Sau khi bọn yêu tinh đi về, ngưu ngưu cũng bắt đầu công việc lu bù lên, không phải vì tu luyện, mà là vì chế tác một ít pháp bảo, lôi phù a, điện phù, cùng với một ít pháp bảo tương đối đơn giản nhưng uy lực không nhỏ, lo lắng đến đầu óc của bọn kia đều có chút dốt nát, cho nên mặc dù hắn có năng lực luyện ra pháp bảo phức tạp uy lực lớn hơn nữa, cũng không kỳ vọng các yêu tinh khác có thể sử dụng.
Vội một đêm, bỗng hắn cảm giác được vài hơi thở khác thường, trong lòng biết là bọn quái vật mưu toan xông vào kết giới, bất quá cuối cùng chúng nó cũng không thành công, vì thế ngưu ngưu yên tâm, biết quái vật này cũng không phải quá lợi hại, hắn nghĩ chắc là lên trời phù hộ, nếu không mình chạy trốn hẳn là không thành vấn đề, chỉ sợ mười một con yêu tinh kia sẽ toàn hoàn bị diệt.
Rất nhanh trời đã sáng, ngưu ngưu mới vừa đem phù chú pháp bảo vân vân chuẩn bị xong, chợt nghe dưới chân núi truyền đến tiếng kêu quang quác quang quác, trong lòng hắn rùng mình, vội đẩy cửa ra xông ra ngoài, tiếp theo liền thấy mấy con yêu tinh khác cũng đẩy cửa đi ra, mọi người liếc mắt nhìn nhau, không hẹn mà cùng ngồi trên tường vân của ngưu ngưu, bay thẳng tới nơi phát ra thanh âm.
Chỉ thấy một con heo hoa cùng một con thỏ tuyết trắng đang cùng với hai quái vật so chiêu, mà ở phía nam, cũng có mấy cái quái vật chạy lại đây. Cái gọi là cừu nhân gặp mặt hết sức đỏ mắt, vì thế tiếp đón cũng không nói một tiếng liền đánh nhau tại chỗ. Ngưu ngưu tu vi cao, một người ngăn cản hai quái vật, còn lại mấy con quái vật cùng con thỏ, cừu, heo yêu, hắc xà, gà trống đánh với nhau, trong lúc nhất thời bất phân thắng thua.
Heo yêu cố tình đối chiến với một con quái vật thực thông minh, đánh vài cái hiệp, bị người gia phát ra một hư chiêu, heo yêu tin là thật, vui vẻ kêu lên rồi đánh móc sau gáy, kết quả ngay sau đó, toàn bộ thân mình đều bị quái vật áp chế, mắt thấy móng vuốt đen nhánh kia sẽ rơi xuống trên ngực mình, chợt thấy bên cạnh cuốn lại một cái đầu lưỡi màu hồng, chung quanh đầu lưỡi kia còn vây quanh một vòng hồng vụ* mông mông lung lung.
_hồng vụ: sương mù màu hồng.
Ngay sau đó, móng vuốt đen nhánh kia đã bị đầu lưỡi cuốn lên quăng ra ngoài. Heo heo cảm kích nhìn về phía chủ nhân đầu lưỡi, nguyên lai là hắc xà kịp lúc quyết đoán vươn tay viện trợ. Chính là kể từ đó, phía sau lưng của hắn cũng thành thành liễu không môn*, một con quái vật khác xem xét thời cơ chuẩn bị phác lên, một thanh binh khí dài nhỏ như móc câu sắp đâm vào xương sống hắn.
_ thành liễu không môn: bị bao vây, không đường chạy.
Ngay lúc chỉ mành treo chuông, một cơn gió xoáy thổi bay cái lưỡi câu trắng noãn, chẳng qua dây câu dài lại sắc bén, rốt cuộc lại vẽ lên trán của hắn một vết máu, mắt thấy con dê biến chiêu không kịp, con thỏ lại đột nhiên vọt lên, thay hắn che lại khe hở trước ngực, làm cho một con quái vật khác tập kích thất bại.
Ngưu ngưu đối chiến hai đầu quái vật, vẫn là thành thạo. Một bên chú ý tình huống bên này, nhiều lần ở cực kỳ thời điểm nguy hiểm, hắn đều muốn qua đi hỗ trợ, lại không nghĩ rằng bọn yêu tinh lúc này lại đột nhiên có tinh thần đoàn đội, nhất là nhìn đến gà trống vì thay hắc xà ngăn cản một kích trí mệnh, mà lấy một đôi cánh đi ngăn trở một đôi kim thủ trảo, kết quả một đôi cánh suýt nữa bị cắt xuống dưới, ánh mắt ngưu ngưu đã ươn ướt. Hắn không nghĩ tới này đó trong lúc chiến đấu ngươi chết ta sống này, bọn yêu tinh dốt nát, thật đoàn kết, nhưng có thể phấn đấu quên mình trở thành lá chắn thịt cho đồng bạn.
Cái gọi là đoàn kết chính là lực lượng, ở sự lãnh đạo cùng cường đại chiến lực của ngưu ngưu, bọn quái vật rốt ngoại phương cục không cam lòng không rút đi, lại nhìn nhóm yêu tinh, trên người một đám đều đổ máu, thương thế gà trống nặng nhất. Mà ngay cả ngưu ngưu, trên người cũng dẫn theo vết thương nhẹ, hắn hạ đụn mây xuống, vì thế mấy con gà dê heo con thỏ hắc xà kia liền thở hổn hển giúp đỡ nhau đứng lên, một đám thở hổn hển, mồ hôi từ trên trán bọn họ cuồn cuộn hạ xuống, cùng máu tươi thấm ướt những bộ lông xinh đẹp.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...