"Làm gì vậy! Ta đâu có nói sai đâu!" Diệp Lãng hoàn toàn không có giác ngộ sai lầm gì cả, vừa rồi kỳ thật Long Cát công chúa cảnh cáo hắn, tiếc là hắn không nhận ra mà thôi.
"Không thể nói, cho dù chỉ là nói cũng không được!" Long Cát công chúa rất là bá đạo nói, "Ta không thích nghe ngươi làm địch nhân của ta, cho dù là vì ngươi không biết, ngươi ngốc cũng không được!"
"Ta lại không làm địch nhân với ngươi, chỉ là không biết ngươi là Long Cát công chúa..." Diệp Lãng tựa hồ còn không rõ, may mà Lãnh Huyết Ngũ giữ hắn lại.
"Tiểu đầu đất, đừng nói nữa, Long Cát công chúa chỉ là không thích đối địch với ngươi, cho dù là nghĩ cũng không thích". Lúc này Lãnh Huyết Ngũ lại biến thành thông minh, tựa hồ giống hoàn cảnh của nàng vậy.
Vừa rồi không phải nàng và Diệp Lãng cũng như vậy sao? Thiếu chút nữa đã trở thành thù địch rồi, đây là điều nàng không muốn chút nào.
"Ừ..." Diệp Lãng đáp.
"Uy uy, các ngươi có thể để cho ta nói tiếp không". hoàng đế Chu Tước phát hiện tựa hồ mình nói chuyện với Diệp Lãng thường xuyên bị đánh gãy, không phải vì Diệp Lãng mà là bị Long Cát công chúa cướp lời.
"Thực xin lỗi, ngươi nói đi!" Diệp Lãng rất có lễ phép nói.
"Diệp Lãng, nếu chúng ta xem như người một nhà rồi thì cái khối Rubrik kia có thể cho ta được không, ta có thể cho ngươi giáp gấp hai lần!" Hoàng đế Chu Tước hỏi, hắn muốn khối Rubrik kia, mục đích giữ Diệp Lãng lại cũng chỉ vì vậy.
"Hóa ra ngươi nói cái này à? Không thể! Còn có, chúng ta cũng không phải là người một nhà!" Diệp Lãng cự tuyệt, cũng bổ sung. - .
Hoàng đế Chu Tước nhíu mày, sao tiểu tử này khó chơi như vậy.
"Cái ngươi đang nói cái gì? Rubik nào?" Long Cát công chúa kỳ quái hỏi.
"Là một khối Rubik của vua hải tặc Kiệt Khắc, lần trước ở bán đấu giá tiểu tử này dùng 30 vạn cướp từ tay lão Bát". Hoàng đế Chu Tước có chút vô lực nói.
"Một cái Rubik liền dùng 30 vạn, tiểu bại gia tử nhà ngươi vẫn thích bại gia như vậy! Bất quá, nếu phụ thân bỏ ra giá gấp đôi, thì nhất định là thứ tốt, ngươi tựa hồ lại buôn bán lời rồi!" Long Cát công chúa cười nói.
"Hừ!" Diệp Lãng rất không thích hừ một tiếng.
"Được rồi được rồi, phụ thân, người muốn cái Rubik này làm gì? Sẽ không vẻn vẹ vì bảo tàng của vua hải tặc Kiệt Khắc chứ? Cái này người đâu có thiếu, cũng sẽ không vì vậy mà bỏ xuống thân phận thương lượng với đệ đệ!" Long Cát công chúa trực tiếp hỏi, lúc này ở đây đã là người một nhà cả rồi.
Lúc này cần gì có thể nói thẳng , không cần bận tâm.
Bởi vậy hoàng đế Chu Tước cũng nói ra đáp án: "Các ngươi hẳn biết đến Long gia chúng ta có vài món truyền gia chi bảo, Chu Tước vũ y, Chu Tước kiếm thì các ngươi biết rồi đấy, cũng hiểu được uy lực của nó đấy. Mà các ngươi không biết với thứ kia thì hai thứ này căn bản không phải là cái gì cả! Thứ đó là vật thất truyền đã lâu - Chu Tước huyết ngọc!"
"Chu Tước huyết ngọc?" Long Cát công chúa nhíu mày lại, nàng tựa hồ nghe qua thứ này rồi nhưng không phải rất hiểu biết. Những người khác cũng vậy, mà có người thậm chí còn chưa từng nghe qua.
"Chu Tước huyết ngọc, căn cứ theo tư liệu lịch sử lưu lại, nó được ngưng kết từ máu Chu Tước mà thành, cũng trong suốt sáng bóng như những loại ngọc khác, chỗ khác duy nhất là màu sắc đỏ như máu. Nghe nói vì Chu Tước huyết ngọc là máu của Chu Tước ngưng kết mà thành nên có hiệu quả chữa khỏi những bệnh liên quan đến cốt thiệt, là một thần khí mà rất nhiều mơ ước!"
"Đồng thời cũng có một loại truyền thuyết, trên Chu Tước huyết ngọc có khắc một loại đồ văn thực thần bí, có thể làm cho người nắm giữ khối huyết ngọc này có thể phát huy ra hỏa hệ ma pháp siêu cường, hơn nữa bất luận kẻ nào cũng có thể phát huy, cũng không có tác dụng phụ gì. Có điều cho tới bây giờ vẫn không ai biết phương pháp sử dụng mà thôi!"
"Nhưng là một vật phẩm tăng phúc hỏa hệ, Chu Tước huyết ngọc cũng đã rất mạnh rồi, dù sao nó được ngưng kết từ máu của Chu Tước!"
Những lời này trên cơ bản đã thuyết minh được tầm quan trọng của Chu Tước huyết ngọc, không chỉ đơn giản là truyền gia chi bảo của Chu Tước đế quốc mà còn có công năng quỷ thần khó lường. Tuy chỉ là đồn, vẫn không thể xác định thật giả.
Lúc này mọi người ngây ngẩn cả người nhìn người nói ra những lời này, ánh mắt tràn ngập quái dị, tất nhiên là ngoài Long Cát công chúa và Lãnh Huyết Ngũ ra.
Nếu những lời này xuất ra từ miệng của hoàng đế Chu Tước thì là chuyện thuận lý thành chương rồi, cũng không ai kinh ngạc cả. Nhưng những lời này không phải từ hoàng đế Chu Tước mà là xuất ra từ miệng Diệp Lãng.
Diệp Lãng như thuộc lòng vậy, nói hết những gì liên quan đến Chu Tước huyết ngọc, điều này làm tất cả mọi người cảm thấy ý muốn nhất là hoàng đế Chu Tước. mà vì sao Long Cát công chúa và lãnh Huyết Ngũ lại không cảm thấy ngoài ý muốn? Một cái là vì Diệp Lãng luôn biết những chuyện ngạc nhiên cổ quái này, một cái là cảm thấy cái này vốn rất bình thường, chẳng có gì đáng để kinh ngạc.
Tuy Diệp Lãng mơ hồ một chút nhưng thành tựu trên mặt luyện kim thuật lại làm Lãnh Huyết Ngũ cảm thấy hắn là một người rất phi phàm.
"Căn cứ theo tư liệu lịch sử, từ hơn 1000 năm trước, khối Chu Tước huyết ngọc không còn xuất hiện trên nhân thế nữa, mà tính toán một chút thì đây đúng là khoảng thời gian vua hải tặc Kiệt Khắc phát triển nhất, không phải các ngươi bị hắn đoạt đi chứ?" Diệp Lãng tiếp tục nói.
Rốt cuộc tiểu từ này khôn khéo hay hồ đồ, chỉ căn cứ tư liệu lịch sử mà đoán ra nhiều như vậy, lúc trước hình như hắn cũng chỉ đọc một vài quyển sách, chỉ biết vua hải tặc Kiệt Khắc có bảo tàng khác, mà khối Rubik này chính là cái chìa khóa vào bảo tàng thôi nha.
Xem ra đứa con trai này của An Kỳ có chỗ khác người a!
"Quả thật là vậy, lúc trước quả thật Chu Tước huyết ngọc bị vua hải tặc Kiệt Khắc mang đi, nhưng không phải là cướp đoạt!" Hoàng đế Chu Tước nói.
"Ý , chẳng lẽ lời đồn là thật?" Diệp Lãng đột nhiên nói, rất có hứng thú nhìn hoàng đế Chu Tước.
"Cái này ngươi cũng biết? Hoàng đế Chu Tước có chút vô lực.
"Đồn gì?" Long Cát công chúa hỏi.
"Trong một quyển nhật ký của thủ hạ vua hải tặc Kiệt Khắc, ta nhìn thấy có lời đồn vua hải tặc Kiệt Khắc cũng không phải là một hải tặc bình thường mà là một quỷ tộc công tử xuống dốc vì hắn có lễ tiết khí chất của quý tộc thượng tầng, hơn nữa có trình độ giáo dục rất cao!" Diệp Lãng nói, "Lưu mang không đáng sợ, đáng sợ nhất là lưu manh có văn hóa, xem ra những lời này cũng áp dụng được với hải tặc!"
"Quỷ tộc công tử? Có năng lực mang đi Chu Tước huyết ngọc thì hắn không đơn giản là một quý tộc công tử. Mà nguyên nhân hắn trở thành hải tặc cũng không phải đơn giản!" Long Cát công chúa nhíu mày, nhìn hoàng đế Chu Tước.
"Khụ khụ, chỉ là chuyện cũ mà thôi, chúng ta không cần nghiên cứu làm gì, bây giờ Diệp Lãng ngươi cũng đã biết chuyện rồi, vậy ngươi có thể tặng khối Rubik kia cho ta không? Ta có thể bồi thường cho ngươi!" Hoàng đế Chu Tước hỏi.
"Không!" Diệp Lãng vẫn không nhả ra, đồ gia truyền của các ngươi thì liên quan gì đến ta.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...