Luyện Ngục Trùng Sinh
Hồ nháo một hồi thì cũng đã xong phần làm quen.
Hạ đại diện cho mọi người giải thích cho Thiên Vy về những cái cơ bản như là điểm hồi sinh, màn chơi, nhiệm vụ… Theo như chỉ dẫn của Hạ, cô mở được bảng cá nhân của mình:
Tên: Trần Huyền Thiên Vy
Điểm hồi sinh: 1 (đủ 1000 điểm là có thể trở về trần gian)
Điểm sinh hoạt: 10 (dùng để mua những vật phẩm trong shop)
Thú cưng: không
Năng lực đặc biệt: không
Vật phẩm: không
Danh hiệu: Cô gái nhỏ la hét
Thiên tò mò nhòm vào bảng cá nhân của Thiên Vy, danh hiệu “cô gái nhỏ la hét” ngay lập tức làm hắn chú ý.
Thiên không giấu được tò mò hỏi:
-Ở màn tân thủ em hét kinh lắm à?
- Dạ hét hết ba đêm thông liền - Thiên Vy đỏ mặt trả lời.
Thiên nghe được câu trả lời liền dùng ánh mắt ngưỡng mộ rồi giơ ngón cái lên mà tán thưởng “cô gái nhỏ la hét”.
Trong cả ba đêm hắn còn không thốt lên được cả tiếng nào, mà cô gái nhỏ này lại hét liền lúc ba đêm liền, bản lĩnh cũng không phải là nhỏ.
Hạ nghe hai người trò chuyện cũng nổi tính tò mò, anh liền hỏi về màn tân thủ “cực dễ” của hai người.
Nghe xong đầu đuôi, đến anh cũng phải thốt ra hai từ “dị thật” về cái cốt truyện hệ thống tự bịa ra này.
Bỗng nhớ ra gì đó, Hạ lập tức nhíu mày lại.
Anh nói:
-Nếu Thiên Vy đã qua màn cực dễ rồi thì màn tiếp theo của đội chúng ta chẳng phải là từ trung bình trở lên sao.
Nụ cười trên môi của Thiên vụt tắt, thay vào đó là nét ngưng trọng ngay khi nghe những lời của Hạ.
Thiên Vy thấy hai người đột ngột thay đổi thái độ như vậy thì tò mò hỏi:
-Màn chơi độ khó “bình thường” thì sao ạ?
Thiên chỉ chỉ về phía Hạ rồi nói:
-Thanh niên nghiêm túc này chọn mức bình thường ở màn tân thủ, và anh ta được vào phim saw.
- Phim saw? Có phải phim mà người chơi phải tự hành xác thì mới sống sót được không?- Thiên Vy kinh ngạc pha lẫn sợ hãi hỏi.
Hạ gật đầu xác nhận rồi nói thêm:
-Vì là màn tân thủ nên hệ thống có vẻ nương tay.
Phần jig saw tôi vào là phần 1,cốt truyện cùng nhiệm vụ cũng không thay đổi quá nhiều.
Cơ bản là chỉ cần cưa chân đi là thắng rồi.
Hạ cũng biết rằng cái việc cưa chân trong một màn chơi đối với hắn là bình thường, nhưng đối với người khác thì nó lại khá là sốc.
Thế nên anh thường kể câu chuyện này một cách nhẹ nhàng nhất, thậm chí còn là nói giảm nói tránh khi mà không đề cập đến chi tiết nhiệm vụ mà hắn phải làm trong màn đó.
Đợi một lúc cho sự kinh ngạc trong mắt cô gái nhỏ kia qua đi, Hạ mới tiếp tục phân tích:
- Nhưng mà màn của tôi qua mới chỉ là màn của cá nhân, hơn nữa lại là màn tân thủ.
Theo như dự đoán của tôi, càng nhiều người thì cốt truyện trong màn càng mở rộng.
Để đủ đất diễn cho mọi người thể hiện thì nhiệm vụ cùng những mối nguy hiểm theo đó mà nhiều hơn.
Thậm chí có những nhiệm vụ yêu cầu nhiều người phối hợp mới giải quyết được.
Thiên ngừng lại một chút rồi nhìn hai người dò xét, sau khi nhận được ánh mắt và cái gật đầu đồng ý từ hai người.
Anh mới hắng giọng mà nói tiếp:
- Cho tôi được nói thẳng, nếu xét riêng về sức mạnh thì cả ba chúng ta bây giờ đều dưới mức trung bình.
Thiên Vy mới qua màn tân thủ thì không nói làm gì, tôi và Thiên thì điểm sinh hoạt quá ít để mạnh lên ngay trong thời gian ngắn.
Nếu chúng ta vào màn chơi thiên về linh dị hay câu đố thì còn có cơ may chiến thắng.
Chứ chẳng may lọt vào màn chơi sinh tồn như kiểu zombie hay võ đài thì đừng nói là thắng, ngay cả sống sót cũng khó khăn rồi.
Bầu không khí trầm hẳn xuống sau khi Hạ phân tích xong.
Thiên Vy, cô gái nhỏ nhất cố gắng dùng giọng nói đáng yêu của mình để khích lệ mọi người:
- Tuy thực lực của chúng ta không ra gì.
Nhưng ít ra chúng ta vẫn còn có anh Hạ đây với khả năng phân tích và dẫn dắt như một vị leader thứ thiệt.
Nếu thêm một chút may mắn, muội nghĩ chúng ta hoàn toàn có thể qua được màn tiếp theo này một cách an toàn.
Hạ đang định nói gì thêm nhưng sau khi nghe được lời động viên của Thiên Vy thì anh ngừng lại.
Sau một hồi cúi đầu suy nghĩ thì anh mới ngẩng đầu lên mà nói với mọi người:
- Giờ cũng đã là nửa đêm rồi.
Theo tôi chúng ta nên nghỉ ngơi rồi ngày mai bàn luận tiếp.
Về điểm sinh hoạt thì mọi người hẵng để yên đừng sử dụng vội.
Tôi có một ý tưởng, nếu nó là sự thật thì sẽ giúp chúng ta rất nhiều.
Phòng chờ của luyện ngục cũng được chia ra làm 24 múi giờ, ngày và đêm để mọi người cảm thấy quen thuộc hơn.
Sau khi mọi người thống nhất ý kiến với nhau thì ai trở về nhà nấy.
Trước khi đi ngủ Hạ còn nhờ quang cầu đặt báo thức 8h sáng để đánh thức mọi người.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...