Luyện Vũ Tu Thần


Vội chấn áp luồng chân khí nhộn nhạo không yên trong người, Trần Phong nhìn về vị nữ tự trước mặt mà âm thầm kiêng kỵ, nàng có tu vi cao hơn hắn gần một trọng cảnh giới.
Như đối mặt với những võ giả bình thường khác, Trân Phong có đủ tư tin bản thân có thể đánh bại đối thủ, thậm chí kết liễu đối phương một cách dễ dàng.


Nhưng vị nữ tử khôi nỗi trước mặt này lại khiến cho hắn có cái nhìn mới về thực lực cũng kỹ xảo chiến đấu của người khác, Trần Phong lần lữa thầm than nói.


“Đúng là thiên hạ rộng lớn, núi cao còn có núi cao hơn, bản thân ta đúng là đã quá coi thường thiên hạ rồi.
Vậy hay để ngươi làm đá mài dao cho ta đi”

Trần Phong với ánh mắt hừng hực chiến ý nhìn vị mỹ nhân như ngọc đứng trước mắt này mà âm thầm nói ra.


Ngay sau đó hắn cấm chắc thanh bảo kiếm trên tay lần lữa nhìn về nữ tử kia, rồi một ánh kiếm như đột ngột bay giữa trời sao, kiếm khí sắc bén lăng lệ của Trần Phong như một lưu tinh lần nứa tiến tới đối thủ của mình.


“Lưu Tinh Dạ Nguyệt”

Kiếm này phát huy ra uy lực kinh khủng như chém hết thảy những gì cản đường của nó, nhưng kiếm khí đó dũng mãnh phi gần tới vị mỹ nữ kia chừng vài mét, cùng cùng thời khắc đó nữ tử kia cũng không phải ăn chay mà chịu đứng yên cho Trần Phong đánh.



Nàng ta thân pháp linh hoạt như gió, thân hình quyến rũ xinh đẹp, mang theo vẻ mặt lạnh như băng kia biến ảo không ngừng, rồi bằng kỹ xảo, nàng ta đã chánh được một nửa đòn công kích của Trần Phong.
Tuy chiêu thức đó của hắn có uy lực không nhỏ nhưng không có hoàn toàn đánh chúng đối thủ, vì vậy cũng không tạo ra nhiều tác dụng.


Nữ tử áo đỏ như máu đó nhân lúc Trần Phong vừa tân công nàng ta, lực cũ đã hết, lực mới chưa sinh ra thì ra tay tấn công hắn, Trần Phong cũng không tồi kỹ xảo chiến đấu của hắn cũng không phải quá tồi.
Bản thân bị rơi vào hoàn cảnh như vậy cũng không hoảng loạn, hắn bình tĩnh thủ thế, khóe miệng nhếch lên một cách quỷ mị, hắn núc này như một con mãng xà thủ thế tấn cống chỉ đợi đối thủ sơ hở thì sẽ ra tay kích sát.


Còn mỹ nữ áo đỏ kia thây hắn biểu hiện như vậy cũng không có biểu cảm lạ gì, nàng ta vẫn giữ nguyên tốc độ tấn công mà tiến tới, dưới khí thế áp lực từ đối thủ như vậy, Trần Phong biết không thể dọa được nàng chỉ đành cố kiên trì đem nhục thân chi lực sử dụng tới tận cùng.
Một kiếm từ dưới xuất ra, chĩa thẳng tới mi tâm mỹ nữ đó.


Hành động này của hắn ra ràng là đang liều chết cùng đối thủ, là kiểu đồng quy vu tận đó, hắn trong cơ thể đã không kịp sử dung chân khí do đã dùng hết vào đòn công kích vừa rồi.
Hắn cũng không thể khiến nàng ta bị mắc lừa, vì vậy chỉ còn cách liều mạng đồng quy vu tận với nàng.


Cho dù một kích đó của nàng ta có thể lấy mạng hắn nhưng kiếm của hắn cũng có thể nấy mạng của nàng.
Quả nhiên chiêu này của Trần Phong đã có hữu hiệu, đòn công kích của mỹ nữa áo đỏ kia khi tới gần hắn, nàng ta như đã nhận được sự nguy hiểm gì đó mà lách người, chánh đi mũi kiếm của Trần Phong.


Nhưng không ngờ dị biến lại xảy ra lần lữa, khi vị mỹ nữ áo đỏ đó lé mũi kiếm kia nhưng cũng khiến làm cho đòn công tấn công của nàng ta cũng bị lệch hướng đi, nó không đánh chúng Trần Phong mà chỉ sượt qua người hắn.


Trần Phong đương nhiên không có bỏ qua cơ hội quý báu như vậy, hắn sau một khoảng thời gian như vừa rồi đã đủ điểu động chân khí, vì vậy hắn nhanh tróng vận dụng chân khí dùng một kích toàn lực một kích tất sát nàng.


“Lưu Tinh Loạn Vũ”

Một luồng kiếm khí hung mãnh bỗng tử Trần Phong bộc phát mà ra, kiếm khí sắc bén kinh khủng như ngàn vạn cương phong đánh tới mỹ nữ kia.
Kiếm khí của Trần Phong không chỉ đơn giản là sắc bét cùng nhanh mà đi cũng đó như có ẩn hiện một loại sức lóng của nhiệt độ cực lớn tỏa ra do sự ma sát với không khí.


Điều đó làm tăng lực sát thương của chiêu kiếm đó lên mấy lần.
Nữ tử áo đỏ kia tất nhiên không thể chánh được chiêu kiếm vừa rồi của Trần Phong, nàng ta như không có sức phản khác, sau khi bị đánh chúng, nàng ta bị đánh bay tới một góc của võ đài, rồi chỉ vài giây sau cơ thể nàng ta lại như tên nam tử trước đó.

Từ từ phân hóa thành một loại trạng thái năng lượng kỳ dị rồi chui vào người Trần Phong.


Như đã có kinh nghiệm từ trước, Trần Phong nhanh chân ngồi xuống tại chỗ đả tọa, hắn nhanh chóng hấp thu nguồn năng lượng kia vào thể nội bản thân.
Loại năng lượng này như một đan dược trị thương thần kì nào đó vây, chỉ tỏng thời gian ngắn đã khiến cho những giấu vết thương thế trên người hắn hoàn toàn khỏi hắn.


Không chỉ vậy, loại năng lượng này sau khi trị thương cho Trần phong cũng bắt đầu được hắn chuyển hóa thành chân khí mà củng cố tăng cường tu vi bản thân.
Rất nhanh hắn đã hấp thu và hoàn toàn chuyển hóa nguồn năng lượng kia thành tu vi bản thân, mang tinh thần phấn chấn cùng vui vẻ thu công đứng dậy, Trần Phong không bản thân hắn sau khi qua được chận này lại được kỳ ngộ như vậy.


Điều là hắn vui hơn là, tỏng lúc giao chiến đó khiến cho kỹ xảo chiến đấu của hắn cũng được cải thiện rất nhiều, hơn nữa tỏng lúc giao chiến sinh tử với mỹ nữ đó, Trần Phong còn ép được tiềm lực bản thân, khiến hắn tu luyện được chiêu kiếm kỹ thứ ba trong Lưu Tinh Kiếm Quyết là Lưu Tinh Loạn Vũ, khiến cho thực lực của hắn tăng nên một tầng mới.


“Ha ha không ngờ chận đấu này khiến ta có nhiều tiến bộ tới như vậy.
Không chỉ khiến tu vi bản thân tăng nên một mảng lớn còn khiến cho bản thân tu luyện thành công kiếm kỹ cường đại hơn.
Không biết chận chiến cuối cùng sau đây còn có thể đem lại cho ta kinh hỷ gì?”

Trần Phong vui vẻ trong lòng mà cũng không có cố ý kiềm chế cảm xúc hưng phấn trong lòng mà nói ra.
Hắn mới thư thái chưa được bao lâu thì bất chợt có một giọng nói máy móc như lúc hắn mới tới đây lại vang nên.


“Người khảo nghiệm, chúc mừng ngươi đã thành công kiên trì vượt qua hai chận chiến vừa rồi, sau đây là chận chiến khảo nghiệm cuối cùng của ngươi.
Ngươi nếu có thể thành công vượt ra thì có thể đi tới cửa khảo nghiệm tiếp theo, đồng thời cũng sẽ nhận được phần thưởng tương ứng”


Sau khi nói xong những thông tin đó, giọng nói thần bí kia lại cứ như hư không biến mất, không có dấu tích, Trần Phong cũng đã quen với hoàn cảnh lơi đây nên cũng không có gì ngạc nhiên.
Trong lòng hắn đang tràn đây chiến ý cùng sự hưng phấn đợi chận chiến tiếp theo.


Không để cho hắn thất vọng, chỉ vài giây sau đó, từ không trung lần thứ ba xuất hiện một chùm năng lượng kỳ dị vừa rồi.
Chúng nhanh tróng đáp xuống võ đài cách Trần Phong vài bước chân, rồi những năng lượng đó từ từ ngưng tụ lại với nhau tạo nên một bống người mơ hồ.


Cũng không có để khiến cho Trần Phong đợi lâu, chùm năng lượng đó đã rất nhanh ngưng kết hoàn tất thành một cái kén, mà từ trong cái kén đó đi ra một người thiếu niên, hắn đi tới trước mặt Trần Phong rồi mỉm cười nhìn hắn.


Lần này thì Trần Phong bị dọa cho sợ thật rồi, hắn như chết đứng, nhìn vào người thiếu niên đứng đối diện với hắn, Trần Phong không ngờ ở đây lại có thể xảy ra chuyện kỳ dị tới mức này.





.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận