Luận Kết Cục Của Việc Trông Mặt Mà Bắt Hình Dong

Thái độ phục vụ của tiếp tân công ty Sầm Bách Hạc vô cùng tốt, cho dù Kỳ Yến mang theo một cái hộp giữ nhiệt cực lớn, cái gì cũng chưa nói, tiếp tân đã trước hết đứng lên lộ ra một nụ cười với cậu.

Quả nhiên cái loại tình tiết tiếp tân của công ty lớn ức hiếp nhân vật chính trong phim truyền hình vẫn tương đối hiếm thấy, càng là công ty lớn càng phải giữ thể diện, làm việc cũng vô cùng giữ thể diện.

“Tiên sinh, xin hỏi ngài có gì cần sao?”

“Ngại ngùng, quấy rầy một chút, tôi là Kỳ Yến bạn của Sầm tổng, xin hỏi hắn ở lầu mấy?” Kỳ Yến nhìn hai mỹ nữ tiếp tân, “Tôi chuẩn bị cho hắn một bất ngờ, hai vị mỹ nữ ngàn vạn lần đừng nói cho hắn biết trước.”

“Kỳ tiên sinh chào ngài, ” ý cười trên mặt một tiếp tân trong đó càng thêm rõ ràng, “Hoan nghênh ngài đã đến.” Cô cúi đầu nhìn đồng nghiệp đang lật xem tư liệu, sau khi thấy cô ấy gật đầu liền làm một tư thế mời với Kỳ Yến, “Mời đi bên này.”

“Làm phiền.”

“Ngài quá khách khí, ” tiếp tân giúp Kỳ Yến mở cửa thang máy ra, khom người nói với cậu, “Xin ngài chú ý dưới chân, Sầm tổng ở lầu mười sáu, ngài đi thong thả.”

“Cám ơn.” Kỳ Yến gật gật đầu với đối phương, ấn nút tầng.

“A Ngôn, bức họa trên tường kia là thật hả?” Người đại diện ngồi ở trên sô pha, nhìn bức họa trên tường, trên đó còn có lạc khoản của một hoạ sĩ nổi danh. Hắn có chút không được tự nhiên xoay xoay mông, cúi đầu nhìn đồng hồ.

Bọn họ đã ở trong này ngồi gần nửa giờ, còn chưa có nhìn thấy Sầm Bách Hạc. Hắn nhìn Đào Ngôn, thấy Đào Ngôn cúi đầu không muốn nói chuyện, liền thực thức thời không có mở miệng.

Việc này quả thật rất xấu hổ, Đào Ngôn tự xưng là bạn đại học của Sầm Bách Hạc, còn từng ngủ chung một phòng, chỉ là sau khi đến nơi này, tuy rằng không có bị người ta ngăn cản, nhưng mà ở phòng khách khô cằn đợi lâu như vậy, cũng không có nhìn thấy người, cũng không giống như là bạn có bao nhiêu giao tình.

Cửa từ bên ngoài đẩy ra, người đại diện quay đầu nhìn lại, người tới không phải là Sầm Bách Hạc, mà là trợ lý của hắn Lương Phong.

“Đào tiên sinh xin chờ một lát, Sầm tổng lập tức tới ngay.”

“Sầm tổng quản lý công ty lớn như vậy, nhất thời bận không thoát được cũng là bình thường, ” người đại diện cười nói, “Là chúng tôi quấy rầy.”

Lương Phong cười cười, không nói gì thêm. Lúc hắn biết được có nghệ nhân tìm đến ông chủ, cũng rất ngoài ý muốn, cố tình đối phương là bạn đại học của ông chủ, còn là bạn cùng phòng, hắn báo cáo với ông chủ xong, liền đưa người đến phòng tiếp khách.


Có điều nhìn bộ dạng của ông chủ, hiển nhiên không có ấn tượng gì với Đào tiên sinh này, không thì cũng sẽ không để người ở chỗ này chờ lâu như vậy.

Đang nghĩ như vậy, Sầm Bách Hạc đã đi đến. Chân hắn thật dài, cho nên dù tốc độ bước không nhanh, vẫn mang đến cảm giác áp bách cho người khác.

“Sầm, Sầm ngũ gia, ” người đại diện đột nhiên một phát đứng lên từ trên sô pha, “Chào ngài.”

“Xin chào, mời ngồi, ” Sầm Bách Hạc gật gật đầu với hắn, ánh mắt từ trên người Đào Ngôn đảo qua, ngồi xuống một bên sô pha khác, “Hai vị hôm nay tìm tôi, là có chuyện gì?” Công việc hắn rất bận, không có thời gian lôi kéo tình cảm với một người bạn học không quen thuộc.

“Bách Hạc, tôi là đến xin lỗi cậu vì chuyện trên mạng, ” Đào Ngôn đem những dư luận trên mạng nói đại khái với Sầm Bách Hạc một lần, “Tôi thay những fan đó xin lỗi cậu, hy vọng cậu đừng để ý.”

Lương Phong ngồi ở một bên nháy mắt hiểu rõ, hóa ra hôm trước ông chủ bảo hắn xử lý dư luận internet chính là do nghệ nhân này gây ra, chỉ có điều hắn còn chưa kịp ra tay, liền tuôn ra tin tức Lỗ Quốc Gia phát điên, thế cho nên không ai quan tâm những chuyện lông gà vỏ tỏi trước đó nữa.

“Tôi biết rồi, ” Sầm Bách Hạc gật gật đầu, biểu tình thản nhiên, “Xin hỏi còn có chuyện gì không?”

“Mấy năm nay, cậu sống tốt không?” Đào Ngôn thấy thái độ lạnh nhạt của Sầm Bách Hạc, trong lòng nói không nên lời là khổ sở hay là xấu hổ, hắn cắn cắn môi dưới, “Thân thể khôi phục chưa?”

Năm đó trong trường đại học có quy định, tân sinh năm nhất nhất định phải trọ ở trường, nhưng mà bởi vì thân thể Sầm Bách Hạc đặc biệt, cho nên làm thủ tục học ngoại trú. Sầm Bách Hạc mười năm trước, tướng mạo cũng đã thực xuất chúng, chẳng qua bởi vì thân thể không tốt, cho nên sắc mặt thoạt nhìn vĩnh viễn là tái nhợt.

Tám năm không gặp, hiện tại Sầm Bách Hạc càng thêm trầm ổn so với năm đó, đương nhiên cũng càng thêm uy nghiêm.

“Cám ơn quan tâm, tôi hết thảy đều rất tốt.” Ngón trỏ Sầm Bách Hạc nhẹ nhàng điểm điểm mép tách cà phê, Lương Phong biết đây là động tác khi hắn có chút không kiên nhẫn.

Ngoài cửa vang lên tiếng bước chân, nện bước không nhanh không chậm, thường thường còn dừng một chút, cái này không giống như là âm thanh đi lại của nhân viên trong công ty.

“Lương đặc trợ?” Khi Kỳ Yến đi ngang qua cửa phòng tiếp khách, thấy được Lương Phong ngồi đối diện cửa, cậu hạ giọng, chỉ chỉ văn phòng phía trước.

Lương Phong nhìn Đào Ngôn, cười đứng lên đi tới cửa nói: “Kỳ đại sư, cậu đã đến rồi? Mau vào.”

“Tiền Tiền?” Sầm Bách Hạc nghe được ba chữ “Kỳ đại sư”, sải vài bước lớn liền đi tới cửa, thấy Tiền Tiền mang theo hộp giữ nhiệt cười tủm tỉm đứng ở đó, trong lòng nhất thời bị vui sướng vây quanh, “Sao em lại tới đây?”


“Em tới giúp anh xem phong thuỷ công ty, ” Kỳ Yến duỗi đầu nhìn nhìn, chú ý tới bên trong còn có những người khác, nhỏ giọng nói, “Có phải em quấy rầy đến công việc của anh không?”

“Không có, hiện tại đã là thời gian nghỉ ngơi, ” Sầm Bách Hạc vươn tay tiếp nhận hộp cơm trong tay Kỳ Yến, “Đi, đến phòng làm việc của anh.”

“Ừm.” Kỳ Yến đáp ứng, quay đầu lại nhìn hai người ngồi trong phòng tiếp khách, nhận ra một người trong đó là Đào Ngôn hôm trước gặp qua ở sân bay.

Đào Ngôn nghiêng đầu nhìn qua, vừa vặn đối diện với tầm mắt Kỳ Yến, Kỳ Yến cười cười với hắn. Hắn đầu tiên là sửng sốt một chút, sau đó đáp lại một nụ cười có chút miễn cưỡng cho đối phương.

“Đào tiên sinh, ngại ngùng, ông chủ của chúng tôi có khách quan trọng cần tiếp đãi, tạm thời xin lỗi không tiếp được trong chốc lát, ” Lương Phong mỉm cười đi đến bên cạnh hai người, “Nếu hai vị không để ý, mời theo tôi cùng xuống lầu dùng cơm trưa đi.”

“Không cần, chỗ nào không biết xấu hổ phiền toái Lương đặc trợ, ” người đại diện đứng dậy cười nói, “Chúng tôi hôm nay tới, chính là vì giải thích với Sầm tiên sinh. Hiện tại hiểu lầm đã giải thích rõ ràng, chúng tôi cũng cần phải trở về.”

“Một khi đã như vậy, tôi đây liền không giữ hai vị lâu, ” Lương Phong mỉm cười đưa hai người ra cửa, thái độ vô cùng lễ phép khách khí.

“Lương đặc trợ, người trẻ tuổi vừa rồi với Sầm tiên sinh là quan hệ như thế nào?” Trước khi vào thang máy, Đào Ngôn đột nhiên nói, “Nhìn rất quen thuộc.”

Lương Phong cười như không cười nhìn Đào Ngôn một cái, sau khi ấn nút xuống thang máy liền nói: “Cậu ấy là một người rất quan trọng của ông chủ chúng tôi.”

“Phải, phải không, ” Đào Ngôn kéo khóe miệng cười cười, vẻ mặt có chút hoảng hốt.

Người đại diện không có chú ý tới vẻ mặt hắn ta, mà là nói: “Khó trách vừa rồi vị tiên sinh kia thoạt nhìn khí chất phi phàm, có thể làm bạn với Sầm tiên sinh, sao lại là người thường chứ.” Những lời này khen cả hai người, làm người đại diện, hắn coi như là tận tâm tận lực.

“Còn không phải sao, ” Lương Phong có ý ngầm chỉ, “Ông chủ của chúng tôi với người bạn kia quan hệ tốt nhất, người khác đều không bằng.”

Người đại diện nghe nói như thế, có chút hết hồn, chỉ là trên mặt vẫn cực lực duy trì mỉm cười, chờ sau khi cửa thang máy mở ra, liền lôi kéo Đào Ngôn vội vàng đi vào. Theo cửa thang máy đóng lại, người đại diện mới thở phào một hơi, “Khí thế trên người Sầm tiên sinh rất nặng, tôi ở trước mặt hắn, ngay cả một chữ cũng không dám nói nhiều.”

Đào Ngôn ngơ ngác nhìn màn hình số tầng thang máy, không nói được một lời.


“Đúng rồi, cậu có cảm thấy cái người bạn rất quan trọng của Sầm tiên sinh đó, lông mày với mũi rất giống cậu hay không?” Người đại diện nhìn mặt mày Đào Ngôn chỉnh sửa đến vô cùng tinh xảo xinh đẹp, “Ý của tôi là nói, rất giống cậu trước kia.”

Để chiều theo sở thích của giới giải trí hiện giờ, mặt Đào Ngôn từng động dao kéo, trước kia hắn ta không thấy là có cái gì, hiện tại sau khi nhìn thấy bạn của Sầm tiên sinh, hắn ta cảm thấy có chút hối hận, có lẽ Đào Ngôn không động dao kéo cũng thực xinh đẹp, biểu tình cũng sẽ càng tự nhiên, về sau đóng phim cũng tiện hơn nhiều.

“Giống sao?” Đào Ngôn nhếch khóe miệng cười cười, “Có khả năng đi.”

“Nhìn thấy em xuất hiện, có cảm thấy thật ngạc nhiên không?” Kỳ Yến tựa vào trên bàn làm việc, cười tủm tỉm nhìn Sầm Bách Hạc bày thức ăn ra bàn, “Có cảm thấy toàn bộ thế giới đều sáng lên hay không?”

Sầm Bách Hạc cười hôn một cái trên trán cậu: “Có có có, cảm giác toàn bộ thế giới đều trở nên chim hót hoa thơm.”

Nói xong, đem một đôi đũa nhét vào trong tay Kỳ Yến, không cần hỏi hắn cũng biết, Kỳ Yến mang nhiều đồ ăn như vậy đến đây, là để cùng ăn với hắn.

“Thật biết ăn nói, ” Kỳ Yến nhéo nhéo mặt Sầm Bách Hạc, sau đó cậu ngồi xuống, “Lúc tới em đã giúp anh xem cửa và đại sảnh công ty, phong thuỷ đều rất tốt, chỉnh thể là thế phi long phun châu, chiêu tài tiến bảo. Lại thêm cảnh vật xung quanh cũng rất tốt, tổng công ty của anh phải gọi là phong thủy bảo địa.”

Lấy tính cách Bách Hạc, khẳng định sẽ không tận lực mời thầy phong thủy đến xác định địa chỉ cùng với tu sửa phong cách kiến trúc, mà người vận khí tốt chính là vận khí tốt, tùy tiện tìm cái chỗ tọa lạc, tùy tiện trang hoàng một cái công ty, cũng có thể hình thành khí tràng phong thuỷ tốt như vậy, loại chuyện này nói ra chính là chuyện kéo thù hận.

Hai người thân thân mật mật ăn cơm trưa ở văn phòng, tin tức bên lề trong công ty cũng đã lén truyền ra. Trên thực tế, từ lúc Sầm Bách Hạc dặn dò tiếp tân, nếu Kỳ Yến đến có thể tùy tiện để cậu lên lầu, công ty cũng đã có lời đồn. Có người cảm thấy Kỳ Yến là bạn tốt nhiều năm của Sầm Bách Hạc, còn có người cảm thấy hai người này quan hệ không quá bình thường, có điều loại ý tưởng sau, ai cũng không dám nói ra, sợ tìm phiền toái cho mình.

Mãi đến hôm nay Kỳ Yến lộ diện đưa cơm cho Sầm Bách Hạc, mọi người phát hiện xe cậu ngồi là xe chuyên dụng của người Sầm gia, tài xế lái xe là bảo tiêu bên cạnh Sầm Bách Hạc, loại đồn đãi sau lại càng được chứng thực. Chẳng qua lúc này đây lời đồn biến thành, Sầm Bách Hạc với bạn trai hắn đã trộm kết hôn ở nước ngoài, chẳng qua bởi vì trong nước không thừa nhận hôn nhân đồng tính, cho nên vẫn không có công bố với bên ngoài, nhưng mà ít nhất người Sầm gia đều biết đến.

Phải biết bảo tiêu bên cạnh Sầm tổng, đều là Sầm lão tiên sinh cố ý mời, nếu Sầm lão tiên sinh không biết chuyện, bảo tiêu này cũng không dám làm tài xế cho bạn trai Sầm tổng.

Trong tưởng tượng của bọn họ, cho dù Sầm tổng thích nam, cũng có thể tìm một người cao lãnh mỹ mạo, vị Kỳ tiên sinh này hoàn toàn khác bộ dạng trong tưởng tượng của bọn họ. Mặt bây bì, tóc xoăn, cười rộ lên còn có má lúm đồng tiền, nói chuyện lễ phép lại thân thiện, cái này hoàn toàn không liên quan với cao lãnh mỹ mạo.

Có điều chờ mọi người ăn cơm trưa xong, nhìn thấy Sầm tổng tự mình dẫn bạn trai đi thăm công ty, loại ý tưởng này của bọn họ lại thay đổi.

Vị Kỳ tiên sinh này với ông chủ bọn họ vẫn là rất xứng, một người nghiêm túc không biểu tình, một người cười rộ lên liền manh manh đát, hoàn toàn chính là tương phản manh bổ sung, nhìn nhiều thêm vài lần vẫn là rất manh. Huống chi nhìn thái độ ông chủ với Kỳ tiên sinh kia dịu dàng lại cẩn thận, mặc cho ai cũng không thể mù mắt nói hai người bọn họ là bạn tốt.

“Bên này là phòng tài chính của công ty, ” Sầm Bách Hạc làm bộ như không có nhìn thấy nhân viên nhìn lén bốn phía, chỉ chỉ biển hiệu treo trên phòng, đẩy cửa dẫn Kỳ Yến đi vào, “Em nhìn xem có chỗ nào không thích hợp không?”

Viên chức phòng tài chính thấy ông chủ lớn đi vào, đều chuẩn bị đứng dậy chào hỏi, bị Sầm Bách Hạc gọi lại, “Quấy rầy mọi người, tôi dẫn bạn đến thăm công ty một chút, mọi người tùy ý là được.”

Quản lý phòng tài chính thấy thế, vô cùng thức thời nói: “Ông chủ với bạn của ngài từ từ xem, chúng tôi liền không quấy rầy.”

Có đôi khi chia sẻ nỗi lo cho ông chủ là chuyện tốt, có đôi khi chia sẻ nỗi lo lại là nhiều chuyện. Chẳng hạn như lúc này, hắn liền không cần đi nhiều chuyện.


Ánh mắt Kỳ Yến đảo qua trên người những nhân viên đó, cười nói với Sầm Bách Hạc: “Nhân viên của anh tố chất rất tốt.” Trong những người này, tuy rằng vận khí có tốt cũng có bình thường, nhưng mà trên phẩm tính đều không có vấn đề gì lớn, xem ra lúc Sầm Bách Hạc tuyển nhân viên, đối với phương diện phẩm chất đạo đức cũng có yêu cầu.

Vài nhân viên cách Kỳ Yến tương đối gần nghe nói như thế, đem cái lưng vốn dĩ đã ngồi thẳng tắp cố gắng ưỡn ưỡn lên thêm, được bạn trai ông chủ khen ngợi, đây là một chuyện quang vinh.

“Đúng vậy, có bọn họ ở đây, công ty mới có thể phát triển tốt như vậy, ” tươi cười trên mặt Sầm Bách Hạc càng thêm rõ ràng, ai không thích được người mình yêu khen công ty tốt, “Còn muốn đi những phòng khác xem không?”

Kỳ Yến cúi đầu nhìn đồng hồ, lắc đầu nói: “Em hẹn người ta buổi chiều ba giờ gặp mặt, trước hết tạm thời không xem, hai ngày nữa rồi nói sau.”

“Được, ” Sầm Bách Hạc không hỏi Kỳ Yến muốn đi gặp mặt ai, chỉ là sờ sờ nhúm tóc ngốc của Kỳ Yến, “Nhớ rõ chú ý an toàn, làm việc đừng cậy mạnh.”

A a a a a a, nhân viên phòng tài chính đồng loạt ở trong lòng hò hét, sờ đầu kill, sờ đầu kill. Quả nhiên đàn ông có lạnh lùng nữa, ở trước mặt người yêu, đều là ấm nam.

“Yên tâm, không phải là chuyện lớn gì, ” Kỳ Yến nhéo nhéo ngón tay hắn, “Sau khi tan tầm anh nhớ rõ mang hộp giữ nhiệt về, miễn cho lần sau lúc em mang cơm cho anh, lại phải bảo người ta mua hộp một lần nữa.”

“Được.” Sầm Bách Hạc nhìn xuống thời gian, đã qua hai giờ ba mươi phút, “Vậy em đi đi, đi sớm cũng tốt, lỡ như trên đường kẹt xe đến trễ liền thất lễ.”

Nhóm nhân viên: hóa ra thật sự ở cùng một chỗ, còn bảo ông chủ mang hộp giữ nhiệt về. Ngẫm lại hình ảnh ông chủ xách hộp giữ nhiệt, cũng rất là đẹp.

Viên chức cấp cao công ty đều biết, ông chủ phần lớn thời gian đều ở biệt thự lớn của Sầm gia. Nếu Kỳ tiên sinh ở cùng một chỗ với ông chủ, nói rõ là người Sầm gia đã thừa nhận Kỳ tiên sinh, thậm chí rất đồng ý hai người cùng một chỗ.

Xem ra vị Kỳ tiên sinh này là một nhân vật nha, lại có thể làm cho gia tộc như Sầm gia tiếp nhận cậu ấy, để cậu ấy với ông chủ quang minh chính đại ở cùng một chỗ.

Buổi chiều hai giờ bốn mươi phút, Quách Khả và người đại diện của Lỗ Quốc Gia vẻ mặt mệt mỏi, đã xuất hiện ở quán cà phê đã hẹn.

Quán cà phê này là Quách Khả tự mở, chỉ là truyền thông không biết mà thôi, cô hẹn Kỳ Yến gặp mặt ở trong này, cũng là vì không muốn rước lấy phiền toái. Thời gian từng giây từng phút trôi qua, Quách Khả liên tiếp nhìn đồng hồ, hận Kỳ Yến không thể lập tức xuất hiện ở trước mặt cô.

Hai giờ năm mươi phút, tiếng chuông gió ở cửa quán cà phê vang lên, một người trẻ tuổi mặc tây trang hưu nhàn đi đến.

Người đại diện đứng lên đi đến trước mặt người trẻ tuổi nói: “Xin lỗi tiên sinh, hôm nay chủ quán có việc, không tiếp khách lạ.”

Ánh mắt Kỳ Yến nhìn quét trong phòng một lần, cuối cùng rơi xuống trên người Quách Khả ngoại hình thoạt nhìn có chút tùy ý.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui