ quả nhiên chú ý thứ này. Nếu nói là tại kéo kéo thự khẳng định hắn sẽ không tin, dù là tiểu công chúa cũng không mắc lừa nữa là.
“Khảm Phổ đại sư quả nhiên hai mắt như thần, bởi vì hành động của Tang Đức Lỗ chọc giận A Nhĩ Đạt Tư đại sư, cho nên đại sư mới dùng thủ đoạn này đánh trả hắn. Trên thực sự, độc chết Tang Đức Lỗ là một bình dược thủy khác, bên trong trừ ác xú dược thủy còn có một loại thiêm gia dược thủy bí mật được đại sư nghiên cứu từ lâu”.
Khảm Phổ tròng mắt lập tức sáng ngời: “Thiêm gia dược thủy? Ngươi còn nhớ thành phần không?”.
Trần Duệ cảnh giác nhìn Khảm Phổ: “A Nhĩ Đạt Tư nói qua, thứ này không thể để lộ với ai. Ta hiện tại là kiến tập học đồ, đại sư còn không cho ta gọi là lão sư nữa, ta cũng không muốn bị đại sư đuổi khỏi phòng thí nghiệm a”.
“Sao có thể chứ?” Khảm Phổ nhãn thần xoay chuyển: “Lấy tư chất thập phần ưu tú của ngươi, tất cả học đồ của ta cộng lại còn không bằng, A Nhĩ Đạt Tư sao có thể bỏ qua học đồ xuất sắc như vậy chứ, đáng tiếc ngươi không phải học đồ của ta”.
Trần Duệ lộ ra vẻ kinh ngạc: “Tư chất của ta thật sự tốt như vậy sao? Vì sao đại sư lại nói ta ngốc chứ?”.
Không phải ngốc, mà là rất ngốc! Khảm Phổ tự cho là gian kế thành công, bắt đầu thấp giọng nói: “Nếu như ngươi nguyện ý, có thể cùng ta trở về đế đô, không hơn mười năm, ngươi có thể trở thành dược tề đại sư ưu tú nhất”.
Như quả vừa rồi chỉ vì muốn bỡn cợt Khảm Phổ, thì hiện tại đề nghị này lại làm Trần Duệ động tâm, hắn coi trọng tự nhiên không phải là dược tề đại sư mà là được ra ngoài.
Từ sự kiện Tang Đức Lỗ khiêu chiến, có thể thấy được Hắc Diệu thân vương hẳn đã bắt đầu các hành động chèn ép Hi Á công chúa, Ám Nguyệt thành tình thế rất không ổn định, ai cũng không biết lúc nào sẽ phát sinh chiến sự. Nếu như có thể đi đế đô, tính nguy hiểm hẳn sẽ hạ thấp đi.
Chỉ bất quá độc dược phối phương thuần túy là dối trá, thân phận kế thừa đại tông sư cũng vậy, khẳng định không chịu được khảo nghiệm của thời gian. Huống hồ hắn hiện tại lại ký kết cộng sinh khế ước cùng độc long, trừ phi có thể giải khai phong ấn, nếu không đến đâu cũng là vô dụng.
Trần Duệ suy xét rõ ràng rồi thuận miệng nói: “Đại sư tự mình điều chế, hình như có tam tụ tình án, tô đan hồng thì phải, ta cũng chỉ biết vài loại tài liệu trong đó. Chẳng qua, ta sẽ không rời đi A Nhĩ Đạt Tư đại sư, tuy hiện tại ta không đủ học phí, còn chưa thể gọi đại sư là lão sư a”.
Hai loại phụ gia xa lạ kia làm tinh thần Khảm Phổ khẽ động, trong lòng nảy sinh chủ ý, nhanh chóng mỉm cười nói: “Về phương diện học phí ta có thể giúp ngươi, nhưng làm hồi báo, ngươi phải giúp ta lấy được phối phương hoàn chỉnh”.
“Thật sao?” Trần Duệ lộ ra vẻ vui mừng nói.
Dịch ma tiếp tục thi triển dụ hoặc: “Ta là dược tề đại sư, chỉ từ góc độ nghiên cứu phối phương mà thôi. Dược tề học đồ cần rất nhiều tiền, đối với ngươi mà nói, đây là cơ hội ngàn năm có một, bỏ qua sẽ không xuất hiện nữa đâu”.
Ngươi nghiên cứu cái quái gì chứ? Trần Duệ làm bộ do dự một lúc lâu rồi cuối cùng cũng gật đầu.
Thấy chung quanh hai người không một bóng người, Khảm Phổ lấy ra túi da, giao cho Trần Duệ, thấp giọng nói: “Đây là năm mươi tử tinh tệ, ngươi cầm lấy trước, bên trong có một ma pháp truyền tấn thạch, có thể dùng mười lần. Ta có thể sẽ phải lập tức trở về đế đô, sau khi ngươi có được phối phương hoàn chỉnh, thì liên hệ với ta, ta sẽ trả thù lao khiến ngươi thỏa mãn”.
Ma tinh tệ chia làm hắc tinh, tử tinh, bạch tinh theo thứ tự thấp dẫn, mỗi một loại đổi là 1 đổi 100 so với loại thấp hơn, ví dụ 1 tử tinh tệ đổi 100 bạch tinh tê, giá thuê một tam giác tê một ngày là hai mươi bạch tinh tệ. Không hổ là đại gia từ đế đô tới, năm mươi tử tinh tệ…Chí ít trong thời gian tới, dù cho không có A Tây Na, hắn cũng có thể tự trả phí đi Lam Ba hồ.
Trần Duệ bỗng cảm thấy gương mặt già nua đầy nếp nhăn kia như là bộ dáng mấy ông già thích làm từ thiện vậy, hắn khẩn trương cầm lấy túi nhỏ, thả vào trong lòng, nói ra tên vài loại tài liệu kịch độc xem được trong sách. Khảm Phổ như thu được chí bảo, lại cảnh cáo hắn không được nói chuyện này cho bất cứ ai biết, sau đó mới rời đi.
Trần Duệ tự nhiên không để ở trong lòng, chỉ tự hỏi bước tiếp theo nên đi như nào, hắn cầm chén rượu Khảm Phổ đưa đến, vừa uống vừa tìm vị trí A Tây Na.
Nhìn thấy A Tây Na cả Ái Lệ Ti ở bên cạnh công chúa Hi Á, Trần Duệ do dự nên hay không tiến đến, chính lúc này hắn nhận được một ánh mắt băng hàn nhìn đến, hóa ra là từ vị đệ nhất mỹ nữ Hi Á công chúa.
Ánh mắt của Hi Á lạnh lùng quét qua hắn, khí tức lẫm liệt làm Trần Duệ phát run, cũng may chỉ là nàng tùy ý nhìn hắn, rồi nhanh chóng thu lại ánh mắt. Vị ngự tỷ công chúa này đẹp đến cực điểm, nhưng cũng lạnh đến cực điểm, quên đi, không nên đến gần.
Sau khi yến hội kết thúc, khách từ đế đô cũng không còn tâm tư lưu lại, lập tức cáo từ lên đường. Trần Duệ vừa muốn trở về thực nghiệm thất, liền bị Khách Cổ Long ngăn lại, nói là trưởng công chúa muốn đơn độc triệu kiến.
Chẳng lẽ là tưởng thưởng? Ánh mắt hắn không khỏi sáng ngời, Hi Á là người làm đại sự, hiện tại hắn lập được kỳ công, lấy tác phong thưởng phạt phân minh của nàng, khẳng định mình được không ít chỗ tốt.
Nơi Hi Á triệu kiến hắn cũng không phải là trong phòng nghị sự, mà là bên một hoa viên. Trần Duệ cùng Khách Cổ Long đi tới nội viện, đây là lần đầu tiên hắn đi vào nội viện, nơi này phòng ngự nghiêm ngặt hơn ngoại viện nhiều. Chẳng qua ngự hoa viên chỉ là một ao nhỏ thô lậu, cộng thêm một ít khoảng đất hoa cỏ mà thôi, không thể nào gợi cho hắn nhớ đến những ngự hoa viên của đế vương quan lại phong kiến đời trước được.
Hi Á công chúa đứng bên ao, bình tĩnh nhìn mặt nước phẳng lặng, gió nhè nhẹ phất qua váy trắng của nàng, mặc dù chỉ nhân thân ảnh thon dài của nàng, cũng làm cho người ta có cảm giác mê say. Dưới ánh trăng tím nhạt của ma giới, phảng phất họa lên một bức họa mỹ lệ, tán phát nhàn nhạt yên lặng.
Khách Cổ Long hành lễ nói: “Điện hạ, Trần Duệ đã được dẫn tới”.
Trần Duệ đối với cách dùng từ của Khách Cổ Long rất phản cảm, “đã dẫn tới” ư, ca hiện giờ là công thần, không phải phạm nhân a!
“Khách Cổ Long, ngươi đi xuống trước đi”.
Sau khi Khách Cổ Long đi, Hi Á chầm chậm quay người lại. Trần Duệ lần đầu tiên nhìn thấy nàng gần như vậy, tim không khỏi gia tốc, mỹ lệ của nàng làm tim hắn run rẩy, nhưng khí tức băng hàn cũng đủ chấn động thần kinh hắn, hắn vội vàng hành lễ: “Không biết trưởng công chúa có gì cần phân phó”.
“Hôm nay tại cạnh kỹ trường, ngươi tuy có chút hồ nháo, nhưng cơ trí cùng năng lực ứng biến làm ta kinh ngạc a” Ngữ khí băng lãnh của Hi Á lộ ra tia tán thưởng, “Ta muốn biết, vì sao Tang Đức Lỗ lại bị độc chết? Theo ta được biết, A Nhĩ Đạt Tư chưa nghiên cứu ra được độc dược trình độ này đi. Chẳng lẽ là tri thức ngươi thu được từ truyền thừa đại tông sư?”.
Sự tình hầu ca dù sao cũng là hư cấu, Trần Duệ cũng không muốn dây vào, để tránh lộ ra sơ hở, hắn giải thích: “Kỳ thực Tang Đức Lỗ bị chính độc dược của mình độc chết. Khi ta uống vào bình độc dược kia, có dùng một thủ pháp đặc thù lưu lại một ít trong miệng, sau đó nhỏ vào ác xú dược thủy. Kết quả là độc tố kia quá đáng sợ, Tang Đức Lỗ bị độc thành khói xanh. Cái này gọi là lấy đạo của người trả cho người”.
Trên thật sự, Trần Duệ nói dối, chân chính độc chết Tang Đức Lỗ, chính là độc dịch lấy từ chỗ Mạt Cách Lợi Ô, chứa trong một bình nhỏ. Vốn hắn chỉ chuẩn bị để dùng khi cần, nhưng không ngờ Tang Đức Lỗ âm ngoan ác độc làm kích phát sát ý trong hắn, vì vậy hắn mới sử dụng, mà những động tác khi trước đều để che giấu độc dịch mà thôi.
Trừ có Trần Duệ có siêu cấp hệ thống ra, dù có là một cự long thể chất siêu cường cũng bị độc dịch của Mạt Cách Lợi Ô độc chết chứ đừng nói là Tang Đức Lỗ.
“Lấy đạo của người trả cho người? Nói rất hay, phi thường thông minh” Hi Á gật gật đầu.
Trần Duệ bổ sung một câu: “Kỳ thực đây đều là đại sư nghĩ ra, ta chỉ lâm thời cải biến một chút thôi, sao xứng đáng được công chúa khen ngợi”.
“Không cần khiêm tốn, năng lực của A Nhĩ Đạt Tư ta rõ ràng nhất” Hi Á khẽ thở dài: “Ngươi đi tới ma giới mới bao lâu chứ? Trận so đấu này, ngươi đã hoàn toàn lấy được tin nhím cùng cảm kích của A Nhĩ Đạt Tư. A Tây Na nhãn thần trước giờ luôn rất cao, cũng coi ngươi là bằng hữu chân chính, dù lại vị muội muội tính tình cổ quái của ta cũng nói tốt cho ngươi không ít lời… Ta thừa nhận, trước kia đều xem thường trí tuệ của ngươi”.
Tiểu la lỵ khen mình? Trần Duệ cũng cảm thấy ngoài ý, coi như nàng có điểm lương tâm đi.
“Hôm nay tại yến hội, Khảm Phổ đại sư có phải muốn lung lạc ngươi không?” Hi Á nhàn nhạn hỏi một câu, ánh mắt chăm chú nhìn Trần Duệ đang kinh ngạc, “Lấy tâm kế của ngươi, hẳn đã sớm từ A Tây Na hoặc từ miệng người khác, tra ra lãnh địa Ám Nguyệt thành không an ổn. Đề nghị của Khảm Phổ đại sư không phải là cơ hội tốt nhất sao?”.
Trần Duệ bỗng có cảm giác bị nhìn thấu hết, Hi Á không bị thắng lợi làm mờ mắt, ngược lại lại chuẩn xác phân tích ra nhiều chuyện như vậy, thật là một nữ nhân bình tĩnh đến đáng sợ!
“Ta rất xem trọng nhân tài, nếu như ngươi là một người chuyên nghiên cứu như A Nhĩ Đạt Tư thì tốt rồi” Hi Á khẽ lắc đầu, đầy thương tiếc nói: “Đáng tiếc, trí tuệ cùng tâm cơ của ngươi làm cho ta có cảm giác không thể khống chế”.
Mặt hồ phẳng lặng dần nổi sóng, lá cây cùng cánh hoa dưới một loại lực trường kỳ dị dần xoay tròn, trung tâm lực trường chính là Hi Á. Trong giây phút này, Trần Duệ chỉ cảm thấy nguyệt quang như biến mất, bốn phía đen như mực, hàn ý lạnh thấu xương vây lấy hắn, nhất thời hành động khó khăn, hiển nhiên thực lực vị trưởng công chúa này hơn xa A Tây Na!
Trần Duệ cả kinh vội vàng kêu lên: “Trưởng công chúa, xin hãy tin tưởng ta!”.
Thanh âm Hi Á càng lúc càng lạnh thấu xương: “Ngươi là nhân loại, ở Ám Nguyệt thành này không có gì níu kéo, ta thực nghĩ không ra lý do ngươi duy trì trung thành! Thật xin lỗi, ta thà muốn một học đồ trung tâm còn hơn một vị đại tông sư tùy thời có thể đầu nhập Hắc Diệu”.
Trần Duệ không khỏi khân trương: chết tiệt, sẽ không chết ở đây đấy chứ! Siêu cấp hệ thống còn chưa khởi động mà!
Ma Giới Đích Nữ Tế
Tác giả: Điểm Tinh Linh
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...