Mặt hàng Đại Việt cần dĩ nhiên là người, hạt cây cao su, nhựa cây cao su, hạt giống cây thuốc lá....!Những thứ như vàng bạc gì đó Đại Việt lại không mấy quan tâm.
Đây chính là trong Hồ Sơ Mật Châu Mỹ của Ngô Khảo Ký nêu lên.
Vàng nói chung cuối cùng cũng chỉ là một kim loại.
Nó đắt giá vì sự quý hiếm cùng vẻ đẹp, còn về thực dụng thì lúc này chưa hẳn quá nhiều vì chưa cần đến vàng trong linh kiện điện tử.
Một số lượng vàng quá nhiều đổ vào thị trường cũng chỉ khiến cho giá vàng đại giảm, đến lúc đó vàng trượt giá thì có nhiều hay ít vẫn vậy.
Tức là cần cân đối nhu cầu vàng của thị trường mới có thể sử dụng nó để mua hàng hóa bổ xung cho Đại Việt.
Lúc này vàng, bạc ở Sado Đại Việt khai thác cực nhiều nhưng không dám dùng.
Lại thêm mỏ vàng ở Phillipines cùng một số lớn mỏ vàng ở Tây Việt.
Nói chung Vàng Bạc lúc này là khai thác xong cất kho, chờ đợi tuyến đường thông thương tới Châu Âu chính thức thành hình mới có thể đại sử dụng.
Khai thác lên mười phần thì chỉ dám dùng 2 phần để trao đổi mua bán với Tống- Nhật- Cao Ly cùng Medang- Lavo.
Lúc này mối giao thương cùng Chola chưa nối lại, nếu có nối lại thì khả năng sẽ dùng được 3 phần vàng bạc khai thác được để biến chúng thành các tài nguyên sản xuất.
Có siêu cấp mỏ Sado và mỏ Phillipines trong tay thì Đại Việt chắc chắn đứng ở vị thế tích nhiều vàng , bạc nhất trong các quốc gia.
Thêm vào các mỏ hạng trung ở Đại Lý thì Đại Việt kho vàng nhanh tróng xẽ đầy ắp.
Lúc này vàng hạ giá một nấc thì Đại Việt mới là người chịu thiệt thòi nhất.
Cho nên việc điều tiết giá vàng- bạc rất quan trọng đối với Đại Việt và có hẳn một ban ở Ngân Hàng quốc gia theo rõi vấn đề này.
Tức là họ phải tổng hợp phân tích số lượng hàng hóa sản lượng ra tăng bao nhiêu, sức mua ra tăng bao nhiêu, kim ngạch buôn bán với các quốc gia khác và nội địa đang ở tình huống nào.
Tiền đồng đúc mới số lượng nhiêu hay ít để bổ xung nhu cầu trao đổi buôn bán của thị trường, Sau đó mới tính ra được nhu cầu sử dụng vàng bạc trong trao đổi, nhu cầu xem vàng bạc như mặt hàng trang sức.
Nhu cầu mua vàng vạc làm tiền tệ tích trữ trong dân.
Kể từ đó mới có thể tính ra được lượng vàng – bạc cần thiêt tung ra thị trường để thu về tài nguyên nhưng không ảnh hưởng đến nền kinh tế thị trường.
Nhiều vàng bạc quá cũng khổ...
Vì vậy khai thác vàng ở Châu Mỹ chưa được đặt lên mặt bàn suy nghĩ của Ngô Khảo Ký, ít nhất là lúc này chưa cần thiết tập trung vào việc này.
Các mặt hàng của Đại Việt đều là khiến các thế lực Toltec đỏ mắt.
Họ đánh nhau cũng chỉ vì chiếm lĩnh địa bàn trồng trọt cùng các mỏ Obsidian ( hắc diệu thạch).
Nhưng lúc này đánh nhau có tác dụng không?
Lương thực có thể đổi, Obsidian ( hắc diệu thạch) thì không còn nhiều công dụng nếu so sánh đồ đồng.
Như vậy đánh nhau chiếm mấy mảnh đấy trồng ngô hay máy cái mỏ Obsidian thật là quá gân gà.
Nhưng đám Toltec này không hiểu bản chất vấn đề, họ chỉ chuyển tranh chấp một loại vài tài nguyên cũ thành những tài nguyên mới mà thôi.
Mà tranh chấp sẽ dẫn đến chiến tranh.
Vấn đề nằm ở chỗ Ngô Khảo Ký không hề có thông tin đầy đủ về Châu Mỹ lúc này cho nên luôn đưa ra những nhận định sai lầm.
— QUẢNG CÁO —
Dựa theo trình độ đọc lớt wiki siêu đẳng của Ngô Khảo Ký thì thằng này chỉ nhớ rằng.
Cây cao su được phát hiện năm 1743, trong chuyến du khảo đến những kinh vĩ tuyến ở Guyanes, hai hải quân người Pháp là Fresnau F.
và De la Condamine C đã thấy một loài cây rất kỳ lạ, sống tại miền Nam sông Amazone.
Nhóm người này bắt gặp được thổ dân người Maina ở đây thường dùng thứ mủ trắng, có độ mềm dẻo và đàn hồi rất cao.
Loại mủ này được lấy từ thân của chính cây đó để làm nhựa bẫy chim và nắn thành những vật dụng dùng hàng ngày như chén, chậu, đồ chơi, tượng thần để thờ cúng…
Và nhận định lúc này thì cây cao su chỉ mọc ở vùng Brazil cùng vùng nhỏ Peru.
Cho nên ông Ký mới lên kế hoạch thuê người bản địa đến những khu vực trên để khai thác.
Vâng , là khai tác mủ cao su công nghiệp.
Bởi lẽ lúc này có đem cây giống, hạt giống về Đại Việt thì cũng phải năm đến bày năm sau mới có thể thu hoạch cao su mủ.
Trong thời gian đó Đại Việt rất cần có cao su cho nhiều quy trình công nghiệp dân sự cũng như quân sự.
Như vậy trong ngắn hạn không có cách nào ngoài khai thác trực tiếp cao su từ tự nhiên , tuy công việc sẽ khó khăn vì trong tự nhiên cây cao su sẽ không tập trung một chỗ và số lượng không thật nhiều.
Nhưng méo mó có hơn không.
Ít nhiều cũng là cao su.
Chỉ cần có cao su sẽ có thể lưu hoá với lưu huỳnh, sillic , các oxit kim loại tạo nên sản phẩm hữu ích.
Nhất là lưu hoá cao su tự nhiên với sillic là sản phẩm quan trọng trong y tế.
Không cân số lượng nhiều chỉ cần đủ sử dụng trong y tế là đã rất mãn nguyện rồi.
Nhưng Ngô Khảo Ký không hiểu, thông tin hắn đọc là ở những năm thế kỷ 17, lúc đó tình hình nó khác xa hiện tại.
Thời gian này cây cao su lam tràn ở các cánh rừng phía Tây Mesoamerican.
Tức là ờ những vùng bờ biển vịnh Mexico sau này hay biển Caribnean sau này.
Người Omect tại Mesoamerican hơn ngàn năm trước đã dùng mủ cây cao su làm bóng, làm nhựa bắt chim hay đủ loại rồi.
Chẳng qua cây cao su ở vùng Mesoamerican vào những năm tk15 dính vào một trận đại dịch mà gần như tuyệt bóng nơi đây.
Cho nên lúc này Ngô Thần Xuân ban bố chính sách thu thập quả giống cây cao su cùng mủ cây cao su đổi lấy vũ khí, áo giáp đồng, lương thực, trang sức thuỷ tinh cùng < thần khí> hoả pháo , điều này đã khiến người dân ở đây điên cuồng.
— QUẢNG CÁO —
Điên cuồng hơn nữa là người trời còn ban cho dụng cụ cạo vỏ cây, thùng gỗ , và còn dạy cho cách lấy mủ cây Caouchouk ( cao= cây, Uchouk = chảy nước mắt).
Chính vì vậy một cơn sốt thu thập quả cây Caouchouk, mủ cây Caouchouk cùng hạt giống thuốc lá nhân rộng.
Các cánh rừng cây Caouchouk trước kia chỉ là gân gà vì ít động vật sống… khó săn bắn.
Cây Caouchouk chỉ lấy nhựa chế tạo mấy thứ linh tinh không phải mặt hàng ra tiền… cho nên chẳng thế lực nào quan tâm.
Nhưng lúc này mỗi gốc cây Caouchouk là < tiền> là lương thực… là vũ khí , khôi giáp, là thuốc lá phê như con tê tê, là cả< thần khí> cường đại nếu có đủ sản phẩm mà đổi.
Tức là tính theo giá cả của người trời, một gia đình 4 miệng ăn, chỉ cần ôm được tầm 20 gốc cây cao su… một năm cạo mủ đủ đổi thức ăn sống khoẻ,… muốn giàu có thì 40 cây, đổi quần áo vũ khí… đồ dùng…
Cho nên….
Mỗi gốc cây cao su là một chiến trường….
Người Maya đàn yên lành thì bị chiến tranh cuốn đến..
Đầu tiên là người Toltec khoanh đất chia khoang hết số rừng cây cao su của mình , ánh mắt bọn họ nhìn qua phía lãnh địa Maya nhiều hơn các rừng cây Caouchouk.
Với đồ đồng người Toltec tiến vào các rừng cây này mà lập trại, lập nhà… nói chung là canh gốc cây...
Ban đầu người Maya cũng không quan tâm lắm..
dù sao cũng không canh tác Nông Nghiệp hay săn bắn gì được ở chỗ ấy.
Nhưng khi người trời xuất hiện ở Maya đặt vấn đề giao thương thì các lãnh chúa ở Maya mới biết họ bị đám người Toltec chơi.
Chính vì thế Maya các thành bang tụ tập quân đội tiến vào các khu rừng Caouchouk muốn đoạt lại chúng.
Nhưng đánh không nổi người Toltec bởi lẽ lúc này người Toltec không phân biệt cái gì là Quetzalcoatl- Nonoalca hay Tezcatlipoca -Chichimeca.
Bọn Toltec hiếm hoi đoàn kết thành một khối.
Do đã giao dịch cùng Đại Việt hai tháng cho nên đám này có đủ giáp đồng, nỏ nhẹ và vô khối đồ chơi khác.
— QUẢNG CÁO —
Maya bình thường mạnh hơn Toltec, khinh thường mà chạm vào.
Một trận chiến quy mô ở bình nguyên Yacayukan diễn ra, và dĩ nhiên quân đội Toltec với trang bị vượt trội, số lượng lại không thua kém người Maya bao nhiêu.
Cho nên bên Maya trận này đúng là bị tàn sát.
Bên Toltec một vài lãnh chúa giàu có còn mang hẳn pháo đồng ra chiến trường bắn chơi.
Trúng hay không không biết nhưng rất doạ người…
Maya thua thiệt, chiến binh 1/10 thiệt mạng.
2/10 bị bắt tù binh bán đi Thương Thành…
Xuân không hiểu ở đâu chiến tranh và vì sao chiếm tranh… lười hỏi.
Người mang đến thì mua thôi.
Maya không ngu nữa.
Không có ai ngu cả… cho nên đám này các lãnh chúa, Tư tế ngồi lại với nhau bàn bạc, cuối cùng là đập nồi dìm thuyền, dùng 4 ngàn người nô lệ trẻ khoẻ nam nữ đổi với người trời lấy vũ khí, áo giáp < thần khí>.
Nhưng bọn họ không đánh về phía các rừng cây Caouchouk mà người Toltec đã chiếm đóng và xây công sự kiên cố.
Ánh mắt bọn họ nhìn về các rừng Caouchouk ở phía Nam… nơi chẳng có đế chế nào cai quản , nơi này chỉ là các thành bang rời rạc ven biển hay trên cao nguyên Andes ( Colombia và Peru ngày này).
Nơi này có nhiều hơn quá nhiều cây cao su, cho nên người Maya không rành đi đánh nhau với người Toltec có trang bị khủng.
Bọn họ đi bắt nạt các thành bang phía nam của đế chế, cướp rừng cao su, nhân tiện cướp luôn thành trì tế đàn và khu nông nghiệp.
Nô lệ nhiều thì bán cho người trời.
“ Chú có thấy dạo này nô lệ buôn bán có vẻ nhiều lên quá không vậy?” Ngô Thần Xuân chứng kiến đám nô lệ đông đảo trước mặt mà hơi có chút chột dạ.
“ Quản chi nhiều, người bản địa hay đấu tranh dã man.
Chuyện họ chiến tranh có nô lệ là bình thường thôi… chúng ta quan tâm làm chi?” Ngô Khảo Ty không bận tâm mà đáp.
Bọn hắn người Đại Việt đến đây để buôn bán, có phải cảnh vệ quốc tế đâu mà đi can thiệp lung tung… kệ đi….
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...