Chúa ơi! Quả dưa này sao mà to thế?
Bên ngoài đồn đãi là Phong Ngự Niên có một người vợ giấu ba năm rồi không công bố, không ngờ đó lại là bạn gái Lộc Hoa đưa tới đây?
Mà nghe ý tứ trong lời nói của bọn họ, cùng với ánh mắt Sanh Ca nhìn Mộ Chỉ Ninh trước khi đi.
Chuyện này có khi là mèo vờn chuột, cũng không đơn giản đâu!
Ánh mắt của đám người khi nhìn về phía Mộ Chỉ Ninh thay đổi trong nháy mắt.
Mộ Chỉ Ninh hơi hoảng hốt, không ngờ cô ta lại tự nhấc tảng đá đập vào chân mình.
Bây giờ, tất cả mọi người đều đang nghi ngờ liệu cô ta có phải là tiểu tam hay không!
Trợ lý Của Phong Ngự Niên, Lưu Niên, chủ động đứng ra thu dọn tàn cục, giải thích với mọi người.
"Xin mọi người đừng hiểu lầm, tổng giám đốc Phong và vị Sanh Ca tiểu thư kia đã ly hôn, trước mắt quan hệ với Mộ tiểu thư vẫn chỉ là quen biết bình thường, chuyện hôm nay hy vọng mọi người cho nhà họ Phong xin một chút mặt mũi, đừng nói ra ngoài một lời nào.
"
Sau một hồi khắc phục hậu quả, đám đông cuối cùng cũng giải tán.
Phong Thanh Thanh hồi phục lại một chút thể lực, cô ta đứng lên từ trên mặt đất, nắm chặt tay áo Phong Ngự Niên.
Quầng thâm dày của cô ta nhìn rất buồn cười, cô ta vẫn không cam lòng nghiến răng nghiến lợi nói: "Anh, chuyện này anh phải giúp em, tiện nhân kia bắt nạt em chính là đang làm xấu mặt nhà họ Phong trước mặt mọi người, anh nhất định phải dạy cho chị ta một bài học nhớ đời.
”
Mộ Chỉ Ninh cũng ở một bên nói giúp: "Ngự Niên, đêm nay Thanh Thanh quả thật đã phải chịu nhiều uất ức, bên phía Sanh Ca bây giờ anh định làm thế nào? ”
Ánh mắt Phong Ngự Niên khá nặng nề, anh lần lượt liếc hai người họ một cái.
"Nếu em đã khăng khăng muốn thế, vậy trước tiên phải đi xem camera giám sát cái đã.
"
Sau khi nói những lời này đầy hậm hực, anh nhấc chân lên rời đi trước.
Trên mặt Phong Thanh Thanh hiện lên một chút bối rối, theo bản năng nhìn về phía camera trên cột đèn đường ở vườn hoa.
Nghĩ đến việc camera này cũng chỉ có thể nhìn thấy hình ảnh cô ta bị bắt nạt nên hẳn là không có vấn đề gì lớn.
Lúc này cô ta mới đuổi theo bước chân của Phong Ngự Niên cùng với Mộ Chỉ Ninh.
Trước khi đi Sanh Ca đã cố ý phân phó quản lý khách sạn East rằng, chờ đến khi ba người Phong Ngự Niên vừa xuất hiện, quản lý cứ cung kính dẫn bọn họ vào phòng giám sát, trước khi đi ông ta còn nhìn thoáng qua vẻ mặt choáng váng của Phong Thanh Thanh.
Phong Thanh Thanh bị ánh mắt đó săm soi thì đuổi theo mắng: "Nhìn cái gì mà nhìn! Tiểu thư đây cho dù có không trang điểm thì cũng cao quý hơn lũ tiện nhân mấy người nhé.
”
Quản lý mặt xám xịt chạy đi, trong lòng lại rất không phục, xem cô còn có thể kiêu ngạo bao lâu!
Trong phòng giám sát.
Video được bật và được phát từng giây một.
Phong Thanh Thanh không thể ngờ được rằng camera khách sạn lại có thể ghi âm.
Cô ta nghe tiếng chửi rủa của bản thân trong video giám sát, cùng với việc mình động thủ trước nhưng không thành rồi bị Sanh Ca khống chế ngược lại, mặt càng ngày càng trắng đi!
Sắc mặt của Phong Ngự Niên đen đến đáng sợ, ngày càng âm trầm, điềm báo cho một cơn giận sắp tới.
Phong Thanh Thanh thoáng liếc mắt nhìn biểu cảm của anh, hoàn toàn kinh ngạc.
"Anh, anh nghe em giải thích cái đã! "
Phong Ngự Niên không thèm để ý đến cô ta nữa mà xoay người rời đi.
"Anh!"
Cô ta đuổi theo, nội tâm vẫn cảm rất không phục: "Em nói chuyện khó nghe một chút, nhưng em không có ý xấu! Anh cũng thấy đấy, cô ta còn dí đầu em vào trong đài phun nước, em còn chưa chạm vào một ngón tay của cô ta đâu.
”
Sắc mặt Phong Ngự Niên tái mét.
"Phong Thanh Thanh, người khác thì không biết, nhưng anh hiểu rõ em nhất, em giả vờ đưa tiền cho cô ấy rốt cuộc là có ý định gì thì trong lòng em rõ ràng nhất.
"
Nhất thời khuôn mặt nhỏ nhắn của Phong Thanh Thanh trở nên trắng bệch, cô ta không cam lòng khóc: "Em chỉ muốn giáo huấn cô ta một chút, em không chịu được khi cô ta vừa bám lấy anh lại vừa đi quyến rũ thằng đàn ông khác, em chỉ đang bất bình thay cho anh thôi.
”
Lời này vừa nói ra, Phong Ngự Niên lại trầm mặc, đáy mắt nhìn hơi tối tăm không rõ.
Phong Thanh Thanh cho rằng anh đã dao động, trong lòng mừng thầm, quyết định thừa thắng xông lên.
"Anh nhìn kỹ đi, tổng giám đốc Lộc kia thân mật với chị ta biết bao, nhất định là bọn họ đã ngoại tình lúc còn là vợ chồng với anh.
Anh nên cho loại đàn bà ti tiện này một bài học.
”
Cô ta ngừng lại một chút rồi tiếp tục nói: "Hay là chúng ta hãy lợi dụng chuyện lần này để xóa âm thanh trong video giám sát đi, đăng clip này lên trên mạng, trong nháy mắt cô ta sẽ bị ngàn vạn người chửi bới, thanh danh cũng mất hết, anh thấy có được không? ”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...