Lười Phi Có Độc

Quân Hạo Thiên không tự chủ tâm thần căng thẳng nín thở nhìn, thời gian ngón tay chạm đến khăn che mặt chỉ trong nháy mắt, nhưng hắn cảm thấy thời gian khá dài giống như có bàn tay kéo chặt lòng khẩn trương của hắn, rốt cuộc, khi khăn che mặt gỡ xuống lộ ra... Khuôn mặt cực kỳ kinh khủng của nàng?!
“Tam tẩu, mặt của tẩu!” Sở Hoan nhảy lên, kêu sợ hãi, chân mày Quân Hạo Thiên khẽ nhíu.
“Hả? Xảy ra chuyện gì?” Ôn Noãn bị tiếng kêu “Thức tỉnh”, mặt mày mang theo ba phần buồn ngủ, giọng nói lười biếng nhìn về phía hắn.

“Tẩu, mặt của tẩu đã xảy ra chuyện gì?” Sở Hoan chỉ về phía mặt nàng, giọng run run.
“Mặt?” Ôn Noãn giả bộ không hiểu sờ lên khuôn mặt nổi đầy vết sưng tấy lồi lõm, trong mắt nổi lên vẻ “Kinh hoàng”, ngay sau đó lại nhanh chóng bình tĩnh lại cười nói, “Ta hơi mẫn cảm với cua, vừa di@en*dyan(lee^qu.donnn) rồi ăn vui vẻ nhất thời không chú ý ăn mấy đũa thịt cua viên, nhớ tới chắc bị dị ứng rồi, hai ngày nữa sẽ tốt.”
“Sẽ không bị hủy dung chứ?” Sở Hoan trợn to cặp mắt, chịu đựng cảm giác da đầu tê dại ngó kỹ mặt nàng lo lắng trùng trùng hỏi, nếu bị hủy dung, đầu heo hiện đầy nốt sưng tấy ngày ngày hướng về phía tam ca hắn sao có thể chịu nổi, tam ca đáng thương của hắn, ôi...

“Không biết.” Ôn Noãn lạnh nhạt đeo khăn che mặt lên lại.
Dị ứng với cua? Quân Hạo Thiên nhắm mắt lại dựa vào thùng xe, trong lòng không rõ có tư vị gì, quả thật là hắn nhớ nhung đến sốt ruột sao, khiến ngay cả Vương phi của tam đệ cũng hoài nghi thành Hà nhi, một người


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận