Luật Chơi




Chap 16

Sở cảnh sát

Sau khi nhận được lời giải thích từ phía các đồng đội của mình, Lee Suk đã hoàn toàn sụp đổ ngồi gục xuống sàn nhà ôm vợ mình bật khóc, chứng kiến người đội trưởng mạnh mẽ và quyết đoán mọi ngày nay trở nên yếu đuối như vậy khiến những người có mặt xung quanh không khỏi đau lòng và tiếc thương.

Mọi chuyện đã được khép lại với cái kết buồn cho cặp phụ huynh "người đầu bạc phải tiễn kẻ đầu xanh".

.

.

.

Cốc cốc

Jessica gõ nhẹ cánh cửa phòng thu hút sự chú ý của người ngồi bên trong, sau đó cô mới mở cửa đi vào, trên tay cầm theo hai tách cà phê cho mình và cho Yuri.

"Cà phê của em đây!"


"Cảm ơn chị! Chị bận như thế rồi không cần phải lo cho tôi đâu."

Jessica mỉm cười ngồi vào ghế đối diện bàn Yuri đang ngồi: "Không sao, tôi cũng đang muốn uống chút gì đó sẵn mua cho em luôn. "

"..." - Yuri nheo mắt nhìn lên vẻ mặt kỳ lạ không giống thường ngày của Jessica vẫn đang chăm chú nhìn mình: "Mặt tôi có dính gì sao?"

"Mũi em cao thật đấy! Môi cũng đẹp nữa, ánh mắt lại rất cuốn hút. Được thoải mái ngắm em thế này tuyệt thật!"

"Chị là Jessica phải không?" - Yuri không ngờ tới Jessica sẽ có lúc nói ra những lời thế này.

"Là vì tôi vui quá thôi. Nhưng mà có vẻ em không được vui sao?"

"Không phải không vui, chỉ là thấy kỳ lạ thôi."

"Dù thế nào thì như bây giờ cũng tốt thật." - Jessica tìm đến bàn tay Yuri đang đặt trên bàn bao lấy, cảm giác được tự do chạm vào người mình yêu công khai này rất thích, trước đây cô đã luôn phải kiềm chế bản thân vì nhiều lý do.

"Được rồi, tôi..." - Yuri chưa kịp nói hết câu điện thoại của cô đã reo lên, sắc mặt Yuri chợt thay đổi khi nhìn vào số người gọi trong màn hình.

"Alo!"

Jessica có thể cảm nhận được cuộc gọi này từ một người quan trọng với Yuri, nhìn vẻ mặt nghiêm túc khi nhận cuộc gọi ấy khiến cho cô bất giác cảm thấy lo lắng thay.

"Có chuyện gì sao?"

"Không có gì, Seohuyn muốn gặp tôi để lấy một số đồ của Taeyeon. Em ấy cũng sắp rời khỏi đây rồi."

"Cô ấy không sao chứ?"

"Dù rất đau lòng nhưng hiện tại đã ổn rồi."

.

.

.

Sau khi tan làm, Yuri đã đón taxi trở về nhà mình lấy một số đồ cho Seohyun mang đi, cũng đã một thời gian cô không quay về đây nhưng mọi thứ vẫn rất thân thuộc, thư thể Taeyeon chưa hề rời khỏi cuộc sống này.

"Chị không biết chị đang làm đúng hay sai nữa. Nhưng so với việc tất cả đều tổn thương, ít nhất chị muốn những người còn lại được bù đắp phần nào lỗi lầm năm xưa của mình."


"Chị định nối lại tình xưa với Jessica sao?"

Giọng Seohyun từ phía sau vang lên khiến Yuri hơi giật mình, cô đã đến đây từ trước đó chờ đợi Yuri.

"Seohyun!"

"Chị lấy cớ muốn bù đắp cho bọn họ để tiếp diễn thú vui của bản thân và sự cô độc của mình, thế thì quá tàn nhẫn với chị tôi rồi. Thậm chí cái chết của Taeyeon còn là vì Jessica, sao chị có thể qua lại với người phụ nữ đó?"

"Bình tĩnh nào Seohyun! Em biết Jessica cũng chỉ là nạn nhân mà."

"Tôi không quan tâm, điều tôi biết duy nhất chính là Taeyeon là người yêu của chị, chị ấy vừa mất không lâu chị đã nối lại tình xưa với kẻ gián tiếp gây ra cái chết của Taeyeon."

Yuri bắt đầu cảm thấy bất ổn với thái độ kích động của Seohyun, so với việc tranh cãi chuyện này, trước mắt không phải lúc thích hợp: "Không nói chuyện này nữa, những đồ của Taeyeon tôi đều cho vào hai thùng này. Em có thể lấy hết chúng."

"Chị chỉ biết nhu nhược và trốn tránh vấn đề thôi sao?" - Seohyun tiếp tục đả kích Yuri bằng những lời nói sắc bén đầy tính sát thương.

Yuri im lặng không đáp trả lại câu hỏi đó, cô xoay người định rời đi nhưng đã bị Seohyun ngăn lại: "Không phải chị từng nói rằng rất chán ghét cuộc sống này sao? Cái chết của Taeyeon ít nhiều cũng có phần lỗi do chị, dù là giả vờ ít nhất trong khoảng thời gian này chị cũng nên diễn tròn vai của người bạn gái."

"Kim Seohyun, lần trước em rõ ràng từng nói tôi hãy quên đi quá khứ và tiếp tục sống tốt. Bởi vì người tôi chọn là Jessica nên em mới trở nên căm hận như thế sao?"

"..."

"Đúng là tôi từng rất chán ghét cuộc sống và muốn chết đi, nhưng bây giờ tôi thay đổi rồi. Cuộc sống không do ta quyết định sống chết, thứ ta có thể quyết định chính là sống đúng với những gì mình muốn và không hối hận về sau. Em nói tôi ích kỷ, nhu nhược hay trốn tránh cũng được, tôi không còn quan tâm nhiều những lời bàn tán đó nữa. Chỉ cần những người tôi quan tâm và trân trọng được hạnh phúc đối với tôi là đủ rồi."

Lần này Yuri đã dứt khoát gạt mạnh tay Seohyun ra bỏ đi, cô biết cô ấy nhất thời sẽ không chấp nhận được những quyết định của mình, Yuri cũng không cần người khác phải thấu hiểu hay thông cảm cho.

PHẬP!

Trợn tròn mắt nhìn lại cánh tay đang bị cắm chặt mũi kim tiêm từ Seohyun, bắp tay trở nên tê dại nhanh chóng mất cảm giác khiến toàn thân mềm nhũn đổ ập xuống đất.


"Em..."

Seohyun nở nụ cười tàn độc nhìn kim tiêm rỗng trước khi rời mắt trở lại Yuri, hả hê đáp: "Tôi vốn không có ý định dùng đến nó nhưng chị lại có một quyết định quá ngu ngốc. Đây cũng là di nguyện của Taeyeon. Chị ấy từng nói với tôi nếu chẳng may phải rời khỏi thế giới này trước chị, Taeyeon sợ nhất chính là việc chị quay lại với Jessica."

"Cho nên em muốn giết tôi..."

"No no. Thuốc vẫn chưa phát huy tác dụng ngay đâu, thời hạn của nó đến một tháng, trong thời gian này chị sẽ nếm trải được những đau đớn của việc sống không được chết cũng không xong."

Yuri gượng nở nụ cười trên khuôn mặt nhợt nhạt, đến cuối cùng cuộc đời cô vẫn có kết cuộc cay đắng như vậy bởi những người thân thiết bên cạnh: "Em không thể trong thời gian ngắn như vậy điều chế ra loại độc dược tàn độc này... là Taeyeon đã làm ra nó phải không..."

"Lần này chị lại chính xác rồi... Taeyeon đã cho chị một tháng để chấm dứt tất cả đấy." - Seohyun bóp chặt cằm Yuri nâng lên: "Và báo với chị một tin mừng, loại độc này không có thuốc giải đâu. Nếu thấy khổ sở quá chị có thể chọn cách chết sớm hơn cũng không sao."

.

.

.

TBC.

Truyện ngọt quá không hợp với bộ này, thôi các bạn thông cảm nhé ^^


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận