Lý Nguyệt xuất quỷ nhập thần, mỗi kiếm đều là đánh lén, nàng liên tục công phá phòng thủ của đám người này, làm cho những Địa cấp cao thủ này liên tục bị tổn thương, bọn họ hiện giờ chỉ có thể phòng ngự bị động.
Nói trắng ra, tình huống hiện giờ không phải là những Địa cấp cao thủ này vây công Lý Nguyệt, mà là Lý Nguyệt đối phó bọn họ, bởi vì thực lực của nàng viễn siêu những người này, kết quả rất rõ ràng, những người này sớm muộn gì cũng táng thân dưới kiếm của nàng mà thôi.
Kết quả là như thế, thời gian nửa nén hương trôi qua, một người đã ngã xuống, rất nhanh, một người khác cũng ngã xuống, thời gian những người này ngã xuống càng ngày càng ngắn, cho đến khi giải quyết toàn bộ.
-Lý Nguyệt uy vũ, đến đây ăn chút đồ ăn đi, đây chỉ là khúc nhạc dạo mà thôi, kế tiếp sẽ có thêm nhiều người nữa!
Diệp Lãng thấy Lý Nguyệt cuối cùng cũng giải quyết xong, hắn liền kêu lên.
Lý Nguyệt đứng ở đó một hồi, sau đó mới từ từ đi về phía Diệp Lãng ngồi xuống, ăn chút đồ ăn để bổ sung năng lượng.
Lý Nguyệt ngẩn người, bởi vì cô ta cũng có chút mê hoặc, trước đây nàng cũng không ngờ, mình lại có thể giải quyết những Địa cấp cao thủ dễ dàng như vậy, hơn nữa lại nhiều Địa cấp cao thủ như vậy.
Càng không thể tưởng tượng nổi, đối phương lại không có lực hoàn thủ.
Nếu là trước kia, đây có thể là mộng tưởng của nàng, nhưng hiện tại mộng tưởng đã thành hiện thực, nàng cảm thấy hiện giờ giống như trong giấc mơ.
-Tiêu chuẩn trước kia của ngươi, đã không còn là tiêu chuẩn của hiện tại, nếu ngươi muốn trở thành tuyệt thế cao thủ, đừng đứng bồi hồi giậm chân tại chỗ.
Vào lúc này đột nhiên Diệp Lãng nói ra, những lời này đối với Lý Nguyệt mà nói, giống như phải mà cũng không phải.
???
Lý Nguyệt mê hoặc nhìn Diệp Lãng, nhưng nàng nhanh chóng không để ý, bất kể là cái gì, lời nói của Diệp Lãng không sai, hắn đang chỉ điểm cho nàng.
Không bao lâu sau, nhóm người thứ hai xuất hiện, đám người này cũng là cao thủ giống nhóm trước, hơn nữa còn mạnh hơn nhóm đầu tiên một chút, tình huống này làm cho bọn Diệp Lãng cảm thấy kỳ quái.
Chẳng lẽ nơi này chính là tổng bộ của Tham Lang quân đoàn? Nếu không, những này cao thủ hi hữu lúc bình thường không thể nhìn thấy lại xuất hiện giống như ong vỡ tổ thế này. Truyện Tiên Hiệp
Kỳ thật đây không phải là tổng bộ của Tham Lang quân đoàn, nhưng đây cũng là một thành thị trọng yếu.
Mạc Lâm xuất hiện ở chỗ này, là vì hắn được phái tới quản lý nơi này, đương nhiên sự bổ nhiệm này chỉ là hình thức, là giá đỡ cho hắn, quản lý chính thức ở nơi này là một người khác.
Sở dĩ những cao thủ này xuất hiện ở nơi này, bởi vì hai người Diệp Lãng, lúc trước Tham Lang quân đoàn định dùng những cao thủ này ám toán hai người Diệp Lãng, cho nên ở phụ của hai người có rất nhiều cao thủ, mà ở nơi này, chính là khu vực phụ cận.
Nhưng mà, bọn họ vẫn chưa an bài được kế hoạch ám toán, liền phát sinh chuyện này, làm cho cả kế hoạch biến hóa rất vi diệu, mà biến hóa này làm cho những cao thủ này phải lộ diện.
Bọn họ vốn muốn ám toán hai người Diệp Lãng, kết quả hiện giờ biến thành Diệp Lãng ám toán bọn họ, bởi vì chuyện của Mạc Lâm vừa xuất hiện, vừa đi tiếp viện, kết quả liền có đi không về.
Biến cố lần này, làm cho cao thủ của Tham Lang quân đoàn bị diệp gần một nửa, điều này đối với Tham Lang quân đoàn mà nói, chính là đả kích trí mạng, chuyện lần này còn quan trọng hơn chuyện lần trước rất nhiều.
-Các ngươi... Các ngươi đã giết bọn họ?
Đám cao thủ kia nhìn những người nằm trên mặt đất, ngây ngốc một hồi, cũng quên mất chuyện của Mạc Lâm, dù sao bọn họ cũng không có hảo cảm với Mạc Lâm, thời gian quan tâm hắn không bằng quan tâm đến mình còn tốt hơn, đây là chuyện thường tình.
-Đúng vậy! Kế tiếp chính là các ngươi, Lý Nguyệt...
Diệp Lãng gật đầu, sau đó gọi Lý Nguyệt đi làm việc.
Lý Nguyệt liếc nhìn Diệp Lãng, sau đó thân thể lóe lên.
Chiến đấu bắt đầu.
Kết quả lúc này không sai biệt với lần trước lắm, nhưng lúc này Lý Nguyệt lại bị thương, không phải là nàng không cẩn thận, cũng không phải tự mãn về thực lực của bản thân, mà là vì đối thủ của nàng rất mạnh, lúc chiến đấu lại khó tránh khỏi chuyện ngoài ý muốn phát sinh.
Đương nhiên, những tên cao thủ kia cũng chết hết!
-Lý Nguyệt đến đây, ta sẽ trị thương cho ngươi một chút, nếu bọn họ vẫn tới đây như vậy, chuyện này sẽ không tệ!
Diệp Lãng vừa cười vừa nói, thời điểm hắn trị thương cho Lý Nguyệt, trong nội tâm có tính toán nhỏ nhặt.
Nếu Tham Lang quân đoàn vẫn tới như vậy, vậy thì mình sẽ tiêu diệt toàn bộ cao thủ của Tham Lang quân đoàn, chuyện này với bọn họ trăm lợi mà không có một hại, bởi vì có thể những cao thủ này sẽ cấu thành phiền phức cho hắn, nếu một ít thì không sao, nhưng nhiều người thì không giống.
Về suy nghĩ này, không lâu sau đã có người đến chứng minh, thế nhân đều biết được tin tức này, biểu lộ cũng không có bao nhiêu được sắc, bọn họ rất khó tin tưởng việc này là thật.
-Giết tiểu binh quá mệt mỏi, nếu bọn họ đến giống như lúc này, đúng là không tệ, ta cũng có thể nghỉ ngơi!
Lý Nguyệt gật đầu, cảm thấy lời này của Diệp Lãng rất có đạo lý.
Mà hình như ông trời nghe được lời của bọn họ nói, cũng giống như ý trời an bài, qua một thời gian ngắn, chuyện như vậy vẫn phát sinh, luôn có một ít cao thủ tiến đến, sau đó bị Lý Nguyệt chém giết.
Nếu một đám cao thủ tới, Lý Nguyệt sẽ rất phiền toái, thậm chí phải chạy trốn, nhưng nếu từng nhóm tới, nàng hoàn toàn có thể ăn tươi, đánh bại tất cả những người này.
Tình huống lúc này rất đặc thù, trước khi những người này đều phân tán ra bốn phía, sau khi nhận được tin tức, liền lập tức chạy tới đây, cũng không tập hợp ở địa phương khác, bởi vì bọn họ cảm thấy có lẽ ở phía trước có người của mình, mình chỉ cần đi qua hội họp là được.
Mà bọn họ nào biết được rằng, người đi trước đều đã biến thành người chết, bọn họ cứ đi qua như vậy, chẳng khác nào đưa dê vào miệng cọp.
Đương nhiên, thời gian càng lâu, vấn đề này sẽ bại lộ, bởi vì khi đó, đã có người thủ ở bên ngoài, bọn họ nhìn thấy những người đi vào đều không có động tĩnh, liền nhìn ra điểm kỳ lạ, sẽ nhắc nhở cho người tới sau một chút.
-Xem trận đánh kế tiếp sẽ rất ác liệt, Lý Nguyệt!
Diệp Lãng nhìn về phía Lý Nguyệt.
-Có chuyện gì?
Lý Nguyệt nhìn Diệp Lãng rất kỳ quái.
-Ta cho ngươi Đại Bổ Hoàn để ngươi mang theo tùy thân, lát nữa chiến đấu, vạn nhất thể lực của ngươi không đủ thì dùng đến nó. Lúc này, người đến không phải một ít, mà là rất nhiều cao thủ, có chút khó giải quyết!
Diệp Lãng có chút lo lắng phân phó với nàng một tiếng.
Lý Nguyệt ngây ngốc một lúc, nàng không nghĩ tới vào lúc này Diệp Lãng lại quan tâm đến nàng, nàng cười cười, gật đầu nói:
-Được! Ngươi cũng phải cẩn thận một chút, đến lúc đó ta không thể nào chiếu cố đến ngươi được.
-Không có việc gì! Ở đây ta đã có an bài, còn nữa, nếu ngươi ra bên ngoài, ở bên ngoài ngươi sẽ ăn thiệt thòi, bên trong này không gian nhỏ hẹp, bọn không thể nào phát huy ra ưu thế nhân số được!
Diệp Lãng tiếp tục chỉ điểm cho nàng về ưu thế khi chiến đấu.
-Biết rồi, ta không phải đồ đần!
Lý Nguyệt quệt mồm, nói rất khó chịu, biểu lộ này của nàng rất ít khi xuất hiện, người nhìn thấy cũng không nhiều, vào lúc này Diệp Lãng cũng không có tâm tư đi quản điều này.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...