Luật Sư Phúc Hắc Quá Nguy Hiểm
Editor: Hạ Y Lan
Chuyện xưa này cũng không phải tốt đẹp gì, Diệp Thanh Hòa cũng không thích, chỉ là, Vấn Tình, Vấn Đời, Vấn Tâm, Vấn Tam Sinh sao?
"Được, vậy Thanh Hòa cung kính không bằng tuân mệnh, cám ơn bà dì." cô nhận.
Giang Tuần rất là vui mừng, cười nói, "Cái này đúng rồi! Nha đầu này, thật quá khách khí, đừng quên, chúng ta là người thân chân chính của con"
Vu Tiểu Mạn càng thêm vui mừng, lúc này liền lấy vòng tay ra, đeo lên cho cô.
Da của cô vốn rất trắng, khí chất thanh nhã, đoan trang mà ngồi, đó là cảm giác hồn nhiên như ngọc, trời sanh, thích hợp với Ngọc Thạch Phỉ Thúy... Đồ trang sức, vòng tay giữ chặt cổ tay trắng của cô, chỉ là một cái hợp nhau lại càng tăng thêm sức mạnh, không được hoàn mỹ duy nhất, là cổ tay cô quá gầy, vòng tay có vẻ hơi lớn.
"Đẹp...... Thật là đẹp!" Vu Tiểu Mạn liên tiếp khen ngợi, cười nói với Giang Tuần, "So với người già xương khô như tôi thì tốt hơn nhiều!"
Giang Tuần lại dịu dàng nhìn bạn già, "Bà đeo cũng dễ nhìn." Nói xong, còn bổ sung thêm một câu, "Như thế nào cũng đều đẹp."
Ngay trước mặt con cháu, Vu Tiểu Mạn rất là quẫn bách, trợn mắt nhìn Giang Tuần một cái, "Lão già, ông nói mò gì đây? Để Thanh Hòa cười cho!"
Diệp Thanh Hòa mỉm cười, cúi đầu xuống.
Cô sẽ không cười.
>>>>dien>dien>dien>dien
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...