Luật Chơi




Chap 53




Nhìn Yuri ngồi một góc trên chiếc giường rộng lớn, Taeyeon xúc động chạy tới: "Yuri..."

Đôi mắt khẽ gợn nhanh chóng trở về vẻ lãnh đạm, Yuri trầm mặc nhìn lên ba cô gái đang đứng trước mặt mình: "Các người xem như tôi đã chết đi là được rồi."

Jessica từ khi đưa Taeyeon và Tiffany đến đây đã nói trước tình trạng của Yuri cho họ nhưng Taeyeon vẫn không thể chấp nhận được chuyện này, cô kích động ngồi xuống nắm lấy cánh tay Yuri: "Làm sao cậu còn sống sờ sờ ra đó mà tớ có thể xem như cậu đã chết được? Cậu đã từng hứa với tớ sẽ bắt đầu lại cuộc sống mới mà..."

Yuri lạnh lùng gạt tay Taeyeon ra: "Tôi trước kia cũng từng nói điều này với Tiffany và Jessica đấy, cậu xem kết cục là như thế nào? Tôi cũng rời bỏ bọn họ và hứa hẹn với cậu..."

CHÁT

Cái tát mạnh khiến má trái Yuri đỏ ửng lên tê dại, bàn tay Taeyeon cũng rất đau nhưng không thấm thía gì với nỗi đau trong tim cô lúc này. Khi hy vọng càng lớn đến khi vụt mất đau đớn càng cay nghiệt hơn gấp bội, là cô đã quá tự tin sẽ là người cuối cùng giúp Yuri vượt qua nỗi ám ảnh đáng sợ này, cho nên bây giờ cô mới tuyệt vọng như vậy.

"Cậu định hèn nhát trốn tránh đến bao giờ nữa? Là ai cũng được, nhưng ít nhất là không được từ bỏ bản thân mình, trên hết tớ muốn thấy nhất chính là cậu được hạnh phúc."

Đôi mắt đen láy chớp nhẹ, Yuri đã khóc quá nhiều đến nổi không còn nước mắt để rơi ra nữa: "Tôi cũng chỉ là một người bình thường thôi, mỗi lần tôi tìm thấy hy vọng là mỗi lần tôi phải té ngã một cách đau đớn, đến bây giờ tôi không còn sức lực để hứa hẹn và niềm tin có được hạnh phúc, các người cứ mặc kệ tôi đi!"


Tiffany nức nở đứng ở góc xa không dám lại gần, cô sợ hãi chính bản thân mình sẽ lại gây hại cho Yuri và mọi người. Nếu như Yuri không gặp lại cô, có lẽ bây giờ cô ấy đã có được cuộc sống bình yên bên Taeyeon, tất cả đều là lỗi của cô.

"Yuri, em thật sự xin lỗi, hức hức..."

"Tôi không trách em đâu, dù sao cũng không phải là em gây ra."

"Cậu cao thượng như vậy vì sao lại vô trách nhiệm với bản thân thế chứ? Đồ tồi!"-Taeyeon thét to lên, cô nắm lấy cổ tay lôi Yuri đi.

Jessica im lặng nãy giờ định lên tiếng ngăn lại nhưng Tiffany đã đứng chắn trước mặt cô: "Hãy để họ nói chuyện với nhau đi, chúng ta bây giờ cũng không thể giúp gì được đâu."

.

.

.

Taeyeon kiễng chân lên kéo đầu Yuri xuống áp môi mình hôn cuồng nhiệt, nhưng đáp trả lại nụ hôn của cô, Yuri như một khúc gỗ để mặc cho Taeyeon làm loạn: "Đủ rồi, dừng lại đi Taeyeon..."

"Tớ không cam tâm..."-Taeyeon cố nối lại nụ hôn nhưng lần này Yuri đã đẩy cô ra.

"Điều duy nhất tôi có thể hứa với cậu đó là từ giờ đến khi tôi chết đi, tôi sẽ sống cô độc một mình không tìm ai nữa hết. Hạnh phúc bây giờ đối với tôi mà một thứ quá xa xỉ và mơ hồ."


"Không Yuri à, nếu cậu sợ tớ bị tổn thương vậy chúng ta quay về vạch xuất phát làm bạn tình như trước kia cũng được. Khi cậu buồn bực thì tìm đến tớ, có được không?"-Taeyeon khóc nấc lên nắm chặt cánh tay Yuri van nài, cả cô và Yuri đều không làm gì sai? Tại sao phải có kết cục chia tay?

Yuri lúc này cũng đã không ngăn được nước mắt của mình, bàn tay run run đưa lên chạm vào khuôn mặt đầm đìa nước mắt của Taeyeon, thổn thức: "Tôi thực sự không thể đem lại hạnh phúc cho cậu được nữa...đặc biệt là với tư cách "bạn tình""

Taeyeon nhận ra ánh mắt Yuri dành cho cô vẫn đong đầy tình cảm, vậy điều cô ấy đang nói là sao: "Rõ ràng cậu vẫn còn yêu tớ mà, có chuyện gì với cậu sao? Làm ơn đi Yuri..."

Yuri buông thõng tay xuống, cô xoay người lại đắn đo mãi mới lên tiếng nói ra sự thật: "Tôi cảm giác thân thể này rất dơ bẩn, tôi không muốn thân thiết và quan hệ với ai nữa, đặc biệt là cậu...thứ cậu cần nhất tôi lại không thể cùng cậu..."

"Kwon Yuri!"-Taeyeon tức giận kéo Yuri quay lại đối mặt với mình: "Cậu nghĩ tớ bên cạnh cậu vì điều đó thôi sao? Thứ tớ quan tâm hơn hết chính là cậu được khỏe mạnh bên cạnh tớ, những thứ khác không phải là vấn đề."

