"Tên lùn đáng chết, tự nhiên dùng truyền tống quyển trục sau lưng lão tử, ngươi tính toán như chó cắn á... ách...chóng mặt quá, mà đây là địa phương nào? Quang Minh sáo trang sao lại tự động phân giải??"
Mơ mơ màng màng mở mắt ra, Diệp Phong hồi tưởng lại quá trình bị quyển trục truyện tống, há mồm mắng chửi dữ dội một hồi cho vơi đi oán hận, rồi nghiêng đầu quan sát mọi chuyện chung quanh, phát hiện ra mình đang nằm trên mặt đất, Quang Minh sáo trang đã phân giải, thánh kiếm cắm trong bụi cỏ không xa bên phải hắn. Chung quanh toàn là đại thụ khổng lồ cùng hoa cỏ dại, trong đầu tràn ngập tầng tầng nghi vấn.
"Lôi Ân đại nhân tỉnh rồi, tỉnh lại rồi!" Trong khi Diệp Phong đang còn nghi hoặc, tại đại sảnh phủ đệ của lĩnh chủ ở Phong Diệp thành, Bối Khắc và Lạc Kì cảm ứng được tư duy của hắn, cao hứng nhìn Lộ Lộ ngũ nữ thần tình đang vô cùng ưu sầu hô to.
"Thiếu gia tỉnh rồi sao?! Bối Khắc, Lạc Kì, nhanh hỏi xem thiếu gia đang ở chỗ nào!" Lộ Lộ nghe được tiếng hô của Bối Khắc và Lạc Kì trước tiên, kinh hãi chạy đến bên thân hình to như ngọn núi nhỏ của chúng, ngẩng đầu nhìn chúng thúc giục.
"Phải rồi, Bối Khắc, Lạc Kì, nhanh hỏi xem chàng đang ở chỗ nào!" Tĩnh Hương, Mộng Hinh, Nguyệt Nhi, Liên Na tứ nữ cao hứng vây quanh chúng thúc giục.
Khi mấy người Mộng Hinh cùng dực nhân bộ đội truy đuổi mạnh mẽ, thú ải liên quân tấn công bộ đội Tạp Tư Đặc Lộ hoàn toàn tan rả. Tiểu Hắc chém đứt đầu Nguyên soái Khố Lạc, rồi an toàn quay về liên quân thú nhân vương quốc. Quân số chỉ còn không đến một phần mười, thất bại thê thảm này có thể nói là trận chiến sỉ nhục nhất của thú nhân và ải nhân từ trước tới nay!
Nam Bắc đại lục đệ nhất mĩ nam Áo Ni Khắc, thân dưới bị một lang nha bổng đầy giận dũ đánh trúng, mặc dù kịp thời cấp cứu bảo vệ được tánh mạng, nhưng tiểu huynh đệ vỡ nát không thể khôi phục, đành phải cắt đi, làm hắn mất đi tư cách nam nhân. Trong lòng bị một đả kích rất lớn, sau này nhất định sẽ thành trò cười cho thế nhân!
Hai chủ soái của thú ải liên quân chết trận, Ước Hàn công tước đương nhiên không bỏ lỡ cơ hội thuận lợi để đoạt lại những đất đai đã mất này. Liên hợp với quân của Mạt La, Quang Minh hai nước cùng với giáo đình viện binh đang đến, nhằm vào thú ải bộ đội của vương quốc phương bắc triển khai phản công mãnh liệt trên quy mô lớn.
Trăm vạn thú ải liên quân bị giết, chuyện lớn như vậy không tránh khỏi lan truyền ra xa. Đại danh của Mạt La hoàng gia Tư Lược đoàn và Lôi Ân như sấm động vang dội Nam Bắc đại lục!
Nếu như khi trước, Tư Lược đoàn thu được thắng lợi to lớn như thế, chúng thành viên nhất định sẽ cao hứng tổ chức tiệc ăn mừng. Nhưng hôm nay bọn họ căn bản không thể cao hứng nổi, bởi Diệp Phong đã thất tung năm ngày nay, bặt vô âm tín, khiến bọn họ mười phần lo lắng.
Lộ Lộ, Nguyệt Nhi, Tĩnh Hương, Liên Na tứ nữ, biết Diệp Phong thất tung mất liên lạc, bị dọa đến mặt mày tái mét, lo lắng khóc lóc, bảo vệ Thánh Ma chờ đợi tin tức. Sau khi nghe Phỉ Phỉ thông báo, Đế Na, Á Sắt Lâm, Ái Lệ Ti tam nữ, cùng với Tuyết Lị mà Diệp Phong vừa mới chơi đùa trên tay, cũng đều lo lắng khóc đến ướt đẫm cả người, chẳng biết hắn tốt xấu ra sao.
Bởi vậy, bây giờ Bối Khắc và Lạc Kì hô to Diệp Phong đã tỉnh lại rồi. Lộ Lộ ngũ nữ tự nhiên cao hứng!
'Lôi Ân đại nhân, Lôi Ân đại nhân. Ngài có thể cảm giác được sự tồn tại của chúng ta không?' Bối Khắc và Lạc Kì nghe ngũ nữ thúc giục, trong đầu liền hỏi Diệp Phong.
'À. Có thể cảm giác được. Lạc Kì, tình trạng chiến trường bên kia thế nào rồi?' Diệp Phong cảm giác được Bối Khắc và Lạc Kì hỏi, đứng dậy, hai mắt quan sát tình hình chung quanh, trong đầu nghiêm túc hỏi.
Bối Khắc và Lạc Kì thấy Diệp Phong có thể cảm giác được chúng nó nói, lập tức cao hứng thông tri cho Lộ Lộ ngũ nữ, đem tình trạng chiến trường và sự lo lắng của mọi người bên này, toàn bộ nói cho Diệp Phong biết, lại hỏi Diệp Phong đang ở chỗ nào.
'Tên lùn chết tiệt không biết dùng truyện tống quyển trục đến chổ nào? Trời sao lại đẻ ra lão vương bát đản, đây là địa phương nào a? Chẳng lẻ ta đã hôn mê ở đây bốn ngày rồi? Bà nội nó, mẹ nó thật là xui xẻo, chờ ta dùng Truyện Tống Trận trở về! '
Diệp Phong nghe Bối Khắc vào Lạc Kì báo cáo xong, chửi bới dữ dội cho hả tức, rồi định dùng Truyện Tống Trận trong Quang Minh thánh giới, để quay về Phong Diệp thành. Nhưng lúc này bất ngờ xảy ra một chuyện làm hắn vô cùng buồn bực, không gian Quang Minh thánh giới không thể mở ra, căn bản là không thể lấy Truyện Tống Trận ra!
'Trời ơi, trời làm cái gì vậy, hộ giáp đã tự động phân giải, thánh giới như thế nào lịa không thể mở ra được thế này?' Diệp Phong nhíu mày nhìn Quang Minh thánh giới, thử dùng hạng liên triệu hoán nguyên tố cùng với Quang Minh kết giới, phát hiện những gì liên quan đến thánh giới đều như nhau, không thể sử dụng, nhất thời cảm giác có chút không ổn.
Bối Khắc và Lạc Kì thông qua Diệp Phong tư duy, biết rõ tình huống, cũng thập phần mê muội theo, đem tình hình nói cho Lộ Lộ ngũ nữ đang lo lắng, lập tức ngũ nữ cuống cuồng như bị kiến cắn, đi tới đi lui trong đại sảnh, thúc giục Bối Khắc và Lạc Kì, bảo chúng hỏi Diệp Phong xem có biện pháp nào trở về hay không.
'Lôi Ân đại nhân, phu nhân mọi người sai chúng ta hỏi ngươi, có biện pháp gì để trở về không?' Bối Khắc và Lạc Kì thấy ngũ nữ lo lắng thúc giục, lập tức hỏi Diệp Phong. Bạn đang đọc truyện được tại TruyệnFULL.vn
'Mọi thần khí đều không dùng được, ta cũng không có biện pháp nào cả. Nói mọi người đừng lo quá, chờ ta ra khỏi rừng cây này xem tình hình thế nào!' Diệp Phong gãi đầu, buồn bực, nhíu mày phân phó. Thần khí mất linh không xuất ra Truyện Tống Trận, hắn chỉ có thể bằng hai chân rời khỏi rừng cây rồi tìm biện pháp khác!
Lộ Lộ ngũ nữ nghe Bối Khắc và Lạc Kì chuyển cáo, biết được tình nhân không có biện pháp, bất đắc dĩ, đành bảo Bối Khắc và Lạc Kì dặn hắn làm gì cũng cẩn thận.
Không biết mình đang ở đâu, thần khí mất linh một cách kì quái, Diệp Phong cũng mơ hồ cực độ. Hắn ngẫm lại thế cục Nam Bắc đại lục, cùng với kế hoạch bạch hồ mỹ nhân của hắn, sau đứng dậy kiểm tra Quang Minh thánh kiếm, đi tới đi lui một vòng trong rừng. Để tránh chuyện hắn không thể trở về trong thời gian dài làm chậm trễ đại sự, thông qua Bối Khắc và Lạc Kì chuyển cáo, để Mộng Hinh tạm thời thay hắn đảm nhiệm vị trí đoàn trưởng, xử lý toàn bộ công việc của Tư Lược đoàn. Sau cùng từ sau áo móc ra một cái khăn hương thơm khoan khoái tiêu hồn, hít hà một cái, tùy ý nhìn nhìn phương hướng, ung dung bước về phương bắc, chuẩn bị tìm chỗ ăn uống, thưởng cho cái bụng đang kêu ầm ĩ của hắn. Sau đó sẽ thoát khỏi rừng cây tìm biện pháp về nhà!
Cùng lúc đó, tại thần giới vương cung, thánh khiết trang nghiêm Quang Minh thần điện, anh tuấn uy nghiêm Quang Minh thần vương Nặc Á - Tư Kì, ngồi trên vương tọa nghe thuộc hạ bạch dực vương Lạc Địch - Mặc Khắc Tây bẩm báo sự tình nhân giới, gật gật đầu nói: "Chiến loạn đối với nhân giới mà nói là chuyện bình thường, ngươi không cần để ý tới, để cho bọn họ tự mình xử lý, khu vực Thù Lị Nhã chuyển thế chưa có tung tích gì sao?"
"Hồi bẩm thần vương bệ hạ, nơi công chúa điện hạ chuyển thế, đã có một chút dấu vết, nhưng bây giờ vẫn chưa thể hoàn toàn xác định, hơn nữa nếu xác định chính xác là mục tiêu hiện tại, thì tình hình công chúa điện hạ rất là không ổn..." Bạch dực vương Lạc Địch nhìn Quang Minh thần vương, cung kính trả lời, nói đến hai chữ không ổn, nhìn nhìn một ít thần sứ trong điện, câu nói kế tiếp chỉ có nhấp môi, không phát ra thanh âm gì.
"Ngươi nói nơi Thù Lị Nhã chuyển thế, cùng với tên thanh niên nhân loại sở hữu Quang Minh hộ giáp có quan hệ? Hắn là người như thế nào? " Quang Minh thần vương Nặc Á, sau khi bạch dực vương dừng môi, nhíu mày hỏi.
"Lưu manh vô lại, âm hiểm giảo hoạt, tham lam háo sắc …" Bạch dực vương khuôn mặt ưu tư trả lời.
"Ngươi lập tức xác nhận nơi Thù Lị Nhã chuyển thế, đem nàng về thần giới!" Quang Minh thần vương Nặc Á nghe được hai chữ 'Háo sắc', lập tức khẩn trương từ vương tọa đứng lên, nghiêm mặt hạ lệnh!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...