"Tiểu An, em mau bỏ tay ra !!!"
Tiểu Diễn Bắc nhô cao làm anh khó chịu vô cùng, hôm nay cô còn mặc quần áo công sở bó sát, đây là đang triệt đường sống của anh sao.
??
"Chủ! chủ tịch! tôi xin lỗi! "
Cô tưởng mình đã gây ra chuyện lớn, bỏ tay ra khỏi người anh, cô cuối đầu xin lỗi không ngừng.
Tại sao cô đã bỏ tay ra rồi mà Tiểu Bắc vẫn cứ nhô lên thế này.
.
!!!
"Được rồi, về thôi! "
Anh xoa xoa đầu cô, vốn muốn ngồi với cô thêm chút nữa, nhưng ngồi nữa thì không biết chuyện gì sẽ xảy ra nữa! khéo lại dọa cô sợ mà chạy mất.
*Trong Xe*
"Ngày mai tôi đưa em đến công ty!"
"Không! không cần đâu, tôi có thể tự đến được, anh bận như vậy, không cần phiền anh đâu!!"
Cô ngay lập tức từ chối anh, không muốn chuyện này đi xa hơn, càng chỉ muốn có mối quan hệ "sếp-nhân viên " với anh, cô thật sự không muốn có mối quan hệ thế này với anh
" Sao lại phiền, tôi thấy rất bình thường mà, nếu em thấy phiền thì đồng ý làm bạn gái của tôi đi, lúc đấy sẽ không còn phiền nữa !!"
Đáp lại cô lại là nụ cười ma mị đến từ anh- con sói hung ác lai cáo ranh ma, lúc nào cũng tìm cách dụ dỗ cô làm bạn gái của anh
"Sếp của tôi ơi, tôi và anh mới quen nhau hai ngày, tôi chỉ là một nhân viên nhỏ, vốn không xứng với anh mà, tôi rất cảm ơn vì anh đã giúp đỡ tôi nhưng chúng ta chỉ có thể là sếp và nhân viên thôi, không hơn, không kém.
!!!"
Cô lúc này nghiêm túc nói với anh, ánh mắt rưng rưng như muốn khóc, cô và anh thật sự không hợp với nhau mà, sao anh cứ bám theo cô thế này, cô thật sự không muốn mà.
!!
"Đến nơi rồi, cảm ơn chủ tịch, tôi vào nhà đây!"
Giờ chỉ còn anh ngồi trên xe, anh lại bắt đầu suy nghĩ về bé gái năm ấy, cô có phải là cô bé ấy không, hay đơn giản chỉ là trùng hợp thôi, anh không thể biết được.
Anh chỉ biết cô có nét rất giống cô bé năm ấy, ở gần cô anh lại có cảm giác kì lạ chưa bao giờ có được, cô như có ma lực gì đó làm anh không thoát ra được, luôn muốn ở bên cô, muốn che chở cho cô, với người khác anh luôn lạnh lẽo, tuyệt tình, còn cô thì rất khác, ở gần cô, anh không nở làm tổn thương cô, biết cô lừa mình cũng không mấy tức giận, ngược lại anh còn thấy cô rất đáng yêu, muốn bảo vệ cô.
Anh từ trước đến nay không hề yêu ai, anh luôn cố gắng chờ đợi vị hôn thê năm đó quay về, bây giờ anh lại cảm thấy yêu cô say đắm.
" Này Diễn Bắc, cậu yêu cô bé nhỏ đó rồi sao?"
Anh đang suy ngẫm thì tiếng của người thư kí - cũng là bạn thân từ nhỏ của anh vang lên, xóa tan không khí ngột ngạt trên xe
" Không biết nữa, nhưng ở gần cô ấy tớ lại có cảm giác rất lạ!"
Anh cũng không mảy may trả lời cậu bạn, chỉ nghĩ đến cô bé năm xưa.
"Tớ thấy cô bé ấy không giống như mấy người phụ nữ khác đâu, cô ấy không sống vì tiền, mà ngoài tiền ra thì cậu chẳng có gì.
.
!!"
Cậu ta trêu chọc anh, trong lòng lại thấy rất lạ, tại sao Lục Diễn Bắc lại dành cho Chu An thứ tình cảm đặc biệt này? Là anh yêu hay là rung động vì cô có nét giống cô bé năm xưa- mối tình đầu của anh, chuyện này cậu cũng không biết nữa! !
"Lưu Thần, cậu giúp tớ một việc được không.
?
"Hơ! người như cậu cũng cần giúp sao? Thôi được rồi, nếu cậu đã ngỏ lời thì tớ đành phải hạ mình giúp cậu vậy.
.
!!"
Lưu Thần nhún vai, vẻ mặt đầy mãn nguyện, sống 30 năm trên đời, cuối cùng anh cũng nhờ cậu giúp, haha! mãn nguyện thật!!!
"Cậu giúp tớ điều tra về gia đình của Chu An được không?"
"Cậu là muốn biết cô ấy có phải bé gái năm ấy không sao?"
"Ừm, tớ nhất định phải xem Chu An có phải cô bé ấy không.
?"
"Trên người cô bé ấy có một vết bớt màu đỏ, cậu có cần tớ xem trên người cô ấy có vết bớt đó không.
?"
"Cô xem thế nào.
?"
"Hehe.
.
tất nhiên là cởi bỏ quần áo cô ấy ra, xem từng tí một.
.
!!"
Lưu Thần lại giở thói trêu anh, làm anh tức điên lên, mặt tối sầm lại
"Lưu Thần, cậu dám.
.
!!!"
Sau đó anh liền đuổi cậu xuống xe, không quên cảnh cáo cậu, tên bạn thân này có khi lại làm thật cũng nên.
!!
*Sáng hôm sau*
Hôm nay trời không mưa cũng không quá nắng, rất hợp để đi bộ, vừa đi vừa ngắm cảnh, thật sự rất tuyệt, giống với khung cảnh trong những câu chuyện tiểu thuyết ngọt ngào.
Đang vui vẻ thì đột nhiên có một chiếc xe siêu sáng, siêu bóng dừng trước mặt cô, cô đứng hình mất 3,14 giây rồi mới xử lý được
"Lên xe nào, tôi đưa em đến công ty.
.
!!"
Anh từ trên xe bước xuống, hôm nay sao lại thấy anh đẹp trai lạ thường thế này, đúng là có năng khiếu làm người ta u mê mà.
.
!!!!
" Sao! sao chứ, không cần đâu.
.
"
Khác hẳn với dáng vẻ tự tin của anh, cô ngơ ngác không hiểu chuyện gì, chỉ vội từ chối
" Hôm qua tôi đã nói rồi, em không đồng ý cũng phải đồng ý, lên xe nào!!"
Anh bế ngang cô lên xe khi cô chưa kịp từ chối
WTF.
.
thứ lý lẽ gì đây trời.
.
!! Không muốn cũng phải đồng ý, anh kì lạ thế sao! nhưng không sao, vì anh đẹp nên anh có quyền!
"Chủ! chủ tịch à! hôm nay là ngày đầu tiên tôi đến công ty, đi cùng anh sẽ không tiện đâu.
.
"
"Sao lại không tiện? Tôi thấy rất tiện mà, tôi có thể ngắm em mọi lúc, không phải rất tiện sao.
.
?"
Anh hơi nhếch môi, đôi mắt tuyệt mĩ kia luôn nhìn vào cô
"Ý! ý tôi không phải thế này, ý tôi là sẽ không tiện cho công việc °_°"
Cô ấp úng, nếu ngày đầu tiên đi làm mà mọi người thấy cô đi với chủ tịch chắc chắn liền bị đền thổi, thật phiền thức mà.
.
!!
Bây giờ trước mặt cô là tập đoàn Lục Thị, nơi mà ai cũng muốn vào làm việc, vấn đề là anh tự mình đưa cô vào nơi làm việc, còn nói trợ lý hướng dẫn cho cô làm cô ngại đến chết mất, ai kia thì lại cười mãn nguyện trong lòng.
"Chào.
.
chào mọi người, tôi là Chu An! mong được mọi người giúp đỡ.
.
!!"
Cô ngượng ngùng giới thiệu
"Nhìn vừa trẻ, tác phong chậm, thiếu tự tin mà cũng làm trưởng phòng được sao, buồn cười thật nhỉ?"
Đó là Hoắc Linh- Cô ta luôn mơ mộng được anh để ý tới, thấy cô đi cùng anh liền không cam tâm, muốn lăng mạ cô cho hả dạ
"Cô ấy là do chính tôi chọn, cô có ý kiến sao?"
Thấy cô ta nói móc cô, anh tức giận lên tiếng, nếu không phải đây là công ty thì anh đã bắn chết cô ta rồi.
.
!!.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...