"Bây giờ cậu nói thì hay lắm, ngày dài tháng rộng sau này cũng sẽ có lúc cậu cảm thấy hối hận thôi. Chi bằng bây giờ nên chấm dứt đi!"

"Câm miệng lại, ai cho cậu cái quyền chia tay tớ vì lý do vớ vẩn như vậy. Cậu quên tớ là ai hay sao? Tớ sẽ tìm cách khiến cậu trở lại cuộc sống sinh hoạt bình thường, hãy tin tớ một lần đi!"

Yuri thoáng giật mình vì bị Taeyeon nạt, thời gian qua sau khi tỉnh lại cô luôn cảm thấy bản thân thật sự ghê tởm, hình ảnh bị anh trai mình và Tiffany xâm phạm luôn xuất hiện trong đầu làm cho cô khiếp sợ cơ thể mình, từ đó sự chán ghét đối với bản thân đã lên tới cực hạn. Để có thể nói ra những lời này với Taeyeon cô đã lấy hết tất cả dũng khí cuối cùng, hơn hết mối quan hệ của họ ngay từ đầu đã là quan hệ ân ái, Yuri sợ hãi vì mình Taeyeon sẽ không còn được hạnh phúc như trước kia nữa.

"Thuốc độc của tớ điều chế cậu còn không suy nghĩ mà uống, chuyện này có là gì chứ? Yên tâm theo tớ trở về đi!"

Taeyeon áp hai tay lên má Yuri trấn an, cô không thể chấp nhận được Yuri lại muốn họ chia tay vì lý do này, thật nực cười.

"Tôi...chờ đã..."-Yuri lùi lại tránh đi khi Taeyeon định hôn cô lần nữa.


"Lúc nãy hôn vẫn được mà, cậu đừng nhỏ mọn như vậy."-Taeyeon chỉnh lại cổ áo của mình hơi quê độ.

"Vừa rồi nhìn cậu đau lòng như vậy tôi không nỡ đẩy ra, bây giờ cơ thể bắt đầu cảm thấy khó khăn rồi..."-Yuri cúi mặt không dám nhìn lên Taeyeon.

"Bỏ qua chuyện đó đi, chỗ này không phải địa bàn của tớ, chúng ta đi về nhà thôi. Tớ sẽ lo cho cậu đến khi nào cậu trở lại bình thường thì thôi."

.

.

.

Yuri vừa tắm xong đi về phòng đã nhìn thấy Taeyeon mặc chiếc váy ngủ gợi cảm màu đen nằm dài trên giường chờ mình, tuy vóc dáng nhỏ nhắn nhưng mặc lên người trang phục gợi cảm như vậy không khỏi khiến người khác động lòng, có điều đối với Yuri hiện tại càng tăng thêm áp lực.

"Cậu làm gì đó, qua đây ngồi cùng tớ!"

"Taeyeon, bây giờ không thích hợp đâu."

Taeyeon chống tay ngồi dậy lấy hai ly rượu để sẵn trên bàn đưa cho Yuri một ly: "Vì tớ không biết mức độ của cậu như thế nào nên đầu tiên chúng ta hãy thử với rượu trước đi!"

Yuri chần chừ một lúc nhưng nhìn sự mong đợi của Taeyeon, cô không nỡ phụ lòng cầm ly rượu uống hết một hơi.

Tayeon hài lòng kéo Yuri ngồi xuống, đưa thêm ly của mình đút Yuri uống nốt: "Cậu thấy sao rồi?"

"Hơi choáng..."-Yuri chếnh choáng say vì hai ly rượu khá mạnh, nhưng khi bàn tay mát lạnh của Tayeon đang luồn vào lớp áo của mình đã khiến cô bừng tỉnh vội nắm lấy kéo xuống: "Không được rồi, cách này không được đâu..."


Đôi mắt hiện lên tia hụt hẫng nhanh chóng sáng trở lại: "Không sao, vậy thử cái này đi!"

Yuri chưa kịp nhìn rõ thứ chất lỏng trong lọ thủy tinh nhỏ trên tay Taeyeon đã bị cô tống nó vào miệng mình ép cô nuốt vào.

"Cậu vừa cho tôi uống cái gì đó?"

"Là thứ giúp chúng ta sẽ có một đêm nóng bỏng."-Taeyeon mỉm cười gợi tình kèm theo cái nháy mắt khó cưỡng lại, bàn tay trắng mịn nhẹ nhàng kéo dây áo váy ngủ xuống để lộ bờ vai ngọc ngà trắng noãn: "Từ từ nào, cơ thể cậu cảm thấy hưng phấn lên chưa?"

Yuri lắc nhẹ đầu, cơ thể cô đúng là bắt đầu có phản ứng rạo rực nóng ran lên, nhưng đầu óc lại vô cùng tỉnh táo và nó đang phản kháng kịch liệt chống đối lại mọi thứ: "Tôi không chắc nữa..."

Taeyeon đẩy Yuri ngã xuống giường tìm đến đôi môi mọng gây ghiện mà cô luôn khao khát chạm vào, đường đường chính chính chiếm hữu. Yuri đã ngoan ngoãn hơn để mặc cho cô dẫn dắt, trải những cái hôn xuống xương đòn quyến rũ cùng chiếc cổ cao kích thích: "Tớ tiếp tục nhé..."

Ngẩng đầu nhìn lên khuôn mặt Yuri để xác nhận, Taeyeon bị sốc khi người yêu cô đang chảy máu mũi: "Ôi không? Cậu ổn chứ?"

Yuri gần như mê man không còn tỉnh táo ngất đi.

"Thuốc này quá mạnh sao?"

.

.

.

TBC.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận