Lười Phi Có Độc

Bạch Ưng cười như không cười nhận lấy nàng từ trong tay người kia phái người “Đưa” nàng về phòng.
“Vị đại ca này, không biết có thể lấy cho ta chút nước sạch và vải trắng cùng một bộ quần áo để tắm rửa không?” Nàng được một hộ vệ đỡ về phòng, sau khi ngồi xuống mở miệng hỏi.

Hộ vệ gật đầu, cũng không lâu lắm đã mang những đồ nàng cần đến, sau khi nàng nói cám ơn, đóng hết cửa sổ, quây tấm bình phong sau đó cởi quần áo dính máu, phía sau lưng áo đã dính lên vết thương, nàng lấy khăn lông nhúng nước sau đó thấm ướt lên quần áo rồi cởi quần áo ra, đưa lưng về phía gương đồng cẩn thận xử lý sạch sẽ vết thương rồi rắc thuốc bột lên, băng bó vết thương sau trước một lần nữa, làm xong tất cả nàng mệt mỏi đầu đầy mồ hôi, mặt tái nhợt nổi lên một tầng màu hồng hơi mỏng.
Nhìn bờ vai nổi lên năm dấy tay bầm tím, lại nhìn vải quấn ngực bị nhiễm máu, nàng thất vọng vuốt trán, đây thật sự là ngày chật vật nhất trong hai đời qua của nàng.

Hiện giờ nàng muốn nhất chính là tắm nước nóng, vết thương trên đầu vai chỉ cần cẩn thận không để dính nước, nàng mặc xong quần áo buộc lại đứng dậy đến trước cửa, nói với người hầu hạ thật ra là tên hộ vệ: “Đại ca, phiền ngươi mang một thùng nước


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận