Ma Đô

Tô Tử Duyệt thấy Mẫn Mặc chậm chạp ko có trả lời, liền thúc giục- Có thể ko hả?

_ Ta… cần suy nghĩ, lần này tạm cho qua, dù sao sau này có khi lại có cơ hội, ngoan- Mẫn Mặc vội nói. Rồi mới thấy nàng tựa hồ cũng hồi phục lại, liền xách súng tái chiến. Bất quá từ rày về sau Mẫn Mặc cứ nghĩ đến chuyện cúc hoa, liền ko còn nhiều tâm tình, qua loa đưa đẩy hơn mười hạ, liền bắn ra. Sau đó hắn lại ôm Tô Tử Duyệt nghỉ ngơi 1 hồi, ở nội tâm thầm mong Tô Tử Duyệt chỉ là nhất thời quật khởi, qua trận cố gắng sẽ đem việc này quên đi.

Hắn nằm 1 hồi, liền đứng dậy chuẩn bị đem sự tình của mấy người kia giải quyết cho xong. Đầu tiên là giành ra mấy gian phòng trống, mặc dù là cùng ở chung 1 cái núi, Mẫn Mặc vẫn là tìm mấy chỗ sơn động cách xa nhau khá xa, như vậy mỗi người đều có lãnh địa của mình, miễn cho sau này gặp mặt bớt xấu hổ. Lại sai 2 cái nội vụ đem từng phòng quét tước sạch sẽ, thế này mới xem như hoàn thành. Đến nỗi đi rước mấy người kia, chuyện như thế thật mất mặt, Mẫn Mặc ko muốn để cho người của hắn đi, thế là liền phái Tô Tử Duyệt chính mình tự đi truyền lời. Tuy rằng Mẫn Mặc thời điểm nói với Tô Tử Duyệt khẩu khí rất ko vui, nhưng nàng lại cười tủm tỉm chạy đến trước mặt hắn nói cảm ơn, hơn nữa nói 1 đống lời hay. Có câu gọi là ko ai nỡ đánh người mang nụ cười chân thành, Mẫn Mặc cũng chỉ có thể ko biết làm sao lắc đầu.


Tô Tử Duyệt mỹ thí điên thí chạy đến nơi ở bọn Tố Điệp, Tô Tử Duyệt từng nói sau này có 1 ngày bọn họ đều ở chung, bởi vậy cũng ko ai giật mình. Chỉ là bọn hắn người nào cũng ko ngờ rằng Mẫn Mặc hội thật sự đáp ứng yêu cầu vô lý của Tô Tử Duyệt, đem mấy người bọn hắn cùng nhau sống chung. Chuyện như vậy thật hoang đường, chỉ sợ sẽ là khai thiên lập địa duy nhất. Vài người nghe xong đều là nửa vui nửa sầu, mừng là có thể thường xuyên nhìn thấy Tô Tử Duyệt, sầu là Mẫn Mặc sợ ko phải dễ ứng phó như vậy.

Tố Điệp đưa ra ko đi cũng ko sao, nhưng cuối cùng vẫn là bị phủ quyết. Một là ko lay chuyển được Tô Tử Duyệt làm nũng, 2 là lo lắng Mẫn Mặc hội sượng mặt. Hắn Ma vương đại nhân đều đã nể mặt thỉnh bọn hắn tới ở, vài người nếu ko đi, chỉ sợ ko có hảo trái ngọt. Mà Thường Hoan lo lắng so với 3 người khác còn muốn nhiều hơn, ngày đó gặp chuyện ko may là hắn đây, hắn nhớ lại Mẫn Mặc sau khi hấp thu loại thần bí sức lực là thế nào phát cuồng. Mẫn Mặc trạng thái như vậy sao lại có hảo tâm muốn thỉnh đại gia đến cùng nhau ở? Thường Hoan rất lo lắng sự tình sau này.

Thừa dịp 3 người kia cùng bọn nhỏ thu thập hành lí, Thường Hoan 1 mình kéo Tô Tử Duyệt đến địa phương yên tĩnh. Thường Hoan dùng tứ chi ngôn ngữ từ bày tỏ cho Tô Tử Duyệt tạm dịch là: Nàng cũng biết rõ trạng huống thân thể Mẫn Mặc hiện tại mà. Tô Tử Duyệt sửng sốt 1 hồi mới hiểu được hắn nói thân thể trạng huống là ám chỉ cái gì, nàng nhận thức thật cẩn thận trả lời- Ngươi là nói chuyện quang đoàn kia?- Quả nhiên, Thường Hoan nghe xong 2 từ này dùng sức gật đầu.

Tô Tử Duyệt nói- Hiện tại xem ra hẳn sẽ ko có chuyện gì, tựa hồ chỉ cần ko thường vận dụng cái năng lượng kia sẽ ko có chuyện ── : Nói tới đây, nàng liền dừng lại. Thường Hoan ko phải là đơn thuần quan tâm trạng huống thân thể Mẫn Mặc, vậy nhất định là liên quan đến cái tác dụng phụ kia. Hắn lo lắng Mẫn Mặc 1 thời điểm nào đó phát điên đem tính mạng mấy người bọn hắn cùng bọn nhỏ đều chôn chung. Tuy rằng Mẫn Mặc sau này quả thật có điểm hỉ nộ vô thường, nhưng cũng ko có tựa tiên vương trước đây như vậy khoa trương. Hơn nữa lại nói vậy thần bí sức lực là ma chú bị khắc vào trên vách tường, cũng ko phải là quang đoàn Mẫn Mặc hít vào đi. Nói đến đây, Mẫn Mặc rốt cuộc hít vào cái gì, nàng đến giờ vẫn hoàn toàn đoán ko ra.

Nghĩ đến đây, nàng gật đầu nói- Ý của ngươi ta hiểu rõ, ta sẽ nhanh chóng điều tra rõ ràng. Bất quá có 1 chuyện ngươi có thể yên tâm, Mẫn Mặc tuy rằng ưu tư có chút ko ổn định, nhưng cũng ko đến mức điên cuồng. Chính hắn làm chuyện gì, hắn nội tâm đều vẫn luôn biết rõ.


Thế là đoàn người đi qua đi lại mấy lần, mới đưa toàn bộ nội thất tro nhà chuyển đến nhà mới, 1 lần nữa bện nệm cỏ. Bọn hắn làm là đó thời điểm Mẫn Mặc vẫn ko có lộ diện, chỉ tại phút cuối cùng sau khi hết thảy dàn xếp ổn thỏa mới tượng trưng nói vài câu khách sáo. Mấy người bọn họ đều hiểu rõ tro lòng, thật cẩn thận ko nên đi chọc ranh giới của hắn.

Nhưng ngay cả ở thế giới này ko có bức tường nào mà ko bị gió lùa, chuyện Tô Tử Duyệt ở dưới mí mắt Mẫn Mặc thành lập 1 cái hậu cung phồn thịnh này ko tới mấy ngày liền trong truyền ra ồn ào huyên náo khắp Ma đô, chuyện Mẫn Mặc cùng chia sẻ chung với nhiều nam nhân khác thành đề tài gây sốt nhất tro giới ma quỷ. 1 nữ nhân đồng thời ủng có tới mấy giống đực khác loài ở Ma đô cũng ko phải chưa từng trải qua, nhưng trước giờ mấy đời Ma hậu cho tới bây giờ đều chỉ có 1 trượng phu duy nhất là Ma vương. Đại gia nói tới đây liền lại đem chuyện phụ thân Mẫn Mặc lôi ra nói, truyền thuyết tàn nhẫn cướp đoạt Vương hậu, còn giết người nam nhân Vương hậu yêu, bla bla. Cuối cùng chuyện càng được thổi phồng thái quá, căn bản đã tìm ko ra bóng dáng nguyên tác lúc đầu. Mẫn Mặc sắc mặt 1 ngày so với 1 ngày càng khó coi.

Tô Tử Duyệt cũng là cho đến lúc này mới biết bởi vì chính mình ích kỷ nhất thời lại mang cho Mẫn Mặc cùng Tố Điệp bọn hắn bao nhiêu phiền toái, nàng tìm tới Mẫn Mặc, nói ra ý tưởng đem bọn hắn hồi chỗ ở cũ. Mẫn Mặc nghe xong sau đó lại nói- Ta vừa nói ở, ngươi liền sắp xếp cho bọn họ an tâm ở xong. Bất quá chỉ là chút lời đồn đãi nhảm nhí thôi, ta lại sợ bọn họ sao? Nếu bọn họ nói phải làm thế nào, ta liền làm thế đó, vậy mới là bị chê cười. Ngươi an tâm dưỡng thai, đừng miên man suy nghĩ nữa.

_ Vậy ngươi… những lời này ngươi đừng để tro bụng nhe, bọn họ cũng chỉ là nhàm chán đồn đãi thôi, dù sao mấy ngày nay trôi qua rất đơn điệu- Nói tới đây, Tô Tử Duyệt nhớ tới Thường Hoan lo lắng lúc trước. Nàng muốn 2 người bọn họ có thể thẳng thắn với nhau, nếu hôm nay nói tiếp, có thể hỏi mọi chuyện rõ ràng. Thế là nàng nói thêm- Lại nói tiếp, ta vẫn có chuyện nghĩ ko ra, ko biết chính mình nghĩ tới khi nào nữa. Ngày đó chúng ta nhìn thấy là đó chữ khắc ở trên thạch bích sơn động mới là thần bí sức lực báo đen nói lúc trước, vậy ngươi lần đó hấp thu cái quang đoàn kia lại là cái gì vậy? Ta thời gian này luôn nghĩ tới chuyện đó, tổng cảm thấy nội tâm ko buông được.


Mẫn Mặc vỗ vỗ lưng Tô Tử Duyệt, trấn an nói- Sẽ ko có chuyện gì xảy ra, ngươi đừng lại nghĩ, ngươi xem ta ko phải vẫn đang hảo soa, nào có giống như con báo kia nói tẩu hỏa nhập ma chứ?

Tô Tử Duyệt thấy Mẫn Mặc ăn nói khẳng định như vậy, liền đoán hắn đã biết lai lịch quang đoàn kia. Nghĩ đến đây, Tô Tử Duyệt có chút mất hứng, nàng tức giận nói- Mẫn Mặc, ta có việc gì đều cùng ngươi thương lượng, nhưng ngươi thì sao? Ngươi vốn biết lai lịch quang đoàn kia cũng ko nói với ta, hại ta còn luôn thay ngươi lo lắng, vui quá ha? Chính ngươi từng nói ta ích kỷ, còn ngươi thì sao?- Giờ phút này Tô Tử Duyệt chung quy tìm được cơ hội đem lời Mẫn Mặc nói với nàng y nguyên trả lại cho hắn, sau khi nói xong liền cảm thấy thần thanh khí sảng.

Mẫn Mặc thấy Tô Tử Duyệt tựa hồ sắp bắt đầu thuyết giáo, vội vàng nói- Cũng ko phải chuyện gì quan trọng, ta ko phải có ý giấu, hôm nay ngươi đã hỏi, ta liền nói hết cho ngươi. Cái tử sắc quang đoàn kỳ thật là pháp lực cha ta- Mẫn Mặc nói xong, đỡ bà bầu Tô Tử Duyệt đến ghế ngồi xuống.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui