Luật Sư Phúc Hắc Quá Nguy Hiểm

Editor: Hạ Y Lan

Ngày cùng Vương Triết và Tô Chỉ San gặp mặt, tuyết bắt đầu rơi, cô không cho Tiêu Y Đình đến đón, tự mình đến nhà hàng, ăn mặc như miếng bông, tóc nhét vào trong mũ, gương mặt sảng khoái.

Vào nhà hàng, ba người họ đã đến, bốn người bốn chỗ ngồi, bên cạnh Tiêu Y Đình là một chỗ trống.

Vừa thấy cô đi vào, Tiêu Y Đình liền ngoắc cô, cô đi tới, ngồi bên cạnh anh, cởi áo khoác xuống.

Tô Chỉ San nhìn ngây người, thật lâu mới nói, "Thanh Hòa, cậu thật sự quá đẹp, cứ ăn mặc như vậy đi, không cần đổi nữa đâu!"

Diệp Thanh Hòa cười cười, nói lảng sang chuyện khác, "Các cậu tới đã lâu rồi sao?"


"Không có, mới đến." Tiêu Y Đình ở bên người cô nói, ánh mắt nhìn trên chiếc mũ của cô, mũ lông xù màu trắng, phía trên dính mấy đóa bông tuyết chưa tan, gò má của cô, lạnh đến ửng đỏ, chóp mũi vểnh lên, lúc nói chuyện, môi khẽ nhếch, độ cong như vậy, để tâm người ta không tự chủ được tan ra.

Theo bản năng, liền đưa tay ra, vỗ bông tuyết trên mũ cô, tất cả đều có vẻ tự nhiên như thế, cô cũng không tránh né, những hành động nhỏ như vậy, giữa bọn họ vốn là chuyện đương nhiên, chỉ là, cả hai đều không chú ý tới, trong mắt Tiêu Y Đình trong chớp mắt có một tia dịu dàng, mềm mại như nước......

Ngồi đối diện bọn họ, nói cho cùng Tô Chỉ San là con gái, mặc dù là bạn học nhiều năm với bọn họ, cũng thường thấy các loại biểu hiện quan tâm che chở của Tiêu Y Đình đối với em gái, nhưng mà, ánh mắt này lại làm cô cảm thấy có gì đó không tầm thường......

"Tiêu Y Đình, Thanh Hòa, tớ nói bộ dáng hai người các cậu như vậy, không giống an hem chút nào, ngược lại giống vợ chồng già nhiều năm. So với tớ và Vương Triết còn ăn ý hơn!" Cô không nhịn được nói, một khắc kia, cô có một ý tưởng kỳ quái, hai người này nếu như cũng không có một nửa kia, ngược lại có thể gom thành một đôi đó! Chỉ là nghĩ lại, Tiêu Y Đình không phải có một Quách Cẩm Nhi sao?

Lời như thế tất nhiên Diệp Thanh Hòa sẽ không đáp lại, Tiêu Y Đình cười cười, vừa không thừa nhận cũng không phủ nhận, chỉ nói, "Thế nào? Cậu là đang biến tướng tố cáo Vương Triết đối với cậu không tốt sao?"

Vương Triết duỗi tay ra, vuốt vuốt tóc Tô Chỉ San, cúi đầu dịu dàng cười một tiếng, "Phải hay không?"


Lòng bàn tay Tô Chỉ San bị anh cọ cọ, dịu ngoan giống như con mèo nhỏ, đối với người ngoài, lại nổi lên móng vuốt nhỏ, "Tiêu Y Đình, cậu dám nói Vương Triết nhà tớ không tốt, cậu không muốn sống nữa đúng không!"

Tiêu Y Đình cười, "Có người bảo vệ người đàn ông của mình như cậu sao?"

"Người đàn ông của tới là mệnh của tớ! Cậu nói tớ không nên bảo vệ?" Tô Chỉ San cũng không keo kiệt biểu lộ tình yêu với Vương Triết, trước mặt bạn tốt, lại càng như thế này.

Tiêu Y Đình nhìn, có chút ê ẩm, cười lớn, "Vương Triết thật có phúc!"

Diệp Thanh Hòa nhìn anh một cái, đúng là Vương Triết có phúc, phải biết, người trong lòng Tô Chỉ San lúc đầu là Tiêu Y Đình......

Chỉ là, đoạn chuyện cũ này hình như tất cả mọi người đã quên, cũng tốt......

>>>>dien>dien>dien>dien


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui