Lương Duyên Tả Ý

Bỗng nhiên bị côn th*t tiến vào làm Nguyễn Lương bất đắc dĩ mà dùng sức chống sàn nhà nâng lên cái mông làm kết hợp càng thêm chặt chẽ, tuy đã làm lần hao nhưng lần này cô vẫn chưa cảm nhận được khoái cảm mà còn ẩn ẩn chút đau đớn.

Không gian hẹp hòi, liều mạng nhịn xuống tiếng rên rỉ còn có người ở ngoài làm tinh thần Nguyễn Lương bị khiêu chiến đến cực hạn, công ty này cô còn muốn tiếp tục đi làm nên không thể bị người khác biết bọn họ hiện tại đang làm.

Bàn tay to Cố Chiêu còn tựa không đủ tận hứng, bắt lấy mông gắt gao kẹo chặt côn th*t, bởi vì yêu đương vụng trộm mang đến khoái cảm kích thích tiểu huyệt không ngừng co chặt, chân tuyết trắng cũng không ngừng run rẩy. côn th*t chơi xấu nhẹ nhàng rút ra lại mạnh mẽ đi vào chỗ sâu nhất.

Nguyên bản thần kinh đang khẩn trương, khiến hoa huy*t mẫn cảm, côn th*t rút ra khiến cho thân thể lập tức hư không, lại một lần tiến vào va chạm chỗ sâu trong hoa tâm làm thân mình Nguyễn Lương cứng đờ, huyệt nội trào ra từng mảnh từng mảnh dâm dịch.

Gương mặt có vài giọt mồ hôi, vài sợi tóc dính sát gương mặt, cái miệng nhỏ hơi hơi mở ra không ngừng thở hổn hển, tay nhỏ không tự giác nắm thành nắm tay, toàn thân bởi vì cao trào tiến đến kịch liệt run rẩy.

Sau đó, tiểu huyệt ý đồ rời đi côn th*t nhưng như cũ lại bị bàn tay to chặt chẽ bắt lấy không bỏ.

Hiếm khi làm ở nơi làm việc, Cố Chiêu cùng Nguyễn Lương phóng thích. Lúc sau, côn th*t bị dâm dịch tưới thoải mái làm hắn có chút khắc chế không được.

Nguyên chỉ nghĩ làm nữ tử dưới thân có chút nho nhỏ giáo huấn, kết quả sau nhập thức tư thế làm côn th*t một bước khó đi, mông tuyết trắng non mềm vẫn luôn kích thích thị giác cùng thần kinh của hắn, mà nữ tử quỳ đứng càng làm hắn hưởng thụ, làm hắn có một loại ham muốn chinh phục.

"Cậu ra ngoài trước đi."


Cố Chiêu bảo bí thư đi ra ngoài cùng đóng cửa cho kỹ. Bí thư đã sớm giác ngộ hôm nay tổng tài có điểm không thích hợp, vừa nghe có thể đi ra ngoài lập tức giống như gió bay ra ngoài cửa.

Bí thư vừa đi, Cố Chiêu liền xuống tay tàn nhẫn, đụng vài cái phát ra " bạch bạch bạch " tiếng vang, sau đó đem côn th*t rút ra ngoài, thô tráng cự vật tràn đầy dâm dịch, bởi vì dục vọng không chiếm được thỏa mãn mà kháng nghị run rẩy.

---

Cố Chiêu vung tay đem văn kiện trên bàn đẩy hết sang một bên, mặt khác đồ vật rơi bùm bùm xuống sàn, từ trong văn phòng vang lên vài tiếng làm nhóm bí thư bên ngoài trở nên lo lắng đề phòng, sợ " lửa giận " của tổng tài rơi xuống trên đỉnh đầu mình.

Không có điểm tựa phía sau, Nguyễn Lương xụi lơ trên sàn nhà, hai chân chống đỡ vào cái bàn bên cạnh, quần áo còn hoàn hảo nhưng chỗ tư mật lại một mảnh dâm mĩ. Nguyên bản quần lót gợi cảm bị đẩy ra lại khôi phục nguyên trạng đem tiểu huyệt mê người bao vây lại, nhưng dâm dịch từ hai bên không ngừng chảy ra.

Không đợi Nguyễn Lương hoàn hồn, Cố Chiêu liền ngồi xổm xuống đem cô bế lên bàn công tác, ngay sau đó đem quần áo Nguyễn Lương một kiện lại một kiện cởi ra, khi thoát bra Nguyễn Lương có ý đồ chống cự hành vi lưu manh của Cố Chiêu, kết quả dễ dàng mà bị hắn chế phục.

Mặt bàn lạnh lẽo kích thích da thịt trần trụi của Nguyễn Lương

"Đây là ở công ty, anh còn dám làm như vậy, không sợ mất thân phận tổng tài sao."

Nguyễn Lương vươn đôi tay đẩy Cố Chiêu, ý đồ từ trên bàn rời đi, kết quả bị Cố Chiêu nhẹ nhàng đem tay cô kiềm ở sau lưng, chân dài kẹp ở chỗ bắp đùi mảnh khảnh, ngón tay thon dài chạm vào bộ ngực tròn trịa.

"Em tạo lửa, liền phải phụ trách sạo lửa. Chỉ cần em đừng kêu quá lớn, người khác như thế nào sẽ phát hiện được. Hửm?"

Âm thanh trầm thấp giàu có từ tính vang lên, Nguyễn Lương nghe một cái liền giật mình, nơi riêng tư lại dâng lên từng trận ngứa ngáy.

"Em mới không có.... Anh vu oan em, em chỉ là đưa cơm tới cho anh. Đúng rồi, cơm ở bên kia, chúng ta ăn cơm đi?"

Nguyễn Lương vẫn luôn cố gắng trốn tránh móng heo đang tập kích, nhưng cũng chả làm được cái gì, ngược lại càng tiện để Cố Chiêu thực thi sắc hành.

"Hiện tại anh lại muốn ăn em."


Không hề nhiều lời, anh đem Nguyễn Lương hoàn toàn phóng ngã trên mặt bàn, một tay áp chế dưới háng, một tay kia dùng 2 ngón đi vào tiểu hoa sâu thẳm dò xét, vừa rồi mới cao trào nên còn lưu lại dâm dịch, đâm thọc vài cái rút ra, đưa 2 ngón tay đến chóp mũi ngửi ngửi. Rồi sau đó gợi lên khóe miệng, ác ý đem tay cho vào miệng nhỉ của Nguyễn Lương, khiêu khích với lưỡi.

"Ngô... Ngô ân... "

Bị dị vật chiếm cứ, cái miệng nhỏ không ngừng kháng nghị, không bao lâu, ngón tay trong miệng rốt cuộc rút khỏi, chỉ nghe được Cố Chiêu thú vị hỏi nàng.

"Ăn dâm dịch của em ngon không?"

"Chính anh ăn thử chẳng phải sẽ biết sao. Hừ! "

Nguyễn Lương bị trêu đùa tỏ vẻ bổn cô nương không vui, quay đầu đi không đi để ý tới Cố Chiêu.

"Nếu là hy vọng của em, anh liền thỏa mãn em. "

Nói xong Cố Chiêu nửa ngồi xổm xuống mở ra hai chân của Nguyễn Lương, thưa thớt lông tóc bao trùm huyệt khẩu hồng nhạt, cửa huyệt lúc đóng lúc mở phun ra dâm dịch. Làm một người có thói ở sạch nhiều năm, Cố Chiêu vẫn luôn cảm thấy loại địa phương này không quá sạch sẽ nhưng mà tiểu huyệt củơng hình như có ma lực, vẫn luôn hấp dẫn hắn vươn đầu lưỡi khẽ liếm.

"A... Anh đang làm gì... Cố Chiêu đừng như vậy, dơ a... Ân... Mau đứng lên a... Đừng liếm nơi đó...... "

Nơi riêng tư đột nhiên truyền đến cảm giác xa lạ ẩm ướt, làm Nguyễn Lương đã chịu kinh hách, toàn thân sung huyết như đỏ lên, lần đầu tiên đã chịu đãi ngộ như vậy làm cô thập phần không khoẻ, địa phương tư mật thản nhiên mà bại lộ ở trước một người nam nhân vẫn là cảm giác thập phần cảm thấy thẹn, cô định dùng tay che lại chỗ tư mật.


Làm một người cấm dục nhiều năm, một sớm khai trai ăn thịt, Cố Chiêu ăn đến bên miệng làm sao lại dễ dàng buông tay.

Tiểu mỹ nhân làm người ta nhịn không được muốn nuốt vào trong bụng hảo hảo nhấm nháp, tiểu hoa huy*t bởi vì sinh lý phản ứng trở nên sưng to cực kì, đầu lưỡi linh hoạt liếm láp ở hoa môi đầy đặn một phen, đem chỗ sưng to như thạch âm đế hàm ở trong miệng khẽ cắn, không ngừng mút vào phát ra tiếng vang. Một ngón tay sờ đến cúc môn ma xát, nam nhân không ngừng làm động tác kích thích, tiểu huyệt lại trào ra một đợt mật nước, chảy vào trong miệng nam tử.

"Không tồi, thực ngọt. "

Cố Chiêu đứng lên, dùng đầu lưỡi liếm láp hạ môi mỏng. Giơ tay đem tây trang thủ dông được may tinh xảo cởi ra, cà vạt kéo xuống tùy tay ném ra xa, tiếp theo đem áo sơmi giựt đứt vài nút. Không giống mặt ngoài trông có vẻ gầy nhưng khi lột đỏi lại lộ thân hình cường tráng có cơ bụng dần dần hiển lộ. Sau đó quần nhỏ bao trùm cự long cũng cởi ra.

Ở dưới thân chính mình không cố kỵ lắc lư nửa ngày rốt cuộc có thể hảo hảo nhấm nháp, nội tâm Cố Chiê không ngừng phát ra ý tưởng, làm nữ nhân trước mắt này khóc, xé nát cô, làm cô không thể phóng đãng câu dẫn mình.

Hắc ám âm trầm ý tưởng làm Cố Chiêu muốn đem Nguyễn Lương ăn tươi nuốt sống, ánh mắt của anh khiến cô không tự giác mà rụt rụt lại, bộ ngực no đủ tròn trịa cũng giống như bị kinh hách run lên nhè nhẹ.

"Cố Chiêu, đừng mà. "

Đối với Nguyễn Lương mà nói có thể gia tăng thụ tinh độ, không gì có thể tốt hơn nhưng mặt ngoài lại nói lời cự tuyệt thẹn thùng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui