Lý Triều Bá Đạo Phò Mã


“ Không đánh được… Taira no Norinobu ngươi thay ta gặp mặt xin lỗi Minoru, hắn muốn điều kiện nào đồng ý điều kiện đó” Taira no Masamori bất ngờ lên tiếng, gương mặt hắn đã vặn vẹo như quái thú, hai mắt văng lên những tia máu tím đỏ.
Hắn đã cảm thấy rất nhục nhã khi đưa ra quyết định này, chưa đánh đã chấp nhận hàng phục như vậy không phải tinh thần võ sĩ , Taira lấy võ lập thân, nếu như làm chuyện xấu hổ này hẳn Taira rất khó ngẩng đầu dạy nổi.
Nhưng Taira no Masamori là kẻ lý trí, hắn không phải kẻ dũng thất phu.
“ Gia chủ!!!!!”
Cả đám nam nhân gia tộc Taira thét lên đau đớn, phẫn uất, vi thương, không cam chịu…
“ Nghe mà làm, không có cách nào khác… các ngươi đọc thư của Kazumi đi…”
Taira no Masamori ném xuống bàn một phong thư từ trong ống tay áo lôi ra.
Kazuimi là ai? Chính là con gái gia tộc Taira gả cho Ngô Khảo Tích.

Là em gái khác mẹ của Taira no Masamori.

Thì ra mục đích gửi các mĩ nhân đến Đại Việt Đâu đơn giản, đều là mật thám trá hình chứ nào tốt đẹp gì đâu?
Tất nhiên qua mắt làm sao được Cẩm Y Vệ, nhất cử nhất động của đám hộ vệ , tì nữ các vọ con dâu xấu bụng này đều được quản lý gắt gao.

Họ chỉ thấy được những gì Đại Việt cho phép họ thấy.

Mà còn điên cuồng hơn nữa, đám hộ vệ, tì nữ này đã… nghiện.
Tức là từ mật thám cho Nhật lúc này họ phục vụ cho ai khó nói.
Cho nên thực tế bức thư “ tình báo” này đến tay Taira no Masamori chỉ là những thứ không đáng kể mà Đại Việt không cần bảo mật thôi.
Hít… hà… hít… hà….
Cả một đám Taira võ sĩ gia tộc mặt đã tái nay còn tái hơn, thế nhưng tinh thần võ sĩ đâu phải thứ mà vài dòng chữ có thể doạ nạt là sụp đổ.
“ Gia chủ… cho dù Đại Việt mạnh nhưng bọn họ cũng ở quá xa, chúng ta trên đất liền địa hình hiểm trở , võ sĩ các gia tộc không sợ chết lại rất nhiều tinh nhuệ thực tế không cần sợ bọn họ”
“ Phải rồi gia chủ, súng thần công của người Tống chúng ta cũng sao chép rồi, chúng ta không cần sợ , hãy đánh một trận đi”
“ Gia chủ…”
“ Gia chủ… không đánh chúng ta còn mặt mũi, địa vị sao? Không đánh thì Minamoto gia tộc bỏ qua cho chúng ta sao?”
“ Gia chủ…”
Phía bên dưới đám võ sĩ đúng là điếc không sợ súng , Taira no Sadamasa, Taira no Tadamasa, Taira no Tokimori, Taira no Norinobu.


Điên cuồng dập đầu dòi chiến.
“Ngu ngốc.

Các ngươi thấy Đại Việt mỗi lần va chạm Đại Tống toàn lấy cô địch chúng.

Nếu vũ khí của Tống có uy lực áp chế người Đại Việt thì các bọn hắn thua sao? Ta không hiểu nổi vì sao Pháp Hoàng lại có thể vì vào ba khẩu thần công của Đại Tống mà có thể tự tin đến vậy…”
“… ta còn e rằng ba trò hề của Kazumi đã lộ, bản thư này tuy nhìn khá chi tiết thông tin nhưng nếu quan sát kỹ lại như có màn mây mù che lại những việc trọng yếu…”
Taira no Masamori không hổ là một kẻ ghê gớm hắn có thể đánh hơi được việc Kazumi bị lộ chỉ thông qua một chút manh mối trong thư thì quả là không tầm thường.
“ Gia chủ….

Nếu sức mạnh của Đại Việt dễ đoán như vậy thì tại sao Minamoto và Pháp Hoàng lại cố chấp như vậy?” Một tên võ sĩ vẫn không cam lòng…
“Không đoán được ý đồ của Pháp Hoàng và Minamoto gia tộc… nhưng…”
“… nhưng không cần phải hiểu tường tận…bọn họ muốn làm gì ta không quản được, nhưng gia tộc Taira tất cả căn cơ đều ở Isa.

Các ngươi nghĩ liệu chúng ta cô độc nơi này sát ngay biển, vị trí có thể đổ bộ lên tới bốn năm nơi… liệu có sống nổi nếu đương đầu trực diện Đại Việt?”
Taira no Masamori ra trọng tâm vấn đề.

Taira gia tộc đú không được, vị trí địa lý, quân sự của họ không cho phép làm điều này.

Đây chính là điểm mà Taira no Masamori hơn người, nhìn rất rõ thế cục, nhìn rất rõ nhược điểm của bản thân.

“ Vậy ý gia chủ thực sự là ?” Taira no Norinobu thực sự cũng có đầu óc, hắn như đoán ra ý của Taira no Masamori nhưng cần phải xác định lại cho rõ ràng.
Taira no Masamori chọn Taira no Norinobu đi giao tiệp cùng Minoru cùng người Đại Việt phải có nguyên nhân chứ, tất nhiên Taira no Norinobu có ưu điểm hơn người về ngoại giao cũng như có con mắt chính trị nhạy bén nên mới được chọn lựa .
“ Đúng vậy, chúng ta tình thế không đúng cho nên không thể làm ẩu...!cho nên trước mật đàm cùng Đại Việt và Minoru.

Chuyện gia tộc Hatakeyama thực tế là gia chủ đời trước của Taira tham dự… ngươi bám sát điểm này.


Nói năng cẩn thận nêu ra thành ý của chúng ta… đồng thời bàn luôn chuyện thông gia nếu có thể.
“…Taira Keiko đi….”
Thì ra Taira no Masamori chính là rũ hết trách nhiệm đời trước gia chủ Taira.

Chuyện Taira no Masamori hắn không làm thì tại sao bắt hắn gánh chịu? Đây chính là suy nghĩ trong đầu của tân gia chủ Taira.
“ Vậy về phía Minamoto cùng Pháp Hoàng?” Taira no Norinobu tiếp tục hỏi, hắn phải có đủ thông tin của phe Taira mới có thể ngoại giao một cách chính xác .
Taira no Masamori gật đầu tán dương, phải cẩn trọng như vậy mới không xảy ra việc.
“ Hiện giờ Minamoto và Pháp Hoàng đang kêu gọi các lãnh chúa gửi quân về kinh thành… ngươi nói cho Minoru biết.

Taira chủ lực lần này đi Kyoto là Miura Orochi và Tajiri Tạiutsu….” Masamori hiếm hoi nhếch miệng cười một chút trong ngày hôm nay…
Đám Taira bên dưới một mặt mộng, gia chủ đời này không khỏi quá lươn lẹo đấy chứ? Nhìn hơi ít tinh thần võ sĩ nha.
Thật thì Masamori trong lịch sử chính là người như vậy, khôn khéo, luồn lách một mình gồng gánh gia tộc Taira từ một tên phụ thuộc Minamoto biến thành một con quái vật đầy sức mạnh để rồi con trai của Masamori là Toshinorri hiện thực hoá lợi thế này bằng việc đưa Taira lên ngang hàng Minamoto và tranh chấp quyền lực một cách sòng phẳng với gia tộc này.
Một ngàn km tính từ Busan đến Osaka.

Hạm đội trùng điệp hùng vĩ của Đại Việt di chuyển cực kỳ thong thả, không hề vội vàng gì.
Di chuyển chậm vì có mục đích riêng của nó, thời gian này không có bão tố gì cho nên có thể thư thái làm việc đúng không nào? Binh quý thần tốc thật nhưng mà việc Đại Việt chuẩn bị chiến ở Busan có dấu diếm gì đâu, cho nên có thần tốc hay không thần tốc ý nghĩa không lớn, đã ý nghĩa không lớn thì không cần phải vội vã.

“ Minoru, gia tộc Zhui có đứng vững được hay không ở đất Nhật Bản quan trọng nhất là ở đây, ngươi có thể chiếm được Kitakyūshū hay không” Ngô Khảo Ký đứng trên Khu Trục soái hạm chỉ về xa xa vùng đất Nhật Bản.

Đây chính là một khe hẹp eo biển có thể giúp thông từ Busan đến Osaka.

Khe biển hẹp rộng tầm 1km này nối liền vùng đất Kitakyūshū ( Tiểu Thương) và Shimonoseki.

Tất nhiên Shimonoseki thời này chưa phát triển gì và rất hoang vắng cho nên không cần nhắc đến.

Nhưng Kitakyūshū thì rất đáng gờm.


Các pháo đài được xây công phu dọc theo cái khe biển hẹp này tạo thành một hệ thống phòng thủ đáng nể.

Nếu ai chưa từng biêt đến nơi này thì thôi Ngô Khảo Ký dĩ nhiên biết quá rõ nơi này.

Đây chính là vụn Hakata nổi tiếng nơi quân Nguyên Mông bại lên bại xuống hai lần dưới tay người Nhật Bản.

Ngô Khảo Ký liệu có đi theo vết xe đổ của người Nguyên Mông hay không?
Thật ra Ngô Khảo Ký không quá e ngại vấn đề đổ bộ tấn công một vài cụng cứ điểm quân sự của Nhật Bản.

Quân đội Nhật Bản thực tế khá mạnh mẽ nhưng cũng có khá nhiều nhược điểm trí mạng.

Thêm vào đó Đại Việt không phải Nguyên Mông, Đại Việt là cường quốc hải quân bên cạnh đó lực lượng bộ chiến ,kỵ chiến đều có sức mạnh tương tối lớn.

Kỹ thuật đổ bộ của quân Đại Việt đã thành một hệ thống riêng chuyên nghiệp hóa.

Nguyên Mông tuy đông nhưng làm sao có thể so sánh.

Còn Nhật Bản thời này càng không mạnh mẽ như thời Mạc Phủ khi mà hệ thống Samurai đã thành hình.

Vả lại lúc này theo Ngô Khảo Ký tình báo thì quân đội các lãnh chúa Nhật Bản theo lời kêu gọi của Minamoto và Pháp Hoàng đã tập trung ở Kyoto, vậy nên nơi này Vịnh Hakata và vùng Kitakyūshū thực tế chỉ có gia tộc Danoura, một gia tộc phụ thuộc Minamoto clan mà thôi.

Lần này quỷ dị chiến tranh không hề có sự tham gia đàm phán của sứ thần.

Nhật Bản tuyệt nhiên không thấy ai gửi sứ thần đàm phán tới Đại Việt ở Busan mặc dù Đại Việt tấp nập chuẩn bị chiến tranh ở nơi này ai cũng nghe thấy.

Ngô Khảo Ký có một lần gửi thư khiển trách Pháp Hoàng Bạch Hà cùng Thái chính Fujiwara no Tadazane về việc Sado đảo, nhưng hoàn toàn bặt vô âm tín không có trả lời.

Đây rõ ràng là không muốn ngoại giao.

Đã không muốn thì Ký cũng không mệt mỏi cử sứ thần làm gì mất mặt.


Thật nhiều lúc Ngô Khảo Ký rất muốn hỏi Hốt Tất Liệt, có rảnh không mà luôn chọn mùa có bão mà đi đổ bộ Nhật Bản.

Đánh nhau tháng 3-6 được không? Sao toàn chọn cái mùa oái oăm mà bắt binh sĩ viễn chinh?
“ Anh rể, tại sao không đánh chiếm Dazaifu vậy? Dazaifu mới là thủ phủ của Kitakyūshū, nơi đó màu mỡ …” Minoru lí nhí trình bày, hắn biết chuẩn bị ăn đập, mấy ngày này ăn đập quá nhiều lần thành quen.
Tuy bị gõ cho ong não nhưng Minoru rất vui vẻ, vì thật sự càng tiếp xúc vị anh rể này hắn càng cảm thấy mình ngu ngốc và dường như mọi suy nghĩ trước đây của hắn đều là sai lầm cả.

Gần như hắn phải thay đổi từ đầu hệ thống tư tưởng và lối tư duy của bản thân.
Ôm mũ sắt bên trong có đệm da dày… không sợ bị đánh..
Ngô Khảo Ký trợn mắt… dạy bao lâu vẫn tư tưởng tiểu nông tiểu thương như vậy… muốn đánh nhưng thấy hành động đến buồn cười của Minoru nên hắn thôi… chỉ vỗ vỗ mấy cái vào nón sắt thằng này đội thôi.
“Ngươi Zhui gia hiện giờ căn cơ chỉ có năm ngàn người này, liệu có thể khống chế bao nhiêu vùng đất? Chỉ có thể chọn lọc vùng nào tốt nhất để phát triển…Bỏ tư tưởng tiểu nông đi .
“…Dazaifu tuy nhiều ruộng đồng nhưng không thêt so được eo biển này….”
Ngô Khảo Ký không thể bỏ công dạy dỗ Minoru một cách chân thành, bởi trước sau gì Ký cũng phải về Đại Việt, chỉ có thể thi thoảng lắm mới tới đây.

Như vậy việc xây dựng Zhui no gia tộc – tương lai của Nobunaga cần phải dựa vào Minoru, vì vậy dù tình dù lý vẫn phải dạy thằng này.
Zhui gia muốn đứng vững chân ở Nhật Bản? Không có Đại Viết buff có mà đứng vững bằng niềm tin và hi vọng.
Khu vực này nếu theo kế hoạch phát triển tương lai thì nơi nào phát triển nhất? Dĩ nhiên là Busan rồi.

Kitakyūshū cách Busan có 90km đường biển , lại có eo biển thông Busan và Osaka (cảng thương mại lớn nhất Nhật Bản lúc này).

Một khi Busan nổi lên thì tuyến thông thương Busan – Osaka sẽ thành tuyến chính… lúc đó đứng ở Kitakyūshū thu thuế mỏi tay.

Xây dựng thêm cầu cản kho bãi dịch vụ sửa chữa thuyền bè… thử hỏi kiếm bao nhiêu.

Có tiền có lực thì mở rộng địa bàn đút ló quan viên thâm nhập triều đình … đủ thứ làm được.
Ngô Khảo Ký không có thói quen cho tiền trực tiếp mà chỉ cho cách làm ăn, cách làm giàu , cho cần câu không cho cá.

Như vậy bền hơn cho gia tộc Zhui no.
“Đúng rồi… ta thật ngu quá.” Minoru kích động đấm hai tay vào nhau, hắn cứ bị tư tưởng chiếm đất nông nghiệp quấy phá bấy lâu.

Thật Nhật Bản khá thiếu lương, thiếu đất trồng chọt và thời gian có thể làm nông nghiệp một năm không thực sự quá nhiều dẫn đến tư tưởng tham lam các vùng đất nông nghiệp là vậy.
Thực tế thời kỳ này các Lãnh Chúa , gia tộc Nhật Bản tranh chấp xung đột cũng chính vì dân số tăng, lương thực không đủ mà đánh nhau nhỏ lẻ tranh chấp đất nông nghiệp là chính.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui