Lý Triều Bá Đạo Phò Mã


Sân vận động sức chứa 20 ngàn chỗ ngồi đã chật cứng, đây là sân thi đấu liên hợp các bộ môn điền kinh cùng sân bóng bầu dục.

Sân bóng bầu dục này có hơi bé hơn sân bóng bầu dục của Mẽo (120 yards (110 m) dài , 53+1⁄3 yards (48.8 m) rộng).

Sân bắng bầu dục Thăng Long chỉ dài 90m rộng 43m thôi.

Không phải Ngô Khảo Ký không nhớ kích thước mà thật là xây lớn quá vẫn chưa phù hợp điều kiện thể lực của dân thời này.

Bên vòng ngoài chính là đường chạy cùng các khu vực thi các bộ môn điền kinh.

Sau bài phát biểu qua qua thì cả nhà Ngô Khảo Ký ngôi vào vị trí VIP chứng kiến trận đầu mở màn giữa đội bóng Quân Khu Miền Trung ( Thiên Trường) và đội Bóng Quân Khu Thủ Đô ( Thăng Long).

Đây là hai đội mạnh rất toàn cõi Đại Việt về bóng bầu dục, Tất nhiên Bố Chính Quân Khu Nam Bộ cũng mạnh lắm nhưng họ là hạt giống cùng Thăng Long cho nên không thể gặp nhau sớm.
Các quốc gia phát triển món này chỉ có Bắc Việt vì Lý Càn Nhân mê môn này nên đem về phát triển, Medang, Lavo cũng có đội tham gia.

Ngay cả Pahang còi còi cũng góp mặt, Thuỷ Chân Lạp cũng tham gia, các quốc gia khác chưa có du nhập môn này nên lần.

Này không có tham dự.

Nhưng có lẽ ba năm sau họ sẽ có đội bóng đấy.
Đại Đế nói ba năm tổ chức một lần Á Vận Hội để các quốc gia giao lưu học hỏi … thắt chặt tình đoàn kết gì gì đó..

không hiểu lắm…
Tiếng tù và trầm thấp hùng dũng báo hiệu trận chiến bắt đầu…
Thực sự vận động viên Đại Việt áo nón bảo hiểm lao vào nhau như trâu mộng húc húc… sức mạnh kinh hoàng khiến các vận động viên quốc gia khác phải sợ hãi sợ hãi…
Đó là Ký không chơi đểu, lấy người đã cải tạo từ căn phòng tiềm năng ra thi đấu đấy, chơi vậy mất vui, không có bao nhiêu hứng thú, mất đi ý nghĩa của thể thao..
“ Chạy ….

Chạy….

nó bên trái… né né…ái ôi”
Thằng Tuấn vút mũ lưỡi trai đâu rồi , hắn lúc này đang loi choi nhảy trên ghế cổ vũ đội “nhà”.


Đội nhà của hắn là Quân Khu Thủ đô vì có anh.

Ngô Thần Vinh thi đấu trong đó…
Mắt hắn tinh hơn chó, lúc nãy Thần Vinh có bóng là hắn nhìn ra, chưa biết đọc nhưng biết số áo của anh hắn như nào….

Cả sân hắn chỉ xem một người..
Anh họ bị húc bay… Thần Tuấn cay cú ra mặt, Ký -Huy nhìn biểu hiện thằng nhóc ba tuổi mà cười.
“ Y nha… nha nha… a ha ..

ba la..

bô bô”
Bên cạnh Thần Tuấn là A Ni, biết cái quái gì đâu, thấy anh nhảy nhót tưởng đùa vui nên nhảy theo.
A Đoá trông chừng hai đứa toát cả mồ hôi.
“ Ký, anh lại nghịch cái quỷ gì ở Đông Cung đấy, chỗ thằng Tuấn sau này ở, bớt nghịch lại, để độc hại cho nó thì sao?” Lý Từ Huy cũng chẳng mặn mà gì với bóng bầu dục, nàng quay qua hỏi Ngô Khảo Ký.

“ Chế ngọc sapphire lam thôi mà , có cái gì mà độc, chỉ là sợ nổ nên phải bố trí cẩn thận thôi” Ngô Khảo Ký cười cười bí hiểm.

“ Cái gì? Chế được ngọc á, anh đừng điêu đi...” Lý Từ Huy bĩu môi không tin.

“ Đừng nói Sapphire lam, mấy hôm nữa thằng Bình về ngay cả Rubi cũng có.

Anh cho em mấy cục to chừng này đeo lên vương niệm” Ngô Khảo Ký làm dấu giơ giơ...!tay.

“ Thật làm được, làm sao anh biết làm? Học ở đâu đó?” Lý Từ Huy bị gợi lên tính tò mò hứng thú mà chống cằm ghí sát Ngô Khảo Ký hỏi.

“ Thì là Verneuil method, thời xưa chả hiểu sao đọc qua lần, lại nhớ kỹ thế, chắc bản năng làm đồ giả chăng? Ha ha ha ha” Ngô Khảo Ký cười như nắc nẻ.

Thật thì Ngô Khảo Ký nói đùa thôi, ngọc nhân tạo là ngọc nhân tạo, không phải ngọc giả.

Đồ giả là đồ không có giá trị hoặc giá trị cực kém cả về chất lượng cũng như giá trị.

Nhưng ngọc nhân tạo đâu có kém, về bản chất nó được cấu tạo như ngọc tự nhiên, về mặt thẩm mĩ đôi khi nó còn vượt trội.


Giá trị thì đó là do định giá của xã hội thôi.

Ngọc nhân tạo dễ chế tác không khan hiếm so với ngọc tự nhiên cho nên giá thành giảm đi, có là tâm lý dùng hàng hiếm mà thôi.

Mấy cái đồ không não không hiểu thì mới nghĩ rằng đồ nhân tạo không bằng tự nhiên.

Có cái khùng, nếu so về độ tạp chất có hay không có khi ngọc nhân tạo còn ít tạp chất hơn đó.

Ngô Khảo Ký ngồi giải thích một hồi về ngọc nhân tạo cách chế tác.

Nguyên liệu chủ yếu là Nhôm oxit, Crom oxit, Oxit Sắt và Rutil ( titan dioxit).

Nhôm Oxit Ngô Khảo Ký có rất nhiều và bỏ xó vì không nung ra được, Rutil thì bọn Pahang chính là chum mỏ Rutil tương lai, có bản đồ AI Thiệu Hưng cho nên Ngô Khảo Ký cử một đội đi Pahang khai thác cùng đặt cơ sở khai thác bằng sạch tinh thể Rutil mới thôi.

Crom oxit hiện tại chưa có, phải chờ thằng Bình về mới được, không có thứ này chế không được Rubi.

Nhưng có Rutil cùng Oxit Sắt đủ để làm Sapphire màu lam rồi.
Vốn dĩ là Ngô Khảo Ký không nghĩ ra làm ngọc nhân tạo đâu, nhưng mà vấn đề đá mài lại nảy sinh khó khăn, không cách nào khác Ký phải nhảy vào cuộc.
Đại việt cái gì cũng tốt trừ đá mài vẫn phải dùng đá mài tự nhiên.

Đôi khi muốn mài linh kiện kim loại thực quá mệt.

Hiện tại có rũa thép cao carbon , molybden tôi cứng cũng tốt, nhưng rũa là rũa không thể thay thế đá mài cho được
Đá mài mấy hạt kim cương này nọ Ký làm sao có được, hắn có trong tay Nhôm Oxit.

Có điều con hàng này quá khó nghiền thành bột.

Muốn nghiền Oxit Nhôm tốt nhất thì chỉ có thể nhung chảy sau đó đột ngột làm lạnh qua nước cho bở ra rồi nghiền.

Nung được Oxit nhôm thì Ký sản xuất luôn nhôm được rồi nào phải đau đầu vứt quặng trong kho.
Tất nhiên trời luôn không tuyệt đường người..


đơn giản gia nhiệt 1800 độ C sau đó làm lạnh vẫn bở vậy, có điều phải làm đi làm lại nhiều lần…gia nhiệt tôi lạnh , nghiền rồi lặp lại quá trình trên…
Tất nhiên có công mài sắt có ngày nên kim.

Cố công mài sẽ được mà thôi.
Cho bộ nhôm đã mài được với đất sét trắng chịu lửa, và hoạt thạch, đôi khi còn thêm vào phấn thạch anh, nước thuỷ tinh.

Đại loại nhớ không được thành phần thì mò dần.

Ép khuôn sấy nung sẽ cho ra đá mài.

Từ đây đá mà đã không còn là nỗi lo nhưng có bộ nhôm thì thằng Ký lại nhớ đến một cái trò tạo ngọc mà hắn đã từng xem qua trước đây.
Bột nhôm oxit với bột sắt ôxit thêm Rutil bột đem nung chảy sẽ tạo nên ngọc Sapphire màu lam, Còn Bột Nhôm Oxit xùng bột Crom Oxit đem nung chảy sẽ tạo nên ngọc đỏ đá Rubi.
Quy trình nung bằng khí Hidro và Oxy không thực sự quá phức tạp theo công nghệ Verneuil method.
Bột trộn lẫn trên một cái phễu có đáy phễu ống nhỏ.

Phễu này kín và được bơn khí oxy vào trong.

Khi mở đáy phễu thì cả bột nhôm oxit nguyên liệu và oxy sẽ bị đẩy xuống.

Bên ngoài phễu khín này có một lớp vỏ thứ hau chứa hydro.
Chi nên đầu phễu ra có hai tầng, bên ngoài là khí Hydro bên tron là bột nguyên liệu và nhôm.
H2 gặp 02 là cháy trên 2000 độ C, đấy đơn thuần là công thức hàn khí gió mà thôi.
Bột nguyên liệu bị đốt chảy rớt xuống tạo thành ngọc.
Tất nhiên quá trình còn dài hơi, máy móc cũng không hề đơn giản, nhưng Ngô Khảo Ký vẽ ý tưởng máy móc để bọn Mộc Tư Hàn chế tạo, Ký chỉ nói để nung bột Oxít Nhôm thôi, còn thực sự dùng làm gì hắn dấu.

H2 cùng O2 dễ nổ, cho nên cái lò Verneuil tuy đơn giản về công nghệ ( một dạng khác của hàn gio khí) nhưng lại cần cẩn thận về an toàn trên hết.

Nguyên liệu đầy đủ, máy móc hoàn chỉnh, lũ Mộc Tư Hàn nung nhôm oxit rất thuận tiện, đầy đủ cả, vậy là ông tướng Ngô Khảo Ký cứ rảnh là chạy về Đông Cung mày mò làm ngọc chơi.

Vì sao hắn làm ngọc?
Đơn giản thích được không mấy thằng khùng hay soi.

Đùa thôi, cũng không phải là gì to tát, việc trang sức trang điểm làm đẹp luôn là thứ xã hội cần khi đạt đến một mức thịnh vượng nào đó, riêng khoản ngọc dành cho phục vụ hai bà chị Lý Từ Huy và A Đóa đã làm Ngô Khảo Ký nhức đầu.

Phụ nữ ai cũng mê mẩn mấy thứ lấp lánh đẹp đẽ, lại thêm em dâu của Ngô Khảo Ký nhiều bạt ngàn, kể cả mẹ, họ hàng, các thứ cộng lại là một con số khổng lồ.

Thôi thì nguyên liệu thừa, máy móc đủ, sản xuất một ít thỏa mãn nhu cầu của mấy chị.


Dù sao chất lượng như nhau, đẹp như nhau.

Không mở miệng nói khái nhiệm ngọc nhân tạo thì cả ngàn năm sau mới có người tìm ra chân lý.

Sản xuất một mớ cất kho để đó dùng dần, còn buôn bán, có lẽ bán một ít cũng được, không sao cả.

Thậm chí có thể thừa nhận đây là một loại ngọc “đặc biệt” của Đại Việt Đế Quốc còn đặc biệt như thế nào đó là chuyện tương lai xét.

Thế nhưng chế ngọc không dễ, thành phần đều rất tinh khiết nhưng tỉ lệ phải mò, thêm vào đó ngọn lửa khò bột cũng phải điều chỉnh, không thể quá nóng cũng không thể nhiệt độ thấp.

lượng Oxi vào bao nhiêu, lượng Hydro vào bao nhiêu phải mò.

Do đó ông tướng Ngô Khảo Ký mới mặc giáp toàn thân phòng cháy nổ chui Đông Cung nghịch.

Mà hắn nghịch sắp ra sản phẩm rồi, mấy mẻ nung này đã cho ra Sapphire màu lam rất đẹp.

Thật ra thì công nghệ Verneuil method rất an toàn, vì ống phun oxy luôn chứa cả bột nhôm Oxit, Hydro không thể chạy ngược vào đây tạo nên hiện tượng nuốt lửa gây cháy nổ.
“ Nhìn này… “ Ký lấm lét móc túi quần ra một viên Sapphire màu lam lớn , đã được mài góc cạnh đẹp đẽ.

Mài là mài lên mấy tấm chất liệu mà AI Thiệu hưng cho đấy , chứ Ký biết quái gì mài ngọc.
“ Oa … to vậy… đẹp quá… nhìn giống thật nhỉ” Lý Từ Huy bắt lấy săm soi nhìn , miệng tươi như hoa.
“ Em bị ngáo à.

… cái gì là giống thật nó là Sapphire thực sự chứ có phải thuỷ tinh giả đâu, thành phần, cấu tạo đều là Sapphire tự nhiên giống nhau..” Ngô Khảo Ký sạm cả mặt, đúng là cái đồ không hiểu biết, công lai bao lâu mày mò.
“ Ừ há… thành phần cấu tạo có khác nhau đâu nhỉ? Nhưng nó không phải tự nhiên” Lý Từ Huy hơi lú mà nghéo đầu suy nghĩ.
“ Cho nên mới gọi là hàng nhân tạo mà không gọi là hàng fake…” Ngô Khảo Ký dỗi..
“ Ha ha không dỗi… ngoan ngoan… đẹp lắm ấy… quan trọng đẹp là được, quản nó đâu ra… làm làm cho vợ mấy viên bự gắn lên đây… à nhớ làm người khác bé thôi đấy..”
Hai vợ chồng cứ thế bàn tán râm ran với nhau thì thầm to nhỏ…
“ Ba … đá đẹp vậy… “ Thằng Tuấn từ lúc nào lại nhắt qua bên này…
“ Cho ngươi… cấm nuốt mồm đấy..” Ngô Khảo Ký đưa luôn cho thằng này nghịch, thằng Tuấn nó khôn lắm , không có kiểu bạ gì cũng bỏ mồm thử thử.
“ Abla… bla..

ba ba” Tiểu Ni muốn tranh, giơ tay mập mạp muốn cướp..

Còn lâu á, tre nhỏ nó mà giữ đồ thì đố mà lấy ra..

Vậy là nhà Nhị Đế Oa ao Hu hu gào khóc một trận lớn , loạn cả khu.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui