Ma Đế Truyền Kỳ FULL


Thiên Tuyết vừa nói những lời kia với Shakhun, tuy rằng là nói nhỏ.

Nhưng mà, tất cả mọi người ở đây, ngoài Thiên Tuyết ra thì người yếu nhất cũng đang ở Thần cảnh sơ kỳ
Sao có thể không nghe thấy cô ta nói gì.

Nghe vậy, người ở Thánh Sơn đều nhướng mày.

Ánh mắt Tả hữu hộ pháp nhìn về phía Trần Thuận cũng nặng nề hơn.

Ba vị trưởng lão của Hắc Ám Điện Đường cũng nghe rõ ràng lời nói của Thiên Tuyết.

Sát khí trong mắt đại trưởng lão và nhị trưởng lão khi nhìn Trần Thuận càng nặng hơn.

Đồng thời cũng càng thêm cảnh giác hơn.

Lúc này, đại trưởng lão và nhị trưởng lão không nói gì cả, thậm chí họ còn không trao đổi ánh mắt, thế nhưng hai người lại vô cùng ăn ý, chuẩn bị toàn lực ra tay.

“Giết!”
Khí thế trên người đại trưởng lão và nhị trưởng lão đột nhiên tăng mạnh.

Trạng thái của hai người đều đã đạt tới đỉnh, họ cố gắng giết chết Trần Thuận càng nhanh càng tốt.

Chỉ trong nháy mắt, hai người họ đồng thời lao đến trước người Trần Thuận, ra tay dứt khoát, mỗi đòn đều nhắm vào những vị trí quan trọng trên người Trần Thuận.

“Chết!”
Trần Thuận cũng nói ra một chữ như vậy.

Hai tay đồng thời ra chiêu, hóa thành hai luồng ảnh xé rách không khí, chia thành hai hướng lao đến phía đại trưởng lão và nhị trưởng lão.

Ầm ầm.

Trên không trung lại phát ra một loạt tiếng nổ kịch liệt.

Hai bàn tay của Trần Thuận cùng đánh lại hai cánh tay đang đánh về phía mình của đại trưởng lão và nhị trưởng lão.

Hai người ở Thần cảnh hậu kỳ thế mà dễ dàng bị Trần Thuận đè ép, rơi vào thế yếu.

Ngay lập tức, quanh thân ba người đều tràn ngập năng lượng cuồng bạo, trong phạm vị mấy chục mét đều là tiếng gió gào rít, áp lực đè nén tàn sát xung quanh, một vài kiến trúc quanh đó còn áp lực ép đến nổ tung ngay khi ba người bọn họ đánh ra chiêu này.


Lúc này, Shakun tạo ra một vòng phòng ngự, bảo vệ Thiên Tuyết ở trong đó.

Nhìn thấy Trần Thuận có thể dễ dàng đỡ chiêu của hai vị Thần cảnh hậu kỳ như vậy, trong lòng ông ta cũng an tâm hơn.

Tuy nhiên, trong mắt hai vị đại trưởng lão và nhị trưởng lão của Hắc Ám Điện Đường lại không giấu được sự hoảng sợ.

Bọn họ biết, một chiêu này khẳng định không giết Trần Thuận được, nhưng dù sao cũng là hai người ở Thần cảnh hậu kỳ cùng ra tay, cho dù Trần Thuận có thể tiếp được một chiêu này của bọn họ thì cũng phải khó khăn chống đỡ, thậm chí có thể bị thương.

Dù sao bọn họ cũng là hai cường giả của Thần cảnh hậu kỳ.

Nhưng mà, tình thế trước mắt hoàn toàn nằm ngoài những gì hai người họ dự đoán.

“Xích luyện ma chưởng!”
Tuy rằng ngoài ý muốn, nhưng đại trưởng lão phản ứng cũng không chậm, lúc này lại hét to một tiếng, năng lượng trong cơ thể bắt đầu điên cuồng khởi động, tiếp tục đánh ra một chưởng khác.

Một lượng chân nguyên khổng lồ từ lòng bàn tay ông ta điên cuồng xông ra ngoài, tạo thành mấy dấu tay.

Ngay lập tức, một luồng khí lạnh lẽo nhưng lại như có dòng lửa nóng hỗn loạn trộn lẫn lao đến chỗ Trần Thuận.

Xích luyện ma chưởng này chính là sát chiêu mà đại trưởng lão tu luyện nhiều năm, nếu như bị Xích ma luyện chưởng gây thương tích, cơ thể sẽ lập tức rơi vào trạng thái nóng lạnh hỗn độn.

Không ngừng thay thế nhau, không ngừng tiêu hao máu trong cơ thể đối phương, cho đến khi chết do bị mất hết máu mới thôi.

Có thể nói đây là một chưởng pháp vô cùng độc ác.

“Diệt tiên quyền!”
Ngay lúc đại trưởng lão đánh một chưởng Xích luyện ma chưởng về phía Trần Thuận, nhị trưởng lão cũng không chậm trễ, nhanh chóng ra chiêu.

Gần như là ném ra một quyền về phía Trần Thuận cùng lúc với đại trưởng lão.

Diệt tiên quyền chính là tuyệt học nội môn của Hắc Ám Điện Đường, chỉ cần nghe hai chữ diệt tiên là có thể hình dung được một quyền này mạnh và hung hiểm cỡ nào.

Sau khi ông ta đánh ra một quyền này, một mũi nhọn chọc thủng trời xuất hiện trên không trung, gào thét lao thẳng về phía Trần Thuận.

Trong đó, giống như có vô số ác quỷ ở địa ngục hiện thế, muốn xâu xé vào trong cơ thể Trần Thuận, tiến hành tàn sát.

Không chỉ có như thế, sau khi mũi nhọn lao đi, nắm đấm rắn chắc như kim cương của nhị trưởng lão cũng phóng theo mũi nhọn, phương hướng rõ ràng là đang lao về phía Trần Thuận.

Hai lực cùng tấn công.


Uy lực này có thể làm cho người ta sợ hãi vô cùng.

Hai người đại trưởng lão và nhị trưởng lão, một trái một phải, vừa mới xuất hiện, cả hai ra tay đều là sát chiêu.

Cố gắng giết chết Trần Thuận một cách nhanh nhất có thể.

Nếu không, cho dù cuối cùng bọn họ có thể thật sự giết được Trần Thuận thì cũng là tiêu hao sức lực quá mức, rất có thể bị tả hữu hộ pháp của Thánh Sơn kia chiếm lợi.

Nhìn một chưởng một quyền này của hai người bọn họ, dù là hai vị hộ pháp của Thánh Sơn, trong mắt cũng không khỏi hiện lên chút ngưng trọng.

Đại trưởng lão và nhị trưởng lão của Hắc Ám Điện Đường thật sự dũng mãnh.

Mặc dù đều là Thần cảnh hậu kỳ, hai người hộ pháp bọn họ cũng có thể cảm giác được sự nguy hiểm mà hai chiêu này mang đến.

Mà Trần Thuận lại cười nhạo một tiếng.

Xích luyện ma chưởng?
Diệt tiên quyền?
Cái quỷ gì vậy?
“Hôm nay, tôi sẽ cho các người được cảm nhận xem cái gì mới là ma chưởng thật sự, cái gì mới là diệt tiên thật sự!”
Trần Thuận cười lạnh một tiếng.

“Địa ngục quyền.


Trần Thuận nói ra ba chữ, theo sau là một quyền nổ ra.

Một quyền xuất ra, gió mưa hỗn loạn.

Theo quyền này của Trần Thuận đánh ra, khắp không trung đều như trở nên âm u hơn.

Xung quanh Trần Thuận như biến thành địa ngục.

Ác quỷ rít gào.

Chúng ma gầm rú.

Từng mặt quỷ trôi nổi ở không trung.


Đại trưởng lão và nhị trưởng lão đặt mình trong đó, hai người cảm thấy bản thân như lạc vào địa ngục.

Bị ma quỷ vây quanh.

Đến cả chân nguyên của bọn họ cũng giống như đang bị chậm rãi ăn mòn.

Bất chợt, hai người kinh hãi không thôi.

Hai người đều tự đánh ra Xích luyện ma chưởng và Diệt tiên quyền, thế nhưng căn bản không gây chút thương tổn nào cho Trần Thuận, tất cả đều bị đám ma quỷ này cắn nuốt.

Sau khi cắn nuốt hết tất cả năng lượng, đám ma quỷ này lại đổi hướng lao tới bọn họ.

Lạnh lẽo đột ngột ập tới.

Theo sau là sát khí mãnh liệt.

Cùng với sát khí này.

Chúng muốn cắn nuốt bọn họ.

“M* nó, đây là cái gì?”
Đại trưởng lão tức giận mắng chửi.

Hắc Ám Điện Đường của bọn họ được xưng là hành tẩu trong bóng rối, công pháp cùng với sát chiêu tu luyện đều là âm u, đen tối, sát khí tàn độc.

Thế nhưng ngoài ý muốn là Trần Thuận lại còn sâu hơn bọn họ.

Thậm chí còn có thể nói, năng lực của hắn cách bọn họ rất xa.

Từ khi nào mà Viêm Hạ lại xuất hiện nhân vật bậc này?
“Phá cho tôi!”
Hai người đại trưởng lão và nhị trưởng lão đều không ngừng phóng ra chân nguyên mạnh mẽ, liên tục ném về phía mặt quỷ, từng cái từng cái bị đánh nát.

Thế nhưng sau khi những mặt quỷ này bị đánh nát, chúng lại không biến mất.

Thay vào đó, chúng tụ lại một chỗ.

Dung hợp lại với nhau.

Biến thành một mặt quỷ thật lớn.

Mặt quỷ to lớn này thậm chí còn bắt đầu cắn nuốt những mặt quỷ khác, khí tức nặng nề của nó càng ngày càng đậm, uy thế phát ra càng ngày cái mạnh.

Đến cuối cùng, cái mặt quỷ này đã có kích thước bằng nửa đại trưởng lão.


Sau đó mặt quỷ lớn này đột nhiên đổi mục tiêu sang hai trưởng lão.

Giống như chỉ là một quyền bình thường.

Nhưng đại trưởng lão và nhị trưởng lão lại có thể cảm nhận được hơi thở của cái chết ở bên trong đó.

Như là không muốn sống nữa, chân nguyên trong cơ thể điên cuồng tụ hợp lại, sau đó phóng mạnh về phía mặt quỷ khổng lồ.

“Bùm!”
Không trung lại phát ra một tiếng nổ lớn, chân nguyên chợt nổ tung, áp lực tản ra xua tan bóng tối ở xung quanh được phần nào.

Nhưng mặt quỷ khổng lồ tuy rằng bị cản trở bởi đòn liên thủ của hai trưởng lão, khí tức có phần ảm đạm đi, nhưng tốc độ vẫn không chút thuyên giảm.

Đột ngột lao tới bên người hai trưởng lão.

Mặt quỷ khổng lồ lại há mồm ra.

Khí tức của hai người đại trưởng lão và nhị trưởng lão yếu đi chỉ trong chớp mắt.

Cương khí hộ thể bao xung quanh hai người cũng lập tức biến thành tro bụi bay tán loạn trong không trung, đến ngay cả cơ thể Thần cảnh hậu kỳ của họ cũng bị xuất hiện mấy vết rách, máu tươi bắt đầu rỉ ra.

Trong cơ thể hai người cũng bị luồng khí mạnh mẽ đè ép hỗn loạn, chân nguyên đảo nghịch, lúc này đều bị ép ra ngoài.

Trong không trung, máu tươi phun ra tung tóe.

Hai người bay ngược ra xa hai mươi mét, khó khăn lắm mới giữ được cân bằng, rơi xuống mặt đất.

Khí thế uể oải không chịu nổi.

Chỉ một chiêu, hai vị trưởng lão Thần cảnh hậu kỳ của Hắc Ám Điện Đường đều bị thua.

“Hít…”
Kết quả này khiến người của Thánh Sơn và Shakun không khỏi hít một hơi khí lạnh.

“Cháu gái, hắn… Dùng mấy chiêu để giết Olaf?”
Thần thủ Shakun, loại sóng gió to lớn gì mà chưa từng thấy, thế nhưng giờ phút này, ông ta vẫn không nhịn được hít một hơi khí lạnh, sau đó quay ra hỏi Thiên Tuyết.

Tuy rằng Thiên Tuyết không tu luyện võ đạo, nhưng không có nghĩa là cô ta không hiểu gì cả, bởi vì có ông nội là Thần cảnh cho nên rất nhiều chuyện về võ đạo cô ta đều hiểu được, chẳng qua cô ta không thể luyện võ được mà thôi.

Thiên Tuyết suy nghĩ giây lát rồi mới khẽ mở đôi môi đỏ mọng, trong mắt mang theo ánh sáng khác thường: “Nhớ không rõ lắm, hình như là trong vòng ba chiêu…”
Ba chiêu?
Ba chiêu, giết chết một cường giả Thần cảnh hậu kỳ?
Thế mà lại đáng sợ như vậy?
Nghĩ lại hiện giờ, Trần Thuận dùng một chiêu đánh bại hai vị Thần cảnh hậu kỳ của Hắc Ám Điện Đường, cũng là hai cường giả Thần cảnh hậu kỳ, Shakun cảm thấy, hình như cháu gái mình thật sự không nói dối!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận