Ly hôn với nhân vật phản diện

Trần Mộc thực sự nghĩ ra không ra, vì sao đang quay phim tốt như thế, Kỳ Uyên lại đột nhiên thừa nhận như vậy. Hai người bọn họ bây giờ đến cả cả đơn ly hôn cũng đã nghĩ xong xuôi rồi, chờ anh ta quay xong bộ phim này quay về liền ly hôn. Hiện tại anh ta tự thừa nhận mình kết hôn, vậy thì sau này làm sao có thể giải thích việc ly hôn với đám fan mê phim ảnh kia đây? Lần này anh ta lại muốn làm ra cái trò gì đây không biết.
 
Thật ra, chuyện Kỳ Uyên tự mình thừa nhận kết hôn là có nguyên nhân, chỉ bởi vì một phần ăn sáng thôi, một bữa ăn sáng cực kỳ phong phú.
 
“Sữa đậu nành ngọt, đậu hũ ngọt, cháo bát bảo, bánh nhân đậu, bánh nhân mè, bánh bao nhân sữa trứng…” Lý Khiết thuộc như lòng bàn tay mà đem những hộp đựng thức ăn sáng ra tới, lại nhất nhất đặt trên bàn của Kỳ Uyên, ngọt ngào cười nói: “Em mang bữa sáng cho anh, đều là đồ ngọt. Anh có thích không?”
 

 
Kỳ Uyên đang hóa trang, dùng khóe mắt liếc qua đống đồ ngọt kia một cái, mày nhăn lại như có thể kẹp chết một con ruồi, quyết đoán cự tuyệt nói: “Cảm ơn, cô đem đi cho người khác ăn đi.”
 
Trên mặt Lý Khiết cực kỳ ấm ức, “Sáng sớm em đã nhờ người đi mua, anh nếm qua một chút đi, em họ của anh nói anh thích nhất đồ ngọt.”
 
Em họ….
 
Trong nháy mắt Kỳ Uyên nhớ tới bàn đồ ăn ngọt chết người không đền mạng kia, lập tức câm nín, thật là một người phụ nữ đáng chết, tự mình ‘độc’ anh còn chưa nói, bây giờ còn đem cái chiêu này dạy cho người khác, để xem trở về anh thu thập cô như thế nào!
 
“Không được, lúc trước đã ăn quá nhiều, gần đây tôi phải ăn kiêng đồ ngọt.” Kỳ Uyên nói, anh hiểu rõ mục đích của Lý Khiết, lúc trước không ra mặt nói rõ scandal đã là giới hạn của anh rồi. Ở những nơi riêng tư thế này, cho dù là ở cùng đoàn phim anh không có nghĩa vụ phải cho cô ta sắc mặt tốt.
 
Liên tục bị cự tuyệt, trong lòng Lý Khiết khó chịu, cô là một cô gái xinh đẹp như vậy, cả ngày cứ lẽo đẽo đi theo sau theo đuổi anh, anh lại trưng ra bộ dáng ý chí sắt đá, cô thực sự không hiểu có phải mình thật sự kém cỏi lắm không?
 
Chỉ nghĩ như vậy, Lý Khiết cũng không rảnh lo lắng bên cạnh còn có chuyên viên trang điểm, trong lúc kích động chất vấn anh: “Vì sao mà mặc kệ em làm gì, anh đều cảm thấy chướng mắt hết vậy?”
 

 
Kỳ Uyên: ….
 
Chuyên viên trang điểm: …..
 
Chuyên viên trang điểm đích thị là một người nhiệt tình, yêu thích bát quái, nghe được không khỏi chớp chớp mắt, nghĩ thầm bên ngoài còn chưa bắt đầu khởi quay, bên trong đã bắt đầu diễn nha. Lý Khiết này cũng quá trâu bò rồi, có thể tự nhiên trước mặt cô ta mà thổ lộ với ảnh đế! Thật sự không sợ cô ta đem bát quái đồn đại ra ngoài hay sao?
 
Trong nháy mắt, mặt Kỳ Uyên trầm xuống, mím môi không kiên nhẫn mà quát lớn: “Lý Khiết, cô một vừa hai phải thôi.”

 
Lý Khiết truy vấn: “Em sẽ không. Vì sao mà ngay cả một cơ hội anh cũng không cho em?!”
 
Kỳ Uyên giơ tay để chuyên viên trang điểm tạm dừng, sau đó quay người nhìn thẳng vào Lý Khiết nói: “Tôi kết hôn rồi, cũng thực sự yêu vợ tôi, cho nên không thể cho ai cơ hội được.”
 
Lý Khiết trực tiếp hóa ngốc.
 
Chuyên viên trang điểm rất muốn ném những đồ trang điểm trên tay xuống, sau đó ôm mặt hét lớn!
 
Trăm triệu lần không thể nào nghĩ tới loại kết quả này, cái này cũng thực sự là quá phấn khích rồi đó!!
 
Chờ cho đến khi Kỳ Uyên hoàn thành cảnh diễn xong, tất cả đoàn phim cơ bản đều biết chuyện anh đã kết hôn, không chừng không lâu nữa tin tức này cũng nhanh chóng bị tuồn lên mạng. Nhưng chỗ đứng của anh trong giới khá cao, nên người trong đoàn phim không có nhiều người tìm anh để xác nhận, nhưng thật ra đạo diễn cũng từng thuận miệng hỏi một câu: “Cậu kết hôn rồi?”
 
Kỳ Uyên trả lời: “Đúng vậy.”
 
Sau đó chính là không có sau đó nữa, nói với đạo diễn xong, anh chỉ tập trung đóng phim, những thứ bát quái lung tung rối loạn khác không liên quan đến anh.
 
Nhưng đoạn đối thoại ngắn gọn đó lại làm cho một đám người đứng một bên nghe bát quái, tâm tình ngứa ngáy khó chịu.
 
Giữa trưa khi Trần Mộc đi đưa cơm cho Kỳ Uyên, ánh mắt mọi người nhìn cô đều thay đổi. Ban đầu mọi người nghi ngờ cô chính là tình nhân nhỏ của Kỳ Uyên, sau đó lại được Triệu Đình chứng thực, hai người ở chung một chỗ, nhưng cũng không cùng phòng, xác thực là mối quan hệ anh em họ. Nhưng sau buổi sáng nay, ảnh đế đã thừa nhận mình đã kết hôn, vì thế Trần Mộc lại một lần nữa trở thành đối tượng khả nghi.
 
Trong mấy ngày chung đụng, mặc kệ là diễn viên hay nhân viên đoàn phim đều có thể nói chuyện qua với Trần Mộc vài câu, nhưng sau khi tin đồn lan ra, không ai dám nói giỡn với cô, chỉ đứng xa xa mà nhìn cô.
 
Trần Mộc bị nhìn đến mức bực bội, dứt khoát tránh bên người Kỳ Uyên, ai cũng không thèm để ý tới, ngoài miệng chất vấn Kỳ Uyên: “Anh đã nói gì?”
 
Kỳ Uyên dù bận vẫn ung dung thưởng thức đồ ăn vợ mình nấu, vui vẻ nói: “Ôi bức tranh thực là yên tĩnh.”
 
Trần Mộc bất đắc dĩ nhìn anh: “Có phải là vì chuyện hôm qua không?” Ngày hôm qua do hai người ăn giấm lẫn nhau, khi không lại cãi nhau một trận, nếu công khai thân phận sớm hơn, người khác biết được quan hệ của bọn họ cũng có thể tránh được những loại hiểu lầm không đáng có này.
 
Kỳ Uyên giương mắt nhìn cô, không hé răng, xem như thừa nhận.
 

Trần Mộc thở dài nói: “Thật là tự dưng khi không lại tìm thêm việc, chúng ta ngay cả đơn ly hôn cũng đã chuẩn bị xong, lúc này anh lại nói mình đã kết hôn, vậy thì sau khi ly hôn anh tính dùng lý do gì để giải thích?”
 
Kỳ Uyên cười khẽ, thấp giọng nói: “Em lo lắng cho anh à? Nếu thực sự băn khoăn như vậy, chúng ta có thể không cần ly hôn nữa, dù sao thì trên đơn thỏa thuận ly hôn kia vẫn chưa ký tên.”
 
Trần Mộc nhìn anh với ánh mắt hình viên đạn nói: “Đây mới chính là mục đích thật sự của anh.”
 
“Em suy nghĩ nhiều rồi, đã đồng ý một tháng chính là một tháng.” Kỳ Uyên hài hước nói, “Nhưng nếu như em đổi ý, anh cũng không có ý kiến.”
 
Trần Mộc: ….
 
Nhìn mặt mày mang theo ý cười của Kỳ ảnh đế, Trần Mộc cảm thấy có chút vi diệu, Kỳ Uyên hôm nay so sánh với người ngày hôm qua lại cảm thấy có chút không giống nhau. Lúc trước ở trước mặt cô, còn có chút trong ngoài bất nhất, có một chút thôi, nhưng lúc này nhìn thấy cô, lại có thêm một chút tùy ý, lại tỏ ra có chút giận dữ.
 
Không lẽ là bởi vì hôm qua cô vạch trần bí mật của anh sao?
 
Nhưng tối qua cho đến cuối cùng, anh cũng chẳng nói thật tí nào, vẫn cứ khăng khăng đó là màn hình chờ, còn tung ra một đống câu hỏi mà cô không có cách nào trả lời nữa chứ.
 
Đúng là một người đàn ông nguy hiểm, cô nghĩ.
 
Bởi vì không khí phim trường thực sự rất quỷ dị, Trần Mộc chờ Kỳ Uyên ăn cơm xong liền thu dọn đồ đạc, yêu cầu tài xế đưa cô về khách sạn. Cho dù Kỳ Uyên làm gì cũng sẽ không ảnh hưởng đến quyết định một tháng sau ly hôn của cô, cô không nghĩ sẽ đi quản, mà có muốn quản cũng không quản được.
 
Trở về khách sạn, lúc đang ngủ trưa, sau đó lại bị Hai hào gào cho tỉnh.
 
Trần Mộc rất ghét bỏ nói: “Anh còn sử dụng được không đó, nói chuyện một nửa liền trực tiếp tắt mất không thèm hé răng nửa lời.”
 
Hai hào nói: “Ngày hôm qua thực sự không phải lỗi của tôi, là một yếu tố ngoại lực rất mạnh tắt máy của tôi.”
 
Trần Mộc trở mình, không tiếp tục ghét bỏ nó, vì cô bỗng nhiên nhớ tới tình hình tối hôm qua, lúc đó Hai hào đang nói chuyện với cô đang nói đến một nửa thì tự nhiên im bặt. Sau đó, lúc cô qua phòng của Kỳ Uyên, phát hiện anh đang sử dụng máy tinh làm việc trong đống ký tự cô không hiểu kia.
 
Không biết có khả năng là Kỳ Uyên thực sự biết đến sự tồn tại của Hai hào hơn nữa còn có thể khống chế nó không?
 

Trần Mộc bị chính suy nghĩ của mình dọa sợ, nếu Kỳ Uyên thực sự có năng lực này, như vậy khẳng định anh ta rõ ràng biết thân phận của cô.
 
Nhưng mà hệ thống chủ sẽ cho phép loại ‘hacker’ này tồn tại trong thế giới giả thuyết này sao??
 
Hệ thống chủ tồn tại ở cái dạng gì? Mỗi lần Hai hào nhắc đến hệ thống chủ đều cực kỳ sùng bái cùng tỏ ra kính sợ, Trần Mộc chưa thấy qua nó nên không thể nào đưa ra nhận xét, chỉ cảm thấy nó chắc là một cái siêu cấp máy tính chuyên khống chế thế giới giả thuyết.
 
“Hai hào, lúc trước anh có nói có một cái hệ thống đi theo người gọi là gì, Một hào?” Trần Mộc hỏi nó.
 
Hai hào kỳ quái nói: “Tại sao cô đột nhiên lại hỏi cái này? Tôi không phải đã nói với cô là Một hào phản bội hệ thống chủ nên bị tiêu hủy rồi sao.”
 
Trần Mộc cau mày truy vấn, “Anh có thể tra càng nhiều tin tức về Một hào một chút được không? Chẳng hạn như nó đi theo người nào, rõ ràng hệ thống chủ tạo ra nó là một hệ thống đi theo bên người, vì sao nó lại đi phản bội hệ thống chủ, còn phản bội kiểu gì?”
 
Hai hào: …
 
“Những tư liệu này đâu có thể tùy tiện tra được chứ. Hơn nữa tư liệu về Một hào, cũng bị tiêu hủy cùng nó rồi, tôi biết đi đâu mà tìm? Nhiệm vụ của cô còn chưa hoàn thành được ở đó nhọc lòng đi lo những chuyện râu ria.”
 
Trần Mộc: …
 
Giọng nói trong mơ kia rõ ràng nói với cô, nó là Một hào, còn muốn cô chờ nó. Thật sự cái này là một lời thỉnh cầu không đầu không đuôi, không có thời gian, không có địa điểm, không có người cụ thể, nói cô chờ vậy cô sẽ chờ cái gì? Hơn nữa nếu cô làm xong nhiệm vụ cô phải đi rồi, vì sao phải ở lại chờ một cái hệ thống đi theo người chứ?
 
Thở dài, Trần Mộc không thảo luận về vấn đề này nữa, trước khi thế giới cũ bị sụp đổ, Kỳ lão đại lại một lần nữa cường điệu, ngoại trừ anh ta không được tin tưởng bất kỳ ai. Cho nên theo bản năng Trần Mộc không muốn Hai hào nhìn thấy quá nhiều nội tâm của cô.
 
Ngủ xong giấc ngủ trưa, lại ăn không ngồi rồi, Trần Mộc chỉ có thể lướt di động giết thời gian, kết quả là cô lướt đến một cái Weibo. “Ảnh đế Kỳ Uyên công khai mình là người đã kết hôn, nhưng không tiết lộ vợ mình là ai…”
 
Weibo này đăng không bao lâu, nhanh chóng leo lên hot search.
 
Bởi vì tin tức đưa ra quá đột nhiên, quần chúng ăn dưa sau khi xem qua ai cũng sốc, sau đó lại suy đoán không biết có phải là Kỳ ảnh đế bị trộm tài khoản hay không!
 
[Nam thần của tôi làm sao có thể kết hôn được chứ!!!]
 
[Tôi không tin tôi không tin.]
 
[Trời ạ, có phải là thật không vậy?]
 
[Tôi muốn ra khỏi fan club.]
 

[Giới giải trí thật loạn, mấy ngày trước không phải còn tạo ra scandal với Lý Khiết hay sao? Quay đầu lại nói mình đã kết hôn? Tam quan đâu rồi?]
 
[Chuyện liên quan đến scandal rõ ràng là do người của Lý Khiết vẽ ra, Kỳ ảnh đế căn bản chưa hề nói gì, mọi người không thấy sao? Ngay cả Weibo của Lý Khiết anh ta còn chưa quan tâm.]
 
[Chỉ mình tôi tò mò người phụ nữ nào mới có thể bắt lấy được Kỳ ảnh đế đẹp trai ngời ngời như vậy?]
 
[Cũng tò mò nha…]
 
….
 
Trên Weibo có người mắng Kỳ Uyên ngụy quân tử, có người ủng hộ, có người chúc phúc, cũng có người muốn ra khỏi fan club. Trần Mộc ôm di động xem náo nhiệt, nhưng cuối cùng vẫn nhọc lòng mà gửi tin nhắn WeChat cho Quách Tử, hỏi cậu ta xem có đối sách gì không hay để chuyện này tiếp tục lên cao.
 
“Ý của em với công ty muốn xử lý quan hệ công chúng nhưng Đại ảnh đế không vui.”
 
“Anh ta thấy chuyện chưa đủ lớn hay sao?” Đúng là không biết muốn làm gì.
 
Bên này hai người còn đang thảo luận, bên kia Kỳ Uyên thừa lúc không có cảnh quay, cập nhật trạng thái mới trên Weibo. Cũng không thèm để ý xem bên dưới đang là một ‘bãi chiến trường’, trực tiếp đăng ảnh lên, kèm theo vài chữ: “Cam đoan không phải là giả.”
 
Bức ảnh kia là giấy hôn thú của hai người, nhưng chỉ là ngoài bìa.
 
Sau khi Quách Tử biết được, bên đầu kia điện thoại chói tai gào lên cứu mạng, sau đó vội vàng ngắt điện thoại.
 
Trần Mộc lại click mở Weibo, quả nhiên nhìn thấy được bức ảnh.
 
Vì sao? Rõ ràng là sắp ly hôn, còn gây ra một đống chuyện như vậy nữa, an an tĩnh tĩnh mà ly hôn không tốt sao?
 
Đúng là thời hạn một tháng quả thực là rất lâu! Nên có nhiều biến số xảy ra.
 
Càng nghĩ càng buồn bực, càng nghĩ càng cảm thấy không thoải mái, Trần Mộc nhanh chóng bước xuống giường, quyết định phải cho Kỳ Uyên một chút giáo huấn.
 
Vì thế đêm đó khi Kỳ Uyên về tới khách sạn, nhìn đến một bàn đồ ăn tối ngọt ngào, trong nháy mắt cả người bị đông lại.
 
Trần Mộc đứng bên cạnh bàn, giống như một người phục vụ nhiệt tình, cười tủm tỉm mà nói: “Nhanh tới ăn cơm đi, đây chính là đồ ăn anh thích nhất nha.”
 
Kỳ Uyên: …


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui