"Không sao đâu Nhị tỷ, đừng nhìn đệ đệ như phế tài, đó là hắn lười ra tay thôi nếu thật sự hắn ra tay thì cả chúng ta cũng chưa chắc có thể thắng được hắn." Diệp Lam Vũ nói.
"Diệp Lãng, đừng đùa, nghiêm túc một chút!" Diệp Chỉ Tình phân phó đơn giản như vậy.
"Biết biết, các ngươi thực phiền phức, rảnh thì lên khán đài ngồi cho ta, ta muốn đấu, đúng rồi các ngươi định mấy người lên?" Diệp Lãng khu đuổi "nhân sĩ không phận sự", đồng thời cũng hỏi Ái Đức Hoa.
"... Chỉ có ta, trận đấu này nếu ta thua thì chúng ta sẽ nhận thua!"
"À, như vậy à, vậy thì đơn giản! Tất cả mọi người đi lên, mụ béo, ngươi cũng thu thập một chút rồi lên luôn đi, ngươi biết thói quen của ta rồi..." Diệp Lãng nói.
"Đã biết! Ta đã sớm thu thập xong, ta cũng không muốn bị ngươi hại." Chân Tiểu Yên trả lời, hóa ra nghe Diệp Lãng so đấu nàng lập tức đi thu thập ngay.
Chân Tiểu Yên là người hiểu luyện kim thuật của Diệp Lãng nhất, từ nhỏ đến giờ đã bị hắn hại không biết bao nhiêu lần!
"Đệ đệ, đừng quá tay nhé! Phong Hành đại nhân, tốt nhất ngươi nên gọi người tăng mạnh phòng ngự trận pháp ở đây đi, tốt nhất là cái loại có thể tiếp thụ cấm chú ấy." Diệp Lam Vũ một bộ như lâm đại địch nói.
Phong Hành trầm mặc một hồi, nhỏ giọng nói: "Có khoa trương vậy sao?""Tuyệt không khoa trương, tí nữa ngươi sẽ hiểu!" Thất công chúa một bên lên tiếng.
"Tốt, ta đi chuẩn bị!" Phong Hành gật đầu nói.
"?" Trong ánh mắt Phi Phi tràn ngập sự nghi hoặc, rốt cuộc chuyện này là sao?
"Tiểu Phi, lại đây, chúng ta tâm sự nào." Diệp Lam Vũ cũng học Diệp Lãng gọi Phi Phi, đánh với Phi Phi một lần rồi nàng cảm thấy khoảng cách giữa hai bên cũng gần hơn rất nhiều, không phải có người nói "muốn trở thành hảo bằng hữu thi một trong nhưng cách hữu hiệu nhất là đánh nhau" sao?
Cái này gọi là đánh nhau xong mới trở thành bằng hữu, đánh rồi sẽ biết tính cách của đối phương, không thể che dấu được!
Từ phong cách chiến đấu của Phi Phi có thể nhìn ra nàng là loại người ngay thẳng, mà nếu không đánh trận này thì không ai biết nàng sẽ mạnh đến vậy.
Bình thường tuy nàng kêu kêu gào gào nhưng vẫn không sử dụng vũ lực.
"Tốt, về sau chúng ta lại so đấu, đánh với các ngươi thật sướng!" Phi Phi gật gật đầu, rất trực tiếp nói.
"Ngươi ở cùng các nàng thì không sợ không có cơ hội đánh nhau..." Lúc này đám người Chân Tiểu Yên cùng Diệp Chỉ Tình đều thầm nghĩ trong lòng.
Khi tất cả mọi người rời khỏi sân, lại có vấn đề xuất hiện.
"Tiểu Nhị của ngươi như vậy là sao?" Ái Đức Hoa chỉ vào tiểu Nhị bên cạnh Diệp Lãng, nàng vẫn ở bên cạnh hắn, không rời sân.
"Không sao, sao sao cái gì?" Diệp Lãng thuận miệng trả lời, cũng không coi hắn ra gì.
"Ngươi muốn để nàng chiến đấu sao?"
"Nếu cần thì ta sẽ cân nhắc..." Diệp Lãng vẫn tùy ý như vậy, tiểu Nhị chính là luyện kim vũ khí cực mạnh của Diệp Lãng, để nàng chiến đấu cũng là thực lực của hắn, đây chẳng có gì đáng trách cả.
Có điều chuyện này cũng không có mấy ai biết, như vậy mọi người sẽ cảm thấy hắn đang dựa vào nữ nhân!
"Đệ đệ, ngươi cho tiểu Nhị đến bảo hộ chúng ta đi, đối phó hắn còn không cần đến Tiểu Nhị! Bọn họ không hiểu tiểu Nhị là cái gì của ngươi..." Vì để đệ đệ mình càng nam nhân hơn một chút, làm đối phương càng thêm tâm phục khẩu phục, Diệp Lam Vũ bắt tiểu Nhị cũng ra sân.
"Ừ!" Diệp Lãng ừ một tiếng, tiểu Nhị cũng đi đến bên cạnh Diệp Lam Vũ bảo hộ các nàng.
"Bây giờ được rồi chứ, bắt đầu đi!" Diệp Lãng nhìn Ái Đức Hoa nói.
"Có thể bắt đầu rồi!" Ái Đức Hoa vũng kiếm, gió cũng gào thét theo.
"Đến đây đi!" Diệp Lãng bày ra một tư thế rất nam nhân với Ái Đức Hoa, ừ, đây là tư thế Lý Tiểu Long đối địch, đủ nam nhân a!
"Lấy ra vũ khí của ngươi!" Ái Đức Hoa trầm mặc một hồi, sau đỏ lại nói chuyện
Diệp Lãng tay không tấc sắt thì sao hắn lại công kích được, dường như hắn đã quên vừa rồi mình từng công kích qua, mặc kệ nó gì thì nói hắn muốn Diệp Lãng lấy ra vũ khí, chính là hai khẩu súng lần trước Diệp Lãng sử dụng trong luận võ kén rể.
"ừ..." Diệp Lãng đáp, nếu người ta bắt mình lấy vũ khí thì lấy a.
Khi Ái Đức Hoa nhìn thấy Diệp Lãng lấy ra vũ khí, hắn trầm mặc, giống như hắn, tất cả mọi người ở đây cũng trầm mặc - ngoài đám người Diệp Lam Vũ, các nàng thấy qua luyện kim vũ khí của Diệp Lãng rồi.
"Đây là cái gì?" Ái Đức Hoa lập tức hỏi.
Diệp Lãng lấy không phải ngân sắc song thương lần trước mà là một luyện kim đại pháo...
"Vũ khí à, không phải vừa rồi ngươi muốn ta lấy ra sao?" Diệp Lãng hồi đáp. Truyện Tiên Hiệp
"Nhưng lần trước ngươi đâu dùng cái này!" Ái Đức Hoa nói.
"Lần trước ta dùng cái gì? Ta quên rồi không phải đều giống nhau sao?" Diệp Lãng không thu hồi luyện kim đại pháo, chuẩn bị oanh tạc Ái Đức Hoa một chút.
"Không giống, lần trước ngươi dùng cái kia, màu bạc, có thể cầm trong tay, nhỏ hơn cái này rất nhiều!" Ái Đức Hoa rất kiên trì, không biết là thuần túy vì muốn trở lại tình huống như trước hay sợ hãi Diệp Lãng sử dụng luyện kim đại pháo.
"Ngươi thực phiền toái!" Diệp Lãng thu hồi đại pháo, sau đó lấy ngân sắc song thương từ trong giới chỉ ra.
"Đây là cái gì?" Luyện kim đại pháo của Diệp Lãng làm mọi người chưa thể lý giải, bây giờ còn lấy ra ngân sắc song thương, khán giả tỏ vẻ hoàn toàn không hiểu.
Lắc lắc hai khẩu súng, Diệp Lãng nói: "Cái này được rồi chứ?"
"Được rồi..." Ngay khi Ái Đức Hoa gật đầu nói có thể, hắn phát hiện Diệp Lãng đã nổ súng bắn.
"Bằng!""Bằng!"
Diệp Lãng bắn hai phát, hai viên đạn năng lượng trong nháy mắt lao đến trước mặt Ái Đức Hoa, may mà Ái Đức Hoa không phải người thường, miễn cường có thể tránh khỏi.
Sau đó đạn năng lượng đánh lên trên luyện kim trận, luyện kim trận dao động vài cái mới biến mất!
"A..." Sau khi Diệp Lãng nổ súng, người không rõ chân tướng đã hiểu hỏa ra luyện kim vũ khí này bắn ra một loại năng lượng như ma pháp, thoạt nhìn uy lực cũng không nhỏ.
Luyện kim vũ khí này cũng quá tiện lợi đi, cho dù là một người bình thường cũng có thể đánh bại được cao thủ, chỉ cần biết nắm chắc lấy cơ hội.
Mà lúc này Diệp Lãng cũng không dừng lại, tiếp tục nổ súng.
"Bằng bằng bằng..."
Diệp Lãng càng bắn càng thích, mà Ái Đức Hoa bên kia lại rất thống khổ, tránh qua tránh lại, mà hắn cũng thử sử dụng đấu khí ngăn cản nhưng lại phát hiện đấu khí mình bị bắn xuyên qua.
Điều này cũng là điều hiển nhiên thôi, cũng không phải nói hai súng của Diệp Lãng bắn ra đạn mạnh hơn đấu khí của hắn, kỳ thật đạo lý rất đơn giản, đấu khí Ái Đức Hoa phát ra có diện tích rất lớn mà Diệp Lãng lại tập trung, đây là điểm mấu chốt.
Bất quá may mà Ái Đức Hoa là Phong Hệ Vũ Giả, bình thường tốc độ của Phong Hệ Vũ Giả là nhanh nhất bởi có gió gia tốc thêm.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...