Luyện Cổ Chí Tôn


Năm trăm trượng độ cao bên trong Yêu Các là một nơi ít ai đặt chân đến được, đừng nhìn Nhất Dạ Thiên Thu dễ dàng vượt qua màn chắn đi đến nơi này mà tưởng đơn giản, hầu hết người khác đến đây liền chỉ có thể đi đến ba trăm trượng độ cao.
Mà những người kia còn phải đi qua nhiều lần mới làm được, còn Nhất Dạ Thiên Thu cũng chỉ là lần đầu tiên.
Lần đầu đã là năm trăm trượng!
Tại độ cao như vậy, hắn có thể tùy ý chọn lựa cao cấp công pháp, lại bởi vì ít ai đặt chân đến, số lượng công pháp vì thế mà nhiều vô cùng vô tận, đa dạng phong phú.
Phổ biến nhất trong đó, thuộc về các quyển nằm trong Chí Tôn Thánh Đạo, tỉ như đứng đầu nhất sát phạt chi đạo Kiếm đạo kiếm quyết, bá đạo tuyệt luân Đao đạo đao pháp, trong nhu có cương Quyền đạo quyền pháp,...
Cầm đạo, cũng là một loại trong bảy mươi hai Chí Tôn Thánh Đạo, cho nên rất dễ dàng tìm thấy một khu vực trưng bày.

Bốn loại Thiên Địa Huyền Hoàng phẩm cấp, đã có đến ba loại bên trong xuất hiện, Thiên cấp lại không thấy tăm hơi.
Nên nhớ, bốn phẩm cấp này, ứng với bốn cảnh giới rõ ràng.

Hoàng cho Tiểu Yêu, Huyền cho Thượng Yêu, Địa thì Đại Yêu, mà Thiên phẩm điển tịch lại là Thánh Cảnh.
Trước mặt Nhất Dạ Thiên Thu, bày ra từng phần điển tịch, cao nhất chính là Địa phẩm, là duy nhất một cuốn được đặt cao nhất trên kệ, lần lượt từ trên nhìn xuống, liền thấy Huyền phẩm, Hoàng phẩm phân chia.
Nhất Dạ Thiên Thu mặc dù nắm giữ nhiều loại công pháp, nhưng Địa phẩm như vậy lại rất ít ỏi, dù sao hắn cũng chỉ là Dược Vương.
Lấy Yêu tộc hệ thống tu luyện làm gốc, trong Đại Yêu Cảnh, gồm có Yêu Vương, Yêu Hoàng cùng Yêu Đế.

Nhân tộc cũng là tương tự, chỉ thay một chữ Nhân phía trước.
Yêu tộc, có Đại Yêu Cảnh.

Nhân tộc, có Đại Nhân Cảnh.
Đời trước hắn là Dược Vương Nhất Dạ, tu vi thuộc về Nhân Vương.

Địa phẩm công pháp thì dành cho ba loại tu vi cấp bậc bên trong Đại Nhân Cảnh, mà không phải chỉ cho Nhân Vương, Nhân Vương dù sao cũng chỉ là thấp nhất một cấp bậc trong Đại Nhân Cảnh.
Nói chung, Địa phẩm điển tịch công pháp loại này, sinh ra liền dành cho Đại Cảnh thường được Hoàng cấp hoặc Đế cấp trưng dụng.
Về phần Vương cấp sinh linh, sở hữu một môn Địa phẩm công pháp, là chuyện rất hiếm gặp.

Ngay cả đời trước hắn làm Nhân tộc đệ nhất Dược Vương, nắm trong tay Địa phẩm công pháp cũng chỉ vỏn vẹn hai quyển.
Có thể thấy Địa phẩm công pháp trân quý cỡ nào.
Nói như vậy, trên kệ cao nhất cuốn này Địa phẩm công pháp Cầm đạo, so với vạn kim còn khó cầu.
“Ục ục.”
Ngay tại hắn vươn tay lên kệ cao muốn lấy xuống Địa phẩm công pháp, bỗng tâm thần đại chấn, tim gõ loạn nhịp.
“Là Vô Danh Kỳ Kinh, chữ Binh lại động!”
Nhưng, có điều kì lạ.
Tay hạ xuống lúc, tâm thần bất định.

Tay thượng lên cao, lại không có chuyện gì, đây là vì sao?
“Ừm?”
Rốt cuộc hắn phát hiện vấn đề, nhưng loại này báo hiệu cũng quá mức biến thái đi, có thể giống như cổ tích một dạng kia, từ trong thâm tâm cảm nhận được dẫn lối nào đó, nhưng bây giờ lại làm sao?
Chỉ dẫn cho hắn, là báo hiệu giống như tim đập chân run dạng này, không khỏi khiến người ta lạnh sóng lưng.
“Vấn đề ở chỗ, tại sao hạ tay lại có cảm giác này? Rốt cuộc là như thế nào?”
Nhất Dạ Thiên Thu nói, ánh mắt vô tình hạ một chút, đứng tại góc độ này nhìn xuống phía dưới, hắn thấy được một chuyện bất thường.

Hóa ra so với đẳng cấp thấp nhất công pháp Hoàng phẩm, còn có một giá đỡ.
Trên giá đỡ, có duy nhất một cuốn cũ kĩ đến đáng sợ điển tịch, ở trên có ba chữ Vọng U Tang.

Mà lại, ba chữ này còn không hoàn chỉnh, bị mất đi vài kí tự, vừa nhìn liền thấy không ổn.
Trước khi đi vào Yêu Các, hắn được mấy vị lão bối ngoài kia dặn dò, không cần biết chọn loại nào điển tịch, công pháp bên trong.

Nhưng chỉ cần mở ra xem nội dung bên trong, Yêu Các lực lượng sẽ tự nhận định đã chọn được, lập tức đào thải ra ngoài.

Trước mắt cái này Vọng U Tang mặc dù rách rưới đáng thương, nhưng thứ này là Vô Danh Kỳ Kinh mách bảo cho hắn.

Mặt khác, trên cao nhất vị trí lại là Địa phẩm công pháp.
Một cái Địa phẩm thiên hạ đỏ mắt tranh giành nhau, một cái sách cũ rách rưới không ai đếm xỉa, phải chọn cái nào?
“Đời trước lúc sắp chết ta gặp được ngươi, đời này trọng sinh cũng bằng ngươi mà ta có thể hoạt khoái.

Như vậy ta với ngươi giống như một thể, tin tưởng ngươi một lần này thì có làm sao!”
Trong miệng hắn “ngươi”, chính là chỉ Vô Danh Kỳ Kinh.

Chỉ thấy Nhất Dạ Thiên Thu không lại do dự, vươn tay bắt lấy Vọng U Tang, mở ra trang thứ nhất.
“Tang.”
Một đạo thanh âm vang lên trong đầu hắn, hai mắt hắn tối sầm lại, sáng lên lần nữa đã thấy đứng ngoài Yêu Các.
Nhất Dạ Thiên Thu có chút không vui, Yêu Binh cùng Yêu Các hai thứ này giống như ưa thích khiến người ta ngạc nhiên, làm sao cả hai đều ưa thích ném người khác ra ngoài như vậy.
Nhưng trong lòng hắn cũng có chút khâm phục Nhị Bảo thủ đoạn, từng là Không Gian chi đạo cao thủ, đứng đầu nhất nhóm người trên Khấp Huyết Giới về Không Gian tạo nghệ.

Hắn có thể tinh tường cảm nhận được Nhị Bảo khả năng.
Chỉ là, nếu như thật như hắn dự đoán, Nhị Bảo liền vô cùng đáng sợ.
Hắn tin rằng, Nhị Bảo này có khí linh.
Một cái vũ khí không có khí linh chỉ phát huy bảy phần sức mạnh, nhưng có khí linh lúc, lại có thể bùng lên mười lăm phần lực lượng, điều này rất đáng sợ.
“Rốt cuộc Nhị Bảo đã đạt đến tu vi dạng gì a? Đế cấp? Hay là Thánh cấp? So với Thông Linh Tổ Địa, Mục Thác Đế Đô, Mạn Bà La Môn ba cái khí linh.

Cái nào hơn cái nào a?”

Nhất Dạ Thiên Thu cười khổ, hắn cũng lại không quan tâm, đối với hắn dạng này vừa mới sống lại, nên tranh thủ nhiều chuyện khác, mà không phải quan tâm những thứ mình chưa thể với tới.
Hắn vừa ra đến, lại là mấy cái lão giả om tòm đi tới chúc mừng ríu rít, Yêu Binh cùng Yêu Các đều đi qua, chuyến này lấy Bảo hắn được lợi rất nhiều, giống như vậy đại cơ duyên, không phải cầu liền được.

Đương nhiên, muốn có đại cơ duyên cần có bản lĩnh nhận được, đổi lại một người khác đi vào Nhị Bảo vừa rồi, chưa hẳn sẽ phá đan điền trọng lập nội đan, chưa chắc Lôi phạt cùng lôi long xuất hiện, cũng không có Vô Danh Kỳ Kinh mách bảo Vọng U Tang để biết.
Có thể nói, chuyến này hành trình, giống như được định sẵn cho hắn.
Nhìn sắc trời xế chiều, vừa vặn kết thúc kì hạn một ngày, Nhất Dạ Thiên Thu đối với Dị Thương Yêu Quân ôm quyền nói: “Dị lão, chuyến này hành trình cũng nhờ các ngươi một mực bảo hộ, trước đa ta các ngươi một tiếng.”
Dị Thương Yêu Quân ngắt lời, khách sáo: “Nhất Dạ tiểu hữu, ngươi như xem ta là bằng hữu, cũng liền đừng khách khí, đây chỉ là bổn phận chúng ta.”
Nhất Dạ Thiên Thu gật đầu, nói: “Tiếp đến, ta có dự tính riêng, cũng phiền Dị lão thông cáo cho công hội một tiếng.”
Dị Thương Yêu Quân ngăn lại giữa chừng, nhìn trước sau một cái, mới lại nhỏ giọng nói: “Tiểu hữu ngươi làm sao lạc quan như vậy, chuyện này không thể tùy tiện nói ra, để người khác biết được hành tung của ngươi, cẩn thận mất đi cái mạng.”
“Thất phu vô tội, hoài bích có tội.

Ngươi mang Nhị Bảo công pháp cùng chiến binh đi ra, là tất cả mọi người đều thèm nhỏ dãi đồ vật, ngươi phải cần cẩn trọng, tránh cho người khát để ý.”
“Có chuyện gì, trước về Cổ Họa lại tính tiếp.”
Nhất Dạ Thiên Thu nghe vậy cũng gật đầu, hắn xem nhẹ vì hắn có nắm chắc, nhưng Dị Thương Yêu Quân lo lắng như vậy cho tính mạng mình, trong lòng hắn cũng có một chút ấm áp.

....


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận