Không lâu sau, bỗng từ hành tinh chủ của Thổ Đại Thiên Hà đột nhiên truyền ra một sắc lệnh.
“Thiên Đế Thanh Long có lệnh, yêu cầu toàn bộ cư dân nằm trong Thổ Đại Thiên Hà dốc lòng truy tìm chủ nhân của linh phách Lạc Hồng, tân đệ tam Linh Phách Bảng.
Người nào bẩm báo tin tức chính xác, lập tức sẽ được nhận phần thưởng là một hành tinh cấp ba trong Thổ Đại Thiên Hà…”
Đoạn cuối trong sắc lệnh còn có thêm một thông tin quan trọng: “Chủ nhân linh phách Lạc Hồng nhận đặc cách lập tức trở thành đệ tử thân truyền của Thiên Đế Thanh Long.”
Thiên Đế Thanh Long chính là vị Thiên Đế chưởng quản Thổ Đại Thiên Hà, một trong Ngũ Đại Thiên Đế.
Nghe nói từ trước đến nay, Thiên Đế Thanh Long chưa từng nhận bất kỳ một người đệ tử nào.
Không ngờ lần này lại phá lệ, đích thân truyền lệnh muốn thu nhận chủ nhân của linh phách Lạc Hồng làm đệ tử thân truyền.
Giờ phút này, không chỉ ở Thổ Đại Thiên Hà mà bốn Đại Thiên Hà còn lại cũng đồng thời xuất hiện cảnh tượng giống như vậy.
Một toà cự thành nằm ở hành tinh chủ Thuỷ Đại Thiên Hà, trong đại sảnh, ngồi ngay tại vị trí cao nhất dành cho Thiên Đế, một nam tử trung niên có dáng người nhỏ bé, đặc biệt trên gương mặt là đôi mắt sáng như sao, nếu để ý kỹ sẽ phát hiện trong hai con ngươi dường như có ẩn chứa cả quy tắc thiên địa.
Không sai, nam nhân đang ngồi trên ghế chính là Phùng Văn Tiến, Thiên Đế chưởng quản Thuỷ Đại Thiên Hà, cũng là chủ nhân của siêu cường linh phách Thuỷ Kỳ Lân, hiện tại vừa mới rớt hạng xuống đệ tứ Linh Phách Bảng.
Đứng bên dưới là một nam nhân tai thỏ, thân vận trường bào màu xanh, linh lực mơ hồ trên người toả ra, không ngờ lại là một Đế Cấp cường giả.
Tuy nhiên, nhân vật ngồi trước mặt hắn lúc này lại là Thuỷ Đại Thiên Đế cao cao tại thượng, vì vậy hắn không dám có hành động thất lễ, vội cúi đầu, nói: “Bẩm báo Thiên Đế, thuộc hạ vừa nhận được tin, Thiên Đế Thanh Long đang ráo riết truy tìm chủ nhân đệ tam Linh Phách Bảng Lạc Hồng, muốn thu làm đệ tử thân truyền.”
Nghe thuộc hạ bẩm báo, Phùng Văn Tiến có chút bất ngờ, ồ lên một tiếng kinh ngạc, khẽ lẩm bẩm những lời không rõ đầu cuối: “Ồ! Con rồng ngủ gật đó cũng chịu ló mặt ra rồi sao? Nhưng mà… Chỉ còn một trăm năm… Liệu có kịp hay không?”
Đợi một lát, nam nhân tai thỏ bỗng tỏ vẻ bất bình, nói: “Thiên Đế! Linh phách Lạc Hồng xuất thế ở Thổ Đại Thiên Hà.
Không những vậy còn to gan chiếm đệ tam của linh phách Thuỷ Kỳ Lân.
Chuyện này chúng ta không thể bỏ qua! Hay là thuộc hạ điều động người qua đó truy lùng chủ nhân của Lạc Hồng, bắt về đây cho Thiên Đế xét xử?”
Thiên Đế Phùng Văn Tiến dường như không hề để ý đến chuyện thay đổi thứ hạng của Thuỷ Kỳ Lân, chỉ mỉm cười nói: “Văn Kiên thống lĩnh! Ngươi hãy truyền chỉ của ta, ban bố ra một sắc lệnh giống như của Thanh Long, rằng ta cũng muốn thu chủ nhân Lạc Hồng làm đệ tử thân truyền.
Ngoài ra, người có thể cung cấp thông tin thưởng gấp mười lần.”
“Thuộc hạ vâng mệnh.” Văn Kiên thống lĩnh thoáng giật mình.
Xem thái độ thì hình như Thiên Đế không những không tức giận mà còn rất có hứng thú.
Ban thưởng gấp mười lần, loại phần thưởng này thực sự rất khổng lồ.
Không lâu sau đó, đến lượt các hành tinh chủ của Hoả Đại Thiên Hà, Kim Đại Thiên Hà, Mộc Đại Thiên Hà công bố thông tin ra ngoài.
Đại ý cũng giống như hai vị Thiên Đế Thanh Long và Phùng Văn Tiến, đều muốn thu nhận chủ nhân linh phách Lạc Hồng làm đệ tử thân truyền.
Xem ra sức hấp dẫn của linh phách Lạc Hồng, bài danh đệ tam trên Linh Phách Bảng là rất lớn.
Chính vì vậy đã nhanh chóng tạo nên một cuộc đua tranh quyết liệt giữa năm vị Thiên Đế đứng đầu Linh Giới.
Chỉ trong thời gian ngắn, khắp mọi ngóc ngách, từ thôn cùng ngõ hẻm cho đến thành trì náo nhiệt, nhất là những nơi trà dư tửu hậu, đâu đâu cũng nghe nhắc đến cái tên linh phách Lạc Hồng.
Vài ngày sau, tin tức đã lan truyền đến Đông Hoà Tinh.
Trung tâm Đông Hoà Tinh, trên một hòn đảo nhỏ nằm ở Địa Trung Hải, bên bờ biển, có một lão nhân đang ngồi câu cá.
Lúc này, trên tay của lão có cầm một khối ngọc giản, đang không ngừng lập loè chớp động.
Chẳng biết qua bao lâu, đôi môi lão khẽ mấp máy phát ra thanh âm rất nhỏ, dường như chỉ đủ để bản thân nghe thấy: “Đệ tam Linh Phách Bảng? Không biết kẻ nào lại có vận số tốt như vậy?”
Một lát, bỗng có trận gió lay động phía sau lưng lão nhân, hoá thành một nam tử trung niên, tu vi thoáng nhìn đủ khiến người ta giật mình, chính là cường giả Thần Cấp trung kỳ hàng thật giá thật.
Hắn khom người cung kính cất tiếng: “Tham kiến lão tổ! Không biết lão tổ có gì chỉ dạy?”
Vị lão tổ trước mắt chính là Lý Đạo Nhân, niềm tự hào của gia tộc họ Lý, đồng thời cũng là Đế Cấp cường giả duy nhất còn sót lại trên Đông Hoà Tinh.
Lão nhân vẫn chăm chú nhìn dây câu, không quay đầu lại, chỉ mở miệng nhàn nhạt nói: “Lý Mông, ngươi hãy liên lạc với tất cả các đại thế lực trên Đông Hoà Tinh, thông báo cho họ biết một tin tức.”
An Ký Tây, Thánh Viện.
Trong tòa Thánh Điện, trên tay viện chủ Lý Phong là một khối ngọc giản màu vàng, thần sắc không ngừng biến hoá.
Nhìn vẻ mặt của Lý Phong, ngồi ở hàng ghế đầu, chưởng toà Thiên Kiếm Phong, Phan Khả Hân đại trưởng lão nhíu mày nói: “Viện chủ sư huynh.
Người triệu tập toàn bộ cao tầng Thánh Viện về đây, không lẽ đã phát sinh chuyện nghiêm trọng nào hay sao?”
Sau một hồi, các nếp nhăn trên trán viện chủ Lý Phong mới giãn ra, ánh mắt quét nhìn về bốn đại trưởng lão cùng mười tám trưởng lão nội môn, ba mươi sáu vị đường chủ, bảy mươi hai chấp pháp và một trăm lẻ tám Chấp sự đang đứng bên dưới, cất giọng thông báo: “Ta cho triệu tập mọi người đến Thánh Điện vì một chuyện quan trọng.
Cách đây không lâu, Thánh Viện mới nhận được một đạo truyền tin từ Lý Nam Đế.
Đại nhân muốn Thánh Viện chúng ta truy tìm một người.”
Nghe nhắc đến Lý Nam Đế, toàn bộ chư vị trưởng lão, đường chủ… giật mình, đưa mắt trao đổi với nhau.
Một người trong số đó tiến lên nói: “Không rõ người mà Lý đại nhân muốn chúng ta tìm là ai?”
Không để mọi người chờ đợi, viện chủ Lý Phong liền nói ngay: “Vào ba ngày trước, đệ tam Linh Phách Bảng đã có sự thay đổi.
Là một linh phách mới xuất thế, có tên gọi Lạc Hồng, nguồn gốc từ Thổ Đại Thiên Hà chúng ta.
Vì vậy, Thiên Đế Thanh Long truyền lệnh đến tất cả các hành tinh, hi vọng mau chóng tìm ra chủ nhân của linh phách này.”
Lão viện chủ nói xong, bỗng thấy đại điện im lặng như tờ, chỉ còn nghe được tiếng trái tim đang đập thình thịch, thình thịch.
Đến một lúc lâu sau, không biết ai là người đã lên tiếng đầu tiên, phá tan bầu không khí im ắng, kéo theo một màn náo động.
“Cái gì? Đệ tam Linh Phách Bảng thay đổi sao?”
“Tân đệ tam linh phách có tên gọi Lạc Hồng?”
“Viện chủ, chuyện này có đúng là sự thật hay không?”
“Linh phách Lạc Hồng xuất hiện ở Thổ Đại Thiên Hà, nói vậy nghĩa là có khả năng nằm trên Đông Hoà Tinh của chúng ta.”
“Ài…! Đông Hoà Tinh chỉ là một hành tinh bình thường.
Ngươi nghĩ rằng có thể sinh ra linh phách Lạc Hồng sao?”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...