7 giờ 35 phút, sáng thứ hai, Y Thượng Tĩnh cùng Bùi Nhĩ Phàm đứng ở trước cổng công ty Phỉ Hoa.
“Phó tổng, chào buổi sáng! Thư ký Y, chào buổi sáng!” Cô nhân viên lễ tân mỉm cười chào hỏi, ánh mắt xoay chuyển giữa hai người: thật hiếm khi hai người này lại đi làm cùng lúc. Bất quá, cũng rất bình thường. Xem đi, Bùi phó tổng vẫn là vẻ mặt đầy tinh thần, mặc dù mắt có quầng thâm, nhưng vẫn anh tuấn như cũ, khiến người ta vừa trông thấy tâm tình liền tốt! Trái lại thư ký Y, so với bộ dạng bình thường như mọi khi đi làm, thì vẻ mặt lại chưa tỉnh ngủ, không chút để ý đi về phía thang máy. Nhưng mà giữa hai người lại có điểm không bình thường: phó tổng cùng thư ký Y đứng gần nhau quá rồi! Ngày thường khi thư ký Y theo phó tổng đi kiểm tra các ngành thì cách phó tổng rất xa, khi trả lời cũng cách khá xa, giống như là nếu đứng gần phó tổng một chút sẽ bị dính độc vậy. Nhưng hôm nay, hai người đi song song, bộ dáng dường như rất thân mật.
Chẳng lẽ thư ký Y cùng phó tổng có một chân (Sa: có gian tình với nhau)? Cô ấy gần quan được ban lộc rồi? Nhưng là, thứ sáu tuần trước không phải đồng sự trong công ty đang bàn tán… bạn gái Bùi phó tổng là một vị tiểu thư xinh đẹp họ Phùng sao?
“Buổi sáng tốt lành!” Bùi Nhĩ Phàm cùng Y Thượng Tĩnh đồng thời đáp trả, nhưng Bùi Nhĩ Phàm đáp lại nhân viên lễ tân một nụ cười nhẹ, Y Thượng Tĩnh lại đáp bằng một cái rõ to. Nhân viên lễ tân nhìn thấy cảnh này, cố gắng kìm nén ý nghĩ muốn cười to, mỉm cười, xem như đáp lễ.
Đứng ở trước thang máy, chờ thang máy đến. Hôm nay họp ban giám đốc, mà phòng họp ban giám đốc lại ở tầng 18. Bùi Nhĩ Phàm nhìn thang máy kia đang dừng ở tầng 18, nghĩ chắc là đã có cổ đông có mặt tại tầng 18 rồi!
“Aizz! Thang máy này khi nào thì mới đến a! Tôi chờ đến sắp ngủ luôn rồi!” Y Thượng Tĩnh nhíu mắt, liếc nhìn con số trên thang máy, tiếp theo lại ngáp một cái thật to.
Bùi Nhĩ Phàm cười nhìn bộ dạng buồn ngủ của Y Thượng Tĩnh, cúi đầu, ôn nhu hỏi: “Rất buồn ngủ? Có muốn tựa vào người tôi chợp mắt trong chốc lát không, chờ thang máy đến, tôi gọi cô!”
“Được!” Y Thượng Tĩnh không cần suy nghĩ trả lời, vốn là định dựa vào vách tường chợp mắt trong chốc lát, nhưng đã có đệm thịt để dựa thì tội gì đi dựa vào cái vách tường lạnh như băng kia chứ? Hơi nghiêng người, đem bả vai tựa vào trên cánh tay Bùi Nhĩ Phàm, tuy rằng diện tích tiếp xúc rất nhỏ, nhưng căn cứ vào kinh nghiệm nhiều năm đi dựa người khác, đủ để đem 2/3 sức nặng thân thể của mình đặt lên người Bùi Nhĩ Phàm.
Bùi Nhĩ Phàm thân mình chợt chao đảo, vốn tưởng rằng Y Thượng Tĩnh chỉ nhẹ nhàng mà dựa vào thôi, không đoán được cô cơ hồ là đem tất cả sức nặng thân thể đặt qua đây. Nhất thời không chú ý, hơi hơi hướng lui về phía sau một bước mới đứng vững thân thể của mình. Sau đó đem thân thể Y Thượng Tĩnh xê dịch, một tay vòng lên eo Y Thượng Tĩnh, để cô dựa vào trong lòng ngực mình. Y Thượng Tĩnh cũng thuận theo động tác của Bùi Nhĩ Phàm, dụi dụi vào trong ngực anh, tìm được một cái vị trí thoải mái hơn, rồi ngủ.
7 giờ 35 phút, những người đi làm phần lớn là từ phía sau vào công ty. Vì thế, hôm nay những nhân viên đi làm lúc 7 giờ 35 phút đang đợi thang máy liền thấy ông chủ nhà mình cùng thư ký của ông ở trước thang máy trình diễn một màn đại ‘ân ái’, trong đó bao gồm Tiền Duy Nhã cùng Sử Lộc mới vừa bước chân vào cửa công ty.
“Người trong lòng phó tổng là Thượng Tĩnh đúng không?” Tiền Duy Nhã vừa vào cửa lớn công ty, liền thấy Sử Lộc yên lặng đứng ở ngay cửa, nhìn về phía thang máy, chào hỏi anh anh cũng không nghe thấy. Đành phải nhìn theo tầm mắt của anh, thật sự là không nhìn không biết, vừa thấy đã giật mình! Y Thượng Tĩnh cư nhiên từ từ nhắm hai mắt, cùng Bùi Nhĩ Phàm thân mật ôm nhau, mà Bùi Nhĩ Phàm còn trong lúc bất chợt để ý tóc Y Thượng Tĩnh, hai người thân mật cực kỳ! Hai người bọn họ khi nào thì đã thân mật như vậy rồi? Hai ngày trước vẫn còn nghe Thượng Tĩnh mắng Bùi Nhĩ Phàm là cấp trên vô lương tâm mà, hôm nay sao lại ở trước công chúng không hề cố kỵ, ôm ấp nhau chặt đến vậy?
Sử Lộc không có trả lời, sắc mặt trắng một mảnh, tay cũng gắt gao nắm chặt, giống như một giây sau sẽ xông lên, đem hai người kia tách ra.
“Thật không dám tin a! Thượng Tĩnh cư nhiên… Ây? Hôm nay Thượng Tĩnh tại sao không mặc đồ công sở?” Tiền Duy Nhã vốn là muốn phát biểu cảm nghĩ theo chiều hướng cao xa hơn, lại phát hiện Y Thượng Tĩnh cư nhiên mặc một bộ váy đỏ tươi cùng giày cao gót đi làm!” Đây cũng không phải là phong cách đi làm của cậu ấy nha! Cậu ấy cho tới bây giờ cũng chưa từng mặc váy đi làm bao giờ a!” Lại nhìn cô nàng có quầng mắt thật to, đôi mắt đen sẫm, “Xem ra cậu ấy tối qua ngủ không được ngon, chẳng lẽ đêm qua cậu ấy chơi game đến sáng? Không biết a, cho dù cậu ấy có chơi game cũng sẽ ngủ sau mười hai giờ. Xem mắt của cậu ấy sưng thành như vậy, hẳn là cả đêm đều không ngủ!” Tiền Duy Nhã thầm tổng kết lại tất cả những gì mà mình đã nhìn thấy. Bỗng nhiên trong đầu linh quang chợt lóe: “Sử Lộc, anh yên tâm đi, hiện tại Thượng Tĩnh chỉ là tựa vào lòng phó tổng ngủ thôi, cậu ấy trước kia cũng thường xuyên dựa vào tôi ngủ, không có chuyện gì to tát cả!” Tiền Duy Nhã an an ủi Sử Lộc, vân đạm phong khinh nói, giống như đang nói chuyện mùa hè tự nhiên là có sét đánh vậy.
“Cô là phụ nữ, còn Bùi Nhĩ Phàm là đàn ông!” Sử Lộc tức giận gào thét, trải qua việc ngày hôm kia, hơn nữa thêm việc hôm nay, Sử Lộc tin rằng quan hệ giữa Y Thượng Tĩnh cùng Bùi Nhĩ Phàm không phải chỉ là quan hệ giữa cấp trên với cấp dưới đơn thuần như vậy.
“Đúng ách!” Đầu óc Tiền Duy Nhã giống như bị sét đánh vậy, lập tức liền nhận rõ tình hình, “Thượng Tĩnh chưa bao giờ ngủ ở trước mặt nam nhân, tính cảnh giác của cậu ấy tốt lắm, chỉ có ở trước mặt bạn thân của mình, cô ấy mới có thể ngủ đến bất tỉnh nhân sự. Ách… Chẳng lẽ quan hệ của cậu ấy cùng Bùi Nhĩ Phàm đã đến mức có thể làm cho cậu ấy buông tính cảnh giác?! Đây là chuyện khi nào, mình sao lại không biết chứ?”
Người nói vô tâm, người nghe hữu ý. Sử Lộc sau khi nghe xong những gì Tiền Duy Nhã nói, sự đố kị ở trong lòng liền bốc lên, Y Thượng Tĩnh vẫn luôn lấy lễ nghĩa để đối đãi với anh, phân chia rõ ràng, cũng rất cảnh giác. Cô ấy sẽ không đề cập về vấn đề riêng của mình trước mặt anh, cho dù Tiền Duy Nhã có ở bên cạnh cũng sẽ không. Khi anh hoặc Tiền Duy Nhã đề cập một chút thì cô ấy sẽ rất xảo diệu nói lãng sang chuyện khác; ở trước mặt anh, cô ấy sẽ không ngáp cái nào, cho dù cô rõ ràng rất muốn, lại nhẫn nhịn chịu đựng; ở trước mặt chính anh, cô luôn thản nhiên, nói chuyện không nhẹ không nặng, giống như chuyện gì cũng đều chả liên quan đến cô, cho dù Tiền Duy Nhã cực lực muốn biểu hiện của cô trước mặt anh gì đó đột phá thì cô chỉ đáp lại bằng một nụ cười thản nhiên, sau đó vô tình hay cố ý trừng mắt Tiền Duy Nhã một cái, Tiền Duy Nhã liền không dám lập lại lần nữa; khi anh muốn thổ lộ với cô thì cô lại cướp lời của anh bằng một câu: anh vĩnh viễn là bạn của tôi.
Mà cô ấy ở trước mặt Bùi Nhĩ Phàm thì sao? Ngày ấy trong lúc vô tình thấy cô đứng đối diện Bùi Nhĩ Phàm thét lớn, đây là chuyện mà cô chưa bao giờ làm ở trước mặt mình; cô có thể buông lỏng mọi cảnh giác ở trước mặt Bùi Nhĩ Phàm, tựa vào trong ngực của anh ta mà ngủ, mà anh thì chỉ cần vừa đụng đến tay cô, cô liền cực lực lùi về hoặc là linh hoạt né tránh.
Đột nhiên, Sử Lộc cảm giác thấy mình thực buồn cười, cô ấy vẫn luôn biểu hiện rất rõ rằng cô ấy đối với mình không có cảm giác nào, vì sao anh còn không hết hy vọng? Nếu quả thật có thể chết tâm, chuyện ngày đó cũng sẽ không làm hỏng, mà mẹ của mình cũng có thể lập tức tiến hành giải phẫu.
“Sử Lộc? Anh làm sao vậy?” Tiền Duy Nhã nhìn sắc mặt Sử Lộc biến đổi mấy lần, đến cuối cùng khóe miệng thế nhưng vẫn nở nụ cười, so với khóc còn khó xem hơn, “Anh không cần thương tâm, có lẽ Thượng Tĩnh thật sự không thích hợp với anh a! Thật sự, quan hệ giữa tôi và Thượng Tĩnh mấy năm nay rất tốt, nhưng tâm tư của cô ấy có khi ngay cả tôi cũng đoán không rõ, cô ấy nghĩ gì, không ai biết được. Nhưng tôi cảm thấy Bùi Nhĩ Phàm có thể đem cậu ấy nắm chặt được, giống như Bùi Nhĩ Phàm trời sinh đã là khắc tinh của cậu ấy vậy…” Tiền Duy Nhã đột nhiên muốn vả miệng mình, có kiểu an ủi người khác như vậy sao? Không mở bình thì ai mà biết trong bình có gì chứ!
“Duy Nhã, ý của cô tôi hiểu được.” Ánh mắt của Sử Lộc theo sát Bùi Nhĩ Phàm đang nửa kéo nữa ôm đem Y Thương Tĩnh mang vào thang máy, “Tôi biết nên làm như thế nào.” Nói xong, cũng đi về phía thang máy, rời đi.
Tiền Duy Nhã có chút áy náy nhìn bóng lưng Sử Lộc đang rời đi, ban đầu là chính mình chủ động mở miệng nói muốn giúp anh ta theo đuổi Thượng Tĩnh, nhưng sự tình vẫn không có tiến triển, ngược lại lại làm cho anh rơi vào cái cục diện thương tâm mà kết thúc.
“Hi! Tiền Duy Nhã! Lại đây, lộ chút ít tin tức cho chúng tôi nghe với, được không?” Ba cô nhân viên lễ tân gọi Tiền Duy Nhã, vẻ mặt cười đến rất chi là a dua.
“Tin gì?” Tiền Duy Nhã không có đi qua, chỉ xoay người lại.
“Đương nhiên là tin tức về phó tổng cùng thư ký Y a!” Ba cô nhân viên lễ tân không buông tha hỏi, “Quan hệ của cô và thư ký Y tốt như vậy, cô hẳn là biết chuyện của cô ấy cùng phó tổng! Đừng keo kiệt như vậy a, nói ra nghe một chút, thỏa mãn tâm tình hiếu kỳ của mọi người một chút đi a!”
“Các cô cũng biết quan hệ của tôi và thư ký Y tốt à! Các cô cho tôi là cái loại người buôn chuyện lung tung sau lưng bạn mình sao?” Tiền Duy Nhã tức giận đáp trả một câu, bọn họ xem Thượng Tĩnh là cái gì a, gấu mèo hay là tinh tinh? Còn thỏa mãn lòng hiếu kỳ nữa chứ! Tò mò thì tự mình đến hỏi a! “Không cùng các cô tán dóc nữa, tôi phải đi làm rồi.”
“Cái gì chứ, không phải bạn thân là thư ký của phó tổng sao, phía sau lại cùng phó tổng cấu kết thôi!” Phía sau Tiền Duy Nhã truyền đến thanh âm vang dội, “Nói không chừng còn là kẻ thứ ba ấy chứ, mấy ngày hôm trước tôi tận mắt nhìn thấy phó tổng cùng bạn gái chính thức của anh ấy đi ra ngoài đấy! Hơn nữa phó tổng vẫn là trốn việc bồi bạn gái! Nói gì thì nói, người ta là bạn gái chính thức lại còn xinh đẹp, họ Y kia chỉ bằng một phần ba người ta thôi!”
Tiền Duy Nhã trong lòng hờn dỗi, thật muốn đi tới vả vào miệng của mấy kẻ đang nói chuyện! Nhưng cuối cùng vẫn là nhịn xuống, chỉ xoay người, cười lạnh: “Hừ, đúng a! Cho dù cô ấy là tiểu tam, đó cũng là bản lĩnh của cô ấy! Nếu không các cô cũng đi làm tiểu tam, tiểu tứ cho tôi xem a! Các cô cho mình là cái tư sắc gì? Mấy hôm trước, tôi còn gặp bạn trai của cô ở ngay đại lô, trước mặt mọi người đá cô, đi về phía một đứa con gái khác còn không xinh đẹp bằng Thượng Tĩnh!”
Nói xong liền xoay người bỏ đi, chỉ để lại phía sau một hồi âm thanh phát điên. Aizz! Đi theo Thượng Tĩnh lăn lộn đã nhiều năm như vậy, vẫn là có thể học được chút ít thứ, tỷ như một phần thong dong cùng bình tĩnh này, tiếp đó là bản lĩnh nói tức chết người khác không đền mạng!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...