Lương Điền Mỹ Thương

Đợi đến khi Lý Văn giã dược liệu thành mảnh vụn hết, Lý Noãn lập tức lấy tới một cái khăn tơ có đường vân liên tục, đổ tất cả dược liệu vào đó, cầm sợi dây màu trắng buột chặt ở miệng, bỏ vào trong chén nước ngâm.

"Những thứ này đều là loại dược liệu hoa cỏ, nếu như dùng lửa nấu chín, dược hiệu sẽ dễ biến mất, không đạt tới hiệu quả vốn có." Nhìn vẻ mặt Lý Văn nghi ngờ, Lý Noãn lập tức giải thích, "Dược liệu khác nhau, bởi vì dược tính hoặc do chính dược liệu đó, phương pháp nấu hay sao cũng không giống nhau, nhưng bình thường chúng ta đều để chung toàn bộ dược liệu vào chung một chỗ để nấu hoặc sao, như vậy một thành phần nhất định của dược liệu sẽ biến mất, thậm chí là biến chất, nhưng một phần công hiệu khác của dược liệu còn chưa hoàn toàn ra ngoài, như vậy nấu hay sao thuốc xong, sau đó uống sẽ không đạt tới hiệu quả mong muốn, cho nên rất lâu, rõ ràng nhìn bệnh không nghiêm trọng lắm, nhưng lại luôn trị không hết."

"Nhị muội, sao muội biết những thứ này không nên nấu lâu, nhưng lại cần giã ra thế này?" Lý Văn không khỏi kinh ngạc hỏi.

Trong thiên hạ nhiều đại phu như vậy, chắc chắn không thể không có người nghĩ tới vấn đề này, đã từng cho đại phu nhìn chân Lý Đức nhưng không ai nói điều này, nhưng vấn đề là, ai cũng không biết nên phân biệt chính xác công hiệu của các loại dược liệu như thế nào, mặc dù biết rõ nấu chung các loại dược liệu thì sẽ làm giảm bớt công hiệu của dược liệu, nhưng cũng không có cách nào khác.

"Việc này sao, đều học được ở trong mộng." Lý Noãn hàm hồ đáp một câu, dọn dẹp cối đá sạch sẽ, lại đổ thêm một phần dược liệu khác vào, đẩy tới trước mặt Lý Văn nói: "Đại ca, tiếp tục đi, một phần này không cần giã quá nát."

"Được." Lý Văn lanh lẹ cầm chày gỗ lên, vừa tiếp tục giã thuốc, vừa nói: "Nói như vậy, thuốc dưỡng thai nhị muội đang uống, dược liệu bên trong có thể tách ra nấu không?"


"Theo lý thuyết là như thế, chỉ là phần lớn thuốc dưỡng thai đều là vật bổ dưỡng, thiếu chút công hiệu của thuốc cũng không thành vấn đề gì."

Lý Noãn nói xong, mở toàn bộ bọc giấy Lý Văn mua về ra bày trên bàn, bên trong là các loại thuốc bắc không có trong nhà, sau đó nàng cầm lấy một chén không, theo phân lượng khác nhau lấy ra một phần, mới gói kỹ dược liệu lại, bỏ vào trong ngăn tủ của mình, bưng chén ngồi vào trên kháng.

Thật ra thì kiếm bạc, nàng cũng không cần phải đi lên núi hái thuốc, nhiều phiền toái, nhưng nếu như tất cả dược liệu đều do Lý Văn đi mua, ngày sau thuốc nàng đưa ra thị trường, người khác điều tra, sẽ rất dễ tiết lộ cách điều chế ra, cho nên ở trong kế hoạch của nàng, sau này trong nhà còn sẽ có phòng thuốc, tự cấp tự túc, phòng ngừa cách điều chế lộ ra ngoài.

Lên kháng, Lý Noãn liền bắt đầu mở mang kiến thức cho Lý Văn: "Dược liệu căn cứ vào đặc tính của nó, có thể chia làm thảo, mộc, thổ, hỏa, thủy, cốc, quả, lân, thú, cầm, côn trùng, giới, thái, nhân, Kim Thạch, mười lăm loại khác, cộng lại hơn hai ngàn tám trăm vạn loại."

Nghe đến đó, động tác giã thuốc của Lý Văn dừng lại, có chút tê dại cả da đầu nhìn Lý Noãn, giật mình hỏi: "Nhị muội, muội có thể nhớ hết hai ngàn tám trăm vạn loại dược liệu?"

Trước khoan nói đến việc trong thiên hạ có nhiều loại dược liệu như vậy hay không, chỉ cần phải nhớ kỹ hai ngàn tám trăm vạn cái tên, trong thiên hạ sẽ có mấy người có thể làm được?


Khó được lúc thấy Lý Văn lộ ra nét mặt khoa trương như vậy, nhất thời Lý Noãn lập tức cười lên nói: "Đại ca, muội còn chưa nói xong đâu rồi, đúng là trong thiên hạ này có hai ngàn tám trăm loại dược liệu, nhưng mà ai nói dược liệu đều là loại thân cỏ thân cây? Thật ra thì thức ăn bình thường của chúng ta, cũng có thể làm thuốc, chỉ là rất ít khi làm như vậy mà thôi. Còn nhớ rõ khi chúng ta bắt con hổ kia không, ngay cả con hổ kia, toàn thân đã có hơn mười loại dược liệu. Cho nên dược liệu trong thiên hạ này có hơn vạn loại, cũng không kỳ lạ, chỉ là phần lớn không muốn người biết."

"Về phần muội, chắc chắn không thể nào nhớ được nhiều dược liệu như vậy, muội biết rõ, ngay cả ngàn loại dược liệu hay dùng cũng không nhớ hết, tổng cộng chỉ ba bốn trăm loại, hết sức quen thuộc, không cao hơn một trăm năm mươi loại, hơn nữa đây đã là cực hạn của muội rồi."

"Nhị muội, thiếu chút nữa muội làm ta sợ muốn chết." Sau khi Lý Văn nghe xong, rõ ràng thở phào nhẹ nhõm, lắc đầu thở dài nói.

"Ai kêu đại ca chỉ nghe một nửa." Lý Noãn không khách khí phản bác, "Hơn nữa, đại ca chững chạc kiên nhẫn, lại ít đi mấy phần tính tình bồng bột, muội làm như vậy, cũng là đang rèn luyện đại ca gặp chuyện không kinh sợ đến mức tâm trạng kích động, nếu không sau này làm ăn, gặp phải một ít chuyện rồi ngạc nhiên ngay lập tức, dễ bị người chiếm tiện nghi."

"Vâng, nhị muội dạy dỗ rất phải." Lý Văn bất đắc dĩ kéo dài giọng, trêu ghẹo nói, "Aizzz, có người muội như thế, còn cầu gì hơn!" 

Lý Noãn lập tức giả bộ tức giận nói: "Đại ca, những lời này của huynh muội sẽ nhớ kỹ, sau này muội nhất định sẽ nói cho đại tẩu, xem tỷ ấy có để ý đến huynh hay không."


Lý Văn không ngại cười cười, bình tĩnh nói: "Nếu nhị muội không bỏ được đại ca như vậy, đại ca sẽ ở nhà chăm sóc muội và cháu còn có cha mẹ cả đời, ai cũng không ức hiếp được các người."

Lý Noãn sững sờ, nhất thời cảm động đến đỏ mắt, cắn môi không nói lời nào.

"Nhị muội, chớ gạt đại ca, mặc dù đại ca không thông minh như muội, nhưng không ngu ngốc." Lý Văn nghiêm túc nói, "Những ngày này, muội dạy huynh cách đối nhân xử thế thế nào, làm thế nào để trở thành một thương nhân đạt tiêu chuẩn, muội nên biết, đại ca là người thứ nhất nhìn rõ ý của người đưa ngọc bội cho muội."

"Nói không chừng, là chúng ta hiểu lầm người ta, đại ca đừng nghĩ nhiều." Lý Noãn hít mũi một cái, lộ ra một nụ cười nói.

"Không phải là đại ca ép gì muội, tới khi muội phân tích rõ động cơ của hắn thì mới chịu nói thật ư?" Lý Văn đau lòng nhíu mày nói.

Lý Noãn cười lắc đầu nói: "Đại ca yên tâm, không phải muội có ý phủ nhận, mà là muội hoàn toàn không để ý đến người nọ, cần gì phải để ý tới suy nghĩ của hắn? Lúc nãy muội bị đại ca làm cho cảm động, ai kêu đại ca đối tốt với muội như vậy, làm muội không cảm động cũng không được."


"Không phải muội nói, chúng ta là người một nhà, phải yêu thương lẫn nhau sao?" Lý Văn ôn hòa cười nói, "Nếu có chuyện gì không vui, thì nói cho đại ca nghe."

"Ừm." Lý Noãn gật đầu cười, trong lòng tràn đầy dịu dàng.

Sau đó, Lý Noãn lại nói cho Lý Văn không ít chuyện có liên quan đến việc nấu dược liệu, phần lớn là những hiểu biết của nàng ở kiếp trước, nhưng ở niên đại này còn chưa có người nghiên cứu ra được, cũng dặn dò hắn đây là cơ mật thương nghiệp, tuyệt đối không thể tiết lộ ra ngoài.

Nàng muốn từ từ bồi dưỡng năng lực về mọi mặt cho Lý Văn, tất nhiên không thể thiếu chuyện hiểu rõ sản phẩm của mình. 

Dù sao dựa vào kế hoạch của nàng, sự nghiệp dưỡng sinh nhất định sẽ làm lớn, nàng một nữ nhân gia đình, còn phải mang theo đứa bé, không tốt khi xuất đầu lộ diện ra bên ngoài. Có chút chuyện quan trọng, giao cho người ngoài nàng không yên lòng, nhất định phải giao cho đại ca Lý Văn, cho nên năng lực của hắn không thể kém được.

Đợi đến phần dược liệu thứ ba cũng đã giã xong, Lý Noãn bỏ phần đó vào khăn trắng sạch sẽ gói lại, dùng sợi bông màu đỏ buộc chặt, phân biệt với phần dược liệu thứ hai, sau đó bưng nước sạch mới múc ra, cũng đặt ở trong chén dược liệu đã được rửa sạch sẽ khi đặt phần dược liệu thứ nhất, ở dưới sự che chở của Lý Văn, thật nhanh đi ra cửa phòng tới thẳng phòng bếp.

"Đại ca, huynh đi phía trước xem, một lúc nữa đám người tam đệ mua gạo nếp về, thì giúp muội mang vào phòng bếp." Lý Noãn thông báo cho Lý Văn một tiếng, rồi lập tức mang theo dược liệu, bưng chén nhỏ đi vào trong phòng bếp.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui