Nói tới đây, lão lập tức thu hai con Âm Luyện Đằng Xà vào thú nang, sau đó lập tức lắc mình định di chuyển.
Nhưng còn Sâm Đằng Thụ Yêu kia chưa kịp độn địa đi thì từ dưới đất bỗng nhiên xuất hiện một cây đao khổng lồ bằng tinh thần lực đỏ lừ, trực tiếp bổ nó ra làm đôi, sau đó hai sợi dây xích quỷ dị từ dưới mặt đất cắm vào thân cây, kéo tụt nó xuống, không thấy đâu nữa.
Tất cả từ lúc Thụ Yêu bị chẻ làm hai cho đến lúc nó biến mất chỉ có ba hơi thở mà thôi.Lão già Trần Tầm kia sợ hãi hoảng hốt hét lên:- Thụ Yêu của ta!Sau đó, lão nhìn Thanh Ngọc với ánh mắt đỏ bừng:- Súc sinh! Ta thề phải tiêu diệt ngươi!Thanh Ngọc đã đánh cược một ván lớn.
Chính là hắn có thể dọa lui được lão già Trần Tầm này hay không.
Một khi đã phá tan âm mưu của bốn đại thế gia, một con cáo già như Trần Tầm chắc chắn sẽ phải tính đường lui.
Thông minh quá sẽ bị thông minh hại, chính là đạo lý đơn giản như vậy.Chỉ cần lão có ý định trốn chạy, lập tức Thanh Ngọc sẽ ra tay.
May mắn làm sao Trần Tầm lại còn thu cả hai con Âm Luyện Đằng Xà vào thú nang, làm hắn vô cùng mừng rỡ.
Không làm Thanh Ngọc thất vọng, Hư Ma Chân Thân dưới lòng đất đã hai chiêu tru sát được Thụ Yêu này ngay lập tức.Để cho chắc ăn, Thanh Ngọc còn tung ra một Toái Hồn Đao trước, sau đó mới cho Ma ảnh kéo cây Sâm Đằng Thụ Yêu về, không ngoài dự đoán, nhất kích đắc thủ, triệt tiêu đi một mối tai họa từ lão già Trần Tầm.Tất cả các lão bất tử ở đây nhìn thấy đường đao màu đỏ và hai sợi xích kia thì vô cùng sợ hãi.
Một Thụ Yêu Hóa Chân hậu kỳ a! Làm sao mà giết dễ dàng như vậy?Nếu tiểu tử Nguyễn gia này muốn giết mình, chả phải dễ như giết con kiến hay sao?Không để cho Trần Tầm kia cơ hội chạy trốn, Thanh Ngọc kích phát Hằng Thiên chi uy lên người lão.
Loại súc vật bán đứng đồng loại này nhất định phải chết không thể nghi ngờ.Trần Tầm đang đứng căm thù nhìn Thanh Ngọc, đang chuẩn bị tâm thần lấy hai con Âm Luyện Đằng Xà ra, bỗng dưng toàn thân phải chịu một luồng uy áp khủng bố, khiến cho lão không thể cử động mảy may, hơn nữa còn không thể sử dụng bất cứ loại sức mạnh nào.
Trần Tầm sợ hãi run rẩy, đã cảm nhận được tử vong đang đến sát bên cạnh lão.Hai con rắn khốn kiếp kia thì còn đang ở trong thú nang, làm sao bây giờ?Cho đến lúc chết lão vẫn còn đang tiếp tục tính toán đấy!Một âm thanh gào thét lên chấn động không gian:- Gia gia!Chưa kịp để Trần Tầm hoang mang xong, một đường kích ảnh vàng chóe khổng lồ từ trong không trung bỗng cắm thẳng xuống mặt lão, rồi Nguyễn Nhạc lão gia tử đã phi thân lại bổ thân thể Trần Tầm làm đôi, không chừa lại bất cứ một cơ hội nào.Một đời lão tổ tông Trần gia anh minh thần võ cứ như vậy mà chết không thể chết hơn được nữa.Nguyễn Nhạc lão gia tử lập tức thu lấy thú nang và nhẫn trữ vật của Trần Tầm, sau đó ném cho Thanh Ngọc.Tất cả các lão bất tử khác và đám tu sĩ Đại Thừa nhân khoảnh khắc đó lập tức điên cuồng bỏ chạy thục mạng, không dám lưu lại đây nữa, mặc kệ tất cả đám đệ tử đang thí luyện ở bên trong có sống hay chết cũng không quản!Hai ông cháu tên tiểu tử Nguyễn gia này quá tà môn rồi!Đi về thoát thân là hơn!Đám lão già Hóa Chân kỳ này tham sống sợ chết, nhìn thấy khả năng mình có nguy hiểm về tính mạng là sẽ phải ôm lấy bản thân trước đã.Hừ! Con cháu ư?Không quan trọng bằng lão già ta được!Thanh Ngọc cũng không hề vội vàng, bây giờ muốn một mẻ bắt hết đám lão hồ ly này là chuyện không hề thực tế.
Điều quan trọng bây giờ là Nguyễn gia đã hoàn toàn chiếm được thắng lợi trong bí cảnh lần này, chỉ thiệt hại sáu đệ tử mà thôi.
Từ đây trở đi ưu thế của Nguyễn gia sẽ vô cùng lớn, bởi vì người chiến thắng luôn luôn có quyền phán định.Hơn nữa sắp tới Thanh Ngọc còn phải bận bịu một thời gian dài đấy!Tên tráng hán Bạch Viêm Hổ lập tức tiến lên chắp tay nói:- Nguyễn đệ! Đến lúc ta phải nói lời chia tay rồi!Thanh Ngọc nắm lấy cánh tay của Bạch Viêm Hổ:- Hổ ca đừng nói lời khách sáo! Đây là Tịnh Linh Tâm Quả, có thể chữa cho phu nhân của huynh, còn trong hộp này có hai loại trái cây vô cùng bổ dưỡng, nhất định huynh và tẩu tẩu phải ăn mỗi người một quả đấy!Bạch Viêm Hổ cười xuề xòa, như một vị đại ca nhân từ, làm gì có chút huênh hoang nào:- Nhất ngôn vi định! Nhớ lấy, lúc nào đệ tới Bạch Hổ Vực phải tới Bạch Hổ Sơn thăm huynh đấy!- Nhất ngôn vi định!Nói xong đến đây, Bạch Viêm Hổ lắc mình biến mất.
Trong lòng hắn thầm quyết định nhất định phải kết giao với Thanh Ngọc, người đệ đệ tiện nghi này quá ghê gớm, có ngày sẽ đứng trên đỉnh phong một đại lục, vẫn là hảo hảo quan hệ với hắn là hơn.Còn Tuế Ninh Tiên Tử thì lại đứng sau lưng Thanh Ngọc nói:- Ta không có chỗ ở.
Ngươi tính thế nào thì tính!Thanh Ngọc chậm rãi lau mồ hôi! Bà cô này chính là muốn cái mạng của hắn a!Hóa ra tiểu cô nãi nãi này đi tìm kiếm bí mật tấn thăng lên Độ Kiếp kỳ, khi đi qua Trung Đô thì lại nghe được lời truyền ngôn về Thanh Ngọc, nên mới muốn tìm hắn tra hỏi một phen.Bên trong Nguyễn gia có một cường giả Hóa Chân đỉnh phong, nàng dĩ nhiên sẽ không ngu ngốc mà chui đầu vào rọ rồi.Lại kể về tình huống gần nửa năm về trước, sau khi Thanh Ngọc đã biết hết được âm mưu của các đại gia tộc, lúc này mới kêu Nguyễn Nhạc lão gia tử tới, rồi hai ông cháu đi nói chuyện cùng Bạch Viêm Hổ và Tuế Ninh Tiên Tử, đạt thành hiệp nghị.Bạch Viêm Hổ thì cần một Tịnh Linh Tâm Quả để về cứu lại phu nhân đã bị kẻ thù đánh tan thân thể của hắn, còn Tuế Ninh Tiên Tử thì lại cần thông tin về nơi phong ấn pháp tắc tấn thăng Độ Kiếp kỳ.
Thanh Ngọc hứa với nàng khi nào hắn đạt Hợp Thể kỳ thì sẽ dẫn nàng đi, nhưng với điều kiện phải giúp hắn hoàn thành vở kịch ngày hôm nay với các đại gia tộc.Dĩ nhiên là Bạch Viêm Hổ và Tuế Ninh Tiên Tử không có lý do gì để từ chối cả.
Thanh Ngọc cũng không dại dột gì mà đi tìm hai cường giả Hóa Chân thương lượng công bằng, nên mới phải nhờ lão gia tử đi theo hộ pháp.Nhưng đến một thời gian sau, linh giác của Thanh Ngọc càng ngày càng bất an.
Hắn lục tìm mãi trong suy nghĩ mà không hề biết được sai ở điểm nào.Sau một hồi suy tính, Thanh Ngọc mới nhớ tới là còn sót một cái Trần gia chưa có động tĩnh.
Hắn lập tức tiềm hành tới thủ phủ Trần gia, thì bắt gặp Trần Tầm đang ném phàm nhân vào cho hai con Âm Luyện Đằng Xà và Sâm Đằng Thụ Yêu ăn thịt.Dĩ nhiên thực lực của Trần Tầm thì không thể thuần phục được đám yêu thú và tà vật Hóa Chân hậu kỳ này rồi, nên chắc chắn phải có người giúp hắn.
Muốn thuần phục Hóa Chân hậu kỳ, chắc chắn sẽ phải có tu vi Độ Kiếp, mà ngoài đám Quỷ Ảnh tộc kia ra, làm gì còn ai có thể mô phỏng ra tu vi Độ Kiếp kỳ?Chắc chắn là do năm tên súc sinh Quỷ Ảnh tộc kia mô phỏng lại tu vi Trần Tầm, biến thành Độ Kiếp sơ kỳ, sau đó bọn chúng đi lùng bắt hai con rắn và cây thụ yêu này, chuẩn bị muốn một mẻ hốt gọn toàn bộ chiến lực đỉnh phong của nhân tộc Trung Đô.Bọn chúng cũng là tính toán kỹ, nên mới bắt cá hai tay, một bên hợp tác Trần gia, một bên xúi giục Tần gia đấy.
Nhưng có ai ngờ đâu lại chòi ra một tên tiểu bạch kiểm ăn may như Thanh Ngọc.…Dương Phủ.Nơi đây là một tòa phủ đệ rộng lớn khổng lồ tọa lạc ở một vị thế đắc địa, tất cả các kiến trúc xung quanh đều được làm từ những loại vật liệu cao cấp nhất, toát lên vẻ cao sang tôn quý của một gia tộc nhất đẳng ở Trung Đô.Cảnh sắc thanh bình, hữu sơn hữu thủy, đình đài lầu các đẹp đẽ tinh xảo .Nhưng lúc này bên trong đang xảy ra một trận giao tranh vô cùng tàn khốc, vô số cao tầng và đệ tử Nguyễn gia đang điên cuồng công kích, nhưng không hề giết người, mà cùng lắm chỉ chặt chân chặt tay đám người Dương gia mà thôi.Khi đám người Thanh Ngọc và lão gia tử Nguyễn Nhạc đến đây thì chiến cuộc cũng gần như đã ngã ngũ.
Phong Chu Hải Phong trưởng lão, Cung Hà Âu Cung trưởng lão và Trương Phù Hoa đã đánh đến đỏ mắt.
Dương Bá gia chủ Dương gia thì đã đang nằm như chó chết ở một góc sân, đang thở thoi thóp.Mai Sương Sương thì đứng trên cao, tay cầm một chiếc Kim Vân Bút hư không họa phù, bắn ra vô số đạo lôi điện vào chúng đệ tử Dương gia ở bên dưới.Cứ mỗi đạo lôi điện phóng ra là sẽ có mấy đệ tử và gia nhân Dương gia bị cắm mặt xuống đất, thân hình co giật, không thể cử động mảy may.Trận xâm lược này chỉ có Luyện Hư kỳ trở lên được điều động mà thôi, cho nên chúng nữ còn lại thì ở nhà trấn thủ Nguyễn gia cùng với gia chủ Nguyễn Thành.Lão gia tử Nguyễn Nhạc cất cao giọng nói, khiến cả Trung Đô đều nghe được:- Tặc tử Trần Tâm và Dương Bá, bán mình cho lũ quái vật từ nơi khác tới muốn xâm lược Hằng Thiên tinh ta, nay tặc tử Trần Tâm đã đền mạng, tiếp theo đây Nguyễn gia ta thay trời hành đạo, đầu tiên sẽ diệt đi toàn bộ vây cánh của hai tên ác tặc này.Đúng lúc Tề Khiêm Vi vừa mới kịp phản hồi gia tộc nghe câu nói này thì phun ra một ngụm máu tươi.Mẹ nó, rõ ràng là Trần Tâm và Tần Hoằng, nhưng lão khốn kiếp kia lại đọc là Dương Bá, đây là cái tình tiết chó chết gì?Nhưng lão chỉ cần suy nghĩ vài giây thôi lại chửi ầm lên:- Khốn kiếp! Lũ súc sinh! Muốn cắt tay cắt chân của lão phu!Dĩ nhiên là Nguyễn gia phải nhân cơ hội mà cắt tay cắt chân của mấy đại gia tộc rồi.
Bây giờ lực lượng Nguyễn gia còn mỏng, nếu mạnh mẽ tới đánh chiếm các thủ phủ, ắt sẽ có thương vong vô cùng lớn.Thanh Ngọc đã trù tính từ trước, chỉ cần hắn an toàn rời khỏi bí cảnh, thì sẽ truyền tin ra ngoài, lập tức vây công một trong ba nhà Dương, Hạ, Trình, chính xác là nhà nào thì còn tùy theo tình huống nữa..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...