Lục Tổng, Em Không Dám
"Đoàng" tiếng súng liên hoàn cất lên. Mọi người xung quanh hoảng loạn chạy xối xả. Bá Uy đang cầm chiếc áo ướm vào người Lục Tề, nghe được tiếng súng lòng run rẩy mà làm rớt chiếc áo xuống đất, mặt trắng bệt không còn một giọt máu.
"Chuyện gì đang xảy ra? Sao lại có tiếng súng?" Bá Uy giọng run run hướng ánh mắt lo lắng đến Lục Tề. Tay của anh và cô đan chặt, anh nhìn cô chăm chú như muốn trấn an cô. Bản thân anh dù có đang hoảng loạn nhưng đứng trước người phụ nữ của mình, anh cũng không muốn lòng cô vì anh mà càng bất an.
Anh ôm lấy cô, hai người đi chậm tránh người va chạm, hoàn toàn biệt lập với dòng người rối loạn xung quanh. Anh vào cô men theo đám đông để tìm nơi an toàn, nhưng sự hỗn loạn khiến mọi người bị kẹt cứng. Giữa trung tâm mua sắm lớn nhất thành phố, bây giờ lại toàn dòng người chen chúc, không phải mua hàng, mà là chạy trốn.
Mắt anh trở nên sắc bén khi nhìn thấy một đám rượt đuổi có cầm súng đang đi lại hướng anh đứng. Lòng bàn tay đột nhiên thêm lực đạo. Anh cảm nhận người trong lòng càng run kịch liệt.
"Đừng sợ! Anh ở đây!"
Bá Uy ngẩng đầu, nhìn vào đôi mắt kiên định của anh. Khoé miệng cô bất giác nở nụ cười. Lực tay tăng thêm, hai người gắt gao nắm chặt tay nhau.
Anh dẫn cô thoát khỏi sự hỗn loạn, cuối cùng hai người cũng lên được xe. Tay nắm vô lăng Lục Tề khởi động xe lái đi. Cơ mà vận may hình như vẫn chưa đến với hai người. Hai người chạy được một đoạn ngắn. Phía sau không ngừng có đạn nả về phía trước. Anh khẽ gầm một tiếng nhìn kính quan sát toàn bộ phía sau đang có năm sáu chiếc xe đen với những gã to con đưa đầu ra ngoài và không ngừng nhắm vào xe anh mà bắn.
Chân đạp ga càng sâu hơn, tay trên vô lăng của anh đánh lái liên tục. Thật là một lũ điên! Lại thích chơi đùa như vậy!
"Em ngồi cẩn thận! Anh tăng tốc." Lục Tề không nhìn cô, lúc này anh chỉ chăm chú vào đường trước mắt. Trong đầu anh lúc này bình tĩnh đến kì lạ. Bởi vì anh biết, anh đang đặt cược không những mạng sống của mình mà còn có mạng sống của người con gái anh yêu.
Lục Tề nhìn thấy con đường phía trước có một lối rẽ nhỏ. Chân tăng tốc, sau đó đột ngột rẽ vào con đường đấy. Khiến những chiếc xe đằng sau phản ứng không kịp mà chạy qua con đường anh rẽ, riêng chỉ mấy chiếc theo sau thì theo cùng anh vào chung một con đường.
Anh chạy một đoạn, vẫn không thấy có dấu hiệu bọn đằng sau dừng lại. Lòng không còn nghi ngờ gì cả. Anh và cô đang bị truy bắt. Lòng anh càng thêm bình tĩnh, tập trung lái xe lại không ngừng nghĩ cách để thoát khỏi. Nhưng không ngờ trước mắt lại chính là ngõ cụt. Bản thân thấy không còn có thể chạy thêm được nữa, trán anh đổ đầy mồ hôi, trong phút chốc anh liếc nhìn ra sau, và chính giây phút ấy, hai chiếc xe mô tô từ đâu phóng ra chạy song song với hai bên cách cửa xe.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...