Boooooooog….
Víu….
Cạch…..
Lập bập… bụp….
Hự … ui…
Cường lực hất văng gã đội trưởng Quân Đại Việt vài lan can… cả chiếc mũ thép đập mạnh vào ván gỗ khiến gã choáng váng như ngất đi… lưng thì rát bỏng đau đớn…
“ Đội trưởng Tú … anh có sao không…” bên cạnh đồng đội vội vàng lao đến đỡ… hai chiến hạm đã lao qua nhau hiện giờ tạm an toàn..
đám binh sĩ Đại Việt lom khom bò đậy cấp cứu thương binh hoặc thay nòng phụ mới chuẩn bị chiến đấu…
“ Tôi không sao… nhưng không cử động nổi..
Đồng chí thay tôi chỉ huy tiểu đội” Tú thều thào nói với tiểu đội trưởng…
“ Anh yên tâm… Đồng chí quân y ơi có người thương nặng..” tiểu đội phó đứng lên vẫy tay hô hoán gã quân y phía xa…
“ Tới đây…” Hai gã quân y vác theo cáng cứu thương la lớn… tất tưởi chạy lại..
Lúc đấu pháo mấy thằng quân y là núp khoang an toàn..
Sau mỗi lượt pháo là chúng nó lao ra cứu thương binh đưa vào khoang hầm cấp cứu…
“Các đồng chí , tôi tạm thời chỉ huy tiểu đội, mau chỉnh lại khiên, chuẩn bị đạn, vào vị trí tái chiến…” tiểu đội phó la lớn ra lệnh cho các chiến sĩ trong tiếng đạn pháo ầm ầm…
Dĩ nhiên rồi.
Chiến hạm lướt qua nhau thì hai bên khó có thể tấn công được nhau nữa, vi thiết kế thời này khó có thể bố trí pháo đuôi.
Nhưng đó là nhà nào chứ không phải nhà Đại Việt , Tháo pháo đuôi của Đại Việt xoay gấp mà nhả đạn liên tục vào quân địch trước khi đi quá xa...
Tiêu đội trưởng đã nằm trong khoang bệnh nhân, bên cạnh anh ta cũng là một thương binh.
“ Đồng chí có ổn không.? “
“ Ui..
vẫn ổn ..
có lẽ gãy chân rồi...!khốn nạn ..
xui xẻo quá..
hừ hừ....!Đồng chí làm sao bị thương vậy?” Gã đồng đội thương binh vỗ vỗ xuống đùi phải nhăn mặt mà hỏi..
“ Không hiểu nữa, có lẽ một quả đạn pháo bật từ khoang chỉ huy đánh vào lưng tôi....!khụ khụ...!hừ hừ...! may mà đeo khiên sau lưng không chết rồi...” Tiểu đội trưởng có vẻ đau đớn hơn, đang nằm sấp mà nhăn nhó.
“ Yên lặng để chúng tôi khám , khám xong mới có thể dùng giảm đau” Bác sĩ quân y mau chóng tới kiểm tra...
Với những vết thương kín, không có hiện tượng sốc thì không thể dùng ngay morphine để tránh làm lu mờ triệu chứng khi thăm khám...!đây là chiến thức cơ bản...!
Lần sờ một chút tấm lưng theo đẻ xương...
Đau nhói....
“ Ái...!hừ hừ...” Tiều đội trưởng rên lên....!đau đớn...
“ Đồng chí có lẽ bị gãy đến 2-3 xương, cố gắng nằm bất động nhé, chúng tôi sẽ cố định cho anh sau đó là thuôc giảm đau..” Bác sĩ lên tiếng chấn an.
“ Cám ơn đồng chí bác sĩ..
đồng chí có thể đi khám cho thương binh nặng hơi tôi...!tôi cảm thấy mình vẫn ổn, nghỉ một lúc có thể chiến đấu” Tiểu đội trưởng nổi tính gàn...
“ Đồng chí phải theo dõi, nếu có chảy máu trong sẽ phiền phứu, nằm bất động cho tôi...” Bác sĩ sợ nhất mấy tên lính gàn...!ham chiến đấu không nghe lời...!
“ Tăng chút liều morphine 90mg cho cậu này ngủ đi...” Bác sĩ thì thầm cùng y tá...!đối phó với mấy thằng gàn này phải mạnh tay.
Lúc này ở trên chiến hạm thì khoang chỉ huy cánh cửa mở ra...!
Một đám binh sĩ đẩy theo một cấu trúc bánh xe giá pháo trên đó có ba nòng như pháo mà lại không giống pháo...
Chúng được đẩy ra phía mạn sau của chiến hạm hướng về phía tầu chiến của địch.
“ Cố định giá phóng...” Tiểu đội trưởng của khẩu đội binh chủng mới này lên tiếng.
Ba tên binh sĩ nhanh nhẹn mở các càng thép chống chắc chắn cố định lại kết cấu bệ phóng gì đó...
“Chỉnh hướng 6 giờ.
25 phút...!ống phóng một chuẩn bị” Tiểu đội trưởng róng rạc ra lệnh.
“ Bệ phóng cố định hoàn tất”
“ Hướng 6 giờ 25 phút vào vị trí”
Các thành viên trong khẩu đội lạ bắt đầu báo cáo lại công việc...
“ Mở nắp bảo vệ...!rút chốt an toàn...!mục tiêu tầm 300m, chuẩn bị sẵn sàng...” Đội trưởng lại la lớn lần thứ hai....
“ nắp bảo vệ mở hoàn tất..”
“ Chốt an toàn đã mở”
Các thành viên lớn giọng hô vang...
Khá nhiều ánh mắt trên boong thuyền đang hướng về hai khẩu đội lạ đang triển khai tác chiến như trên...
“ Phóng..”
Cạch...
Phụp....!
Tõm.....
Xì xì xì....
Hò hét thì gớm lắm nhưng mà lúc phóng thì chi phụp một tiếng như đánh rắm xịn, nhiều binh sĩ không hiểu tứ vũ khí mới này là gì cho nên cảm thấy nó bình thường, không uy phong như tháp pháo lớn.
Uỳnh uỳnh bắn pháo mới uy phong…
Zời ạ mấy anh ơi, chúng tôi đang phóng ngư lôi đấy, các anh thổ dân vừa thôi ạ.
Vâng , đây là các tổ hợp xe giá ngư lôi cơ động được trang bị trên thuyền.
Ngô Khảo Ký về một cái thì mấy thứ khó khăn Quân sự công nghệ sẽ được giải tuyết triệt để.
Thứ nhất về việc phóng ngư lôi, không cần dùng cái gì cơ chế khí nén cả … lằng nhằng phức tạp.
Trực tiếp dùng thuốc nổ phóng đi là được.
Tất nhiên không thể dùng thuốc nổ tỉ lệ 7.2.1 được, thứ ấy nổ mạnh thổi tung cấu trúc mỏng manh của ngư lôi mất.
Cho nên chỉ có thể dùng thuốc súng đen tỉ lệ 5:3:2 như một liều phóng để đẩy quả ngư lôi 60kg phóng ra tầm chục mét là đủ.
Thậm chí phía sau cánh vịt xoay của ngư lôi sẽ có lồng bảo vệ.
Giữa thuốc nổ và ngư lôi còn có mộ lớp gỗ mềm tới một lớp bông chêm kín tạo áp lực kín gia tăng.
Mũi chạm nổ của ngư lôi có chốt an toàn, chỉ khi rút ra thì mới chạm nổ được với cơ chế đập hạt nổ phía trong.
Thậm chí Ngô Khảo Ký còn cho Lý Từ Huy cùng các kỹ sư nghiên cứu phun dầu vào khoang khí nén , kể từ đó khi khởi động ngư lôi thì hệ giãn nở không khí trong khoang nén lại tăng thêm một phần khiến ngư lôi có thể đi xa hơn với khoang nén nhỏ hơn…
Đừng nhìn quả ngư lôi tí hon 300mm đường kính, dài 1,3m kia mà khinh thường.
Nó có thể chạy được 700-900m mang theo 20kg thuốc nổ guncotton dạng gel khô và dạng viên kết hợp.
Sức nổ của nó gấp 4 lần thuốc súng đen.
Tức là bằng 80kg thuốc súng đen đó.
Vị chi muốn chế tạo một quả ngư lôi có sức công phá tương tự bằng thuốc nổ đen thì nó phải nặng đến 250kg… khỏi phóng luôn cho nhanh…
Thuốc nổ smokeless hệ nitrocellulose nào đơn giản.
H2SO4 thì đại việt có sẵn.
Có hai con đường sản xuất đó là phơi thiêu sơ chế các quặng Sunfat đồng, chì sắt… nói chung là quặng sufat kim loại.
Nhất là Đại Việt gần như là nơi đúc tiền đồng cả thiên hạ cho nên cái nguồn này là nhiều và có thể sản xuất axit sunfurit đặc dễ.
Phương pháp thứ hai đó là đốt Lưu huỳnh có mặt KNO3 để sản xuất SO3 cho đi qua nước sản xuất Axit sunfurit loãng sau đó cố gắng chưng cất cô đặc… 68%.
Nhưng đó là H2SO4 có thể nói ở Đại Việt khá rồi dào.
Nhưng Axit Nitric ( HNO3) đâu có dễ sản xuất, cách duy nhất lúc này là cho Natri Nitrit phả ứng cùng Sunfuric aicd ở 85 độ C và chờ cho Axit Nitric bay hơi thì thu hồi…
Không có Pt thì không sản xuất công nghiệp nổi HNO3.
Tất nhiên như trên nếu chăm chỉ thì vẫn có số lượng Axit Nitric khá ổn để chế đầu đạn ngư lôi , đầu đạn pháo..
Còn về để thay thế thuốc súng đen thì… còn lâu mới đủ…
Lại nói ngư lôi rời nòng phóng thì chốt bật bình khí nén có dầu cũng bật ra, chốt này còn là đốt dầu bên trong bình nén tạp thành dòng khí quay tuabin nhỏ khiến chân vịt ngư lôi điên cuồng quay…
Con hàng ngư lôi chìm dưới ngay mặt nước rồi điên cuồng lao về phía trước , vận tốc ngày một loạn lên tăng vọt…
Vận tốc cực đại của nó có thể đạt 37 km/giờ..
Không loại hải thuyền nào thời này nhanh hơn được…
“ Nòng hai chuẩn bị…” không chờ đợi hiệu quả của ngư lôi ra sao..
tiểu độ trưởng tiểu đội phóng ngư lôi lại gào lên..
Mỗi tổ hợp này có ba ống phóng lôi… thực tế có thể phóng liên tục không cần nghĩ…
“ Kiều Thạc” tái nhợt gương mặt, thắn bám vào lan can tháp chỉ huy soái hạm Pagan mà lẩm bẩm…
“ Đại Việt quân thật đáng sợ…”
Ngư lôi hiệu quả có thể nói là siêu cấp đáng sợ, không trúng thì thôi, trúng tức là chìm, không có cách nào khác… chiến hạm của Panga vốn đã không có tiếng tăm gì.
20 kg nitrocellulose tương đương 80kg bột súng đen đủ đục thân thuyền lớn như cái bánh xe bò nước ào ạt tràn vào , thuyền nào đỡ được…
Đỡ được ngư lôi cỡ này may ra chỉ có thiết giáp hạm của Đại Việt, nhưng nếu nâng lên 40 -60 kg nitrocellulose thì thiết giáp hạp Đại Việt cũng bay, trừ khi có lồng phản ứng nổ bảo vệ mép nước.
“Kiều Thạc” chỉnh lại thân chiến giáp dát vàng sáng chói của mình.
Mũ giáp kín mặt lộ ra ánh mắt đầy hung quang…
Hắn bước nhanh lên mũi thuyền đang nghiêng..
hiên ngang đứng đó vẫy mạnh chiến kỳ trong tay mà Aaaaaaaaaaaaa hướng về quân Đại Việt hét lớn…
Ngày 27 tháng 11, đã ba ngày sau trận hải chiến… không ngờ Merrgi cảng phòng ngự trên bờ rất hư không, 3 ngàn quân Đại Việt đã đổ bộ chiếm đóng nơi đây, tù binh có đến hơn hai ngàn người, trong đó có không ít Thiên Tử Quân gốc Đại Việt đã đi theo Kiều Thạc từ 7 năm nay.
Thậm chí bọn hắn đã quên mất mình là người Việt, sẵn sàng nghe theo cái ác chiến đấu cùng quân Đại Việt Đế quốc.
“ Họ Kiều tuy làm ác bất tận, nhưng cũng coi như một cái nhân vật” Ngô Khảo Ký lắc đầu xem báo cáo…
Kiều Thạc chết rồi, Cẩm Y Vệ đã cẩn thận tra khảo từng tù binh bắt được, đúng là soái hạm cùng phó soái hạm của hai anh em Kiều Thạc , Kiều Thung đã chìm..
Hai thằng này cũng gân, biết rơi vào tay Đại Việt không có đường dễ chết cho nên quyết đoán sau khi trúng ngư lôi thì cho nổ chiến hạm mà chết...!Cũng là cái nhân vật đáng được xem trọng.
Trận chiến này đã nói rõ một điều.
Dàn phóng di động ngư lôi của Lý Từ Huy thiết kế bệ chân phóng rất rất hiệu quả, những yếu cố công nghệ đó Huy luôn mạnh.
Với cấu trúc linh họa đó thì chiến hạm nào cũng dùng được...!không cần thiết thiết kế lại những bệ phóng cố định cho thuyền.
Từ đó bất kể chiến hạm nào của Đại Việt cũng có thể thành thuyền phóng lôi, quả thật tiện dụng.
Và hiệu suất đánh chìm thuyền bằng ngư lôi ở thời này mạnh hơn pháo quá nhiều.
Pháo lớn để tấn công xa, nhưng cận chiến thì ngư lôi khoảng cách ngắn này cực mạnh...!
Tất nhiên đội hình tác chiến phải rất cẩn thận nếu không ngư lôi lạc đường có thể gây hại cho chính hạm đội Đại Việt.
Vấn đề chế thêm giáp chống lôi để bảo hiểm càng thêm bức thiết rồi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...